Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Chương 16: Di nương ( Xin tha thứ )

Sơn Thủy Lục

23/04/2018

Cố Thập Bát Nương suy nghĩ muốn yên tĩnh qua hai ngày này. Sau đó, nàng sẽ buông tay rời đi, quay về nhà cũ của mình chăm sóc ba đứa con trai.

Nàng tính toán như vậy, nghĩ muốn bình yên cho qua chuyện. Nhưng người khác lại không muốn như vậy.

Những kẻ nhàn rỗi không có việc gì kia, lại đi tìm cách châm ngòi ly gián quan hệ giữa Cố Thập Bát Nương với Sở trắc phi – người vừa có quyền thế như mặt trời ban trưa lại vừa được vương gia sủng ái.

Ba người đàn bà tạo thành một sân khấu. Ba di nương của quý phủ lúc này đang tụ tập cùng một chỗ, ăn hạt dưa nói việc nhà. Cho dù mỗi người đều có tâm tư riêng nhưng lại vẫn giống như trước đều tỏ ra không có chuyện gì, trò chuyện rất vui vẻ thân mật, đủ chuyện trên trời, dưới biển.

Đặc biệt hôm nay, mấy di nương kia nói chuyện giọng nói so với bình thường còn lớn hơn, xen lẫn cả tiếng cười, đúng là so với trước kia còn có phần vui vẻ hơn nữa.

Việc này truyền tới tai Sở trắc phi lại làm cho nàng ta tức giận đến xanh mặt, cũng không thèm để ý hình tượng,ngón tay chỉ về phía chỗ ở của mấy di nương mắng to là tiện nhân. Thất bà bà, Dư bà bà vội vàng đóng cửa, tránh cho trong lúc trắc phi tức giận lại bị kẻ có tâm nhìn thấy.

Tuy đã biết được tin tức trắc phi vô cùng tức giận nhưng mấy vị di nương lại cũng vẫn như trước giống như không biết đã động vào thuốc nổ, ăn hạt dưa uống trà, tán gẫu giống như không còn gì vui hơn.

Hôm nay, Sở trắc phi đã lập ra một kế hoạch hung ác, muốn làm mất thể diện của Cố Thập Bát Nương, tính toán muốn nhất tiễn trúng song điêu, vừa đối với Cố Thập Bát Nương ra oai phủ đầu, lại vừa ở trước mặt các vị di nương ra oai một phen.

Đầu tiên là mua chuộc bà tử để đưa Cố Thập Bát Nương đi vào bằng cửa sau. Khiến cho Cố Thập Bát Nương vốn là chính vương phi phải đi cửa sau mà vào phủ. Sau đó, nàng nắm chắc thời cơ dẫn mấy vị di nương đến cửa sau, giả vờ trùng hợp gặp mặt. Nàng muốn nhìn thấy bộ dạng chật vật của chính vương phi như Cố Thập Bát Nương khi phải đi cửa sau mà vào phủ.

Thật không ngờ, nàng ngàn chờ,vạn đợi đều không thấy. Nhóm di nương ban đầu không biết nàng có ý tứ gì, về sau cũng từ từ phục hồi tinh thần. Bọn họ đều là người thông minh. Sở trắc phi gọi bọn họ đến đình hóng mát ở cửa sau ăn hạt dưa tán gẫu chuyện nhàn rỗi, ngẫm thế nào cũng thấy rất quái dị.

Suy nghĩ trước sau cũng đoán được đại khái. Sau đó lại nghe nha hoàn đến bẩm báo nói vương phi đã đi theo đại môn vào phủ rồi. Sắc mặt Sở trắc phi khi đó chợt lóe lên vẻ giận dữ, tròng mắt lưu chuyển, … tâm tư kín đáo của nàng nhóm di nương cũng nhìn ra được.

Ba di nương bình thường đều bị Tạ Linh Sở dùng thân phận cao hơn một bậc để áp chế, hơn nữa vương gia lại sủng ái nàng. Bọn họ dù rất ghen ghét nhưng cũng không dám đi tìm nàng gây phiền toái. Mỗi lần bị Sở trắc phi trong sáng hay ngoài tối châm chọc, trong lòng bọn họ đã sớm nghẹn khuất nhưng lại không tìm được cơ hội để phản kháng.

Bọn họ hôm nay vừa định đi ngủ, Sở trắc phi kia không biết trúng phải loại gió gì lại đem gối đến tặng cho mấy người bọn họ.

Sở trắc phi đã đưa đồ tới tận cửa. Bọn họ không nhân cơ hội mỉa mai nàng ta thì đúng là kẻ ngu đần.



Có thể có một lần quang minh chính đại nói ra những lời ác độc, ba di nương miệng người nào người đấy liên tục nói ra không chút lưu tình, khiến Sở trắc phi tức giận phẩy tay áo bỏ đi.

Thấy Sở trắc phi tức giận đến mức khuôn mặt luôn ra vẻ từ bi đều biến sắc, vặn vẹo cả đi. Cho nên lúc mấy di nương dùng bữa tối ở trong viện của mình còn sung sướng tới mức uống nhiều hơn một chén canh, dáng vẻ vô cùng thích thú.

Nói xong chuyện của Sở trắc phi, tam di nương lúc này mới nhấp một ngụm trà nói : ” Nói ra thì chúng ta lần này có thể vui vẻ xả giận, cũng là nhờ phúc của vương phi.” Nàng cười như không cười nhìn nhị di nương ở đối diện giống như đang bàn bạc.

Nếu nói trong ba di nương, trong lòng ai thật sự có thâm cừu đại hận gì với vương phi thì người đó chính là nhị di nương .

Lúc trước nhị di nương nôn oẹ thường xuyên, gọi thái y đến chẩn mạch phát hiện ra là nàng ta đã có bầu được hơn một tháng. Khi đó nhị di nương đúng là vinh quang nhất thời. Đoạn thời gian đó, vương gia cũng thường đi đến sân viện của nàng để nghỉ ngơi. Ngay cả lão vương phi chưa từng bước ra khỏi cửa. Vì vương gia đi chinh chiến mà hàng năm ăn chay niệm phật, cũng đến thăm nàng một lần.

Nước lên thì thuyền lên.

Cứ nghĩ rằng có thể mẫu bằng tử quý, gà mái biến phượng hoàng, không ngờ thế sự khó liệu.

Có một ngày vương gia đi ra ngoài, khi trở về còn mang theo một thùng cua to.Trong vương phủ chỉ có lão vương phi cùng vương gia hai người được nếm thử, những người khác trông thấy cũng cũng chỉ có thể ngước mắt thèm thuồng.

Lúc ấy, nhị di nương ỷ vào trong bụng có đứa nhỏ được vương gia sủng ái nên đã nói với vương gia rằng nàng ăn uống không tốt, muốn ăn thịt lươn và thịt cua hấp cách thủy.Vương gia vừa nghe nàng nói như thế, không nói hai lời liền sai người đi làm hai con cua to mang đến. Đêm đó nhị di nương ăn mấy món kia rất là sung sướng.

Đúng lúc, vương phi đêm đó cũng thưởng cho từng sân viện mỗi người một mâm bánh quả hồng. Nhị di nương nghĩ đây là vương phi tỏ vẻ tốt bụng với nàng nên đã nâng cao cằm cười vui vẻ xin nhận tâm ý của vương phi. Đứa nhỏ của nhị di nương sau đêm đó cũng không còn, giấc mộng bay lên cao ở trước mắt cũng không còn nữa.

Mặc dù nàng đã ở trước mặt vương gia hung ác đem vương phi cáo trạng nhưng vương phi lại chỉ bị phạt nhẹ là quay mặt vào tường hối lỗi ba tháng và phạt nửa năm tiền tiêu vặt hàng tháng. Nhị di nương cầu xin mãi cũng không có kết quả, bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ.Nhưng từ đó về sau, cũng vì đứa con kia mà cùng vương phi sứt mẻ quan hệ.

Gặp phải vương phi là người vốn luôn được cưng chiều, ngay cả vương gia cũng đều phải nhượng bộ một phen. Nhị di nương nhiều lần đều bị mắng đến mất hết mặt mũi, khóc lóc chạy đến tố khổ với vương gia nhưng vương gia chỉ nói với nàng một câu là không cần đi trêu chọc vương phi, sau đó phất tay áo rời khỏi sân viện của nàng, từ đó về sau không bao giờ đến nữa.

Cứ như vậy khoảng cách giữa vương phi cùng nhị di nương coi như cách biệt hoàn toàn.



Bên cạnh, đại di nương cũng uống một ngụm trà, cười nhìn nhị di nương. Ba người phụ nữ này thời điểm đối mặt với Sở trắc phi là cùng chung mối thù nhưng sau lưng cũng là tranh đấu gay gắt.

Cũng như trước đây, đại di nương cùng nhị di nương luôn châm chọc tam di nương không nơi nương tựa, lại xuất thân là con gái của thương nhân. Hay như ngày hôm qua,nhị di nương cùng tam di nương liên hợp lại mỉa mai đại di nương lớn tuổi. Hay giống như hiện tại, đại di nương cùng tam di nương liên hợp mỉa mai nhị di nương lại được vương phi giúp đỡ.

Đối diện với hai người đang có thái độ minh trào ám phúng với mình, nhị di nương cũng đã sớm thành thói quen, vẫy khăn cười cười nói : ” Tam muội muội cũng không thể cho là như vậy. Chúng ta cũng đâu có cầu xin vương phi giúp đỡ, cho chúng ta cơ hội đả kích Sở trắc phi? Muội không thấy hai người bọn họ đang tranh nhau phân cao thấp hay sao ? Ta chẳng qua là thông minh, tìm được cơ hội tốt vào lúc này mới thành công một phen mà thôi.”

Nói xong lời cuối cùng, nhị di nương khóe miệng cong nên.Cứ cho là vương phi vô tình trợ giúp nên nàng mới có thể lên giọng ở trước mặt Sở trắc phi nhưng cũng là do nàng thông minh, hiểu được mà nắm chắc cơ hội, việc này cùng với nàng ta thì có quan hệ gì đâu?

Đại di nương mỉm cười tiếp lời nói : “Nhị muội muội nói cũng đúng.” Nàng vừa bốc một nắm hạt dưa, cặp mắt lại vừa di chuyển, mang theo tìm tòi nghiên cứu nhìn hai người đối diện nói : ” Không nói việc này nữa, các ngươi nói xem lần này vương gia để cho vương phi trở về có tính toán gì không ? Liệu có phải là muốn để cho nàng trở về trọng chưởng quyền quản lý vương phủ? ”

Tam di nương nghe vậy ngẩn ra, chợt cười ha hả : ” Tỷ tỷ ngươi đừng có nói đùa, đến đứa trẻ trong nhà còn hiểu được, tỷ lại nói kiểu thả con tép, bắt con tôm cho ai nghe chứ ? ”

Nhị di nương cũng mang ánh mắt khinh thường liếc mắt nhìn Đại di nương một. Ai biết cũng đều nói, lần này vương gia nguyện ý để cho vương phi trở về chẳng qua là do ý chỉ của hoàng thượng, không thể không gọi nàng quay về Hầu vương phủ, để nàng vào cung tham gia quốc yến, nói trắng ra thì vương gia căn bản là không có ý muốn để cho vương phi trở về.

Lúc này đại di nương còn nói chuyện như vậy, không phải rõ ràng là giả bộ hồ đồ muốn tính toán xem hai người bọn họ suy nghĩ như thế nào hay sao?

Đại di nương bị vạch trần mục đích cũng không thấy xấu hổ, còn cười nói hai câu với nhị di nương cùng tam di nương ngồi đối diện : ” Chúng ta có nên hay không giống như trước đây tới thỉnh an vương phi? ”

Tam di nương cười nói : ” Vương phi hôm nay ngồi xe mệt nhọc, chúng ta cũng đừng đi quấy rầy .” Nói xong còn ôi một tiếng, kéo áo của mình nói: ” Muội muội mệt mỏi, nên đi về trước nghỉ ngơi, các tỷ tỷ đừng tiễn.”

Sau khi, tam di nương rời khỏi chòi nghỉ mát, đại di nương và nhị di nương cũng rời đi rất nhanh.

Ngày đó, nhóm di nương to mồm muốn tìm cách để cho Thập Bát Nương trực tiếp làm mất lòng Sở trắc phi nhưng bọn họ lại khinh thường nàng nên không thèm đến thỉnh an. Vì thế Cố Thập Bát Nương lại có được chút thời gian rảnh rỗi, dùng đãi ngộ dành cho vương phi ngâm tắm một hồi thật là thư thái.

Sau đó gọi Quyên nhi, để cho nàng ấy cùng nàng đi thỉnh an lão vương phi.

Vương gia vô cùng kính trọng lão vương phi, cũng có tiếng là người con có hiếu. Thập Bát Nương nghĩ trước nghĩ sau, cho rằng chính mình vẫn lên đi thỉnh an bà mẹ chồng trên danh nghĩa này thật tử tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook