Sửu Nhi

Chương 12

Kỳ Lân Ngọc

19/01/2017

Những tháng ngày đại học quả thật trôi qua rất nhanh, Lam Thần cảm thấy thời gian mỗi ngày đều không đủ dùng. Thường thì cậu chỉ ngủ ba, bốn giờ, thời gian còn lại đều điên cuồng học tập. Những lúc cảm thấy mệt mỏi, Lam Thần lại lấy chiếc khăn tay kia ra xem, nhìn thấy nó, nỗi hận trong lòng cũng bùng phát lên. Vì thế, Lam Thần chỉ tốn thời gian một năm rưỡi để học xong chương trình ba năm đại học. Tất nhiên, cậu cũng nhanh chóng trở thành thần thoại trong trường! Thậm chí hiệu trưởng còn tự tay trao bằng chứng nhận cho cậu sinh viên ưu tú này!

Trước hôm về nước một ngày, Hàn Tại Đông lúc nào cũng ở cạnh Lam Thần, thậm chí thức cả đêm không ngủ. Lam Thần quả thật nói được làm được, cậu mặc kệ người kia cố gắng vì mình làm những gì, càng không nghĩ tới đã vậy mà cậu còn làm bài nhanh hơn mọi khi.

“Hàn Tại Đông, nếu hai năm nay không có cậu lo lắng cho tôi, chỉ sợ tôi không thể hoàn thành chương trình học nhanh như vậy, cám ơn cậu!”

“Không cần cám ơn, tất cả đều là tớ tình nguyện!”

Lam Thần đặt hành lí xuống đất, nhìn phi cơ đang bay trên bầu trời ở phía đằng xa, thở dài một hơi, “Có một chuyện tôi đã gạt cậu!”

“Chuyện gì?”

“Kì thật, năm nay tôi mới mười tám tuổi!”

Hàn Tại Đông trợn to, nói như vậy lúc hai người biết nhau Lam Thần chỉ mới mười sáu tuổi, khó trách dù có nhìn thế nào cũng không ra người mười tám, “Cậu mới mười tám tuổi?”

“Phải! Cám ơn cậu, tôi đi đây!”

“Lam Thần, tớ có thể đến Trung Quốc tìm cậu không?”

“Hãy quên tôi đi, thật đó, chỉ như vậy mới tốt cho cậu, có lẽ sau này khi gặp lại tôi, tôi đã trở thành một người rất xấu!”

“Tớ………Tớ hiểu rồi, tớ sẽ không đến đó làm phiền cậu, nhưng nếu cậu muốn thì có thể gọi cho tớ bất kì lúc nào, hoặc nếu có gặp khó khăn thì có thể đến chỗ của tớ, tớ nhất định sẽ giúp cậu!”

“Cám ơn cậu, tôi phải vào làm thủ tục rồi, tạm biệt!”

“Cậu có thể cho tớ ôm một cái không?”

Lam Thần suy nghĩ một chút rồi đặt hành lí xuống, chủ động ôm Hàn Tại Đông, “Cám ơn cậu!”

“Thuận buồm xuôi gió!”

Lam Thần xách hành lý, nhìn Hàn Tại Đông, nở nụ cười chân thành, xoay người đi vào cửa soát vé!

Lúc Lam Thần bước xuống máy bay, cậu cảm thấy bước chân thật nặng nề, hai năm qua thành phố này vẫn không có gì thay đổi, thứ thay đổi, có lẽ chỉ có lòng người mà thôi. Lam Thần thầm thề với lòng rằng, cho dù phải trả giá lớn như thế nào, cậu cũng nhất định phải đoạt lại hết toàn bộ những thứ thuộc về mình! [trở về rùi, cả nhà Đinh gia cứ từ từ mà chờ cơn thịnh nộ của pé Thần nhà ta đi ]

Lam Thần ở khách sạn hai ngày, điều chỉnh thật tốt tâm tình mới bước chân ra ngoài, bỏ ra một ít tiền tìm người làm giấy tờ giả! Mấy hôm nay cậu lên mạng thấy công ty của cha cậu đang thông báo tuyển người, nếu muốn trả thù ông ta, nhất định phải vào công ty đó làm!



Một tuần sau, Lam Thần cầm sơ yếu lí lịch, đi vào tòa nhà cao tầng của Đinh thị! Tòa nhà này là do Đinh Lập Hiên thiết kế vào tám năm trước, bên trong trang hoàng vô cùng xa hoa, phong cách cũng hoàn toàn chiếu theo sở thích của Đinh Lập Hiên. Lam Thần vào thang máy, đi thẳng một hơi đến bộ phận nhân sự ở tầng hai mươi, vừa ra thang máy thì nhìn thấy có rất nhiều người đang chờ vào phỏng vấn ở bên ngoài! Lam Thần tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn những người kia đang lần lượt đi vào, có lẽ phải đợi thêm hai tiếng nữa mới đến lượt mình.

Bước vào trong phòng, thấy bên trong có bảy tám người ngồi, Lam Thần không nhận ra ai trong số đó cả, có lẽ chức vụ của họ cũng không cao lắm. Lam Thần phỏng vấn chính là ngành tài vụ, bởi vì tập đoàn Đinh thị cùng Hàn quốc thường xuyên lui tới làm ăn, cho nên dù là nhân viên tài vụ, họ cũng muốn tuyển người am hiểu tiếng Hàn nhiều một chút. Về điểm này, Lam Thần tất nhiên vượt trội, cậu giới thiệu rất lưu loát, tám người kia nghe thấy gật gật đầu rồi truyền nhau đọc sơ yếu lí lịch. Sau đó bảo cậu về nhà chờ tin tức, thế là kết thúc buổi phóng vấn hôm nay!

Trở về khách sạn đợi hai ngày nhưng cũng không thấy có ai gọi cho mình, Lam Thần bắt đầu lo lắng, xem ra phải nghĩ cách khác tiếp cận Đinh thị rồi. Nhưng đến sáng ngày thứ ba lại bất ngờ nhận được điện thoại của công ty.

“Xin chào, cho hỏi là Lam tiên sinh phải không?”

“Phải, ngài là?”

“Tôi là nhân viên của tập đoàn Đinh thị!”

Lam Thần không khỏi hưng phấn, “À, xin chào, xin hỏi có việc gì không?”

“Sơ yếu lí lịch của cậu đã được thông qua, trước mười giờ mời cậu đến công ty tiếp nhận đợt phóng vấn thứ hai!”

“Được, tôi sẽ đến đúng giờ!”

Lam Thần buông điện thoại xuống, mừng thầm. Tuy nhiên, cậu lại không ngờ công ty lại tuyển người nghiêm khắc như vậy, phải vượt qua hai lần phỏng vấn mới có thể vào làm. Lam Thần chuẩn bị sơ một chút rồi đi ra khỏi khách sạn.

Người có diện mạo đẹp bất kể là đi đến đâu cũng rất được chú ý, mấy vị lãnh đạo của công ty nhìn thấy Lam Thần dĩ nhiên rất hài lòng, dù sao nhân viên tuyển dụng cũng phải coi được một tí, tránh làm ảnh hưởng đến hình tượng công ty.Lam Thần cũng nghĩ vào Đinh thị sẽ gặp lại Đinh Lập Hiên, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy! [lần đầu gặp lại, kẻ thù như xưa còn em Thần của ta đã khác!!!!]

“ Chào Đinh tổng!”

Lam Thần quay lưng về phía cửa nên không nhìn thấy người bước vào, nhưng thấy mấy vị lãnh đạo kia cung kính chào hỏi người ngoài cửa cũng biết là ai rồi! Lam Thần cố gắng trấn tĩnh rồi xoay người lại, nhìn người ngoài cửa. Lúc Đinh Lập Hiên nhìn thấy Lam Thần, sửng sốt một chút. Không biết tại sao đối với một người chưa từng gặp mặt, y lại cảm thấy rất quen thuộc? Lam Thần mỉm cười nhìn người kia không nói gì, tuy bề ngoài rất bình tĩnh nhưng trong lòng đã ầm ầm sóng cuộn, nếu không phải cực lực khống chế, có lẽ mắt cậu đã bắn ra mấy tầng sát khí rồi! Mấy năm không gặp, phụ thân cũng không có gì thay đổi, vẫn phong độ, vẫn anh tuấn ngút trời, dường như năm tháng không hề lưu lại trên mặt y dấu vết gì cả!

Đinh Lập Hiên nhìn Lam Thần vài giây, một tay nhét vào túi quần đi đến bên bàn, nhìn sơ qua sơ yếu lí lịch của Lam Thần, “Trợ lý Dương, ra ngoài với tôi một lát!”

“Vâng, Đinh tổng!”

Lam Thần nhìn phụ thân bước ra cửa, thầm thở ra một hơi. Một lát sau, trợ lý Vương mở cửa bước vào, sửa sửa kính mắt, “Cậu đã thông qua cuộc phỏng vấn, ngày mai đến làm đi!”

“Cám ơn!”

Tuy rằng không biết tại sao lại thông qua nhanh như vậy, nhưng chỉ cần có thể vào công ty này làm là tốt rồi! Lam Thần cười lạnh một tiếng, điều chỉnh thần sắc thật tốt, nói tiếng cám ơn rồi rời khỏi ngay!

Lam Thần vào công ty Đinh thị vô cùng thuận lợi, tuy nhiên tài vụ là một ngành rất quan trọng nên nhân viên mới vào làm đương nhiên sẽ không có chức vụ gì cao. Lúc này Lam Thần chỉ là một nhân viên bình thường, cậu hiểu rất rõ, nếu muốn cho cấp trên chú ý thì phải cố gắng làm việc đạt hiệu quả cao, đồng thời cũng phải giở chút thủ đoạn.

Mỗi ngày Lam Thần đều là người cuối cùng rời khỏi công ty, có lúc còn làm việc đến mười hai giờ khuya mới tắt đèn trở về. Hầu hết những người trong công ty đều cho rằng Lam Thần là loại người kiếm tiền đến không cần cả mạng!



“Lam Thần, tan sở rồi cậu còn chưa về sao?”

“Tiểu Lưu, cậu về trước đi, tôi làm xong bảng thống kê này mới về nhà!”

“Vậy tôi về trước, mai gặp!”

“Mai gặp!”

Tất cả các nhân viên tài vụ đều ra về, Lam Thần tắt đèn trần, chỉ để lại một cái đèn bàn cạnh máy tính, cũng không chú ý phía sau có một người đang đi tới! Sở dĩ Lam Thần có thể thuận lợi vào làm trong công ty này đều là do tổng giám đốc trực tiếp phê chuẩn. Thứ nhất là y cảm thấy người này rất quen, thứ hai là hình tượng của người này cũng không tồi. Từ lúc Lam Thần vào công ty tới giờ, Đinh Lập Hiên đã mấy lần thấy Lam Thần tăng ca làm thêm việc, tự nhiên ấn tượng cũng tốt hơn vài phần.

Trong lúc vô tình, Lam Thần nhìn lên màn hình, thấy có bóng người ở phía sau mình, ngón tay đang đánh chữ tạm ngừng một chút rồi lập tức khôi phục lại, tiếp tục làm việc. Đinh Lập Hiên nhìn nhìn một chút, không nói gì, xoay người đi ra ngoài! Lam Thần thầm thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn, rồi mở MSN trên máy tính ra! Tin nhắn offline quả thật sắp dài như tấu sớ, Lam Thần kéo từ trên xuống dưới, tất cả đều là những lời thăm hỏi của Vũ Lam. Bất chợt, cậu thấy lòng mình ấm lên.

< Vũ Lam, xin lỗi, đến giờ mới liên lạc với bạn! Mình đã tốt nghiệp đại học rồi, hiện tại đang đi làm cho một công ty ở Vân Hải, gần đây công việc bề bộn quá nên không có thời gian login, bạn có khỏe không? >

Đánh xong, Lam Thần tắt khung chat, làm tiếp bảng thống kê! Hơn hai mươi phút sau, vừa định tắt máy tính thì Vũ Lam đột nhiên lên mạng.

< Lam Vũ, mình còn tưởng bạn mất tích luôn rồi chứ! >

< Ha ha, ngại quá! >

< Về nước lúc nào thế? >

< Một tháng trước. >

< Công việc hiện tại có thuận lợi không? >

< Ừ, rất thuận lợi! >

< Đang ở nhà sao? >

< Mình đang tăng ca, còn một số việc vẫn chưa làm xong! >

< Bất kể là học tập hay làm việc, bạn cũng đều chăm chỉ như vậy! >

< Ha ha, quá khen! >

Hai người nói chuyện hơn nửa giờ, Lam Thần nhìn đồng hồ rồi tạm biệt Vũ Lam, bắt xe trở về nhà trọ của mình! Căn phòng này cậu vừa thuê mấy hôm trước, tuy diện tích không lớn lắm nhưng tất cả các vật dụng linh tinh đều đầy đủ cả. Nằm trên giường, Lam Thần tháo cà-vạt ra, có lẽ mấy năm nay đã quen thức khuya dậy sớm, không đến nửa đêm một, hai giờ thì không ngủ được. Mà người vừa rồi đứng sau lưng cậu, có lẽ chính là Đinh Lập Hiên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sửu Nhi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook