Tình Nhân Tuổi 18

Quyển 1 - Chương 136: Chuyển biến kỳ diệu

Cơ Thủy Linh

04/04/2014

Nhìn thấy con có động tác hiểu biết, cho dù có đang tức giận cũng không có cách nào lộ ra.”Tiểu Bác ngoan, papa không tức giận!” Đi giầy con đưa qua, nhẹ nhàng vỗ gương mặt kháu khỉnh.

Tiểu Bác chớp mắt nhìn papa, quan sát xem papa còn giận không?

Nhạc Nhạc mấy ngày nay quen được chiều, không cười, không khóc, không dễ dàng mở miệng nói chuyện!

Hai mắt to nhìn qua lại, cho đến khi trên mặt ba mẹ đều lộ ra nụ cười, mới yên tâm chớp mắt.

“Papa, khoai chiên với hamburger đâu?” Nhạc Nhạc mỉm cười, không dám mở lớn miệng nói nhỏ xíu!

Thang Duy Thạc cầm gói to đưa ra, Nhạc Nhạc nhận rồi, hai đứa bé kia vui mừng phấn chấn chạy về trong phòng!

Trong phòng khách lớn, chỉ còn lại có hai người!

Người cảm thấy đuối lý, cúi đầu không dám nhìn hắn, muốn đi vào nhà bếp!

Ngay khi cô vùi đầu vào nhà bếp, thân thể bị nhấc bổng lên.”A……”

“Vì sao không dám nhìn anh, hả?” Áp lực lửa giận đầy ngập, nhẹ giọng chất vấn bên tai cô.

“Sai rồi, là tôi không muốn nhìn anh!” Cô thề thốt phủ nhận, sẽ không thừa nhận mình cảm thấy có vài phần có lỗi với hắn!

Tất cả đều là lỗi của hắn, hắn rõ ràng ức hiếp mình!

Hơn nữa với việc làm buổi chiều hôm nay chẳng hề áy náy, thậm chí cô còn thật mừng thầm! Ai bảo hắn cuồng vọng, hắn ngang ngược, hắn coi trời bằng vung!

Nói cho mình nhiều lần, đều là lỗi của hắn, lỗi của hắn.

“Không muốn nhìn thấy anh, em muốn nhìn thấy ai? À? Hạ Vũ Tình, có phải hai ngày này anh quá tốt với em? Cho em vái cái nhìn, em lại dám mở phường nhuộm, có phải không?” Cánh tay dùng sức ép chặt, lực đạo kia giống như muốn bóp nát cô trong lòng.

Cô thật đáng giận, nghĩ đến mấy đêm cô săn sóc mình, hắn cảm thấy mình thật không đáng!

Vốn hắn muốn tra tấn cô một phen. Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh cô chăm sóc con, hình ảnh chăm lo gia đình, hình ảnh đến tối hai người nằm cùng nhau!

Hắn lại không nỡ tra tấn cô, hắn rất thích trong nhà có sự tồn tại của cô.

Có cô ở đây, giống như đây mới là một gia đình đầy đủ. Thậm chí hắn thật khát vọng tan làm, trước tiên đến nhà trẻ đón con, sau đó về nhà hưởng thụ “mái nhà” ấm áp.

Nhưng khiến người ta tức giận là, cô sao có thể lên án hắn? Làm sao có thể?

Vũ Tình không nhịn được xem thường, tốt với cô? Tốt với cô cái gì, buồn cười! “Nếu anh rất tốt với tôi, thì đã để tôi mang hai con đi rồi! Chứ không phải ở đây, dùng con để uy hiếp tôi!”



Cô lại nhắc tới ‘Hai con’, làm hắn híp mắt lại. ”Cô hình như tốt với Tiểu Bác lắm nhỉ, tôi không hiểu vì sao cô kiên trì muốn cả hai con?”

Vũ Tình cả kinh, đúng vậy, sao cô luôn quên, mình là dì của Tiểu Bác.

Cô có quyền gì mà mở miệng muốn hai đứa con, có cái gì để lấy cớ có thể ‘Dõng dạc’ muốn Tiểu Bác như thế? ”Tôi, tôi tôi chỉ là muốn giúp anh chăm sóc con thôi! ”Dưới tình thế cấp bách, cô nói ra lí do thoái thác như vậy!

“Ha ha, giúp tôi chăm sóc con?” Những lời này của cô, làm biểu tình buồn bực Thang Duy Thạc có vài phần dịu đi. Nói như vậy, cô lo cho nó thật?

Bị hắn hỏi, cô mới ý thức được mình nói cái gì. Chết đi, cô nói như vậy giống như cô rất lo cho nó.

“Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ coi nó như trẻ con. Tiểu Bác đáng yêu như vậy, hơn nữa cũng lớn như Nhạc Nhạc của tôi, tôi chưa cần thích, đã muốn chăm sóc nó!” Vũ Tình vội vàng giải thích.

Cái gọi là giải thích chính là che dấu, lời này sẽ chỉ làm hắn càng ngày càng nghi. ”Cô cho là Tiểu Bác đáng thương à? Ngoài không có tình thương của mẹ, nó không thiếu gì cả! Nó có tôi, có ông bà nội yêu thích nó!”

Câu ngoài không có ‘Tình thương của mẹ’, khiến cô đau đớn thật sâu. Không tự giác cắn mạnh vào môi dưới, ngừng giãy dụa!

Động tác cắn môi của cô, ngoài ý muốn khiến cho hắn chú ý. Động tác này, với một người đàn ông trưởng thành, đúng là một loại mị hoặc.

Hắn quên nghi hoặc, quên trừng phạt cô.

Lúc này hắn thầm muốn có cô, thầm muốn tận tình giữ lấy cô. Hắn trực tiếp đặt cô lên tủ bát, đưa mình về giữa hai chân cô.

“Không được…… Tôi muốn nấu cơm? Không phải anh đói bụng sao?” Lắc đầu, tránh né môi hắn.

“Tôi đói bụng, nhưng tôi muốn ăn luôn cô!” Hắn kích động nỉ non bên tai cô, hai tay không dừng lại kéo tạp dề của cô ra! ”Không được, nơi này là phòng bếp, con còn ở nhà……”

“Con sẽ không ra đây, chỉ cần cô nhỏ giọng là được!”

Lúc trước bị cô đánh lén, lần này đương nhiên hắn thật cẩn thận, sẽ không để cô lại có cơ hội lỗ mãng.

“Nhạc Nhạc…… Tiểu Bác……” Cô vừa kéo áo, vừa lớn tiếng gọi con.

Tiếp theo chỉ nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn, chạy tới phòng bếp!

Thang Duy Thạc dùng sức trợn mắt nhìn cô, bất đắc dĩ vươn tay lại!

Ngay trong nháy mắt này, Nhạc Nhạc và Tiểu Bác chạy vào phòng bếp.

“Mẹ, sao mẹ ngồi trên tủ bát thế?”

“Đúng đó, dì ơi nơi đó không phải chỗ để ngồi đâu!”



Vấn đề của con, khiến Vũ Tình vẻ đỏ mặt bừng, ánh mắt không biết nhìn đi đâu!

Ô ~ đáng được ăn mừng là, tiểu bảo bối xuất hiện, cũng giải cứu cô!

Nhưng, cô vui mừng quá sớm!

Thang Duy Thạc bỗng kéo lấy tay cổ tay cô, sau đó nở nụ cười với hai con nói. ”Tiểu Bác, con nói dì con có phải thật hư hay không?”

“Đúng vậy, dì thật hư! Có một lần Tiểu Bác đi lên, papa còn đánh Tiểu Bác đấy! Nói Tiểu Bác hư, không được lên chỗ cao như thế! Dì cũng lên chỗ cao, có phải ba muốn đánh gì không?” Tiểu Bác hỏi!

Vũ Tình nghe thế, thiếu chút nữa bị tức chết. ”Tiểu Bác, dì tốt với con lắm, sao con lại để ba đánh dì?”

“Dì……” Tiểu Bác bị dì hỏi như vậy, vuốt đầu nhỏ nghĩ nghĩ.”Nhưng, lúc trước papa nói, làm sai chuyện gì thì phải bị trừng phạt ạ! Vì sao dì làm chuyện sai lại không bị phạt chứ!”

“Đúng thế, cô giáo cũng nói vậy ạ!” Nhạc Nhạc lại phụ họa một bên, dù sao chỉ cần làm sai, cô cũng sẽ phê bình bạn nhỏ! Được được, hai đứa bé này, là cô chiều chúng quá!

Thang Duy Thạc mỉm cười nắm cánh tay mảnh khảnh, kéo cô đi đến cạnh cửa phòng ngủ.”Nhạc Nhạc và Tiểu Bác ngoan, papa muốn dẫn dì vào phòng trừng phạt, các con ngoan ngoãn về ăn hamburger đi!”

Hai đứa bé kia nghe lời chạy về đến phòng mình.

“Papa không được đánh mạnh quá nhé, chỉ cần dì nhận sai là được rồi!” Trước khi đi vào phòng, Tiểu Bác còn nói với ba!

Nhạc Nhạc thì cười nhẹ nhàng nhìn ba mẹ, trên mặt papa lộ nụ cười đó, nó chả tin papa đánh mẹ! Cho nên, nó thật yên tâm tiếp tục ăn hamburge của nó! Lần này, Vũ Tình không còn có biện pháp đào thoát khỏi hắn nữa……

Sau đó, Thang Duy Thạc đặt cô lên đệm, ngón tay nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa trên thân thể cô. ”Em nói nữa đi?”

Cô đỏ mặt không nói gì, vì vừa rồi biểu hiện của cô thật là dọa người….

Thang Duy Thạc cầm di động, bật lại đoạn ghi âm.

Chỉ nghe cô lần thừa nhận một lần, hắn không ép cô. Tất cả, đều là anh tình em nguyện!

“Đây là anh ép tôi, anh biết mà!” Cô tức giận hét to, nếu hắn không tra tấn mình, mình sẽ không hứa hẹn như thế!

“Thì sao?” Thang Duy Thạc lại ấn xuống đoạn ghi âm khác.

Lúc này trong phòng vang lên, sắc thanh khiến người ta mặt đỏ tai hồng, còn có từng tiếng cầu xin hãy đến…

Cô muốn chém giết, nhưng hắn sao có thể để cô đụng đến.

Thang Duy Thạc gợi lên một nụ cười, nhìn cô, lắc lắc điện thoại trong tay. ”Thế nào, em nói anh giao thứ này ra, quan tòa tin ai?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Nhân Tuổi 18

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook