Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 17

Mạn Châu Sa Hoa

18/03/2016

Ngủ suốt một đêm , Tình Tuyết bị cơn đói làm cho tỉnh dậy , vừa mở mắt đã thấy mình bị ôm chặt lấy , cúi đầu cô mới phát hiện một cô gái đang bám lấy cô ngủ ngon lành , đây là bạn gái của Tề Hạo mà , sao lại trong tư thế này ngủ trên giường cô, còn đang nghĩ cách lấy những cánh tay bạch tuộc kia ra , Tình Tuyết đã nghe thấy tiếng rống giận của ai đó :

– " Tề – Thiên – Linh, ai cho phép em ôm tiểu Tuyết, em mau lăn ra ngoài cho anh " sau đó

– " Bịch "

Một cái con bạch tuộc nhỏ bị đá xuống đất không thương tiếc :

– " Ui da , anh hai…ai cho em thêm năm phút nữa …z..z…z"

Người vừa bị lăn xuống giường xoa nhẹ mông bị đau , rồi tiếp tục đánh cờ với Chu Công, Tình Tuyết phì cười trước hành động siêu đáng yêu của Thiên Linh còn Tề Hạo sắc mặt mất bình tĩnh , không nói hai lời xách con heo nào đó vào phòng tắm , sau đó chỉ thấy một tiếng la truyền ra :

– " A..lạnh chết em , anh hai , anh là đồ độc ác , lúc nào cũng là chiêu này"

– " Con heo nhà em mau thay quần áo rồi ra đây cho anh"

Nói xong Tề Hạo liền đi ra ngoài, nhẹ nhàng quan sát Tình Tuyết , tinh thần cô đã tốt hơn hôm qua nhưng sắc mặt vẫn có nét tiều tụy , mệt mỏi .

Một lúc sau , Tề Thiên Linh bước ra với khuôn mặt phụng phịu nhìn anh trai , Tề Hạo không để ý đến thái độ của cô , mặt lạnh lại hỏi :

– " Sao em không ở phòng mình ngủ lại chạy đến phòng tiểu Tuyết hả "

– " Anh đã dặn là phải chăm sóc chị dâu còn gì , tối qua chị ấy cứ mơ thấy ác mộng nên em mới ngủ cùng với chị dâu chứ bộ , em tốt như thế lại bị anh đá xuống giường còn phun nước lạnh vào người , đúng là đồ anh trai không biết lí lẽ "

Không quan tâm đến sắc mặt càng lúc càng tối của Tề Hạo , người nào đố cứ thế lẩm bẩm . Tình Tuyết yên lặng nã giờ mới tiêu hóa hết đoạn đối thoại của bọn họ , cô sững người , cô bé này là em gái của Tề Hạo , vậy lúc trước anh ta nói dối chỉ là muốn cô hiểu nhầm , tổn thương thôi sao , nhưng cô gái mà trong cơn say Tề Hạo gọi là ai ?

Muôn vàn thắc mắc cứ thế đặt ra trong lòng Tình Tuyết khiến cô cũng không nghe thấy Thiên Linh gọi cô là chị dâu .

– " ục…ục"

Tiếng kêu xuất phát từ bụng Tình Tuyết cắt đứt dòng suy nghĩ của cô , đồng thời cũng khiến hai người còn lại chú ý , cô đỏ mặt ngại ngùng :

– " Thật xin lỗi , từ chiều hôm qua tới giờ hình như tôi chưa ăn gì "

Tề Hạo nhìn cô dịu dàng :

– " Anh đã sai người làm bữa sáng rồi em mau sửa soạn rồi xuống ăn đi "

Tề Thiên Linh há hốc miệng trước khuôn mặt quay ngoắt 180 độ của anh trai , cô thật sự rất muốn dán ba chữ " đồ thiên vị " lên mặt anh . Tình Tuyết có lẽ đã quen với sự thay đổi của Tề Hạo nên cũng không nói gì thêm , nhanh chóng thay một bộ váy màu hồng nhạt , bước xuống lầu .



Sau khi ăn xong , Tề Hạo liền bắt cô nghỉ ngơi một ngày , không cho phép đến công ti , thế là cô liền bị cô nhóc kia lôi đi mua sắm , nhìn khuôn mặt đáng yêu kia , quả thật cô không thể nào từ chối hơn nữa thà đi mua sắm còn hơn ở nhà , chán muốn chết . Vốn không muốn cho Tình Tuyết ra khỏi nhà nhưng cuối cùng không chịu được cô em gái cứ lải nhải bên cạnh , anh vẫn phải đồng ý nhưng với điều kiện có vệ sĩ của anh đi theo. Hai bóng lưng nhỏ nhắn vừa đi khỏi, điện thoại của Tề Hạo chợt rung lên :

– " Thế nào đã điều tra ra chưa ?"

– " Người đứng đằng sau đã thuê rất nhiều người phong tỏa thông tin nên xin ngài cho tôi thêm một chút thời gian , tôi cam đoan sẽ tìm ra là ai "

– " 1 ngày sau , tôi muốn kết quả, nếu không , tự mình xin từ chức"

Nói xong Tề Hạo lập tức cúp máy , che dấu rất tốt , tiếc là đối tượng mà " hắn" nhắm đến lại là người phụ nữ của anh .

Thiên Linh dẫn cô đi hết nơi này đến nơi nọ , mua bao nhiêu đồn đều tống hết cho anh chàng vệ sĩ tội nghiệp :

– " Chị dâu , chúng ta lại đằng kia ăn kem đi , em mệt quá à "

Đưa tay nhéo khuôn mặt đáng yêu của Thiên Linh , Tình Tuyết tươi cười nói :

– " Đã bảo không được gọi chị là chị dâu cơ mà , chị và anh em không phải loại quan hệ đó "

– " Anh em nói chị là chị dâu em mà , anh ấy muốn em gọi thế á "

– " Hết cách với em , thôi đi ăn kem nào " ngoài mặt Tình Tuyết vẫn tỏ ra bình thường nhưng trong lòng đang căm tức tên mặt dày hơn si măng kia , cô còn chưa tha thứ cho hắn nói gì đến chuyện kết hôn cùng hắn , những tổn thương đó , mãi mãi cô không bao giờ quên , tên kia xấu xa như thế không hiểu sao em gái hắn lại có thể đáng yêu như vậy.

Đúng là tội nghiệp cho một tâm hồn ngây thơ, trong sáng, nếu lúc này những người đã từng sống với Tề Thiên Linh nghe thấy điều này chắc chắn sẽ ngất ngay tại chỗ , tiểu yêu này mà ngây thơ , trong sáng thì heo sẽ biết leo cây .

Hai cô gái đang trò chuyện hết sức vui vẻ thì một bóng dáng cao lớn đã đi đến :

– " Tiểu Tuyết , không ngờ lại gặp em ở đây, em đi cùng bạn sao ?"

– " Không phải bạn mà là em chồng tương lai , tôi là Tề Thiên Linh , rất vui được gặp anh "

Tình Tuyết chưa kịp nói , Thiên Linh đã mở lời thay , thấy gương mặt trẻ con của Thiên Linh , Ngô Tử Kì thu lại nét mặt dịu dàng , chỉ mở miệng lạnh nhạt :

– " Tôi là Ngô Tử Kì rất vui được gặp cô , theo tôi biết , tiểu Tuyết còn chưa có bạn trai , vậy sao lại có người em chồng là cô đây"

– " Chị dâu đang "sống cùng" anh trai tôi tất nhiên sớm muộn gì cũng sẽ là chị dâu tôi "

Nghe đến đó , trong lòng Ngô Tử Kì vô cùng khó chịu , anh quay sang Tình Tuyết hi vọng cô sẽ phủ nhận chuyện này nhưng :

– " Đúng là em đang sống cùng Hạo , Ngô học trưởng , em rất cảm đọng tấm lòng của anh nhưng trong tim em đã có người khác , thực xin lỗi "

Nghe thấy Tề Thiên Linh nói vậy , cô định phủ nhận nhưng rồi vẫn hùa theo nói dối bởi vì cô không muốn Ngô học trưởng đặt hi vọng vào một người không hề yêu anh như cô :



– " Tại sao lại chọn anh ta , rõ ràng anh quen em trước , theo đuổi em nhiều năm như vậy nhưng ngay cả một cơ hội em cũng không cho anh "

– " Em chỉ có thể nói, là bởi vì Yêu , thực xin lỗi "

Không muốn để chị dâu mình bối rối thêm , Tề Thiên Linh kéo tay cô đi , khi đi ngầng qua Ngô Tử Kì còn tinh nghịch thì thầm :

-" Muốn giành vợ với anh trai tôi , anh không có cửa đâu "

Nói rồi cùng Tình Tuyết đi mất , Ngô Tử Kì nở một nụ cười chua xót , có lẽ ngay từ đầu trái tim em đã không có chỗ dành cho anh , 10 năm anh đã tự mơ một giấc mơ không có thực .

Về nhà cùng Thiên Linh , Tình Tuyết vẫn trong tâm trạng áy náy vô cùng ,cả buổi tối , cô vẫn trầm tư suy nghĩ khiến Tề Hạo nhíu mày , quay sang cô nhóc kia đã không thấy tăm hơi , chuồn nhanh thật , tuy nhiên vệ sĩ cũng đã đem toàn bộ sự việc kể lại cho anh , thấy cô chưa bao giờ nhìn anh dịu dàng nay lại vì một người đàn ông khác mà lo lắng khiến toàn thân Tề Hạo lại bốc mùi dấm chua nồng nặng . Anh bước đến gần cô :

– " Em đang vì Ngô Tử Kì mà đau lòng sao ?"

Dáng vẻ như người chồng ghen tuông của ai đó khiến Tình Tuyết nhíu mày , cô đâu có làm gì mà anh ta lại dùng giọng điệu này chất vấn :

– " Không liên quan đến anh , tổng giám đốc , xin anh đừng khiến người khác hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta ".

– " Hiểu lầm sao , em cho rằng tất cả chỉ là hiểu lầm ? Nếu như tôi nói là tôi cố ý thì sao ?"

– " Ý anh là gì ?"

Nhìn ánh mắt anh nheo lại nguy hiểm , Tình Tuyết bất giác lùi về phía sau :

– " Tôi muốn em trở thành người phụ nữ của tôi , ý tứ như vậy đã rõ ràng chưa ?"

– " Không bao giờ , tôi chỉ muốn là một thư kí bình thường , anh …ưm…m"

Nghe thấy Tình Tuyết từ chối khiến Tề Hạo tức giận bịt miệng cô lại nhiệt tình càn quét trong miệng cô, Tình Tuyết vừa thẹn vừa giận cắn mạnh vào môi anh khiến anh phải buông cô ra :

– " Anh …anh lấy quyền gì mà hôn tôi , tôi không phải người anh yêu , tại sao hết lần này tối lần khác trêu chọc tôi "

Tình Tuyết vừa nói , nước mắt vừa trào ra , hắn coi cô là gì chứ

– " Nếu tôi nói tôi yêu em thì em có tin không ?"

– " Yêu sao , ha ha trước đây lời yêu anh cũng nói lên dễ nghe như vậy nhưng tôi vẫn ngu ngốc tin anh , để rồi cuối cùng anh vứt tôi đi như một món đồ chơi cũ , Tề Hạo , đời này kẻ tôi căm ghét nhất chính là anh , tôi sẽ không bao giờ yêu anh "

Sau đó cô xoay bước trở về phòng để lại Tề Hạo sững sờ, từ sau khi Tô Nguyệt mật anh chưa từng để bất cứ người phụ nữ nào đến gần vậy những lời nói lúc nãy của cô là ý gì , đột nhiên trong đầu anh xuất hiện một khả năng , khi đọc tư liệu của tiểu Tuyết anh phát hiện này cô bị tai nạn bất tỉnh cũng là ngày Tô Nguyệt mất của 3 năm sau , không lẽ tiểu Tuyết chính là……Tô Nguyệt

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook