Thần Phục

Chương 28: Yến Hồi Thanh Thành

Yến Tử Hồi Thì

13/06/2017

Yến Hồi người này, người không biết nghe thấy người khác nói đến cái tên này, sẽ xí một tiếng cộng thêm mắng một câu: “Yến Hồi chính là cái rắm!”

Người biết đến, nghe thấy cái tên này phản ứng đầu tiên dám chắc chính là nhìn nhìn hai bên, nhắc nhở đối phương nói chuyện nhỏ giọng một chút, tên này không phải ai cũng có thể mở miệng gọi.

Người chưa từng nghe đến Yến Hồi, chỉ có thể nói là người nghèo, giai cấp trung hạ tầng, người biết Yến Hồi, không phú tất quý, tuyệt đối là người xã hội thượng lưu mới biết có nhân vật như thế, nhắc tới, đều phi thường cung kính, đó chính là nhân vật truyền kỳ không ai bì nổi.

Làm côn đồ đều biết trên giang hồ vẫn lưu truyền một câu nói, Yến Hồi Thanh Thành sói Bãi Yến, Yến Hồi và Lý Tấn Dương, đây tuyệt đối là nhân vật quan trọng số một ba tỉnh bảy mươi hai thành phố xung quanh, cho dù là ngoài ba tỉnh, dân xã hội đen nghe thấy hai cái tên này có thể nói cũng là như sấm bên tai.

Yến Hồi là ai?

Yến Hồi chính là chúa đất Thanh Thành, dậm chân một cái Thanh Thành cũng phải rung ba cái, cho dù là người đứng đầu Thanh Thành nhìn thấy hắn, cũng phải cúi đầu cong lưng nói tiếng “Chào Yến gia”, dám nói xấu sau lưng Yến Hồi, tuyệt đối không mấy ai. Nghe nói vài năm trước có một ả ba hoa không sợ chết, còn là người tình của một vị đang có chức quyền, trên bàn mạt chược bỡn Yến gia một câu, kết quả rơi vào tai Yến gia, chưa được mấy ngày lưỡi đã không còn, ai dám nói đây là Yến Hồi sai người làm? Cho dù trong lòng ai cũng biết rõ ràng, làm cho người ta không ai dám nói.

Đối lập Lý Tấn Dương nổi danh với hắn, Lý Tấn Dương khiêm tốn bao nhiêu hắn thì phách lối bấy nhiêu, Yến Hồi chính là cái loại điển hình rất sợ người khác không biết hắn biến thái biết bao có tiền biết bao không cần mặt mũi biết bao, ai bảnh chọe nhìn thấy hắn cũng muốn kéo cái đầu hắn xuống. Nhưng đáng tiếc, cho tới nay, chỉ có hắn kéo đầu người khác, còn chưa có ai dám thử kéo đầu hắn.

Triển Tiểu Liên trước đây chưa từng nghe nói cái tên Yến Hồi này, hoàn toàn là vì hoàn cảnh sinh hoạt của cô, cho nên bây giờ nghe thấy cũng không có phản ứng lớn gì, cô sợ hãi là vì nhận thức mấy lần cô tiếp xúc có được.

Lần này, bản năng cầu sinh nhạy bén của Triển Tiểu Liên khiến cô tách khỏi hóa thân vua nịnh hót, mở miệng với Yến Hồi: “Gia, cái tên này của ngài đặt rất hay nha, chữ ‘hồi’ đặt hay thật, hồi là một vòng tròn, điểm kết thúc điểm mở đầu cùng một chỗ (1), tuần hoàn không dứt không ngừng không nghỉ vĩnh viễn không dừng lại, đây chính là luân hồi bất tử, chỉ nhìn một chữ này thôi, ngài chính là số đại phú đại quý một thân an khang, người ta thường nói suy cho cùng không phải là một ý đó hay sao?”

Yến Hồi lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, người nửa nghiêng, một tay chống trán ánh mắt mù mịt nhìn Triển Tiểu Liên ăn nói ba hoa, sau đó chậm rãi ngồi vào giữa, cười âm u: “Nhìn không ra nhóc béo còn có thể đoán mệnh? Một chữ ‘hồi’ có thể cho nhóc nói nhiều lời như vậy?”

Triển Tiểu Liên lập tức cười xòa: “Gia ngài cũng đừng xem tôi còn là nụ hoa tổ quốc, thật ra tôi từng xem không ít sách coi bói, không dám nói mình nói nhất định là chuẩn, nhưng những thứ trên sách ấy chung quy cũng có lý, đấy chính là di sản văn hóa người xưa lưu lại, gia ngài nói có đúng không?”

Yến Hồi ngoắc ngoắc tay ra đằng sau, người phía sau cũng không biết hiểu thế nào, dù sao tức khắc châm thuốc cho hắn, Yến gia rất hưởng thụ mà hút thuốc.

Triển Tiểu Liên vừa nhìn hai bên căn phòng, thấy chữ to đỏ rực trên tường: Cấm hút thuốc, Triển Tiểu Liên hít mũi một cái, cũng không dám nói gì.



Yến Hồi nhả ra một ngụm khói, nhìn Triển Tiểu Liên tựa như xem xiếc thú, nói: “Chữ ‘hồi’, chính là gia tự mình đặt bừa.”

Triển Tiểu Liên lập tức giơ ngón tay cái lên nịnh hót: “Yến tử hồi thì nguyệt mãn tây lâu (2), gia, tên của ngài thế nhưng có xuất xứ, lão ngài thật đúng là quá có tài, ngưỡng mộ của tôi đối với ngài giống như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt!”

Yến Hồi nghe xong, nghiêng nghiêng nhếch mày, tựa hồ rất là hưởng thụ, gian tà quan sát cô một cái: “Xem ra… cái lưỡi nhỏ này giữ lại còn có chút tác dụng.”

Triển Tiểu Liên tiếp tục nịnh hót: “Gia ngài thật đúng là anh minh thần võ nhìn rõ mọi việc, lưỡi tôi chẳng những có thể nói, còn có thể hát đấy, người trên trấn tôi đều khen tôi hát hay, nếu không gia, tôi hát bài hát cho ngài nhé, xem như là an ủi lão ngài… Bông hoa loa lèn kia (3)…”

Vừa nghe Triển Tiểu Liên mở miệng hát, Yến Hồi liền biến sắc: “Ngừng! Câm miệng!”

Triển Tiểu Liên ngoan ngoãn câm miệng, mong chờ nhìn Yến Hồi, nguy cơ bây giờ rõ ràng đã giải trừ, cô còn phải về nhà dì một chuyến, còn phải đi cho kịp xe, cô thực sự rất vội.

Triển Tiểu Liên vội, nhưng Yến đại gia không vội, chân Yến Hồi gác cuối giường bệnh của Lôi Quá Khách, lắc qua lắc lại, “Triển Tiểu Mễ, mười lăm tuổi? Là bạn gái của hắn?”

Triển Tiểu Liên cùng Lôi Quá Khách đồng thời gật đầu tựa như gà con ăn gạo, trăm miệng một lời: “Gia ngài đúng rồi.”

Yến Hồi tựa vào đằng sau, dựa trên chỗ tựa lưng, ánh mắt khinh miệt quan sát Triển Tiểu Liên, từ trên xuống dưới, hơi nhếch khóe môi, hỏi: “Đã làm chưa?”

Lôi Quá Khách vẻ mặt đờ ra, Triển Tiểu Liên đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó kịp phản ứng, cánh tay mập vung lên: “Xem gia nói, chuyện hư hỏng ấy, lão ngài còn không phải hiểu, nam nữ nam nữ, âm dương điều hòa mới gọi là nam nữ, bằng không làm sao gọi là nam nữ chứ? Đây là chuyện sớm hay muộn thôi, có điều, tôi không phải mới hình thành mối quan hệ với Quá Khách chưa được hai ngày sao? Với cả, tôi bây giờ còn là nụ hoa đáng yêu của tổ quốc, tôi dù thế nào cũng phải đợi lớn lên thay đổi mười tám lần mới có thể làm chứ, Quá Khách có phải không?”

Lôi Quá Khách gắng sức nuốt nước bọt, ưỡn cổ gật đầu, ánh mắt một mảnh mê mang: Làm cái gì vậy?

Lôi Quá Khách đừng nhìn là làm côn đồ, nhưng Lôi Chấn theo dõi anh thật đúng là rất chặt, chỉ có một đứa em trai như thế, nếu có gì không hay xảy ra, Lôi Chấn cũng không dám nhìn mặt cha mẹ đã mất, tất cả những thứ không thể đụng vào, Lôi Chấn chắc chắn không cho Lôi Quá Khách chạm vào, Lôi Quá Khách cũng từng phản kháng, nhưng Lôi Chấn bản lĩnh khác không có, một vài thủ đoạn xử lý người khác vẫn phải có, Lôi Quá Khách là bị Lôi Chấn xử lý mà nên, cho nên anh tuy nói cũng đánh đánh giết giết, nhưng đều là bị Lôi Chấn sàng lọc qua, Lôi Chấn dốc sức vi Yến Hồi, yêu cầu khác không có, yêu cầu duy nhất chính là chuyện của Lôi Quá Khách.



Phụ nữ? Lôi Quá Khách đến bây giờ ngay cả tay của em gái xinh đẹp trong “Dạ cung” cũng chưa từng sờ, Lôi Chấn mở lời, anh dám làm loạn, sẽ đuổi anh ra khỏi Thanh Thành, Lôi Quá Khách biết thủ đoạn của anh trai mình, anh không dám.

Lôi Chấn vì sao không dễ dàng chấp nhận Triển Tiểu Liên như vậy, Triển Tiểu Liên tuổi còn nhỏ, hơn nữa còn là học sinh đường hoàng, Lôi Chấn cũng không phải không hiểu, đối lập với loại nơi như “Dạ cung” này, trong lòng Lôi Chấn vẫn rất hy vọng em trai anh có thể lừa được một nữ sinh đàng hoàng làm vợ, thật ra đây là tư tâm của người anh cả.

Lôi Quá Khách nhìn Triển Tiểu Liên đương ra sức tâng bốc Yến Hồi, da đầu tê dại, không phải Lôi Quá Khách quá nhát gan, anh là người từng theo chân Yến Hồi, anh giống như Lôi Chấn, hiểu biết tính tình mưa nắng thất thường của Yến Hồi hơn ai hết, bạn gái nhỏ của anh lá gan thật là quá lớn, Yến Hồi mắt cao hơn trời biết bao chứ, vậy mà một hỏi một đáp nói lâu như vậy, trong lòng Lôi Quá Khách cảm thấy có điểm gì là lạ, nhưng là lạ chỗ nào anh nhất thời cũng không nói được.

Triển Tiểu Liên khẳng định không nói cho Lôi Quá Khách cô với Yên biến thái không phải là lần đầu tiên chạm mặt, trong lòng cô lúc này có một người vẫn đang nhảy nhót, kêu gào phải về trường, nhưng là cô xem biến thái yêu khí lan tràn kia ngồi ở chỗ đó, cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể hỏi gì đáp nấy mà nịnh nọt, ai biết một giây sau cái mũi cái lưỡi cái tai gì gì đó của cô, có thể bị biến thái kia răng rắc một phát liền chặt hay không?

Trái tim nhỏ của Triển Tiểu Liên chính là vẫn đang nhảy nhót, bởi vì biến thái đáng chết nghe cô nói xong, lại lần nữa quan sát cô một phen, nói: “Gia biết mà, như nhóc, cởi hết đưa đến giường đàn ông cũng không ai muốn.” Sau đó hắn vươn tay chọc gò đất nhỏ trước ngực Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên trợn tròn mắt vội vàng lui về phía sau mấy bước, Yến Hồi lại mở miệng: “Thịt đều mọc ở chỗ không nên mọc, nhìn nhóc béo, ngực đây sao lại không lớn lên?”

Triển Tiểu Liên thiếu chút nữa phun ra một búng máu, anh mới béo, cả nhà anh đều là mập mạp chết bầm, anh đồ biến thái đáng chết không biết xấu hổ, bà đây béo hay gầy liên quan quái gì đến anh? Ngoài miệng lại nhanh nhẹn nói: “Tôi cũng không biết sao lại thế này, uống nước cũng mọc thịt, còn toàn mọc lên mặt lên eo lên đùi, tôi cũng mong muốn giống như hai vị người đẹp phía sau ngài chứ, đáng tiếc không có số ấy. Đúng rồi gia, tôi bây giờ còn là học sinh, hôm nay là cuối tuần, ngày mai tôi còn phải đi học, mặc dù tôi rất muốn nhìn thật lâu bộ dáng uy vũ khí phách của gia, nhưng tôi nếu trốn học cha già nhà tôi chắc chắn sẽ thả chó cắn tôi, gia, tôi có thể về trường hay không?”

Yến Hồi dùng tay đeo đầy gõ tay vịn ghế tựa hai cái, “Thế à? Ở trường nào tại Thanh Thành?”

Lôi Quá Khách cảm thấy mình nếu như không nói lời nào, Tiểu Mễ chắc chắn giận mà bỏ rơi mình, vội vàng đáp câu: “Gia, Tiểu Mễ ở Nhị Trung của Bãi Yến, nhà cô ấy ở Bãi Yến.”

Triển Tiểu Liên muốn một cái tát đập chết Lôi Quá Khách, ai bảo anh nói? Ai muốn anh nói? Cô đang suy nghĩ làm thế nào không nói tên trường, đồ đần này nói thẳng ra luôn.

Triển Tiểu Liên còn nghĩ biến thái đáng chết liệu có tiếp tục làm khó mình hay không, kết quả ngoài dự đoán của Triển Tiểu Liên, Yến cầm thú uốn éo nửa ngày tựa hồ mệt mỏi, chậm rì rì đứng lên, “Nếu phải đi, vậy đi nhanh lên, đừng ục ịch sáp đến trước mặt gia.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe, vui mừng muốn chết, lập tức nhặt túi sách trên mặt đất lên, một đường chạy chậm về phía cạnh cửa: “Gia lão ngài thật sự là khoan dung độ lượng!”

Yến Hồi nâng nâng lông mi, nhẹ bay nói câu: “Lại để gia nhìn đến nhóc, gia cũng sẽ không dễ dàng cho nhóc đi như thế.”

Triển Tiểu Liên ngẩn ngơ, sau đó nhanh chóng chạy, trong lòng âm thầm thề, mặc kệ Lôi Quá Khách về sau nói cái gì, làm việc gì, cũng mặc kệ nhà dì cô có chuyện gì, cô là kiên quyết không tới Thanh Thành nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Phục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook