Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 9

Minh Dã

16/11/2020

“Không cần đâu, tôi không quen ngủ giường người khác.” Thiên Thu cự tuyệt, nàng còn lâu mới bị dụ dỗ.

“Khâu tỷ tỷ, có phải chị không thích tôi?” Lâm Hạ u oán nhìn nữ xứng, ngữ khí sâu kín hỏi, biểu tình và tư thái như vậy làm Thiên Thu có cảm giác nếu mình cự tuyệt đối phương, sẽ là một tội ác tày trời. Thiên Thu cảm thấy không thể tiếp tục nhìn nữ chủ, quang hoàn của nữ chủ thật quá cường đại.

“Tôi muốn đến phòng vệ sinh.” Thiên Thu vì muốn bài trừ quang hoàn của nữ chủ, chuẩn bị trốn đi vệ sinh, bất quá nàng xác thật có chút buồn tiểu, vừa rồi uống rất nhiều canh, đương nhiên không phải canh hoa keo gà đen, nàng đã đổi một loại canh khác.

“Để tôi dẫn chị tới đó.” Lâm Hạ sợ Thiên Thu vượt quá khoảng cách 2 mét, giả vờ lo sợ Thiên Thu không tìm thấy buồng vệ sinh, cho nên chủ động mở miệng.

Thiên Thu cảm thấy nữ chủ này thật sự cũng quá nhiệt tình, cho dù phòng rất lớn nhưng nàng nghĩ mình vẫn có thể tìm được WC.

Chẳng qua thời điểm Lâm Hạ đưa nữ xứng tới buồng vệ sinh, liền phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, là bởi vì phòng quá rộng cho nên ngay cả buồng vệ sinh đều rất lớn. Nếu mình chờ bên ngoài, tuyệt đối sẽ vượt qua khoảng cách 2 mét, nói cách khác, mình cần phải cùng nữ xứng vào phòng vệ sinh, như vậy thật quá xấu hổ. Nhưng vì không thể lãng phí thời gian một tiếng ăn cơm vừa rồi, bằng bất cứ giá nào, Lâm Hạ đều không thèm giữ lại thể diện mà ép buộc đối phương.

Thiên Thu nhìn nữ chủ cùng mình vào WC, nhưng lại thấy nữ chủ đứng một bên chứ không ra ngoài, vốn đang chuẩn bị cởi quần, nàng đành giữ cạp lại.

“Cảm ơn.” Thiên Thu nhanh chóng nói lời cảm tạ, nhưng mà nàng nói xong, thấy nữ chủ vẫn không có ý nhúc nhích.

“Cô không ra ngoài một lát sao?” Thiên Thu cảm thấy mình nói đã rất rõ nghĩa rồi, nữ chủ này không có tính tình lập dị chứ?

“Tôi ở đây chờ chị là được.” Nhìn biểu tình của nữ xứng, Lâm Hạ mất tự nhiên hé miệng, xấu hổ xoay lưng, thật làm người ta muốn chết mà.

Thiên Thu nghe vậy, rối loạn bủa vây trong lòng, nữ chủ không biết hai chữ xấu hổ viết như thế nào sao?

“Cô muốn ra ngoài chờ một lát hay không?” Thiên Thu mềm giọng, thương lượng cùng nữ chủ.



“Tôi không nhìn đâu, chỉ ở chỗ này chờ chị.” Lâm Hạ đưa lưng về phía đối phương, ngữ khí kiên trì nói, không đạt mục đích, thề không bỏ qua, nàng đều đã lưu lạc đến tận mức này, cũng chỉ có thể mặt dày tiếp tục.

Thiên Thu thấy Lâm Hạ kiên trì như vậy, thật hết chỗ nói, nàng còn có thể làm sao a? Chẳng qua sau khi Thiên Thu xoay người cởi quần, căng da đầu giải quyết nhu cầu sinh lý, cùng với thanh âm của chất lỏng, hai người các nàng đều cảm giác được trong không khí xuất hiện một loại xấu hổ. Thiên Thu nghĩ thầm, còn may là mình tiểu tiện, nếu là đại tiện, e rằng chỉ biết càng thêm xấu hổ đi!

“Xong rồi.” Thiên Thu rửa sạch tay, thời điểm muốn đi ra ngoài, liền lúng túng nói một câu với nữ chủ.

Lâm Hạ cũng xấu hổ chạy nhanh khỏi WC, phải biết rằng, vì để tránh bớt loại lúng túng như vậy, vừa rồi nàng ăn cơm cũng không dám ăn canh với uống nước.

“Ngủ trưa không?” Sau khi ra ngoài, Lâm Hạ cảm thấy tố chất của mình tốt đến ngạc nhiên, đè xuống xấu hổ, lại lần nữa hỏi nữ xứng.

Thiên Thu nhìn nữ chủ một cái, lại là chuyện ngủ trưa, thật đúng là kiên trì không ngừng a, không có ý đồ gì sao, đánh chết nàng cũng không tin tưởng!

“Không cần.” Thiên Thu lại lần nữa cự tuyệt, giường của nữ chủ trong thế giới thịt văn, há là người bình thường có thể nằm tùy tiện?

“Nằm xuống đi, ngủ trưa một lúc!” Lâm Hạ mất kiên nhẫn, ngữ khí thập phần cường ngạnh, nàng vốn đã rất bực bội với thế giới này, công lược lại gian nan như vậy, sẽ chỉ làm nàng càng thêm bực mình.

Thiên Thu ngày thường đều bị người khác sai sử, trong xương cốt có nô tính, nội tâm mặc dù không muốn nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống giường. Thiên Thu cảm thấy trêи người nữ chủ tản ra khí chất bá vương, làm nàng có loại cảm giác bức bách, tựa như cảm giác khi bị Lâm Hạ chỉ trích sai lầm trong công việc.

Lâm Hạ thấy Thiên Thu ngoan ngoãn nằm xuống, lại có chút bất ngờ, bởi vì cho dù nữ xứng không nghe lời, mình cũng chẳng có biện pháp, thật không nghĩ tới nữ xứng đúng là người mềm mỏng, tuy rằng dưới sự bức bách kia, giá trị hảo cảm lại bớt đi 10 số nhưng Lâm Hạ vẫn có thể tiếp thu.

“Hôm nay liền ở lại bồi tôi đi.” Lâm Hạ nói, không phải thương lượng mà là trần thuật, sau đó nàng nằm xuống phần giường cách Thiên Thu nửa mét.

“Chuyện này……” Thiên Thu thật cẩn thận nói, nàng nghĩ tới nghĩ lui liền đúc ra kết luận, nữ chủ sở dĩ quỷ dị như vậy là vì muốn tránh để mình cùng đại ca của nàng ở chung một chỗ, sợ mình cướp đi đại ca thân yêu. Thiên Thu cảm thấy bản thân cần tỏ rõ lập trường, về phần nhiệm vụ, nàng hiện tại căn bản không rảnh lo, ai bảo hệ thống từ sau tối qua vẫn luôn mặc kệ cho mình tự sinh tự diệt.

“Hả?” Lâm Hạ uể oải đáp lời.



“Tôi không yêu đại ca cô, liên hôn là ý của gia tộc, nếu cô không thích, có thể kêu đại ca mình chủ động hủy bỏ cuộc hôn nhân này, đại ca cô thương muội muội như vậy, nhất định sẽ nghe cô nói……” Thiên Thu nhanh chóng cho thấy lập trường, lại ngượng ngùng vạch trần nữ chủ cùng anh trai nàng phát sinh chuyện "khoa chỉnh hình nước Đức"*.

*Vụ phốt được đăng ngày 1/3/2012 trêи Weibo: Hai anh em ruột "thịt" nhau, bị người cha bắt tại hiện trường, ca ca bất hạnh bị đánh gãy chân, đương nhiên không phải chân giữa, sau đó hắn lựa chọn khoa chỉnh hình đáng tin cậy bên Đức, chấn thương mới có thể khỏi hẳn. Vì vậy trêи mạng lưu hành câu này để nói đến lσạи ɭυâи huynh muội, cũng thường dùng để trêu chọc mấy kẻ huynh khống, muội khống.

“Không phải vì anh ấy, vậy tại sao chị ghen ghét tôi?” Lâm Hạ hỏi, nếu nữ xứng không thích NPC số 1, vậy ghen ghét mình liền bất hợp lý, cho nên Lâm Hạ đặc biệt tò mò ghen ghét của nữ xứng từ đâu mà ra, cái gọi là cởi chuông còn cần người buộc, biết được nguyên nhân, nàng mới có thể đánh trúng đích.

Nữ chủ hỏi trực tiếp như vậy, làm cho Thiên Thu vốn không hề phòng bị liền trở nên hốt hoảng. Nguyên bản nữ xứng ghen ghét nữ chủ là vì nam số 1, mình hiện tại không phải nữ xứng chân chính, cho nên không lý do gì ghen ghét nữ chủ, người mình ghen ghét chỉ có Lâm Hạ, chẳng qua nữ chủ này rất giống Lâm Hạ mà thôi. Mình đố kị nữ chủ thì thật giống như giận chó đánh mèo, ngẫm lại, Thiên Thu đều cảm thấy có chút chột dạ.

“Tôi…… Không có ghen ghét cô……” Thiên Thu tự mình biện giải.

Lâm Hạ nghĩ thầm, cũng phải, nào có ai sẽ thừa nhận bản thân mình ghen ghét người khác chứ? Mà lúc này, Lâm Hạ ngoài ý muốn phát hiện giá trị hảo cảm bỗng như là phát điên, tạch tạch tạch nhảy loạn đến trị số -500 liền dừng. Tăng hơn 4000 điểm, mặc dù tăng đến không thể hiểu nổi, nhưng vẫn là có loại cảm giác bầu trời rớt xuống bánh có nhân. Lâm Hạ vốn sắp bị thế giới này tra tấn đến mức tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, đột nhiên thấy được hy vọng sáng ngời như ánh rạng đông, nàng nhìn sườn mặt xinh đẹp của nữ xứng, lập tức cảm thấy đối phương thuận mắt hơn rất nhiều.

“Nếu chị có bất cứ chỗ nào bất mãn với tôi, xin cứ nói cho tôi biết, được không? Tôi từ nhỏ đã không có bạn gái chơi cùng, rất muốn trở thành bằng hữu tốt nhất của Khâu tỷ tỷ.” Lâm Hạ dị thường thành khẩn, nói với Thiên Thu.

“Nữ chủ là thật lòng muốn cùng cô cải thiện quan hệ, cô có thể thừa cơ cải thiện quan hệ với nàng.” Hệ thống mà Thiên Thu tưởng rằng đã mất tích kia, đột nhiên phát ra thanh âm.

Thanh âm đột ngột như vậy làm cho Thiên Thu hoảng hốt, nàng nghĩ, đây có lẽ là hệ thống không xứng đáng với chức vụ nhất trong thể loại văn hệ thống đi.

Bất quá sau khi được hệ thống nhắc nhở, nàng mới nhớ ra nhiệm vụ của mình đúng thật là cùng nữ chủ cải thiện quan hệ.

“Tôi cũng không có bạn bè gì, nếu có thể cùng Hạ Nhi trở thành bằng hữu thân thiết, dĩ nhiên không còn gì tốt hơn.” Đến lượt Thiên Thu hư tình giả ý nói, một tiếng Hạ Nhi kia cũng thật sự là quá thân mật.

Một câu Hạ Nhi thân mật đến cực điểm của nữ xứng, làm cho Lâm Hạ cảm thấy đôi tai run rẩy, cảm giác tê dại ở trong lòng một lần nữa xao xuyến rối loạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook