Võ Đạo Đan Tôn

Chương 120: Võ Tàng Các. (1)

Ám Ma Sư

16/08/2015



- Lâm Tiêu, thiên phú của ngươi là người lợi hại nhất ta từng thấy, năm đó tư chất của đại ca Lâm Hiên ngươi cũng chỉ là thượng đẳng, tinh thần lực đạt tới năm cách thôi, bất quá. . .

Nói đến đây, biểu lộ Trử Vĩ Thần đột nhiên trở nên nghiêm túc lên:

- Ta hi vọng trắc nghiệm có quan hệ đến tư chất ngươi, ngươi ngàn vạn chớ nói ra ngoài, nếu không, ta sợ sẽ có một ít phiền toái không cần thiết.

- Phiền toái không cần thiết?

Lâm Tiêu khẽ giật mình, sau khi nghĩ đến chuyện xảy ra với Vu Dịch Văn ở dã ngoại khảo thí, trong nội tâm không khỏi có chút giật mình.

Sau khi trải qua kiểm tra tư chất, Lâm Tiêu có thể cảm giác được rõ ràng ánh mắt ba người Trử Vĩ Thần nhìn qua mình đã có biến hóa.

Đã thông qua được khảo hạch, rất nhanh, Mục Sâm liền mang đến cho Lâm Tiêu một bộ võ giả phục màu đen phù hợp với hình thể Lâm Tiêu, cùng với một quả võ giả huân chương nhất cấp.

Võ giả huân chương mà các thế lực phát ra đều khác nhau, có đồ án riêng, võ giả huân chương của Nguyên Võ Thánh Địa là một đoàn hỏa diễm thiêu đốt lên, mà huân chương của Võ Điện là một chữ "Võ" rồng bay phượng múa, bên ngoài chữ Võ này có một đạo viền vàng, đại biểu thân phận Chân Võ giả nhất chuyển, cái này thì tất cả thế lực lớn đều giống nhau.

- Trử tổng quản, tứ cấp võ giả huân chương của đại ca Lâm Hiên ta đến hết năm nay thì nhất định phải trải qua Võ Điện bình cách, hiện giờ. . .

Sau khi đã xong mọi chuyện, Lâm Tiêu lại hỏi thăm về võ giả huân chương của đại ca.

- Ha ha, Lâm Tiêu ngươi yên tâm đi, nếu ngươi đã trở thành một gã võ giả, tứ cấp võ giả huân chương của đại ca ngươi tự nhiên cũng có thể bảo lưu lại, không cần phải trải qua bình cách của Võ Điện chúng ta nữa, hơn đại ngộ võ giả mà Lâm gia các ngươi hưởng thụ cũng là đại ngỗ của tứ cấp võ giả huân chương, phần ngươi thì cũng chỉ có thể căn cứ vào đẳng cấp võ giả bản thân ngươi thôi.

Trử Vĩ Thần nở nụ cười.

Lâm Tiêu lúc này mới yên lòng lại, sau khi xuyên việt áp lực đầu tiên hắn gặp phải chính là bình cách võ giả huân chương của đại ca, một khi mất đi tứ cấp võ giả huân chương của đại ca, vậy thì công tác của Tam muội ở Đan Các cùng với đãi ngộ mà cha mẹ được hưởng đều sẽ không còn nữa.

Đương nhiên, Lâm Tiêu hiện giờ đã trở thành một Chân Võ giả, dùng thực lực và tương lai của hắn, coi như mất đi võ giả huân chương của đại ca, toàn bộ gia đình cũng không cần lo lắng, chỉ có điều sâu trong lòng Lâm Tiêu không muốn thứ duy nhất mà đại ca lưu lại cũng bị Võ Điện lấy đi.



- Tốt rồi, Lâm Tiêu, nếu đã xong mọi chuyện, ngươi tùy thời có thể đi đến Võ Tàng Các của Võ Điện chúng ta để chọn lựa công phápvà võ kỹ, ngươi bây giờ vừa mới tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, võ kỹ có lẽ nên từ từ tu luyện, nhưng công pháp lại không thể hàm hồ, sau khi đã có công pháp, vận dụng của ngươi đối với nguyên lực sẽ càng thêm thuần thục và tự nhiên.

Trử Vĩ Thần nhắc nhở, đồng thời nói rõ cho Lâm Tiêu hiểu.

- Cạnh tranh giữa đệ tử Võ Điện phi thường kịch liệt, ngươi bây giờ tuy rằng là thiên tài đệ tử, nhưng nếu không khắc khổ tu luyện..., một khi bị nhân vật ưu tú trong hàng đệ tử bình thường đánh bại cũng sẽ bị giáng xuống đệ tử bình thường, cho nên ngươi ngàn vạn không thể khinh thường. Bất quá bất cứ đệ tử nào sau khi gia nhập Võ Điện đều có tu luyện kỳ ba tháng, ba tháng này là chuyên môn để võ giả đệ tử tân tấn tu luyện, tự nhiên không ai có thể khiêu chiến ngươi, nhưng một khi qua ba tháng này, vậy thì khó mà nói.

Trử Vĩ Thần vừa nói, một bên đưa một cuốn sổ tay màu đen cho Lâm Tiêu.

- Bản sổ tay này là giảng thuật một ít đãi ngộ và quy tắc của Võ Điện chúng ta, cùng với quy tắc chi tiết về hối đoái độ cống hiến, ngươi xem thật kỹ đi.

Lâm Tiêu tiếp nhận sổ tay màu đen, trên bìa có hai chữ-- Võ Điện!

Mở sách a, Lâm Tiêu nhìn sơ qua một chút, bên trong ghi lại kỹ càng khác biệt giữa đệ tử thiên tài và đệ tử bình thường, có địa vị, cũng có lợi ích, nhưng điều rõ ràng nhất chính là đệ tử thiên tài mỗi tháng đều có thể đạt được một hạt nhất phẩm Nguyên Khí Đan, mà đệ tử bình thường mỗi ba tháng mới có thể đạt được một hạt.

Phân biệt đẳng cấp sâm nghiêm cũng đưa đến cạnh tranh giữa đệ tử bình thường và đệ tử thiên tài.

Căn cứ quy tắc Võ Điện, nhân vật mới sau khi vừa mới gia nhập Võ Điện là căn cứ thiên phú, tuổi tác để định là đệ tử bình thường hay đệ tử thiên tài, bất luận đệ tử nào gia nhập Võ Điện đều có tu luyện kỳ ba tháng, một tu luyện kỳ chấm dứt, đệ tử bình thường có thể khiêu chiến đệ tử thiên tài thời gian tiến vào Võ Điện hơn kém mình không quá ba tháng, nếu đệ tử thiên tài bị đánh bại, vậy thì sẽ giáng xuống đệ tử bình thường, mà đệ tử bình thường thẳng lợi sẽ tấn cấp thành đệ tử thiên tài.

Đương nhiên, khiêu chiến chỉ có thể tiến hành trong ngang cấp, hoặc là do cấp bậc thấp khiêu chiến cấp bậc cao.

Ngoài ra, còn có các loại bài danh, hàng năm những đệ tử thiên tài bài danh kém cỏi nhất sẽ bị giáng làm đệ tử bình thường, mà mấy tên đệ tử bình thường bài danh cao nhất thì sẽ được thăng làm đệ tử thiên tài, còn có đệ tử đại bỉ không định kỳ v... v...

- Cạnh tranh trong Võ Điện thật kịch liệt.

Lâm Tiêu khép sách lại, trong nội tâm thầm giật mình, tuy rằng hắn không nhìn kỹ, nhưng từ nội dung sơ lược có thể thấy được, Võ Điện cũng như Huấn Luyện Quán, là cổ vũ đệ tử cạnh tranh với nhau, thậm chí còn tàn khốc hơn Huấn Luyện Quán nhiều.

Thế giới võ giả chính là thế giới mạnh được yếu thua.

- Lâm Tiêu, ta mang ngươi đi Võ Tàng Các a.



Chứng kiến Lâm Tiêu khép sách lại, Khương Hồng mỉm cười, mang theo Lâm Tiêu ra khỏi phòng tổng quản.

Trong phòng, chỉ còn lại hai người Trử Vĩ Thần và Mục Sâm.

Trử Vĩ Thần biểu lộ trở nên hết sức nghiêm túc, ngẩng đầu nhìn về phía Mục Sâm:

- Mục Sâm, hôm nay tư chất khảo thí của Lâm Tiêu không cần ghi lại trong tư liệu, cũng không nên nói với bất luận người nào, chuyện này chỉ có ba người chúng ta biết rõ, hiểu rõ chưa?

- Hiểu rõ!

Trong phòng, Mục Sâm gật gật đầu.

Võ Tàng Các.

Lâm Tiêu dưới sự dẫn dắt của Khương Hồng trực tiếp đi tới một nơi địa vị vô cùng cao thượng trong Võ Điện.

Vừa tiến nhập đại điện, Lâm Tiêu đã nhìn thấy một trung niên nam tử biểu lộ lạnh lùng ngồi ngay ngắn trên một cái bồ đoàn ở một bên, hai mắt nhắm chặt, sau khi nghe được động tĩnh bên ngoài, hai mắt trung niên nam tử kia có chút mở ra, tuôn ra một đoàn ánh sáng chói mắt, ánh mắt kia thật sự khiến Lâm Tiêu cảm giác có chút chói mắt.

- Nguyên lực người này thật thâm hậu.

Lâm Tiêu âm thầm kinh hãi, có thể thấy được nội tình và tầm quan trọng của Võ Tàng Các.

- Tôn quản sự, đây tân tấn đệ tử của Võ Điện chúng ta, Lâm Tiêu.

Khương Hồng cười nói.

Trung niên nam tử mặt không biểu tình, trực tiếp duỗi tay ra.

Lâm Tiêu lập tức tựu liền đưa võ giả huân chương và thư mà Trử tổng quản đưa cho mình cho trung niên kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook