Tôi Là Ô Sin

Chương 1

SaleeMRm

30/07/2014

- Về rồi hả? Vừa đúng lúc. Cơm nước đi mày.- Nhỏ nói khi thấy bóng dáng nó mệt mỏi bước tới cửa.

- Ờ………Mệt muốn chết….- TRời cứ như vừa đi đánh trận về vậy.- Cơ mà ssao hôm nay mày về sớm zữ zợ?

- Ừa hôm nay ông già đó nghỉ nên tụi tao về sớm._(ông già là ông phát xít trường nó/huhu con xin lỗi quý thầy cô con không cố ý)_

- Hên vậy. Chẳng bù cho tao, hôm nào cũng gặp chuyện xui xẻo không.Tao kể mày nghe….Hôm nay tao…….._Chưa kịp nói hết câu.

- Sì tốp….Dừng lại ngay.Mày cho tao xin 2 chữ yên bình.Gớm nữa! Hôm nào mày chẳng than với chả vãn.Tao chán nghe cái bài ca muôn thuở của mày lắm lắm rồi…Cho tao xin

- Xì…..Bạn bè thế đấy, đồ vô tâm.

- Vânggggg, ấy thế mà cái con bạn vô tâm này lại là ‘ân nhân cứu mạng’ của mày đấy.- Gớm chị cứ nói quá- Tao nói cho mày biết nhá…….từ cái hôm mà…..

- Thôi!-nó gắt- Biết rồi khổ lắm nói mãi…mày thì có khác gì tao đâu. Cằn nhằn, than vãn, kể lể không kém.

Thế rồi cả 2 cùng tắt ngấm.

…..Sau bữa cơm

* Nó: Nguyễn Hoàng Trà My sinh viên năm nhất đại học XXX. Ngoại hình bình thường, gia đình cũng bình thường, tính tình hậu đậu, hơi ngốc (nhiều lúc ngu ngu). Chỉ được mỗi cái giọng hát là hay

* Nhỏ: Phạm Quỳnh Trang học cùng lớp, cùng khóa, cùng trường với nó. Bên ngoài nhìn cũng dễ thương, thông minh, gia đình hơi khó khăn một chút. Là bạn thân của nó, ở chung phòng trọ với nó luôn và mới đây là ô sin của hắn.

- Ơ mà mày tìm được việc rồi hả

- Ừa.

-……….

- Mấy bữa trước tao đi khắp nơi mà chả có ma nào nhận cả, xong rồi tao than với con nhỏ Vy_(Vy là bạn của nhỏ). Xong rồi nó giới thiệu cho tao tời nhà anh họ nó làm.Xong rồi tao đi làm.-

nó vừa nói vừa kèm theo hành động làm nó suýt sặc nước.

- Làm gì?

- Làm người giúp việc. Mới đầu tao cứ thấy ngại ngại, đâu bí đến nỗi mà phải đi làm ô sin ý quên…người giúp việc cho người ta-(lại còn không đến nỗi nữa.

quá đến đi chứ).- Thế nhưng mà lương tận 4 triệu/ tháng lận……haizzz…… Đấy chính là lí do khiến bổn cô nương tái xuất giang hồ. chẹp chẹp- nhỏ thở dài….

- Hả…..hahahaaha… thế ra sau bao nhiêu tháng ngày các hạ lặn lội ngược xuôi, cuối cùng là đi làm ô sin đó hả…hahaha…….hixhix - con bé vừa cười vừa khóc…khóc cì sặc đó mà.

- Ô sin ô sỉn cái gì! Là người giúp việc. Người giúp việc đó biết chưa ???..._trời đất_

- Ồ ồ….. người giúp việcccccccccc……….bộ khác gì nhau hả???

-…………- nhỏ câm luôn, mặt đằng đằng sát khí.

- Khoan đã mà nãy mãy nói cái gì 4 triệu? Ý mày là mày nhận được 4t/ tháng.- nó giật mình.- haizzzzzzz nghĩ đến tiền là sáng mắt.

Nhỏ ra vẻ tự mãn:

- Tụ hiểu…



- Thật hả?

- Hờ hờ

- Gì? Là thật đó?

- Hỏi lắm….Mà mày ăn xong rồi ngồi đó chờ chồng dọn mâm hả? Mấy bữa tao rửa rồi nên giờ đến lượt mày đó cưng…..

- Ashhhhi. Biết rồi khổ lắm nói mãi.- Nói rồi nó hằm hằm bê mâm ra ngoài. Vừa ra đến cửa thì gặp bà chủ phòng trọ, nó nhăn mặt đặt đại mâm cơm xuống(đúng hơn là mâm bát)- kéo bà ra ngoài cổng( chả là nó không muốn trong nhà nhiễm khuẩn ý mà), rồi chào lễ phép:

- Con chào cô!......

-

$^$^&##&^*&*?>

$%*&(

- Bùm lum bùm la.

Sau một hồi nghe nhạc, lại cái bài ca tiền phòng đó mà. Nó với con bạn ở không 3 tháng trời không đóng tiền rội chứ ít gì.haizzzzz

- Bà chằng đáng ghét.- nó giơ nắm đấm lên trước mặt nhưng là sau khi bả đã đi rồi…Tiện đấy,dưới chân nó có lon bia thế là nó đá 1 cái. Và:

- Aaaaa- Một tiếng hét của 1 đứa con trai. Nó quay người lại….OMG…ôi không.

- Cái quái gì thế này ?- Tên con trai dơ tay hắn lên kinh tởm khi nhìn thấy có thứ gì mà nhớt nhớt,vàng vàng…(là bia thôi không tẹ đến vậy đâu T_T) chảy từ trên mặt cậu xuống cổ áo chua lòm_EO_

Nó hớt hải chạy ra :

- Là…là….tôi… hờ hờ….xin lỗi nhé……- Nó vừa nói vừa lấy tay phủi phủi áo cậu.

- Hóa ra là cô… Xin lỗi cái con khỉ ấy… Vứt nguyên cái thứ này vào mặt người ta mà nói một hai câu xin lỗi là xong hả/ Đúng là cái thứ……

- Tôi……xin lỗi. Tôi đâu có cố ý. Cậu hơi nặng lời thì phải- Nó nhỏ nhẹ.

- Nặng cái con khỉ ấy. Như vầy còn chua đủ đâu. Cái thứ con gái…eo ơi..(cậu rùng mình)….cái thứ sao chổi.

- Hả ?- Nó ngơ ngác..

- Hả cái con khỉ gió ấy. Đồ xui xẻo….

Chao ôi. Trên đời này nó ghét nhất bị ai chửi là đò xui xẻo.Đến đây thì…..

- Này..- nó gắt

- …………

- Đồ con khỉ. Cậu muốn gì đây hả. Không phải tôi đã xin lỗi rồi ssao…. Giờ muốn sao đây ? Nếu muốn tiền,Ok ra giá đi, tôi đây không rảnh để chơi với con nít như cậu hiểu chưa. Nhìn mặt thì sáng sủa nhưng sao ăn nói mất lịch sự thế hả. Có phải dân chợ búa không zợ……….

……..

*bộ nhỏ đó điên hả? sao dữ zợ*-hắn nghĩ.



- Gì đây? Bộ cô hay tôi là người bị hại hả.- Hắn ngập ngừng.

- Hờ hờ bộ cậu nghĩ cậu bị hại hả. Tôi mới là nạn nhân khi gặp phải cục nợ như cậu đó. Giờ muốn gì? - Nó vênh mặt.

- Cô.......... Được lắm để xem - Hắn chỉ tay vào mặt nó, xong rồi cúi xuống loay hoay tìm cái gì ấy - đây rồi - hắn cầm lon bia ban nãy lên. Bên trong vẫn còn chút chút bia, rồi vẩy mạnh vào người nó.- haha đấy là cô hỏi tôi đấy nhé- Hắn cười mãn nguyện, mặt vênh lên thấy ghét.

-..................- Nó bị chơi bất ngờ. Tức không nói nên lời. Bấy giờ quay sang hắn đã chạy được 1đoạn xa rồi. Tức hơn là hắn còn quay lại cười cười rồi còn giơ tay lên chào nó làm nó muốn hộc máu luôn. - Hừ.....tên khốn. Ngươi nhớ mặt ta đấy. Ta sẽ không quên ngươi. Đến chết cũng không quên...

Nó lết xác đi vào nhà. Có một sự cháy nổ không hề nhẹ! Chẹp chẹp đúng là đến chết nó cũng không quên hắn. Haizz.

.............

Nhỏ nằm gác chân trên giường, thấy nó hồng hộc đi vào, bộ dạng thì tả tơi nên không nuốt nổi tò mò

- Gì zợ? Mày vừa gặp bà chằng nên lên cơn hả?

-......................- nó không nói gì, mặt đằng đằng sát khí nhìn nhỏ bằng ánh mắt hình viên đạn.

Nhỏ bật dậy, sợ sệt

- À à ý tao là có chuyện gì vừa xảy ra với mày thế? Bà..........bà chằng đó hầm mày hả?

-..........phù........phù..- vẫn không nói gì. Nó thở mạnh.

Nhỏ thấy tình hình không ổn, vọt dậy đi lấy cốc nước đưa nó. Nó uống một hơi hết luôn rồi mới hạ hỏa

- Còn hơn thế ý chứ. Tao vừa bị ám đây....

- Hả! Cái gì? Ai? Ma nào ám mày?

- Ờ..... Không biết!

- ????- ngơ ngác

- $ ?

§!

*€$$

- Thế hả...,............... Ờ.....thế.............còn đống bát?? -

Bất giác nhỏ quay sang, bắt gặp ánh mắt hình viên đạn của nó cho nhỏ. Khiến nó rùng mìk

- À....ý tao là........ Hôm nay tao sẽ rửa ý mà.hìhì

- Biết điều ấy! -

- Hìhì. Vậy tao ra ngoài.. - ...đúng là đồ khốn mà. - Nó đập tay xuống nền.

- Phù....rùng mình.-nhỏ lạnh người

* Hắn: Hoàng Sơn Việt sinh viên năm thứ 2 trường nó. Đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, là hotboy của trường. Hơi lạnh lùng nhưng nhiều lúc trẻ con hết chịu nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
cô vợ thay thế
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Là Ô Sin

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook