Thiên Vương

Chương 51: Hình thức ẩn giấu.

Khiêu Vũ

23/04/2013



Ngay lập tức trên máy dò xét hiện lên một chuỗi số:

Tổng hợp lại chỉ số chiến đấu: 83.

Trần Tiêu khóe miệng mỉm cười.

Trên máy dò xét không có hiển thị ra loại năng lực của đối phương, mà chỉ trực tiếp hiển thị chỉ số chiến đấu tổng hợp.

Ngày hôm qua, Trần Tiêu sau khi có được trang bị, cảm thấy rất thích thú với những đồ vật mới mẻ này, cả một buổi tối xoay tới xoay lui, mà nhất là đối với cái máy dò xét này, hắn dành ra cả nửa ngày, cuối cùng cũng quen thuộc hết thảy những tính năng của nó. Hắn phát hiện ra, nguyên lai công năng của máy dò xét này lại có “hình thức đơn giản hóa”, chỉ đưa ra chỉ số chiến đấu tổng hợp, mà không thể hiện bất kỳ loại năng lực nào.

Đối với Trần Tiêu mà nói, công năng như vậy càng thêm thú vị - không thể không nói, đồ vậy này, thực sự làm cho hắn hoài niệm tới bộ manga mà hắn xem hồi bé: Dragon Ball.( 7 viên ngọc rồng)

Chỉ số chiến đấu 83…

Cái chỉ số này thực sự không cao đi? Ngày hôm qua, kết quả kiểm tra đối với chính mình, chỉ số chiến đấu của mình thậm chí đã có 133, bất quá đó là tính cả dị năng kỳ quái của mình, nhưng bình thường mình cũng chẳng thể tự dọ sử dụng lực lượng thần kỳ này.

Bất quá, theo lời Điền đại thúc nói tối hôm qua, thông thường chỉ số chiến đấu đạt được trên 60 có thể coi là vượt qua người bình thường, người bình thường chỉ số chiến đấu đạt được trong vòng 30 tới 60.

Có thể đạt được chỉ số chiến đấu 83, người thanh niên luyện Thiết Tuyến quyền này có thể coi là một kẻ lão luyện đi.

Trần Tiêu không nhịn được hướng máy dò xét về phía Từ Nhị thiếu gia đang đứng ở trước mặt mình.

Tồng hợp lại, chỉ số chiến đấu: 57.

Ha hả, Từ Nhị thiếu gia, xem ra thuộc về “thường nhân” a, bất quá có thể coi là một kẻ tương đối cường hãn trong thường nhân.

Mà ngay khi Trần Tiêu hướng máy dò xét về phía Tiêu Tình…

Hắn ngây ngẩn cẩ người.

Chỉ số chiến đấu: 40…

40??? Chỉ có 40??-

“Ya!!!”

Người thanh niên kia bắt đầu xuất thủ, song chưởng bỗng nhiên rung lên! Thiết hoàn trên cánh tay phát ra tiếng đinh đinh đang đang, trong miệng hắn bật ra một hơi, một tiếng gào to!

Sau đó, hắn bỗng nhiên bước về phía trước mấy bước thật lớn, thân thể thoáng hơi nghiêng, cánh tay phải căng lên, hô lên một tiếng, hung hăng hướng phía Tiêu Tình “quăng” tới!

Không sai, chính một chữ “quăng”, cánh tay hắn mang theo thiết hoàn, hơn nữa nguyên bản công phu của hắn chính là đem lực lượng hùng hồn như thế xông tới có thể đập vỡ cả tàng đá lớn.

Cho dù cách đó thật xa, khi hắn vung cánh tay ra không ít người nghe thấy rõ ràng tiếng gió thổi!

Vù!!

Mắt thấy thế tới hung mãnh, Tiêu Tình sắc mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, thanh sắc bất động, dường như dưới chân tùy ý lui một bước, thân thể nhẹ nhàng hơi nghiêng, dường như không dùng chút lực nào. Vừa vặn tránh khỏi cánh tay đầy thiết hoàn! Khí lưu đem mái tóc Tiếu Tình thổi bay lên, mà khuôn mặt mỹ lệ của nàng vẫn trầm tĩnh như mặt nước.

“Ya! Yaa!Yaaa!!!”



Người thanh niên kia thấy một kích không trúng, song chưởng lập tức xoay tròn, vù vù như chong chóng bị gió thổi, thân hình như một trận cuồng phong hướng tới Tiêu Tình! Hắn xuất thủ càng lúc càng nhanh, thế tới như triều dâng vô cùng hung mãnh!

Người chung quang chỉ thấy người thanh niên kia thế tiến công hung mãnh, tiếng gió thổi qua vù vù, Tiêu Tình giống như một mảnh lá cây phất phới, dáng người mềm mại, bước tiến không nhanh không chậm, vẫn như cũ không có chút nóng vội, không có một tia khói lửa, thậm chí ngay cả khóe miệng vẫn luôn mỉm cười cũng không có chút thay đổi. Mặc dù thế tiến công của đối phương mãnh liệt, nàng lại như một mảnh lá cây mềm mại, nhưng lại không có nửa điểm bị ảnh hưởng, quyền thế của đối phương tuy cương mãnh, nhưng dường như chẳng thể chạm đến nàng.

Trần Tiêu đứng ở phía sau, trên cửa sổ hiển thị ở thấu kính trước măt hắn, con trỏ tập trung vào Tiêu Tình…

Khi Tiêu Tình bước qua bước lại, số liệu trên thấu kính hiển thị dường như từ 40 bắt đầu nhẹ nhàng nhẩy lên vài cái, nhưng biến hóa phi thường nhỏ, Trần Tiêu chờ đợi một lúc, nhưng số liệu vẫn như cũ dừng lại ở 40!

Mắt thấy người thanh niên này thế hung mãnh như hổ, mà Tiêu Tình lại yểu điệu yếu nhược, tự nhiên nàng được người xem xung quanh đồng tình, huống chi nàng lại là mỹ nữ a!

Đông đảo học viên không kiềm chế được vì Tiêu Tình mà đứng lên hò hét chửi mắng tên kia.

Từ Nhị thiết gia nhìn một bên người thanh niên kia vừa đánh vừa gầm rú, không khỏi cười lạnh nói:

- Ta thật sự không rõ, người ta chính là đánh quyền, vì sao lại cứ phải hò hét như trâu thế, thật là ồn ào, lẽ nào một bên đánh một bên la hét, như vậy mới có hưng phấn a? Ngươi nói như vậy có đúng không Trần Tiêu… Ách? Trần Tiêu? Trần Tiêu?

Từ Nhị thiếu gia vừa nhìn bên người, nhưng phát hiện ra Trần Tiêu đã không có bên cạnh.

Rốt cục, đối phương đánh xong một bộ quyền lộ, Tiêu Tình đã thối lui đến biên sàn đấu. Người thanh niên kia sắc mặt tràn đầy sát khí, mà Tiêu Tình, dường như chân mày chỉ hơi nhướng lên một chút.

Vù!

Một quyền vừa tới, Tiêu Tình lần này không tiếp tục thoái lui! Thân thể của nàng đang đứng yên đột nhiên trong nháy mắt di chuyển rất mau! Này chỉ trong nháy mắt tăng tốc, làm cho mọi người chung quanh không kịp phản ứng, dường như làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy hoa mắt.

Tiêu Tình vừa tránh một quyền của đối phương, rồi rốt cục nàng cũng xuất thủ.

Tay chưởng của nàng nhẹ nhàng vươn ra, ngón tay mảnh khảnh, động tác cũng không mau, nhưng lại dị thường chuẩn xác, thoáng cái đã nắm lấy cổ tay đối phương, đầu tiên là lôi kéo, sau đó buông ra… Động tác rõ ràng sạch sẽ, không có nửa điểm ướt át bẩn thỉu.

Người thanh niên kia cảm thấy được toàn thân không tự chủ được bị dắt đi, sau đó thân thể đột nhiên mất đi cân đối, kết tiếp trong nháy mắt, một cỗ lực lượng thật lớn đánh tới…

Phanh!

Tất cả mọi người chỉ kịp nghe thấy một thanh âm, lại thấy người thanh niên luyện Thiết Tuyến quyền này thân thể trực tiếp bay ra ngoài rồi rơi xuống trên mặt đất cách chừng mấy thước, lại còn lăn mấy vòng. Hắn dường như nỗ lực giãy dụa mà đứng lên, nhưng vừa mới đứng lên lập tức biến sắc, vừa mới thở một hơi, thân thể mềm nhũn lập tức ngã xuống.

Chờ hắn giãy dụa một lúc, Tiếu Tình chạy tới trước mặt hắn, nhẹ nhàng vươn tay.

Người thanh niên này do dự một chút, khuôn mặt đỏ thẫm, nhưng rốt cục hắng cũng cắn răng, nắm lấy tay Tiêu Tình mà đứng lên, nhanh chóng lui về phía sau hai bước, cúi đầu ôm quyền nói:

- Ta không phải là đối thủ của ngươi, đa tạ hạ thủ lưu tình!

Tiêu Tình đứng ở bên kia, sắc mặt bình tĩnh, mặt khác lại vươn ra một cánh tay, trên bàn tay, rõ ràng là hai cái thiết hoàn!

Cũng không biết lúc nào nàng đã lấy được từ trên tay của người thanh niên kia.

Người thanh niên lúc này sắc mặt đại biến!

Chợt nghe thấy thanh âm Tiêu Tình lãnh đạm:

- Thiết tuyến quyền của ngươi luyện thật tốt a. Hồng gia Thiết Tuyến quyền, đáng tiếc, con đường ngươi luyện không phải chính tông, là một chi lưu truyền tới nay thôi. Thiết tuyến quyền, khi nhập môn luyện song hoàn, luyện đến tối cao có khả năng song chưởng mang theo hai mươi sáu cái thiết hoàn! Ngươi… ngươi lúc này trên tay đeo tổng cộng mười sáu thiết hoàn, nghĩ đến công phu Thiết Tuyến quyền của ngươi hiện giờ hẳn là sắp vượt qua mười năm đi.

Dừng lại một chút, trong giọng của nàng mới lộ ra một tia tiếu ý nhàn nhạt:

- Chỉ là bất quá, theo ta thấy, hỏa hầu của ngươi còn chưa đủ, dĩ nhiên theo tiêu chuẩn của ngươi lúc này, mang mười bốn thiết hoàn cũng đã là miễn cưỡng, nhưng ngươi lại mang tưới mười sáu cái, tuy rằng lực lượng đạt được cương mãnh, nhưng khi đánh quyền lại ảnh hưởng tới độ linh hoạt, thật sự không tốt. Ta tháo xuống cho ngươi một đôi thiết hoàn, cũng khuyên ngươi một câu, sau này kiên định khổ luyện, tạm thời mang mười bốn thiết hoàn, chờ đến khi tiến bộ lúc đó mang mười sáu thiết hoàn cũng không muộn.



Mấy câu này nói ra, người thanh niên trước mặt sắc mặt khi xanh khi hồng, trong lòng càng thêm chấn động!

Trước mắt, cô gái này hời hợt nói ra mấy câu, liền đem công phu Thiết Tuyến quyền mà mình luyện phân tích triệt để, nửa điểm không kém! Hiển nhiên là cao nhân rồi!

Mà nàng đối với công phu của mình đánh giá lại càng vô cùng sắc bén! Kỳ thực trong lòng cũng biết công phu của chính mình tối đa mang mười bốn thiết hoàn. Chỉ la thường này hỗn trong giang hổ, để tăng thêm chút mặt mũi, cố ý mang nhiều hơn một đôi thiết hoàn, phô trương thanh thế mà thôi. Cũng không nghĩ, lại bị cái cô gái nhỏ này tùy tiện nói mấy câu đánh trúng tâm tư!

Trong lòng hắn vừa xấu hổ vừa sợ hãi, ngơ ngác nhìn đối phương, sau đó vô thanh vô tức quay đầu rời đi, cư nhiên ngay cải Mã đại thiếu cũng không để ý, trức tiếp chen lách qua đoàn người chạy ra ngoài.

Tiêu Tình nhìn người này rời đi, trong ánh mắt lộ tia thỏa mãn, lúc này mới xoay người nhìn Mã đại thiếu:

- Vị đồng học này, còn có muốn thủ hạ của ngươi tiếp tục không?

Mà lúc này, Trần Tiêu vẫn đứng ở trong đoàn người, chăm chú nhìn vào bóng lưng Tiêu Tịnh!

Bời vì, khi Tiêu Tình trong nháy mắt đem người thanh niên luyện Thiết Tuyến quyền kia đánh bay, trên máy dò xét chỉ số trong nháy mắt nhảy lện!

283!!

“283..” Trân Tiêu nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tiêu Tình! Chỉ số chiến đấu của mình trong nháy mắt bạo phát, rõ ràng hơn cả hai lần chỉ số của bản thân mình!!

Hơn nữa của mình khi linh khi không - mà ngay cả ô tô cũng có khả năng ném lên! Tổng hợp lại chỉ số chiến đấu, đều không bằng phân nửa của đối phương?!

Lúc này, trong khuôn viên Cơ Đức Học Viện, trên mái thiên thai thư viện bên cạnh khu vận động, Hồng Thất vẫn như cũ, toàn thân mang một bộ đồ màu hồng, một tay đặt trên tai nghe, con mắt chăm chú nhìn vào khu vận động phái dưới.

Trong thấu kính mở ra hình thức “Thấu thị”, xuyên qua tường lẳng lặng mà giám thị Trần Tiêu.

- Hừ, tiểu tử kia chơi rất vui vẻ a, trong tay vừa có trang bị, nhất định rất là đắc ý đi.

Hồng Thất nhàn nhạt cười, tiện tay cầm lấy lon bia đặt trên bàn xi măng trên mái thiên thai, uống một ngụm.

Mà bỗng nhiên, ở ngay phía sau Hồng Thất, một thanh âm mềm mại truyền tới.

- Xin lỗi, đã quấy rầy một chút.

Thanh âm từ phía sau truyền tới mềm mại, đáng yêu, phảng phất còn có chút ngượng ngùng:

- Cô, có thể hay không đình chỉ việc giám thị Trần Tiêu?

Hồng Thất nhất thời biến sắc, lon bia trong tay đột nhiên tuột tay, rồi đột nhiên xoay người, kinh ngạc nhìn về phía sau!

Lấy chính mình bản lĩnh, có người đột nhiên không một tiếng động đi tới phía sau, mình ngay cả nửa điểm cũng không có phát hiện?!!

Ngay dưới ánh mặt trời, một cô gái mỹ lệ tuyệt tục, cười cười đứng ở trước mặt, mái tóc dài như áng mây, trong ánh mặt trời dường bên trên có một tầng hào quang màu vàng chói lọi, khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, tuyệt đẹp…

Mỹ nữ họa quốc ương dân!!

- Rất xin lỗi phải nói như vậy, ta thật thất lễ.

Cô gái hơi hạ thấp người, mỉm cười nhìn Hồng Thất ở trước mặt:

- Chàng trai kia là bằng hữu của ta, ta không thích có người ở phía sau giám thị bằng hữu của ta. Cho nên, mong ngươi có thể dừng lại tại đây, có thể chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook