Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi

Chương 5: rắc rối nơi sân bay

IceQueen

06/03/2015

Mình xin giải thích suy nghĩ của Ema khi ngồi trên máy bay“ tôi sắp gặp lại ông và người đàn bà đó” vì sao nó biết là vì nó đã cho người điều tra và biết được khi ba me con nó rời khỏi nhà thì ông dẫn vợ bé về





Đúng 9h30 sáng hôm sau tụi nó có mặt tại sân bay Tân Sân Nhất, tụi nó vừa bước ra khỏi sân bay thì biết bao nhiêu ánh mắt nhìn bọn nó, thèm thuồng có, hình trái tim có, ngưỡng mộ có, khinh thường có và biết bao lời nhận xét:

-Woa, mấy cô ấy đẹp quá, như thiên thần ak-kh1

-Trời ơi, ước gì được làm bạn trai của mấy cô ấy-kh2

-Nhưng sao cô gái mang đồ đen lạnh lùng quá, đúng là mẫu người tôi thích-kh3(tg-ọe, xách dép được chưa ở đó làm người ui. Người mang đồ đen là nó ak).

-Xí, đẹp gì đâu, xấu thấy phát ói-nhỏ 1

-Uhm, tao cũng thấy vậy ak-nhỏ 2

-Xấu hơn tụi mình, mà mày thấy anh đi cùng không đẹp trai quá trời, chắc tụi nó an bám anh ấy ak-nhỏ 3



-Uhm, đúng-nhỏ 1 2 đồng thanh.bla…bla...

Rồi một am thanh vang lên “chát” khiến mọi người quay đầu lại nhìn tụi nó “mầy vừa nói gì nói lại coi”-Jun lên tiếng. ”mày…mày” nhỏ 1 .”hừ, tao muốn mày nhắc lại lời mày vừa nói lúc nãy”- ánh mắt của Jun hằn lên tia tức giận khiến ba con nhỏ đó sợ tái mặt nhưng vẫn có cãi ”tao nói mày là đồ ăn bám, thấy người ta đẹp mà bám theo, như mấy con làm trong quán bar” “chát.. chát ” thêm hai cái tát dành cho nhỏ đó, người đánh không ai khác chính là Kan, giờ trên khuôn mặt của Kan lạnh tanh, giận dữ gằn ra từng chữ cảnh cáo họ”tôi nói cho mấy cô biết đừng có ăn nói như mấy người không có giáo dục, cô nói ai là làm ở quán bar,đừng để tôi thấy cô lần nữa, không thì tôi không đảm bảo mấy cô an toàn đâu” Kan vừa nói xong cũng lúc ông quản gia đến đón, không thì ba con nhỏ đó te tua. Khi đi ngang qua ba con nhỏ đó, nó cười khinh bỉ, làm ba con nhỏ đó vừa tức vừa quê.

Về đến nhà là tụi nó bay lên phòng ngủ, hành lí thì vứt đó để kan và bác quản gia mang lên. còn tụi nó đánh một giấc tới sáng chẳng thèm ăn uống gì hết

Giới thiệu sơ về nhà và phòng tụi nó nhá

Nhà tụi nó rộng 300m2(chưa tính sân vườn, nếu tính luôn là 600m2) gồm có bốn lầu: lầu một dành cho người làm; lầu hai, ba mỗi dãy gồm 5 phòng dành cho khách; lầu 4 một phòng, là phòng của nó, không ai được phép bước lên đó ngoại trừ Kan và Anh nó.

Nó: sở hữu nguyên một dãy lầu, có bảo vệ canh trước cầu thang không cho ai lên. Muốn lên phải có sự cho phép của nó. Căn phòng chủ yếu là màu trắng và đen, có tổng cộng năm phòng nhỏ và một phòng lớn: phòng lớn là phòng ngủ của, một phòng làm việc, một phòng tắm, một phòng đựng áo quần,giầy dép, trang sức, mĩ phẩm, một phòng bếp riêng, Phòng còn lại là của Kan, phòng Kan và nó chỉ cách nhau cánh cửa, nếu Kan muốn ra ngoài phải đi ngang phòng nó.

Jen: căn phòng chủ yếu là màu hồng, có nhiều gấu bông,không có nhiều phòng như nó , chỉ có một phòng tắm và một phòng ngủ



Jun: giống chị của mình, nhưng căn phòng có màu chủ đạo là màu xanh dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook