Sương Tam Cấp, Gió Ba Mùi: Nam Phụ, Anh Là Boss?

Chương 6

Say Đời - Say Em

01/10/2016

Sy. 6

.

Hôm nay là một ngày rất đẹp, nhưng khi đêm về, những cơn gió giật như báo hiệu một cơn mưa làm lòng người nao nũng cùng đan xen thích thú cái tươi mát và ẩm ướt của mưa.

Tường đến nhà Hạ lúc bảy rưỡi tối, mẹ Hạ là bà Tiên rất niềm nở ra đón cậu từ tận cổng. Bà lúc nào cũng nhắc đến cậu khi thấy lâu lâu rồi mà cậu không đến nhà chơi. Nhìn cậu hôm nay mặc áo khoác bò, trong là sơ mi kaki đỏ.Trông rất điển trai, ha ha, không ngờ cậu nhóc hồi nào đã thành thanh niên.

“ – Tường này, sao dạo này không đến nhà bác chơi vậy hả?”

“ – Hi hi, tại Hạ không cho cháu đến, nói cháu chỉ toàn ăn chực không ạ!” Tường gãi đầu cười đến tít cả mắt.

Nửa năm gần đây cậu đã cố tỏ ra trưởng thành hơn trước mắt Hạ. Nhưng lại không dám giấu tính tình trẻ con trước mặt mẹ cô. Hay những người xung quanh, vì đổi tính rất khó. Gần đây cậu thấy Huy làm tính cách bốc đồng của Hạ nổi lên đến đỉnh điểm mà đánh người. Tường đã muốn trở thành tuýt người như Huy. Nhưng từ nhỏ cậu đã được dạy rằng, không nên làm bản sao của người khác, cũng đừng đi theo lỗi mòn.

Vậy nên đôi khi cậu nghĩ, hay là trở lại làm con người thật của mình!? Bởi vì Hạ đã biết quá rõ về cậu, những ngày đầu cậu hay ra vẻ nghiêm nghị, đàn ông manly nhất có thể thì cũng là lúc nụ cười của Hạ ròn tan như nắng trưa hè. Cười lớn đến mức chảy cả nước mắt không kịp lau. Đôi lúc cậu cũng không rõ, vì sao lại đi yêu đứa con gái như Hạ.

" - Quên đi lối về, quên đi đau đớn. Tình yêu không duyên cớ, cứ thế mà đậm sâu." Tường lẩm bẩm câu nói, lời giải thích ngắn gọn nhất để động viên mình bước tiếp. Chứ yêu một người như hạ cũng thấy oải lắm chứ.

Gặp lại “mẹ vợ tương lai”, người luôn luôn ủng hộ cậu sau hai tháng không gặp. Cậu không kìm được lòng mà kể khổ:

“ – Bác à, Hạ bảo cháu không phải con trai, còn nói cháu thôi thôi đi kiếm tấm chồng mà nương tựa đứng bám lấy nó nữa. Cháu sao lại không phải con trai chứ!” Thiếu chút nữa thì kêu luôn câu ‘hu hu’ rồi.

Bà Tiên nổi giận lôi đình, nhưng vẫn nhẹ nhàng xoa đầu cậu:



“ – Con này phải chết, sao lại nói cháu như vậy chứ! Bác sẽ trị nó!”

“ – Hì hì, bác là tốt nhất nha! Bác phải trị mạnh tay vào nhé!”

“ – Bác hứa là gả cháu cho Hạ đó nhá!” Tường vui vì có người gặp nạn mà nói lộn.

“ - Ấy!...” Cậu hét lên vì bị hố.

“ – Thôi cho tôi xin, gả ông cho tôi thì tôi chạy chối chết, dép cũng không cần luôn ý!” Hạ cắt ngang lời cậu định nói.

Cô đi xuống từ tầng trên, dưới là quần bò đen, trên là một chiếc áo phông đen in hình mặt hổ huyền ảo. Hơn hết là nụ cười tươi tắn trên môi. Cậu đứng hình, cậu bị hớp hồn rồi.

“ – Đạo sĩ, hồ ly tinh.” Cậu thẫn thờ nói trong vô thức.

.

Rạp chiếu phim Lotte.

Nhìn cái mũi đỏ đỏ khịt qua khịt lại vì cười lên cười xuống với anh chàng Jack trong phim. Tường chỉ muốn bẹo một cái, bẹo một cái cho bó yêu.

“ – Bà làm sao thế nhỉ, phim tình cảm lãng mạn mà bà cười cứ hô hố lên.” Kiềm chế, kiềm chế Tường ơi!

“ – Há há, ôi cô công nương Mari-ô của tôi ơi!” Hạ nhớ lại cảnh phim xíu nữa là kiss của cặp nhân vật chính mà kìm không nói phá lên cười.



“ – Bà thôi đi.” Ai đó cũng không nhịn được mà cười theo.

“ – Í!” Hạ bỗng ôm bụng, kêu lên thất thanh.

Tường giật mình, nhìn cái mặt nhăn nhó của cô mà lo lắng:

“ – Sao vậy? Đau bụng à?”

“ – Tuôi…, tuôi đi toilet một tí…” Hạ gấp gáp ném túi xách lên người cậu, chạy chối chết vào phòng vệ sinh. Ôi, cái bụng dưới oan nghiệt của tôi ơi!

Tường ở đằng sau cũng chạy theo, cuối cùng cũng chỉ dám cười trừ cô nàng này mà thôi. Vì bà mà tôi giờ trẻ con không ra trẻ con, người lớn không ra người lớn. Cái tính cứ dở dở ương ương, giờ chẳng biết mình là người thế nào nữa.

Tự cảm khoái trong lòng vì vừa "trút" ra được một cục nợ. Hạ hát hát mấy câu vừa rửa tay ở bồn rửa tay ngoài phòng vệ sinh. Ngay lúc đó, Đan hậm hực vùng vằng cái túi xách đắt tiền, tay khác cầm điện thoại gọi ai đó cứ tút ngắn tút dài mãi.

Hạ cũng nhân cơ hội này “đấm phấn” chút tu sửa lại nhan sắc vì vụ cười sằng sặc trộn lẫn nước mắt vô duyên khi xem phim tình cảm lãng mạn vừa rồi.

Đan không ý tứ, hét ầm lên khi nghe điện thoại:

“ – Chồng đang ở đâu đấy!!!”

Hạ khẽ bĩu môi, chồng với chả vợ. Nghe cứ ngọt sớt hà...

to be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sương Tam Cấp, Gió Ba Mùi: Nam Phụ, Anh Là Boss?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook