Tiếng Gọi Trái Tim

Chương 20

Phượngkute2060

16/08/2016

Nó tung tăng về nhà mà quên rằng cô chưa phát xong tờ rơi, vừa về là nó đã làm bạn với chiếc giường yêu quý và đánh 1 giấc đến chiều, chiều đến nó thay một bộ đồ đơn giản để đi dạo phố vì tối hôm nay chủ nhật nên bà chủ cho nó nghỉ phép 1 bữa, cô tự nhủ rằng:" tối nay phải đi dạo 1 vòng để biết cái vẻ đẹp của sài gòn về đêm" đang ngắm nhìn cái nhộn nhịp về đêm thì đâu đó 1 cặp đôi gây sự chú ý cho mọi người xung quanh

- ôi , cậu nhìn kia, cặp kia đẹp đôi ghê.

- ừ

Nó cũng tò mò quay lại xem , mặt nó biến sắc , tại sao lại là hắn 4 năm rồi, 1 khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn để quên 1 mối tình đơn phương, vâng thời gian có thể phủ nhòa đi mọi thứ thuộc về dĩ vàng có những thứ rất dễ quên , nhưng có những thứ sẽ dằn vặt và không thể quên được đó chính là tình yêu cô dành cho hắn , không thể phủ nhận rằng tình yêu đầu đời nó chứa đựng biết bao nhiêu cái hữu hình mà làm cho con người ta yêu say đắm cái vô hình đó, 1 khoảng cách khá gần nó có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt hắn và thảo dường như đâu đó đã mất đi cái vẻ ngây thơ trẻ con hồi nào thay vào đó là nét chững chạc nhìn họ thật đẹp đôi, nó cũng mừng thầm cho cô bạn của nó , vì tới giờ mà vẫn còn giữ mối quan hệ như vậy với hắn thật không dễ dàng, nó lẳng lặng xoay mặt lại đi , và dường như đâu đó ánh mắt của hắn đã chú ý đến cô, 1 người hắn cố nhắc lòng mình hãy quên đi, nhưng không chắc hắn nhầm rồi làm sao mà gặp cô được , tự chế giễu cho chính bản thân mình vì quá kém cỏi vì tới giờ vẫn không quên được cô ta, rời khỏi quê hương, đến với nước mĩ xinh đẹp để học tập cũng là một phần nào muốn quên đi những hình ảnh của ngân vì nó khắc ghi trong tâm trí hắn quá rõ , cứ mỗi ngày đến lớp nhìn vào chỗ ngồi quen thuộc của cô trong trái tim hắn lại nhói đau rời đi để quên nó nhưng đó là điều không thể .

Buổi sáng , nó mặc đồ cũng như thường ngày bắt chuyến xe buýt đầu tiên đến địa chỉ mà người kia đưa.

- wow tòa nhà này á, đẹp quá vậy nè .

Nó cũng chả biết là nên hỏi ai về vấn đề việc làm của mình thì liền thấy có bác bảo vệ nhìn mặt rất nghiêm túc nhưng không sao với lòng dũng cảm đủ lớn nó đã tiến đến hỏi bác:



- chào bác, cho cháu hỏi ở đây tuyển nhân viên làm vệ sinh phải không ạ , cháu tới đi do có 1 người giới thiệu ạ.

- à ừ, hôm qua phó tổng giám đốc có nhắc tôi là hôm nay có người tới nhận việc thì ra là cô à.

- phó tổng giám đốc nào ạ, cháu đâu có quen .

-nói chung người mà cô nói , là một người phụ nữ đã có con cô ấy bảo vì thấy cô làm việc khó khăn nên muốn giới thiệu vô đây làm để trả ơn vụ giúp con gái của cô ấy vì vậy đừng có nói nhiều đến phòng tạp vụ đi thẳng rẽ trái là tới ở đó sẽ có người nói cô nên làm gì

- dạ cảm ơn bác.

Mới đặt chân đến phòng thì bà tổng quản vệ sinh đã la nó:

- này cô bé kia, biết mấy giờ rồi không , mới lần đầu tiên đi làm mà đã đến trễ 10 phút chả ra cái thể thống gì, thôi coi như cô là người mới lần này cảnh cáo lần sau trừ lương, 1 chút nữa cô Tâm sẽ đưa cho cô 1 cái bảng nội quy công ty phải học thuộc nghe chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiếng Gọi Trái Tim

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook