Trừng Mắt Tất Báo

Quyển 1 - Chương 9

Cá thích leo cây

01/03/2017

16 tuổi năm ấy, a Bảo mang theo một tiểu quỷ ngang ngược cùng một bảo bảo cổ quái bắt đầu hành trình lưu lạc. Ngươi muốn hỏi bảo bảo vì cái gì cũng theo bọn họ đi lưu lạc?

Khụ… Nên nói là vận khí của nó đi, đêm hôm sau tiểu quỷ lại chạy về nhà a Bảo ôm tiểu Kim Khốc đến. Đối với bảo bảo cảm thấy hứng thú tất nhiên là vì một nguyên nhân, mà nguyên nhân khác chính là… Khụ, chính là đem nó thành lương thực dự trữ của a Bảo = =!

Lời nói kia lúc a Bảo đem bảo bảo lượm trở về, Kim ba cũng đem nó thành lương thực dự trữ của a Bảo không chút do dự đem nó xử lý đến phòng a Bảo, cũng mỗi ngày tìm đại vú em đem nó dưỡng thành béo trắng.

Nên nói gì, bảo bảo… Vạn phần đồng tình ngươi.

“Đem bảo bảo lưu bên cạnh tôi quá nguy hiểm, cậu nhanh đem nó trở về đi.” A Bảo lắc đầu cự tuyệt, “Cậu cũng nói qua, người và yêu khác đường, yêu cùng người không thể sống chung.”

“Nó không giống nhau.” Nó chính là tới làm đồ ăn… Câu nói này đương nhiên không thể thẳng thắng nói ra miệng. Tiểu quỷ bay tới trước mặt bảo bảo nắn khuôn mặt non nớt, “Ngươi xem nó biểu diễn kỹ xảo vụng về như vậy, để nó cùng người khác tiếp xúc không mấy ngày cũng sẽ bị người phát hiện nó khác thường.” Không phải tộc của ta tâm nhất định khác “— nhân loại đều bài xích sinh vật ngoại, có thể dung hạ nó sao? Đến lúc đó bảo bảo hành vi không hề có năng lực phản kháng, nó kết cục chính là ra sao?”

A Bảo nhăn mi lại, không đáp lời.

Tiểu quỷ vội rèn sắt khi còn nóng, “Chúng ta cùng là ngoại tộc có thể đoàn kết lẫn nhau, càng huống chi bảo bảo nó phi thường thích ngươi, ngươi không ở nó liền ngày ngày đêm đêm không ngừng khóc rống…” Hắn vừa nói vừa tăng thêm lực đạo, đồng thời ánh mắt hung ác trừng bảo bảo muốn nó phối hợp…

Thân tuyệt đối là quần thể thế yếu, bảo bảo dưới dâm uy vạn ác của tiểu quỷ chỉ có thể bất cứ giá nào rưng rưng sử ra chiêu tam bộ khúc một khóc hai nháo ba thắt cổ quấn quýt nỗ lực làm a Bảo gật đầu lưu nó lại, cũng may mắn bảo bảo không biết rõ lý do vạn ác tiểu muốn lưu nó lại.

Địa cầu cũng quá nguy hiểm, bảo bảo ngươi vẫn là đi sao hỏa đi!

Sau đó, a Bảo một bọn ba người mất chút công phu vài ngày lựa chọn một gian nhà cũ, đến tối nàng cùng tiểu quỷ luân phiên đến phòng phẫn quỷ dọa người. Ân… Kỳ thật cũng không cần phẫn, bọn họ tạo hình tự nhiên cũng đã đủ kinh hãi = =. Thành công đem chủ nhà dọa chạy sau, a Bảo rốt cục có một gian nhà thứ nhất trong đời.

… Tuy rằng là quỷ ốc.

Vào đêm a Bảo ôm chặt bảo bảo hướng lên trời không ngừng sám hối, Mẹ… A Bảo thực xin lỗi, a Bảo sa đọa…”

Ăn ở đi lại, căn bản của con người.

A Bảo tuy rằng là yêu, nhưng yêu cũng gặp phải nguy cơ đói, giải quyết xong vấn đề “Ở” bước tiếp theo nên là đồ ăn.

… “Cái này như thế nào?”

A Bảo lắc đầu, “Quá to.”

“Kia đi, hết sức nhỏ lại cao gầy.”

“Giống như cây que, không có mỹ cảm.”

“Kia đối diện, đủ xinh đẹp đủ mỹ cảm đi!”

“Trên mặt quá nhiều phấn.”

Tiểu quỷ trừng nàng. “Kia tẩy sạch sẽ rồi ăn!”

A Bảo tránh đi tầm mắt hắn hùng hổ dọa người, “Quá phiền toái.”



“Ta không biết rõ nguyên lại ngươi lại kiêng ăn!”

“… Cái kia,” a Bảo nhỏ giọng hói, “… Trừ ăn người ra, liền không có phương pháp sinh tồn khác sao?”

Nơi này là trung tâm đường, một trong phố buôn bán phồn hoa nhất của London. Người đi đường nhốn nha nhốn nháo nối liền không dứt, nhưng không ai nghĩ một búp bê phương đông mang vẻ mang khả ái hoang mang đứng tại góc đường đang cùng một con yêu quái đem bọn họ làm nguyên liệu đồ ăn chọn chọn lựa lựa bình đầu phẩm túc.

Tiểu quỷ thở dài, cảm thấy chính mình cùng đần yêu này cùng một chỗ tần suất thở dài càng ngày càng cao, “Yêu tu luyện phương thức sinh tồn có hai dạng. Một loại là hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, phương pháp này là bản năng của tất cả yêu, căn bản không cần học tập hoặc bất kỳ ngoại giới nào trợ giúp, nhưng từ cái đó hút sinh lực chỉ có hạn, không thể thỏa mãn ngươi như vậy vượt cấp thăng giai cần gấp đôi sinh khí của tân yêu. Một loại khác chính là thái bổ, bất luận là mị hoặc, luyện đan, hấp thụ hay là “Thức ăn” trực tiếp. Yêu cấp bậc thấp thông qua hút sinh lực huyết nhục của tinh linh khác, yêu cao cấp liền hấp thu thân thể đối phương hoặc nguyên thần để tăng cường đạo hạnh.

“Kia chính là nói… Tôi không nhất định phải ăn thịt người!”

Tiểu quỷ trắng trợn mắt, “Nghe lời phải nghe trọng điểm a. Ngươi hiện tại trạng thái này chỉ có thể dựa vào thái bổ, giống như ngươi tân yêu hồ đồ không biết gì có thể thái bổ yêu khác sao? Không bị ăn là tốt rồi, càng huống chi thân thể không rõ, đối với bọn hắn mà nói ngươi quả thực chính là thập toàn đại thuốc bổ.”

“Chính là tôi…”

A Bảo hướng phương xa không ngừng tìm kiếm, cuối cùng sau trụ tại một địa điểm, “Có lẽ tôi nghĩ đến biện pháp khác…”

Bệnh viện —

Còn có nơi nào so với bệnh viện huyết lượng nhiều?

Vì thế a Bảo liền bắt đầu những ngày sa đọa ban ngày trốn tránh ban đêm dạo chơi cuộc sống mới. Bình thường không việc gì liền phơi ánh trăng, luôn luôn đến bệnh viện bồi bổ đồ dự trữ, tâm tình tốt còn có thể cướp bóc mấy đại thúc háo sắc cấp bảo bảo tiền bột sữa.

Mấy tháng sau, a Bảo thích ứng cuộc sống sinh hoạt của yêu quái rất tốt, nhưng thân thể tiểu quỷ lại càng mơ hồ gần như chỉ thừa lại quang ảnh.

A Bảo từng cho rằng là vấn đề đồ ăn, từ khi nhận thức tiểu quỷ tới nay nàng chưa hề gặp qua hắn ăn bất kỳ thứ gì. Nhưng hắn lại đạm đạm phủ nhận, “Hiện tại ta chỉ là linh thể, linh thể không cần ăn cơm.”

A Bảo vô pháp, chỉ phải lo lắng nhìn khuôn mặt tinh xảo của tiểu quỷ dần trong suốt.

“A Bảo, ta có chút lạnh.”

A Bảo cuống quýt nói, “Nếu không tôi đem máy sưởi mở lên?”

Hắn trực tiếp chặt chẽ ôm lấy eo a Bảo, “Không cần phiền toái như vậy… Như vậy liền tốt, ta lạnh…” Âm cuối mềm nhũn còn mang điểm làm nũng.

Thân thể hắn lạnh buốt, tựa vào trong ngực a Bảo băng lãnh như một tượng khắc băng tinh tế.

Ngồi ở chỗ không xa bị ép yêu cầu chơi trò chơi trí tuệ tiểu Kim Khốc rùng mình, nói thầm, “Có gặp qua hai khối băng sơn ôm nhau cùng một chỗ sưởi ấm sao? Ngu ngốc…”

Nhân dịp cuối thu, tiểu quỷ ngủ say càng ngày càng dài.

Ban đêm, a Bảo cầm theo mấy túi huyết tương vô thanh vô tức từ bệnh viện ra phía sau liền nhanh như sao băng chạy trở về chiếu cố tiểu quỷ.

“Chúng ta là côn trùng có hại, chúng ta là côn trùng có hại ~ “

Ngã tư đường vang lên giọng nói trong trẻo, a Bảo nhìn kỹ, chỉ trông thấy một hắc y thiếu niên ngồi bên nóc nhà màu trắng sữa bên đường khoái lạc hát, “Chúng ta là côn trùng có hại, chúng ta là côn trùng có hại ~ “



Hắn phát hiện ánh mắt a Bảo, rất có nguyên khí lớn tiếng chào hỏi, “Hắc! Xin chào a!”

Mẹ dạy nàng đối với người phải lễ phép.

Thế là a Bảo cũng giơ lên mỉm cười so với hắn càng lớn như ánh mặt trời, “A! Xin chào a!”

Thiếu niên kia trên nóc nhà vọt xuống, thân hình rất là tiêu sái. “Ta chưa gặp qua ngươi ô, là vừa mới hình thành tân yêu sao?”

A Bảo hâm mộ nhìn thấy hắn động tác tiêu sái lưu loát, “Chiêu vừa rồi có thể dạy tôi được không? Tôi ngày thường luyện thế nào đều không hãm được chân.” Mỗi lần chạm đất nàng đều một tiếng “Phịch” lăn ngã ngũ thể đầu địa, tiểu quỷ thường khinh bỉ nói nàng là sỉ nhục yêu giới.

“Dạy? Chẳng lẽ ngươi pháp thuật chưa từng học sao?” Thiếu niên không thể tưởng tượng nổi nhìn nàng.

A Bảo gãi gãi đầu, giật mình hiểu ra, “Hóa ra còn muốn học pháp thuật a.”

Thiếu niên rút rút khóe miệng, “Ngươi sẽ không cho rằng pháp thuật là mỗi yêu sinh ra liền sẽ…”

A Bảo nghiêm túc hỏi, “Chẳng lẽ không phải sao?”

“…” =0=!

“Cậu sao vậy?” Biểu tình này cùng tiểu quỷ thường bày ra sắc mặt với nàng giống hệt.

Thiếu niên chà xát chà xát mặt hồi phục vốn ánh mặt trời thanh xuân. Rõ là… Lâu không gặp qua yêu không biết gì. “Ngươi tộc nhân đi? Chúng nó liền cái gì đều không dạy ngươi?”

Tộc nhân? Cương thi sao? A Bảo tử tế suy nghĩ một chút, “Tộc nhân không có, nhưng mà họ hàng gần lại có rất nhiều.”

“Họ hàng gần?” Thiếu niên vẻ mặt dấu chấm hỏi.

“Ừm, thi thể có tính không? Nhà xác bệnh viện cách gần đây.” Nàng là cương thi, cũng tính là thi thể đi.

Oh~my god!

Ở đâu ra thiên binh cương thi.

Hắn kéo mắt buông tha cho nàng tái hỏi bất kì yêu cơ bản thường thức, “Thôi, ngươi liền trực tiếp nói cho ta biết ngươi có phải muốn học pháp thuật?”

A Bảo dùng lực gật đầu, “Tôi muốn học.” Nàng muốn biến cường!

Hắn chống cằm đánh giá nàng, “Xem ngươi đối với loại thường thức toàn bộ trống rỗng hẳn không phải từ Phù Trần giới ra, ân, Phù Trần giới biết rõ không? Ngươi cũng có thể gọi nó Yêu giới.”

“Yêu giới…”

“Nơi này tất cả yêu đều từ Phù Trần giới ra.” Thiếu niên mỉm cười hướng nàng duỗi tay —

“Tân đồng học, muốn gia nhập sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trừng Mắt Tất Báo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook