Vi Quang

Chương 27: Chương 27

Kháo Kháo

21/10/2018

Phòng Chu Húc vẫn sáng đèn, Tiểu Ninh bưng trà gừng qua tìm hắn. Chu Húc nghiêng người dựa vào đầu giường, đang cầm điện thoại chơi game. Tiểu Ninh cố ý đến gần, ngồi ở bên giường nhìn hắn chơi. Chu Húc thấy cậu đi đến, cho rằng có chuyện gì, buông điện thoại xuống hỏi: "Làm sao vậy?"

Tiểu Ninh để ý game hắn chơi vẫn còn đang tiếp tục, vội vàng nói: "Anh đánh tiếp đi, sắp qua cửa rồi."

Trò Chu Húc chơi là xạ kích, Tiểu Ninh ở bên cạnh nhìn một hồi, nói: "Để em chơi một cửa đi."

Chu Húc đưa điện thoại cho cậu, thấy cậu hào hứng bừng bừng chơi một cửa, không nắm được kỹ năng, rất nhanh đã chết. Chu Húc nói: "Em chơi lại lần nữa đi." Tiểu Ninh chung quy tuổi còn nhỏ, vẫn có chút ham chơi, chơi liên tiếp ba lượt, đến phần sau đã có thể đạt điểm số rất không tệ.

Game mặc dù chơi vui, nhưng Tiểu Ninh vẫn nhớ rõ bản thân đến làm gì, sau khi chết lần thứ ba liền đưa điện thoại trả lại cho Chu Húc. Chu Húc nhìn bộ dáng cậu ôm điện thoại chơi đến cao hứng bừng bừng mang vẻ con nít, rất đáng yêu, nói: "Em cài lên máy em là được, để tôi cài cho em."

Tiểu Ninh lắc đầu, không suy nghĩ nhiều liền nói: "Không cần, điện thoại của em sẽ bị đứng máy, không chơi được." Máy của cậu là là điện thoại mấy trăm đồng rất rẻ, cài thêm mấy ứng dụng máy sẽ bị kẹt, càng đừng nói đến chơi game.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Chu Húc thấp giọng nói: "Kỳ thật chiếc điện thoại năm ngoái muốn đưa cho em kia, thật sự là tôi rút thăm trúng được."

Tiểu Ninh nghi hoặc nhìn hắn, lập tức nhớ tới lễ Giáng Sinh năm trước, Chu Húc cầm một chiếc điện thoại loại mới nhất muốn đưa cho cậu, cậu không dám nhận.

"Sau đó em không chịu nhận, tôi liền cho em gái tôi." Chu Húc nói, "Sau này nếu lại rút trúng, em cứ lấy dùng đi."

Tiểu Ninh nằm trên giường Chu Húc, nghe Chu Húc thấp giọng nói chuyện, trong ngực có loại vui sướng được người cưng chiều, nhưng trên miệng lại nói: "Em không muốn chơi game... Chơi sẽ lãng phí thời gian, em phải chăm chỉ học."

"Đúng, đúng, đúng." Chu Húc gật đầu, bàn tay to vuốt ve tóc Tiểu Ninh, "Em phải giành học bổng hạng nhất, không ai lợi hại hơn em."

Tiểu Ninh giữ chặt tay Chu Húc, che lên mặt mình, một đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm Chu Húc.

Chu Húc ngừng thanh âm.

Tiểu Ninh không mang theo quần áo, lấy một chiếc áo phông mùa hè màu đen của Chu Húc mặc. Lò sưởi trong phòng vẫn chưa đóng, rất ấm áp, mặc ngắn tay cũng không lạnh, quần áo Chu Húc đối với Tiểu Ninh mà nói quá rộng, nửa vai đều lộ ra, trắng đến chói mắt.

Tiểu Ninh cố ý.

Cậu nhìn chằm chằm Chu Húc.

Tiểu Ninh không dẫn dụ hơn người, nhưng cậu cảm giác mình đã làm rất tốt, bởi vì Chu Húc thật sự ngừng nói chuyện, trầm mặc mà nhìn cậu.

Nam nhân đều là động vật suy nghĩ dựa vào nửa người dưới, bạn trai mình hở nửa vai nằm ở trên giường, vậy còn có thể nghĩ đến cái gì đây?

Ánh mắt Chu Húc, giống như muốn ăn cậu.

Tiểu Ninh cảm giác toàn thân phát nhiệt, mặt cũng nóng lên, huyết dịch cũng từng chút chảy xuống nửa người dưới, tính khí hơi hơi sung huyết.

Nhưng Chu Húc vẫn bất động.

Tiểu Ninh nghĩ, không phải nội tâm hắn vẫn còn giãy giụa, vẫn cảm thấy cắm một người vừa tròn mười tám tuổi là phạm tội chứ?

Tiểu Ninh kéo tay Chu Húc xuống, đem ngón tay Chu Húc dừng ở trên môi mình, nhẹ nhàng hôn một cái.

Chu Húc mãnh liệt cúi người, dời tay, hôn Tiểu Ninh. Hôn rất hung ác, không giống với Chu Húc ngày thường, không giống với Chu Húc trong công viên. Chu Húc dùng đầu lưỡi trực tiếp gạt mở hàm răng Tiểu Ninh, khí thế mãnh liệt xông vào, cuốn lấy đầu lưỡi Tiểu Ninh mút mát, lại đảo qua khoang miệng cậu, hung hăng liếm qua niêm mạc.

Tiểu Ninh bị hôn đến choáng váng.

Thời điểm Chu Húc buông cậu ra, môi cậu đã đỏ bừng, ánh mắt tán loạn.

Chu Húc lộ ra thần sắc do dự, hai tay Tiểu Ninh giữ chặt vạt áo hắn, không cho hắn thối lui. Lý trí chỉ có tác dụng một lát, một lát này không thể thành công thối lui, vậy rút cuộc không lui được nữa.

Hai tay Chu Húc vung một cái, vén áo Tiểu Ninh lên, chồng ở trước ngực, lộ ra đầu vú.

Thời điểm đầu vú bị ngậm vào, Tiểu Ninh giống như bị roi điện đánh một cái, khẽ run lên. Cùng người thân mật dùng phương thức thân mật nhất tiếp xúc, là cảm giác rất khó có thể tưởng tượng.



Tiểu Ninh nhịn không được rên rỉ ra tiếng.

Chu Húc càng kích động, dùng đầu lưỡi liếm láp đầu vú, tay kia kéo quần ở nhà rộng thùng thình của Tiểu Ninh xuống, nắm chặt tính khí của Tiểu Ninh bắt đầu vuốt lộng.

Hai tầng kích thích khiến cho Tiểu Ninh không cách nào suy nghĩ, hai chân không biết từ lúc nào đã tách ra, Chu Húc chen vào giữa hai chân, đầu không ngừng dời xuống, từ trước ngực hôn đến rốn, đầu lưỡi đảo vòng quanh rốn, tay kia nắm tính khí đã cương của Tiểu Ninh, dùng ngón tay cái xoa quy đầu.

Đầu tóc xù của Chu Húc tiếp tục dời xuống, ngậm lấy tính khí của Tiểu Ninh.

Tiểu Ninh đã rên rỉ đến độ biến điệu.

Tiểu Ninh ở trước mặt Chu Húc vẫn luôn rất trực tiếp rất thẳng thắn, không biết vì sao. Từ trước đến nay cậu không phải người thẳng thắn cởi mở, từ nhỏ đến lớn, chưa từng bày tỏ tình cảm với bằng hữu, trước kia thường thường bị khi dễ, sau khi lên đại học bạn học cũng chỉ là khách sáo mặt ngoài, cậu giống như sẽ không loã lồ nội tâm, vô thức chỉ nghĩ trước tiên phải bảo vệ mình.

Nhưng ở Chu Húc trước mặt lập tức sẽ không, cậu có can đảm ở trước mặt Chu Húc loã lồ chính mình, ví dụ như... khoái cảm.

Thẳng thắn của Tiểu Ninh có lẽ đã khiến Chu Húc được cổ vũ, bởi vì cậu rên rỉ thật sự quá lớn tiếng, thích đến hai chân ép chặt lấy đầu Chu Húc, hai tay còn nắm tóc Chu Húc. Chu Húc càng thêm ra sức phun ra nuốt vào, dùng khoang miệng nóng bỏng ép chặt tính khí.

Khoái cảm đáng sợ không ngừng tích lũy, trước lúc xuất tinh, Tiểu Ninh rốt cuộc còn một tia thần trí, tự mình lui ra khỏi khoang miệng Chu Húc.

Dưới bụng Tiểu Ninh một mảnh dính ướt.

Cậu trì hoãn một hồi mới hồi phục tinh thần lại, phát hiện Chu Húc đã nằm ở bên cạnh cậu, không hề tiến hành bước tiếp theo, rõ ràng đũng quần đã nhếch lên cao.

Tiểu Ninh khôi phục khí lực, mãnh liệt trở mình đè lại Chu Húc, nằm sấp trên quần hắn, lộ ra tính khí hung ác phía dưới.

Căn đồ vật cứng rắn này lần trước đem Tiểu Ninh đâm đến sống dở chết dở, Tiểu Ninh thấy nó, da đầu liền siết lại, nhưng vẫn thò tay nắm chặt.

Thật nóng.

"Tiểu... Ninh..." Chu Húc còn chưa kịp ngăn cản, Tiểu Ninh đã cúi đầu ngậm lấy tính khí Chu Húc, học bộ dạng Chu Húc bắt đầu liếm láp.

Tiểu Ninh là lần đầu tiên làm việc này, cảm giác trong miệng ngậm tính khí người khác thật sự rất kỳ quái. Nhưng Tiểu Ninh vừa mới hưởng thụ qua loại tư vị này, cậu biết có bao nhiêu thoải mái, cậu muốn cho Chu Húc cũng đạt được khoái cảm.

Chu Húc đáng thương mặt đều đã đỏ lên, lúc Tiểu Ninh thoáng nhìn liền cảm thấy kỳ quái, thời điểm Chu Húc ngậm tính khí Tiểu Ninh cũng không thấy hắn xấu hổ đến lợi hại như vậy, như thế nào vừa đổi cho nhau, lại xấu hổ thế này chứ?

Kỹ thuật của Tiểu Ninh không tốt, nhưng cậu cảm thấy Chu Húc hẳn là rất thoải mái, bởi vì tính khí Chu Húc thật sự cứng rắn vô cùng, thậm chí còn ở trong miệng cậu nảy lên, không ngừng trướng lớn.

Tiểu Ninh liếm láp hồi lâu, miệng cũng đã phát mỏi, Chu Húc vẫn chưa có ý chảy ra. Cằm Tiểu Ninh thật sự đã sắp sai khớp, đành phải rời ra nghỉ ngơi một chút.

Thanh âm Chu Húc không dễ chịu nói: "Như vậy không được..."

Tiểu Ninh vừa định hỏi hắn không được chỗ nào, đã bị Chu Húc lật ngược về trên giường. Chu Húc lấy ra một lọ bôi trơn mới từ tủ đầu giường, đổ ra một lượng lớn lên tay, bôi lên mông Tiểu Ninh.

Cảm giác ngón tay thô ráp đâm vào hậu huyệt thật sự rất kỳ diệu...

Tuy rằng Tiểu Ninh đã bất chấp tất cả, đã làm tốt chuẩn bị bị cắm đến sống dở chết dở, nhưng cảm giác lần này hoàn toàn bất đồng với lần trước.

Ngón tay Chu Húc vô cùng kiên nhẫn, nhẹ nhàng mà vòng quanh, đem dịch bôi trơn bôi đều, lại chậm rãi đẩy vào, mãi đến khi dịch bôi trơn đều đã nóng lên mới cắm vào ngón tay thứ hai, tiếp theo lại lặp lại quá trình khuếch trương thật lâu.

Chu Húc tỉnh táo, không cấp bách khó dằn nổi như lúc say, ôn nhu hơn nhiều. Hắn biết mặt sau Tiểu Ninh không quen bị tiến vào, dùng mười phần kiên nhẫn làm khuếch trương.

Tiểu Ninh hiện giờ rốt cuộc biết vì sao thời điểm cậu tìm hiểu tư liệu, tất cả mọi người nói bôi trơn đều nói đến việc khuếch trương.

Chu Húc đã cắm vào ba ngón tay, nhưng dịch bôi trơn đầy đủ với kiên nhẫn đưa đẩy khiến cho Tiểu Ninh hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, chỉ có cảm giác hơi hơi trướng.

Mà hậu huyệt, lại bị cắm ra cảm giác hơi chút kỳ quái...

Hơi hơi tê ngứa...



Tính khí của Tiểu Ninh, hậu huyệt bị cắm vào... lại bắt đầu ngẩng đầu.

Kiên nhẫn của Chu Húc thật đáng sợ, Tiểu Ninh cảm thấy hậu huyệt của mình đã sắp bị Chu Húc nhu đến nhũn nát rồi, hắn vẫn còn chưa tiến vào. Tiểu Ninh thật sự không chịu nổi, thấp giọng nói: "Anh vào đi..."

Chu Húc cứng đờ, quả nhiên rời ngón tay.

Một căn đồ vật vừa nóng vừa bỏng chống trên mông Tiểu Ninh.

Tiểu Ninh có chút sợ hãi... lại có điểm chờ mong.

Chu Húc cứng rắn đến sắp bạo phát, hắn sợ bản thân nhất thời không nhịn được, lại tổn thương Tiểu Ninh, khàn giọng nói: "... Nếu đau, em liền nói cho tôi biết."

Quần áo Tiểu Ninh đã sớm thoát hết, da thịt toàn thân hiện lên tầng một màu đỏ, hai mắt đầy nước mà nhìn Chu Húc, giống như con mèo nhỏ thấp giọng nói vâng.

Chu Húc cũng nhịn không được nữa, chậm rãi tiến vào Tiểu Ninh.

Trướng, rất trướng, vừa đau vừa trướng.

Tiểu Ninh một hơi nghẹn ở ngực, thiếu chút nữa đoạn khí. Nhưng cậu kiềm chế, không kêu ra tiếng, cậu sợ Chu Húc dừng lại.

Cậu không muốn Chu Húc dừng lại, cậu muốn cho Chu Húc đạt được khoái cảm, mà khoái cảm cực này lớn là cậu mang đến, cậu và Chu Húc đồng thời có.

Tiểu Ninh sợ mông bị đâm thủng, nhưng cơ thể người thật sự rất thần kỳ, nó đã kiềm chế xuống rồi, còn bắt đầu nổi lên cảm giác kỳ quái.

Chu Húc hiểu được ân ái như thế nào, hắn cắn chặt răng, không để bất kỳ khoái cảm nào của bản thân đâm xuyên bừa bãi trong cơ thể Tiểu Ninh, mặc dù bên trong vừa nóng vừa chặt vừa mềm đã sắp khiến hắn mất lý trí.

Chu Húc hết sức kiên nhẫn, ở trong cơ thể Tiểu Ninh chậm rãi đưa đẩy, tìm nơi có thể mang lại khoái cảm cho Tiểu Ninh, xem xét Tiểu Ninh phản ứng, hướng một chỗ xoay nghiền, va chạm.

Tiểu Ninh kêu một tiếng so với một tiếng lại lớn hơn.

Bụng dưới vốn đã khô, lại một lần nữa bị mồ hôi cùng dịch nhờn của tính khí cứng rắn nhỏ xuống làm cho ướt dính.

Việc này không giống với tưởng tượng của Tiểu Ninh, cũng không giống với lần đầu tiên làm.

Cảm giác kỳ quái giam cầm Tiểu Ninh, lúc này cậu mới biết thì ra cắm vào mông cũng có thể thoải mái như vậy, khoái cảm gần như sắp khiến cậu tan vỡ, bởi vì Chu Húc vẫn chưa ngừng lại, tựa hồ vĩnh viễn cũng sẽ không mệt liên tục hướng vào chỗ sâu trong cơ thể cậu va chạm, mỗi một lần xông tới đều muốn bẻ gãy eo cậu, mỗi một lần xông tới đâm vào trong cơ thể cậu lại là một lần bật công tắc thần kỳ, sau đó khoái cảm mãnh liệt tràn ra, không cách nào khống chế.

"A —— "

Nương theo một tiếng kêu to, Tiểu Ninh ôm chặt lấy cổ Chu Húc

Lần thứ hai xuất tinh mang cho cậu khoái cảm không cách nào tưởng tượng, cũng làm cho cậu đột nhiên rơi vào một loại trống rỗng.

Cậu ôm cổ Chu Húc không buông, nước mắt sinh lý làm ướt hết cổ Chu Húc.

Tinh dịch Chu Húc từ trong hậu huyệt cậu chảy ra, khiến ga giường ướt át dinh dính.

Tiểu Ninh vẫn như cũ ôm hắn không buông, không cho hắn rút tính khí ra, không cho hắn thanh lý, không cho hắn đổi ga giường.

"... Tiểu Ninh?" Chu Húc nhẹ nhàng hôn tóc Tiểu Ninh, thấp giọng gọi cậu.

"Anh là của em." Mặt Tiểu Ninh chôn trên cổ hắn nói, "Không cho phép lại liên hệ với người khác."

Yêu cầu sau khi ân ái này thật sự có chút kỳ quái.

"Được."

Nhưng Chu Húc đáp ứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vi Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook