Tà Phượng Nghịch Thiên

Quyển 3 - Chương 74: Vòng một thí luyện

Băng Y Khả Khả

14/09/2019

Thiên Linh thành ở trung tâm Thiên Minh Giới, toàn bộ thành trì dài đến vài nghìn thước, vô cùng náo nhiệt, thường xuyên sẽ có cường giả Thánh Linh bay qua ở trên bầu trời, thậm chí dẫn đến Thánh Linh đánh nhau cũng không phải là không thể, ngẫu nhiên sẽ thấy được kiến trúc trong Thiên Linh thành đều đúc bằng Minh Thạch chắc chắn nhất Minh Giới, cho dù là cường giả Thánh Linh chiến đấu cũng không thể phá hỏng.

Lúc này, ở ngoài cửa thành Thiên Linh thành cao ngất ở trong mây, có một bóng dáng tuyệt thế vô song không tự giác đã hấp dẫn chú ý của mọi người.

Y phục đỏ ở ngoài cửa thành khẽ phất qua, nữ tử nâng khuôn mặt tuyệt sắc lên, ngón tay vuốt cằm, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía cửa thành vững chắc không thể phá, trong miệng nói thầm: "Nơi này chính là Thiên Linh thành sao? Chắc là người của Đông Phương thành đều đã đến nơi này trước rồi, ta cũng nên đi hỏi thăm một chút tin tức của mọi người, không biết Tà có đến An gia hay không, nếu như hắn đến An gia, thì sẽ biết chính mình đến đây, hy vọng có thể ở trong này nhìn thấy hắn."

Hạ mắt xuống, Hạ Như Phong phất áo bào đỏ, bước chân đi vào trong cửa thành.

"Mau tránh ra, là Đội Tuần Thành đến đây."

Đi vào trong thành đã truyền đến một tiếng hét lớn, mọi người đều đồng loạt tránh ra, Hạ Như Phong cũng theo mọi người đi sang bên cạnh, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía người mặc áo giáp đi ở đằng trước.

"Xin hỏi, Đội Tuần Thành là đang làm gì?" Hạ Như Phong không hiểu nhíu mày, kéo một người bên cạnh lại, hỏi.

Mới đến Thiên Linh thành, luôn phải tìm hiểu mọi chuyện đơn giản ở đây một chút.

Người nọ nghe thấy câu hỏi của Hạ Như Phong, đầu tiên là đầy khinh thường, nhưng mà khi quay đầu lại, trông thấy nữ tử bên cạnh này tuyệt mỹ, trong mắt hiện lên kinh diễm, phục hồi tinh thần lại, vội vàng trả lời vấn đề của nàng: "Đội Tuần Thành là do gia tộc Lạc Dương và gia tộc Tử Kinh trong Thiên Linh thành chung tay chưởng quản, tiếp nối bảo vệ trị an ở Thiên Linh thành, nhưng đó chỉ hữu dụng với người thường, nếu như hai Thánh Linh đại chiến, Đội Tuần Thành cũng sẽ không quản nhiều, việc này mọi người ở Thiên Minh Giới đều biết, vì sao cô nương ngươi..."

Hạ Như Phong sờ mũi, nàng cũng không phải là người của Thiên Minh Giới, lại vừa mới đến Thiên Minh Giới không được bao lâu, tất nhiên sẽ không biết việc này.

"Ta có thể hỏi lại một chút không, người Đông Phương gia ở Minh Giới đến tham gia đại bỉ trong thành ở chỗ vậy?"

"Minh Giới?" Người nọ hơi sửng sốt, khuôn mặt biện ra một vẻ kinh ngạc, chỉ nhìn về phía trước, nói: "Cô nương là đến từ Minh Giới? Chắc là lần đầu tham gia thiên tài đại bỉ đi? Minh Giới đến tham gia đại bỉ đều ở trong dịch quán, đi vào trong đó là có thể tìm được bọn họ."

"Cảm ơn." Hạ Như Phong ôm quyền, y phục đỏ hiện lên, nàng như một trận gió biến mất ở trên ngã tư đường. Bên ngoài dịch quán xa hoa đồ sộ, hai nam tử mặt không thay đổi đứng ở bên ngoài như môn thần, bỗng nhiên một y phục đỏ bay đến dừng ở ngoài quán, lúc nữ tử đi đến dịch quán, hai môn thần đồng thời tiến lên một bước, chặn con đường của nàng: "Đứng lại, người bình thường không thể đi vào đây."

Hạ Như Phong nhướng mày, dừng bước chân, ngay lúc nàng muốn mở miệng giải thích thân phận, sau lưng truyền đến một giọng nói mị hoặc: "A? Đây không phải là mỹ nhân nhi kia của Đông Phương thành sao? Hai vị, nàng là người của Đông Phương thành, xin để cho nàng vào đi!"

Hai nam tử nhìn nhau, lùi sang bên cạnh, tránh ra một đường có thể để cho nàng đi qua.

Hạ Như Phong từ từ xoay người, ngẩng đầu lên nhìn về phía nam tử thay nàng giải vây.

Mỹ nhân vây quanh nam tử, khóe miệng cong lên cười mê người, đôi mắt nhìn Hạ Như Phong, nụ cười trên môi càng sâu: "Mỹ nhân, thì ra là thiên tài đại bỉ, ngươi cũng đại biểu cho Đông Phương thành đến đây, nếu không, hộ tống bổn gia chủ đi vào đi."

Nhướng mày, ánh mắt lạnh nhạt của Hạ Như Phong nhìn nam tử, nói: "Vừa rồi cảm ơn gia tộc Tây Môn thay ta giải vây, chỉ là nói vậy người Đông Phương thành đã phải sốt ruột chờ rồi, ta phải đi trước một bước, không quấy rầy Tây Môn gia chủ nữa."

Dứt lời, xoay người đi vào trong dịch quán, để lại cho Tây Môn Hồng một bóng dáng tuyệt thế vô song.

"Haiz." Tây Môn Hồng khẽ thở dài, chinh phục nữ tử như thế, có vẻ quá khó khăn, bởi vì với cá tính của nàng, tuyệt đối không cho phép bên cạnh phu quân xuất hiện nữ tử khác, tuy rất muốn chinh phục nàng, nhưng hậu viện nhiều mỹ nữ như vậy, một người hắn cũng không bỏ được.

"Gia chủ, ngài sẽ không phải là coi trọng mỹ nhân người ta chứ?" Nữ tử áo trắng dính vào trong lòng Tây Môn Hồng, nâng mắt to trong suốt lên, trong mắt mỉm cười nhìn về phía Tây Môn Hồng.

Hạ mắt nhìn khuôn mặt ngọt ngào của nữ tử bạch y, Tây Môn Hồng cong môi một cái: "Nhân gian có lòng thích cái đẹp, mỹ nhân ai mà không yêu? Đáng tiếc người ta nhất định sẽ không bị ta chinh phục, loại cá tính của nàng, là sẽ không thực sự cho phép phu quân có nhiều thê thiếp."

"Vậy cũng chưa chắc." Đôi mắt của nữ tử bạch y xoay tròn, khuôn mặt tươi cười càng thêm ngọt ngào: "Nam tử ở Minh Giới Này, ai mà không phải tam thê tứ thiếp hầu hạ? Tỷ muội chúng ta cũng không ở chung tốt sao? Huống chi gia chủ ngài là gia chủ Tây Môn gia, quyền cao chức trọng, ta không tin nàng sẽ không thích gia chủ ngài, yên tâm đi gia chủ, ta sẽ giúp cho ngài."

Nghe vậy, Tây Môn Hồng nhíu mày, khẽ thở dài một tiếng: "Điềm nhi, chuyện này nàng không cần lo lắng."



"Vâng, gia chủ." Nữ tử bạch y le lưỡi, tuy trong miệng đáp ứng, nhưng trong lòng muốn thế nào thì không ai biết được.

Trong dịch quán lúc này, trong phòng xa hoa tinh xảo, người của Đông Phương thành đều ngồi ở xung quanh cái bàn, ngồi ở chỗ chính giữa, chính là thành chủ Đông Phương thành Đông Phương Khoảnh, mà bên cạnh ông, phân biệt là Lãnh Diễm và Đông Phương Thanh Tuấn.

"Phụ thân, vì sao Như Phong cô nương nàng còn chưa đến, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì chứ?" Đông Phương Thanh Tuấn nhíu mày, khuôn mặt tuấn tú đầy lo lắng, hai mắt thường nhìn ra phía ngoài cửa, nói: "Theo lý thuyết, nàng chắc là đã đến Thiên Linh thành, chẳng lẽ thật sự gặp phải nguy hiểm sao?"

"Không, sẽ không, bên người nàng có cường giả bảo vệ, tuyệt không sẽ ngộ gặp nguy hiểm gì." Cho dù miệng nói như thế, nhưng Đông Phương Khoảnh nhíu chặt mày vẫn có thể phát hiện ông lo lắng.

Quả thật Mị Mị rất mạnh, nhưng mà Thiên Minh Giới cũng không phải là Minh Giới, cường giả bên trong nhiều đếm không xuể, vượt qua yêu quái cũng có mấy người, nói không chừng nàng thật sự vận khí không tốt, gặp phải cường giả mạnh. Nhưng lời nói này, cho dù thế nào ông cũng sẽ không nói ra.

"Diễm nhi, thiên tài đại bỉ, con chuẩn bị tốt chưa? Đông Phương thành chúng ta chủ yếu dựa vào con, muốn cho thế lực thiên Minh Giới đó biết mắt cao tay thấp, Minh Giới chúng ta cũng sẽ có thiên tài." Ánh mắt của Đông Phương Khoảnh nhìn về phía Lãnh Diễm, nhíu mày, nhớ đến bị vũ nhục mỗi lần tham gia đại bỉ, tâm trạng của ông hạ xuống thấp.

Cho dù thế nào, lần này cũng phải để cho đám người kia, nhìn thế lực Minh Giới bọn họ với cặp mắt khác xưa.

Việc này không chỉ là mục đích của Đông Phương thành bọn họ, ba thế lực lớn còn lại cũng như thế, dù là Âm Dương Môn đối địch với Đông Phương thành, nhưng mấy vài này cũng một lòng khó xảy ra, chung tay đối kháng với thế lực Thiên Minh Giới không coi ai ra gì kia.

"Thành chủ xin yên tâm, con nhất định sẽ không để cho người thất vọng." Vẻ mặt chợt tối, Lãnh Diễm kiên định nhìn về phía Đông Phương Khoảnh.

Ngay sau khi lãnh Diễm dứt lời, một giọng nói lạnh nhạt từ ngoài cửa truyền vào: "Hình như ở đây rất náo nhiệt."

Giọng nói quen thuộc không khỏi khiến cho cả người Đông Phương Thanh Tuấn đều kích động, hắn nâng hai mắt lên, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, khi nhìn thấy bóng dáng màu đỏ, rất nhanh từ chỗ ngồi đứng lên, khuôn mặt đầy vui sướng: "Như Phong cô nương, cuối cùng ngươi đến đây, ta còn cho rằng... ."

Hạ Như Phong cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn xung quanh trong phòng, bước chân đi vào trong phòng: "Hình như ta đến hơi chậm."

"Không muộn, còn không trễ, ba ngày sau thiên tài đại bỉ mới cử hành, nhưng bây giờ phải bắt đầu báo danh." Đông Phương Khoảnh khẽ thở phào, ông cũng biết phụ thân tôn sùng với nàng, nếu như nàng gặp phải nguy hiểm gì, còn không biết nói công đạo với phụ thân thế nào, cũng may nàng bình an đến Thiên Linh thành.

"Như Phong cô nương, thiên tài đại bỉ luôn có hai hạng mục, một cái là tỷ thí luyện dược sư, một cái là tỷ thí Linh Sư, không biết ngươi muốn chọn thế nào?"

Hạ Như Phong nhún vai, ánh mắt lộ ra một tia lạnh nhạt, nói: "Ta chọn tỷ thí luyện dược."

So với việc chiến đấu, nàng hiển nhiên càng thích hợp với luyện dược hơn, hơn nữa luyện dược sư càng dễ truyền thanh danh của mình ra, nhất là luyện dược sư cửu phẩm như nàng vậy.

"Luyện dược?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, tuy Hạ Như Phong từng lấy đan dược ra trị thương cho Đông Phương Thanh Tuấn, nhưng bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến, nàng lại là một luyện dược sư.

"Như Phong cô nương, ngươi không lo lắng một chút sao? Ta cảm thấy tỷ thí Linh Sư càng thích hợp với ngươi hơn, bởi vì tỷ thí Linh Sư có thể sử dụng Triệu Hồi Thú chiến đấu, thắng lợi này không phải ngươi thì còn ai." Đông Phương Khoảnh khẽ nhíu mày, không phải ông không tin Hạ Như Phong, mà là thiên phú tu luyện của Hạ Như Phong đã thiên tài như thế, năng lực cấp bậc luyện dược có thể cao đến đâu? Huống chi nàng chỉ có hai tư tuổi, bắt đầu học tập từ trong bụng nương, cũng không thể hai loại đều có thành tựu rất cao.

"Hơn nữa, thiếu tộc trường trong Tử Kinh gia tộc Tử Kinh Hiên là đệ nhất thiên tài luyện dược Thiên Minh Giới, nghe nói thiên phú của hắn chính là không bao giờ có, vừa tròn ba mươi, đã trở thành luyện dược sư bát phẩm trung cấp, vượt qua trong lịch sử, mà rất có thể về sau hắn sẽ đột phá đến cửu phẩm, trở thành đệ nhất luyện dược sư Minh Giới, nếu ngươi muốn vào tỷ thí luyện dược, không có cơ hội đoạt được khôi thủ."

Vừa tròn ba mươi đã là luyện dược sư bát phẩm trung cấp? Thiên phú này, quả thật cũng cường hãn, không hổ là Minh Giới địa linh nhân kiệt, thiên tài đại lục thật sự không có cách gì so với nơi này. Chỉ là nếu nói không bao giờ có, không khỏi rất khoa trương đi?

"Không cần lo lắng, ta đã lựa chọn tỷ thí luyện dược." Hạ Như Phong lắc đầu, từ chối đề nghị tốt của Đông Phương Khoảnh.

Đông Phương Khoảnh há mồm, nhưng vẫn còn phát ra một tiếng thở dài bất đắc dĩ, nếu ý nàng đã quyết, ông cũng không thể khuyên bảo, xem ra hy vọng hãnh diện cuối cùng vẫn nên đặt ở trên người Lãnh Diễm.

Sau đó Đông Phương Khoảnh giúp Hạ Như Phong báo tên, chuẩn bị cho đại bỉ ba ngày sau, tất cả mọi người tiến vào trong tu luyện, ở dưới bầu không khí khẩn trương tu luyện như thế, cuối cùng ngày đó cũng đã đến ... .



Sáng sớm bên trong quảng trường, tiếng người ồn ào, náo nhiệt không dứt, nắng sớm mới chiếu xuống, chiếu lên một khuôn mặt tràn đầy tự tin.

Đại bỉ do hai trong ba thế lực lớn ở Thiên Minh Giới chủ trì, chính là Tử Kinh gia tộc và Lạc Dương gia tộc, các thanh niên gia tộc có thể đi vào đại bỉ đều là những thiên tài, tuổi của những thiên tài này đều phải dưới ba lăm, vượt qua ba lăm sẽ không có tư cách tham gia đại bỉ.

"Ha ha, thật ra những thiên tài năm nay cũng không tệ."

Trên đài, lão giả áo tím vuốt chòm râu, khuôn mặt già nua đầy tươi cười, hai mắt nheo lại, lướt qua những thiên tài ở trên quảng trường, nói: "Ngay ví dụ như Thiên Tuyết của thiên gia Thiên Linh thành chúng ta, Võ Thanh Phong Võ gia, còn có Lạc Dương Thiên Lạc Dương gia ngươi, đều là những thiên tài không tệ..."

"Ngươi nói thiếu một người, có vẻ thiên tài nhất, chắc là là Tử Kinh Hiên của Tử kinh gia tộc các ngươi đi? Lần này hắn tham gia đại bỉ luyện dược hả? Không cần phải nói, quán quân không thuộc về hắn thì còn ai, phải biết rằng, thiên phú luyện dược của Tử Kinh Hiên, chính là không bao giờ có, đoán chừng không ai có thể vượt qua hắn đi? Những thiên tài trong lịch sử đó, căn bản không thể so với hắn, ta thật hâm mộ Tử Kinh gia tộc các ngươi, về sau tất nhiên sẽ xuất hiện một luyện dược sư cửu phẩm...." Lão giả áo bào trắng trắng nhìn người bên cạnh một cái, trong giọng nói pha lẫn ý tứ hâm mộ.

"Đâu có, đâu có, ngươi quá khen rồi, Hiên Nhi phải học tập nhiều hơn nữa." Lão giả áo tím khách khí nói chuyện, nhưng mà tự hào trong mắt ông đã sớm bán đứng ông rồi.

Cho dù ai có một thiên tài như thế trong tộc nhân, bình thường cũng đều tự hào giống như ông, không thấy được lão giả áo bào trắng bên cạnh đã dùng ánh mắt ghen tị theo dõi ông sao?

"Đúng rồi, thiên tài Minh Giới đến có ai?" Lão giả ÁO tím quay đầu lại, khẽ chớp lông mi, lên hỏi tiếng.

"Thiên tài Minh Giới không thể so sánh với Thiên Minh Giới chúng ta, chỉ có nam tử tên là lãnh Diễm kia, không biết vì sao ta cảm giác được hắn cũng không đơn giản như ở mặt ngoài, chắc là hắn dùng cái quái gì đó che dấu thực lực rồi, để cho nhiều đệ tử trong gia tộc chú ý hắn, còn có, trong Đông Phương thành Minh Giới, cũng có một người chọn tỷ thí luyện dược."

"Tỷ thí luyện dược?" Lão giả Áo tím vuốt chòm râu trắng, không thèm để ý cười cười: "Không cần phải xen vào nàng, thiên tài luyện dược ở Minh Giới, có thể có bao nhiêu lợi hại? Về phần Lãnh Diễm kia, ngược lại cần chú ý nhiều một chút, những năm gần đây, thành Minh Giới cũng dài qua rất nhiều, có lẽ hắn sẽ là một hắc mã, nhưng cho dù là hắc mã, cũng sẽ không đi quá xa."

Thời gian từ từ trôi qua, phần lớn mọi người đã đến đông đủ, Hạ Như Phong đứng thẳng ở giữa đám người, vẻ mặt vẫn lộ ra lạnh nhạt, nhưng mà ngay vào lúc này, một trận ầm ĩ truyền vào tai của nàng: "Là Tử Kinh Hiên của Tử Kinh gia tộc, cuối cùng hắn cũng đến đây..."

Hạ Như Phong theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy giữa đường, một nam tử mặc y phục đỏ ở cái nhìn của mọi người đi từ xa đến gần. Khuôn mặt của nam tử tuấn mỹ tuyệt luân, y phục đỏ làm nổi bật cao ngạo và khí phách kia của hắn, hung hăng đi đến quảng trường, lúc hắn đi đường áo bào đỏ bay lên, chỗ đi ngang qua đều nổi lên một làn gió nhẹ.

Chỉ là từ trong bước chân của hắn là có thể để cho người ta nhìn ra, tính tình của nam tử này thuộc về loại nôn nóng.

"Hắn chính là Tử Kinh Hiên?" Hạ Như Phong vuốt cằm, nhìn nam tử đi qua một cái, rồi thu ánh mắt của mình lại: "Luyện dược cần tĩnh tâm, thậm chí là một chuyện rất buồn tẻ, không ngờ lấy tính cách của hắn mà có thể trở thành thiên tài luyện dược nổi tiếng..."

Cuối cùng mọi người đều đến đông đủ, lão giả áo tím và lão giả áo bào trắng nhìn nhau, đồng thời từ chỗ ngồi đứng lên.

"Khụ khụ." Nắm đấm đưa đến bên miệng, ho khan hai tiếng, ánh mắt của lão giả áo tím nhìn qua mọi người, khi nhìn thấy Tử Kinh Hiên, ý cười trong mắt càng sâu: "Tất cả người dự thi đều đã đến đủ cả, như vậy tiếp theo ta sẽ nói một số quy tắc tỷ thí." Quảng trường ồn ào nhất thời gian im lặng, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía lão giả, yên tĩnh và đợi lời nói tiếp theo của ông.

"Trong tỷ thí khó tránh khỏi có thương tích hoặc chết, đó đều là cho phép, nhưng ta không hy vọng các ngươi mượn tỷ thí này để báo thù riêng, nếu như để cho ta biết, ta sẽ tuyệt đối không khách khí." Trong mắt lão giả áo tím xẹt qua một tia lạnh lẽo, sau đó tiếp tục nói: "Nhiệm vụ của vòng thí luyện thứ nhất, tỷ thí Linh Sư và tỷ thí luyện dược tiến hành tách biệt, lập tức có hai không gian, căn cứ vào hạng mục mình báo cáo mà tiến vào không gian tương ứng, các luyện dược sư cần ở trong không gian lấy dược liệu, điểm dựa theo mức độ dược liệu quý hiếm và trình độ thu hoạch hoàn mỹ, đạt được năm trăm điểm ra ngoài thông qua vòng thí luyện thứ nhất, nhóm Linh Sư còn lại là liệp sát Linh Thú, dùng thú tinh của bọn nó để giành lấy điểm, tất nhiên ở trong không gian sẽ có tranh đoạt chém giết, cũng đều được cho phép, nhưng mà các ngươi chỉ có bảy ngày, nếu như chuẩn bị xong rồi, thì đi không gian tương ứng đi."

Dứt lời, lão giả áo tím ngồi xuống, đôi mắt híp lại, tinh tế đánh giá nhóm người dự thi ở trên quảng trường. Không gian thí luyện đã mở ra, Hạ Như Phong nhìn mọi người Đông Phương Thanh Tuấn, gật đầu, rồi đi về phía không gian thí luyện giành cho luyện dược sư.

"Như Phong cô nương, mọi chuyện cẩn thận." Đông Phương Thanh Tuấn bỗng nhiên mở miệng, đôi mắt trong suốt chứa một tia chân thành tha thiết.

Bước chân của Hạ Như Phong ngừng lại, chỉ là nàng cũng không quay đầu lại, áo bào đỏ ở trong gió khẽ hất, bóng dáng đơn độc và cô đơn của nữ tử bất giác khiến cho Đông Phương Thanh Tuấn ngẩn ra.

"Ta sẽ." Nói xong, Hạ Như Phong cũng không quay đầu lại đi vào không gian thí luyện, Lãnh Diễm nhìn Đông Phương Thanh Tuấn, ánh mắt nhìn về phía địa phương Hạ Như Phong biến mất, nhướng mày, nói: "Thiếu thành chủ, chúng ta cũng nên đến không gian thí luyện thôi, lấy thế lực bên người nàng, chắc sẽ không gặp được phải nguy hiểm gì, ngươi có thể yên tâm." Nghe Lãnh Diễm nói một câu như vậy, Đông Phương Thanh Tuấn phương mới thu lo lắng trong lòng lại, khuôn mặt tuấn tú nở một nụ cười tươi: "Đi thôi!"

Trên quảng trường, sau khi nhóm người rời khỏi này, lại khôi phục yên tĩnh trước kai.

Lão giả áo tím vuốt chòm râu, nhìn về phía hai mảnh không gian thí luyện, hỏi người bên cạnh: "Ngươi nói, ai sẽ là khôi thủ vòng thí luyện thứ nhất này?"

"Cái này không cần hỏi cũng đã biết, luyện dược sư bên kia, tất nhiên phải là Tử Kinh Hiên của Tử Kinh gia tộc ngươi, về phần Linh Sư bên này... Đương nhiên là Lạc Dương của Lạc Dương gia tộc ta..." Khuôn mặt của lão giả áo bào trắng nở nụ cười tự tin, hai quán quân tỷ thí trước kia đều do hai đại gia tộc giành được, lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Phượng Nghịch Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook