Vừa Nhớ Thành Nghiện

Chương 1

Cố Từ Vi

25/09/2019

Đây là khu đường cái không người, dân cư thưa thớt, không có động vật, không có gió, không tiếng động, thỉnh thoảng chỉ có vài cọng cỏ lạc đà khô cằn cắm rễ trên sa mạc gập ghềnh.

Nhiệt độ bên trong xe việt dã tương đối thích hợp, Diêu Bảo Châu một tay giữ tay lái, tay kia mở một lon cà phê.

Khoảng cách với điểm đến còn 600 km, đường cái thẳng tắp, dường như nối thẳng lên bầu trời, người lái xe cũng không nhịn được có cảm giác khí phách trước nay chưa từng có.

Tốc độ xe gần 180 mã, Diêu Bảo Châu vẫn còn đang tăng tốc, dù sao trong phạm vi tầm mắt ngoài xe của cô bên ngoài không có thứ gì.

Nhưng vào lúc này Diêu Bảo Châu lại bỗng nhiên nhìn thấy xa xa xuất hiện một "vật thể không rõ ", Diêu Bảo Châu giảm tốc độ xe, nhìn thấy bên cạnh đường cái có một người đứng đấy, hơn nữa chuyện quỷ dị là bên cạnh người này không có xe.

Bên ngoài xe nhiệt độ mặt đất gần 70 độ, không khí vô cùng khô nóng, nếu như không được bổ sung hơi nước, người bình thường ở trong đó mấy giờ cũng sẽ bị chết khát, chưa đến một ngày cái sa mạc này có thể hong ngươi thành một cỗ thây khô.

Diêu Bảo Châu thật sự không nghĩ ra tại sao lại có một người cô đơn chiếc bóng xuất hiện trên sa mạc.

Xe càng ngày càng gần, người đàn ông kia chậm chạp mệt mỏi vẫy tay về phía Diêu Bảo Châu.

Diêu Bảo Châu thả chậm tốc độ xe, cô vừa uống một ngụm lớn cà phê vừa nhìn về phía người đàn ông ngoắc cô.

Sau lưng người đàn ông đeo một cái ba lô lớn, cách ăn mặc cũng giống dân du lịch bình thường không có gì quá khác biệt, nhưng nhìn ra được dáng người rất tốt, tỉ lệ cân đối, cơ bắp cân xứng.

Cho dù quần áo người này tả tơi giống như đám ăn mày, nhưng liếc mắt cũng nhận ra anh ta là người đẹp trai nhất trong đám đó.

Xe cách người đàn ông càng ngày càng gần, Diêu Bảo Châu cuối cùng đã nhìn rõ ràng mặt anh ta.

Ôi chà...

Người đàn ông này cũng quá dễ nhìn nha?

Mặc dù đã gặp không ít các khuôn mặt trong xã hội, nhưng Diêu Bảo Châu vẫn thất thần trong tích tắc. Cô không nghĩ đời này vậy mà sẽ dùng từ "tuấn mỹ" xuất hiện trong tiểu thuyết ngôn tình hai mươi năm trước để hình dung một người đàn ông.

Người đàn ông này ngũ quan hơi âm nhu (*),khuôn mặt sâu xa mang theo chút tà khí, môi mỏng, dáng vẻ bạc tình bạc nghĩa nhưng lại khiến phụ nữ cam tâm tình nguyện sa đọa vì anh ta.

(*) tướng mạo nữ tính mà dịu dàng

Diêu Bảo Châu nghĩ, ma quỷ địa ngục nếu muốn đến nhân gian hấp dẫn chúng sinh, có lẽ sẽ biến thành dáng vẻ ấy.

Xe đi qua bên cạnh người đàn ông, Diêu Bảo Châu không đỗ xe lại, mà đạp chân ga nhanh hơn, tốc độ xe nhanh hơn chạy đi.

Giữa trưa trong khu không người bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông anh tuấn đến không chân thực. Chuyện này cũng giống như trong đêm trăng trong miếu đổ nát bỗng nhiên xuất hiện một mỹ nhân áo trắng tuyệt thế là cùng một tính chất: nếu như không phải ảo ảnh hoặc là xuất hiện ảo giác, vậy chắc chắn là gặp quỷ rồi.

Đều mợ nó là chút kĩ xảo chó má!

Lý Thương Mạc cảm giác mình gần đây thực mợ nó phạm phải thái tuế, thầy tướng số thật sự đúng là không lừa dối anh, năm hạn bất lợi, ông trời muốn diệt anh!

Đôi tình nhân kia sau khi ném anh xuống xe ngay cả chai nước cũng không thèm để lại, trong túi anh cũng chỉ còn lại nửa chai nước, còn lại toàn bộ moá nó đều là chút ít đồ vật vô dụng.

Hiện tại nửa chai nước cũng uống hết rồi, Lý Thương Mạc cảm thấy lại tiếp tục như vậy, thực con mợ nó cũng chỉ có thể uống nước tiểu, nhưng đáng hận nhất chính là hiện tại anh ta một chút nước tiểu cũng đều không có!

Sa mạc mãi chẳng thấy điểm cuối, mênh mông như biển cả, nhưng mà ở đó là nơi duy nhất trên thế giới không có biển, chỉ có sa mạc xám xịt, cát đá màu vàng và cỏ lạc đà khô cằn.

Bạn biết cái gì gọi là luyện ngục không?

Giữa trưa ở trong sa mạc chính là luyện ngục nhân gian.

Lý Thương Mạc cả người đều muốn bỏ mình bất cứ lúc nào, từng giây từng phút cũng dài dằng dặc giống như một thế kỷ vậy, còn đôi tình nhân kia cũng không có ý định lái xe trở lại tiếp anh ta.

Đệch, thực con mợ nó lòng người sâu thẳm, đây tuyệt đối là muốn mưu sát anh ta mà!

Lý Thương Mạc quen biết đôi tình nhân này ở trong quán bar khách sạn, người đàn ông là phú nhị đại, mang theo bạn gái đến bên này du lịch, ba người trò chuyện tâm đầu ý hợp, Lý Thương Mạc liền tiện đường đi nhờ xe bọn họ đến Tân Cương.



Nếu có trách phải trách cái miệng ba hoa của anh ta, mờ ám trêu chọc, thuận miệng trêu chọc cô bạn gái vài câu, nào ngờ người ta muốn sống muốn chết hiến thân cho anh.

Thế nhưng Lý Thương Mạc rất có nguyên tắc đấy.

Anh là người dễ lừa gạt như vậy sao?

Lý Thương Mạc anh ngay cả ngôi sao nữ nổi tiếng đều đá được không? Còn đá rất nhiều đấy!

Cô gái kia giống như mấy nghệ sĩ tuyến mười tám, anh ta đương nhiên là từ chối cô ta rồi.

Ai nghĩ đến cô ta lại tố cáo bạn trai anh ngủ với cô ta!

Tên phú nhị đại này cũng là kẻ âm hiểm, trên đường đi vẫn nói cười như thường, cho đến khi đi đến chỗ sâu trong khu không người mới đạp anh xuống xe.

Đây cũng không phải là xúc động giết người, hoàn toàn là mưu sát có kế hoạch!

Aiz, Lý Thương Mạc thở dài một hơi, thật ra cũng không thể trách ai được, chỉ trách anh ta thật sự quá anh tuấn tiêu sái, khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh.

Lý Thương Mạc đang ai oán bản thân hồng nhan bạc mệnh, một chiếc xe việt dã màu vàng lái tới, anh quả thực là gặp được cây cỏ cứu mạng, tranh thủ thời gian lê lết cơ thể hư thoát đứng dậy, vẫy tay về phía chiếc xe kia, nhưng mà lái xe làm như không thấy anh, tăng tốc lái đi.

Không, Lý Thương Mạc xác định, lái xe nhìn thấy anh đấy. Bởi vì chiếc xe kia trước tiên là giảm tốc độ, sau đó đi qua anh mới lập tức tăng tốc rời đi.

Đệch, Lý Thương Mạc anh đã bị mọi người xua đuổi đến nước này rồi hả?

Anh thật sự không phải cái gì "Vua chịch châu Á", chẳng lẽ dáng vẻ đẹp trai cũng là lỗi của anh? Có được body gợi cảm quyến rũ cũng là đáng trách sao?

Anh thật sự oan mà!

Lý Thương Mạc tuyệt vọng nhìn chiếc xe rời đi, anh xác định qua không bao lâu nữa mình nhất định sẽ mất nước mà chết, anh đã sắp đến cực hạn rồi.

Vào điểm cuối của thời khắc sinh mệnh, Lý Thương Mạc nghĩ lại cuộc đời của mình, cuối cùng hối hận vì đã không thực sự đi làm vua chịch.

Má ơi, con oan quá rồi.

Sớm biết có ngày hôm nay chi bằng lúc trước thà làm đồ cặn bã, ngủ hết với đám sao nữ, người hâm mộ, hotgirl kia, hiện tại có lẽ anh vẫn còn ở bên trong phòng thu âm Bắc Kinh thu album mới. Lựa chọn làm người tốt, kết quả là rơi vào trong sa mạc biến thành thây khô!

Đệch.

Lý Thương Mạc bực mình móc ra điếu thuốc, lại nghĩ tới người kia.

Những năm gần đây, cô đã từng nói sẽ luôn kiên định tin tưởng anh, cho anh sức mạnh. Cho dù thế giới anh sinh sống có nhiều dối trá thiện biến, cỡ nào tràn ngập hấp dẫn; hoặc là cuộc sống cho anh bao nhiêu khảo nghiệm và tra tấn; vẫn thử thách xem anh chịu được bao nhiêu khó giải và cô độc, anh đều chưa từng từ bỏ niềm tin của mình.

Lý Thương Mạc nói với ông trời, nếu như anh vẫn luôn kiên trì, vậy hãy để cho chiếc xe kia quay đầu lại, cứu anh một mạng đi.

Chiếc xe việt dã chói mắt màu vàng kia lập tức cũng sắp biến mất khỏi tầm mắt Lý Thương Mạc, mang theo hi vọng sống sót cuối cùng của anh rời đi.

Lý Thương Mạc châm điếu thuốc lá, chuẩn bị cho đời mình điếu cuối cùng, qua nửa tiếng nữa, có trời mới biết còn có sức hút thuốc hay không?

Nhưng mà khi Lý Thương Mạc từ bỏ tất cả hi vọng, chiếc xe kia lại linh hoạt quay đầu.

Cát bụi đầy trời, xe việt dã màu vàng đột nhiên đổi hướng, lái trở lại, sau đó thắng gấp, vững vàng dừng ở trước mặt Lý Thương Mạc.

Lý Thương Mạc vội vàng ném điếu thuốc, bước qua, sợ người này sẽ hối hận lái xe đi.

Lý Thương Mạc gõ cửa sổ xe, cửa sổ xe quay xuống, khiến cho anh kinh ngạc chính là người ngồi trên ghế lái là một cô gái.

Vừa mới quay đầu mất hút còn tưởng rằng là lão già lái xe, ai mà nghĩ đến là em gái còn trẻ xinh đẹp như vậy.



Một cô gái một mình lái xe xuyên qua khu không người, có chuyện nha.

Cho dù có chết ở đây, Lý Thương Mạc vẫn theo thói quen cũ nhìn qua áo ba lỗ trễ ngực bó sát người cô gái.

Chậc chậc chậc...

Trên là chữ U dưới chữ T, đường cong như ẩn như hiện, ngực lớn. Nếu như không phải là vì cơ thể thật sự thiếu nước, có lẽ Lý Thương Mạc sẽ ở chỗ này nuốt nước bọt.

Anh nhịn không được trong lòng hoan hô một tiếng: gái ngực to, yeah!

Lý Thương Mạc lại nhìn về phía mặt cô.

Trời nóng như vậy, khu không người lại cực nóng, mọi người gần như đều đóng hộp, không mấy người có tâm tư ăn mặc, nhưng mà vị mỹ nữ này mặc dù một mình lái xe ở khu không người nhưng vẫn chỉnh trang nguyên vẹn, khí khái hào hùng mười phần, đeo kính râm, cặp môi đỏ mọng như lửa.

Được nha, còn rất xinh đẹp.

Lý Thương Mạc đã gặp vô số người đẹp, nhưng gần tuần lễ này đều ở Tây Bắc rộng lớn, toàn là nơi cứt chim cũng không có, còn chưa từng gặp được gái nào có cấp bậc thế này.

Tuy không thấy được ánh mắt mỹ nữ, nhưng là mỹ nhân từ trong khung, trên cơ bản nhìn bộ phận đã biết rõ đây là dạng phụ nữ tính cách ngọt ngào, nhưng thân hình nóng bỏng đấy.

Ngực lớn còn thêm thân hình như rắn nước, ít nhất là sao nữ hạng ba, không chừng sẽ còn tăng thêm.

Ừ, rất được nha.

Lý Thương Mạc cảm thấy có lẽ anh đổi vận rồi, vớ bừa mà lái xe còn là người đẹp ngực lớn, hơn nữa còn là dáng vẻ ngực lớn mà không có não, quả thực là ông trời chiếu cố rồi.

"Có thể cho tôi đi nhờ một đoạn không?" Lý Thương Mạc cười hỏi.

Anh rất tự tin đối với nụ cười của mình, dù sao làm idol, mỗi một động tác đều cố ý luyện tập qua, mà ngay cả độ cong khóe miệng cũng là tinh toán kĩ càng, biết rõ cười như thế nào là hoàn mỹ nhất.

Nhưng mà người đẹp lại biểu lộ lãnh đạm, mặt cô không biểu cảm nhấp một ngụm cà phê, lạnh lùng nhìn về phía trước nói: "Nơi này là khu không người, sao một mình anh lại xuất hiện ở chỗ này?"

Lý Thương Mạc không muốn giải thích nguyên nhân hậu quả, chủ yếu bởi vì có tức thế nào thì cũng vô cùng mất mặt.

Anh ghé sát đầu vào cửa sổ xe, nhíu mày.

Rõ ràng đã hạ quyết định đời này không hề mò mẫm trêu chọc loạn rồi, nhưng mà sắc đẹp trước mắt, Lý Thương Mạc lại vẫn không thể khống chế được chính mình. Anh dùng giọng điệu lỗ mãng mà mập mờ nhìn em gái ngực lớn hỏi: "Như thế nào, sợ tôi à?"

Chỉ nghe thấy người đẹp ngực lớn phụt một tiếng bật cười.

Người đẹp uống sạch cà phê trong lon, sau đó quăng ra, khoác một tay lên cửa sổ xe, một tay gỡ kính râm xuống, ngước mắt nhìn về phía Lý Thương Mạc.

Lý Thương Mạc chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Qua kính râm cất giấu chính là một đôi mắt cực kỳ linh động, đặc biệt câu dẫn người, khiến cho người đẹp ngực lớn này từ "ngôi sao nữ hạng ba" biến thành "siêu cấp vật báu lớn ".

Sao cô gái này linh hoạt như vậy?

Vật báu lớn nhếch miệng cười, nụ cười của cô không có cố gắng luyện tập qua, lại cười đến vẻ mặt hưng phấn, trêu chọc lòng người.

Lý Thương Mạc nghĩ có lẽ không có người có thể như cô vào giờ phút này, cười đến ngả ngớn lại hồn nhiên như vậy.

"Sợ anh?" Cô khẽ cười một tiếng, hỏi lại: "Mạng đều cho anh được không?"

Rõ ràng là nhiệt độ 70 độ, nhưng Lý Thương Mạc lại bỗng nhiên rùng mình, lập tức có một loại ảo giác bị điện giật.

Chậc, quá sức rồi!

Đã quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vừa Nhớ Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook