Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Chương 223: Lòng nghi ngờ quá nặng

Đại Mặc

27/04/2016

Chiến Liên Thành rất là rất nhanh chính là tránh qua, tránh né. Cái kia rắn nước hay vẫn là hướng Chiến Liên Thành chỗ ấy táp tới.

Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy vậy. Thở dốc một hơi. Vội vàng đã nói: "Tiểu Bao Tử. để cho tiểu bạch rừng lại đi."

Tiểu Bao Tử quay đầu lại. con mắt đều hồng cả nên."Tỷ tỷ. Thế nhưng là hắn đả thương tỷ."

Hắn nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết hộc máu. Trong nội tâm rất dối. Tiểu Bao Tử là tiểu hài tử. Đặc biệt ân oán rõ ràng.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Nhanh lên. Ta không muốn nói thêm lần thứ ba nữa."

Tiểu Bao Tử nghe xong. Đành phải là mím môi. Hô một tiếng Tiểu Bạch. Lại để cho Tiểu Bạch không tấn công nữa.

Tiểu Bạch lui trở về. Chiến Liên Thành vừa rồi cùng nó đấu thoáng cái. Không chiếm được chút tiện nghi nào.

Hắn cũng là kỳ quái. Vì cái gfi mà lũ rắn nước này lại nghe lời một đứa bé. Cái này không khỏi là quá kì quái.

Hắn rơi vào trên boong thuyền. Vốn là muốn tiến nên phía trước nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết là như thế nào. Bất quá Tử Dạ đã nhanh hơn hắn một bước.

"Tiểu mỹ nhân. Ngươi không có chuyện gfi chứ." Tử Dạ thanh âm kia cũng là có chút điểm run rẩy. Hắn cũng không nghĩ đến hôm nay lại thua Chiến Liên Thành. Làm hại Nhạc Thiên Tuyết lại vì mình bị thương.

Chiến Liên Thành cũng là dừng lại đến. Không có tiến lên.

Hắn sắc mặt nhàn nhạt đấy. Nhạc Thiên Tuyết nhìn hắn một cái. Rồi mới hướng Tử Dạ nói: "Ta không có chuyện gì."

Thật sự của nàng là không có chuyện gì. Bất quá là có nội thương. Nhổ ngụm máu mà thôi. Còn có thể có chuyện gì.

Bất quá nàng đây cũng là tự giễu. Bị Chiến Liên Thành đả thương. Trong nội tâm nàng như thế nào sẽ thoái mái đây. Hiện tại Chiến Liên Thành ánh mắt kia vẫn có chút quái dị. Nàng làm sao có thể chịu được.

Lúc này. Chiến Liên Thành chính là nói ra: "Đem cây quạt giao ra đến. Hơn nữa. Ngươi cũng theo ta trở về huyền tộc nhận sai chịu phạt."(đọc chỉ thấy điên tiết)

Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Nàng lại là nhìn sang. Thấy Chiến Liên Thành bộ dạng ngưng trọng. Không giống như là đang nói giỡn.

Nàng hỏi: "Nhận sai chịu phạt. Ngươi đây là ý gì."

Rõ ràng chính là Thời Thịnh muốn giết mình. Vì cái gì còn muốn nàng đi nhận sai chịu phạt.

Chiến Liên Thành nói ra: "Ngươi thừa cơ đả thương sư phụ. Chẳng lẽ ngươi còn khoongc ó thừa nhận."

Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Nói ra: "Ta lúc nào đả thương hắn. Hắn đây là vu oan ta đi. Rõ ràng chính là hắn..."

"Sư phụ hiện tại gân mạch đứt đoạn. Hôn mê bất tỉnh. Ngươi còn muốn chống chế cái gì." Chiến Liên Thành có chút đau lòng."Ta vốn cũng là không muốn tin tưởng. Nhưng mà ngày đó ngươi muốn đi. Sư phụ liền đuổi theo tìm ngươi. Nhưng mà vân ca chậm chạp không thấy người trở về. Liền chạy ra ngoài tìm người. Liền phát hiện sư phụ bị thương nặng. Sư phụ võ công cao cường. Nếu không phải hắn vì tin người. Cái kia căn bản sẽ không dễ dàng làm hắn bị thương. Hơn nữa ta bảo ngươi giao cây quạt cho sư phụ ngươi cũng không giao. Bây giờ còn cùng Tử Dạ ở chỗ này. Ngươi lại là có ý gì. Ta tin tưởng ngươi. Ngươi lại như vậy lừa gạt ta."(đọc chỉ muốn đập thôi nên bảo sao, ta không thích ngược)

Nhạc Thiên Tuyết nghe xong. Cũng là có chút điểm kinh ngạc.

Thời Thịnh bị người đánh cho gân mạch đứt đoạn.

Đây đối với một cái người tập võ mà nói có chút tàn nhẫn. Nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng Thời Thịnh chính mình ai ngờ lại cắn trả mình một cái. Bây giờ nhìn đến cũng không phải rồi.

Không bỏ qua. Dựa theo Chiến Liên Thành nói như vậy. Chính mình đích thật là đối tượng tình nghi.

Nhạc Thiên Tuyết trong lúc nhất thời cũng không biết muốn giải thích như thế nào. Nàng mím môi. Chỉ có nói ra: "Ta chỉ hỏi ngươi một câu. Ngươi có tin ta hay không."



Chiến Liên Thành khẽ giật mình. Không nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại nói như vậy.

Hắn tin hay không.

Từ trong đáy lòng. Hắn là tin tưởng. Bởi vì Nhạc Thiên Tuyết đối với hắn mà nói đích thật là trọng yếu.

Nhưng mà hiện tại Thời Thịnh hôn mê bất tỉnh. Tình huống như thế nguy ngập. Hắn vẫn có chút qua không qua được cửa kia của lòng mình.

Hiện nay tốt nhất chính là trước mang Nhạc Thiên Tuyết trở về. Tra ra chân tướng. nếu không làm như vậy. Hắn không cách nào đối với huyền tộc nói rõ. Chớ nói chi người kia còn là sư phụ mình.

Hắn nói: "Ngươi trước cùng ta trở về."

Nhạc Thiên Tuyết nhắm mắt lại. Cảm thấy ngực là đau đau quá. Cái này một loại cảm giác là tê tâm liệt phế. Quả nhiên là khó chịu đây.

Nàng mím môi. Nói ra: "Ta sẽ không cùng ngươi trở về. Ta hiện tại cũng nói thẳng một câu. Người không phải ta tổn thương đấy."

Chiến Liên Thành chính là nhíu mày. Nói: "Ngươi vì sao cố chấp như vậy. Ngươi không cùng ta trở về. Vậy có phải hay không trong lòng ngươi có quỷ."

Nhạc Thiên Tuyết nở nụ cười một tiếng. Lại mở to mắt. Cái kia ánh mắt đã là có chút lạnh như băng rồi.

Chiến Liên Thành vẫn là lòng nghi ngờ quá nặng. Nàng hơi liên quan đến chuyện gì. Hắn sẽ có hoài nghi.

Nàng cho là mình có thể đem lòng của hắn biết rõ ràng tin tưởng. Bây giờ nhìn đến. chỉ là có một mình nàng tin tưởng và nguyện ý mà thôi.

Nhạc Thiên Tuyết vui vẻ càng đậm. Chính là nói: "Đúng vậy . Trong nội tâm của ta có quỷ đấy. Vậy ngươi không bằng hiện tại giết ta. Cái kia chẳng phải xong hết mọi chuyện sao."

"Tỷ tỷ."

"Tiểu mỹ nhân."

Tiểu Bao Tử cùng Tử Dạ đều là kinh sợ kêu một tiếng. Cái này Nhạc Thiên Tuyết nói chuyện nhưng là có nghĩ đến hậu quả không. Rõ ràng nói như vậy. Cái kia chỉ sợ Chiến Liên Thành thật sự sẽ giận dữ đem nàng giết.

Chiến Liên Thành từ nhỏ chính là tộc trưởng cảu huyền tộc. Là Thời Thịnh dạy bảo hắn đấy. Thời Thịnh tựu giống như là phụ thân cảu Chiến Liên Thành. Cho nên Chiến Liên Thành khả năng thật sự cảm thấy Nhạc Thiên Tuyết không trọng yếu như vậy.(về sau mới biết ai hại bố mẹ mình ngu mà)

Chiến Liên Thành nắm chặt nắm đấm. Chỉ nói: "Ta không phải làm như vậy. Ta cũng không nói không tin ngươi. Chuyện này ta sẽ tra ra rõ ràng. Nhạc Thiên Tuyết. Ngươi cần gì phải cố chấp như vậy."

"Nếu như. Nếu như ta thật sự hại sư phụ của ngươi đây." Nhạc Thiên Tuyết hỏi."Vậy ngươi sẽ như thế nào."

Chiến Liên Thành sững sờ. Hắn cũng ngĩ đến vấn đề này. Bất quá hắn lại không có đáp án.

Nói cho cùng. Còn trong lòng mình có NHạc Thiên Tuyết. Cho nên mới không quyết đinh rõ ràng được.

Nếu như là người khác. Chiến Liên Thành sẽ không nói hai lời sẽ rất nhanh giết người.

Chẳng lẽ nàng liền một chút như vậy cũng không cảm nhận được hay sao.

"Nếu thật là ngươi làm hại. Ta đây cũng sẽ không lưu tình." Chiến Liên Thành chầm chậm nói.

Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng nhếch một chút. Mặt mang theo nụ cười mỉa mai.

Nàng chầm chậm nói: "Tốt. Đây không phải là bỏ qua. Trước kia trong kinh thành. Người khác đều nói ngươi chiến Vương gia là vô tình. Ta không tin. Không thể tưởng được bây giờ là ta quá ngu ngốc. Chiến Liên Thành. Trong mắt ngươi. Kỳ thật tình yêu thật sự không đáng vào đâu. Cái mà ngươi quan tâm. Là nghiệp lớn của ngươi, Là muội muội cùng sư phụ của ngươi."

Người bên ngoài. Đối với ngươi đều không tính là gì cả.



"Tuyết Nhi. Ta nếu không phải quan tâm ngươi. Ta sẽ không đến tìm ngươi. Ngươi cũng đã biết sư thúc bọn họ là đã cho rằng ngươi hại sư phụ. Nhất định phải bắt ngươi trở về để tra xét. Ngươi lúc này đây cùng ta trở về. Ta còn có thể vì ngươi biện hộ. Điều tra rõ chân tướng. Nếu là ngươi lúc này đây phản kháng. Không chịu đi theo ta trở về. Chỉ biết tăng thêm hoài nghi của người khác mà thôi." Chiến Liên Thành nói."Đến lúc đó. Ngươi có biện hộ cho mình như thế nào cũng không nói rõ được."

Nhạc Thiên Tuyết chậm rãi đứng lên. Tử Dạ cùng Tiểu Bao Tử đều đỡ nàng. Có thể cảm nhận được. Nhạc Thiên Tuyết toàn thân đều là đang run rẩy.

Sắc mặt nàng đã lạnh như băng. Nói: "Ta không làm chính là không làm. Ta không tìm hắn tính sổ. Bây giờ còn muốn đến tìm ta tính sổ. Ta Nhạc Thiên Tuyết cũng không phải quả hồng mềm. Ngươi nói thế nào được cái đó. Cái kia không khỏi là buồn cười quá."

Chiến Liên Thành cũng là không rõ ràng lắm Nhạc Thiên Tuyết vì cái gì liền nói ra những lời này. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết sau đó chính là đột nhiên bắn ra một cái ngân châm. Chiến Liên Thành vội vàng tránh thoát. Thế nhưng là Tử Dạ lại là một chưởng đánh đến. Đem Chiến Liên Thành bức lui.

Nhạc Thiên Tuyết liền phân phó Tiểu Bao Tử. Nói ra: "Tiểu Bao Tử. Lại để cho Tiểu Bạch lập tức kéo lấy thuyền đi thôi."

Tiểu Bao Tử lập tức chính là gật đầu. Phân phó rắn nước.

Lũ rắn nước đã rảnh rỗi hồi lâu. Lúc này liền lập tức kéo lấy thuyền lớn đi về phía trước.

Chiến Liên Thành nhìn sang. Phát hiện thuyền kia đã là đi rất xa. Hắn nhất định là đuổi theo không kịp.

Hắn sắc mặt không tốt. Vung tay áo. Cái kia sắc mặt là càng thêm khó coi rồi.

Tử Dạ nhìn không thấy thuyền Chiến Liên Thành lúc này mới nhả ra khí. Hắn cau mày. Chính là nói: "Cũng không biết chiến người thọt là chuyện gì xảy ra. Nội lực thoáng cái chính là tăng lợi hại như vậy. Ta thiếu chút nữa không phải là đối thủ của hắn."

Tiểu Bao Tử nhìn xem hắn. Nhẹ nói: "Mỹ nhân ca ca. Ngươi không phải mới vừa rồi đã thua hắn sao."

Tử Dạ sắc mặt ngượng ngùng đấy. Hắn cũng là lần đầu tiên chính là gặp tình huống này. Thật đúng là mất mặt đây.

Bất quá lúc này Nhạc Thiên Tuyết cũng là đứng không vững. Nàng ngã ngồi tại trên boong thuyền. Thở hổn hển hai cái. Chính là kịch liệt ho khan đứng dậy.

Tử Dạ vội vàng đi nhìn xem. Cau mày nói: "Nhất định là chiến người thọt một chưởng kia đả thương ngươi lục phủ ngũ tạng. Hắn ra tay thật là mạnh."

Nếu là một chưởng kia là hắn đã trúng. Hiện tại hắn cũng sẽ như thế đấy.

Nhạc Thiên Tuyết biết tình thuống của mình. Nàng chính là xuất ra đan dược ăn vào. Sau đó mới nói: "điểm tổn thương ấy đôi với ta không vào đâu. Ta chỉ là hiếu kỳ. Là ai đả thương Thời Thịnh."

"Ngươi còn quản hắn làm gì. Rõ ràng chính là Thời Thịnh đả thương ngươi. Ngươi còn có năng lực làm đứt gân mạch của hắn sao." Tử Dạ nói."Tiểu mỹ nhân. Ta nhất định sẽ tin tưởng ngươi. Vô luận phát sinh chuyện gì. Ta cũng sẽ tin ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết ngoắc một cái khóe miệng. Trong nội tâm là tốt hơn một chút. (anh em ruột mà không tin nhau sao được).

Chỉ tiếc. Chiến Liên Thành không muốn tin tưởng mình. Hiện tại tổn thương chính là sư phụ của hắn. Hắn đương nhiên là có chút chần chờ. Nhưng như vậy cũng không tránh khỏi quá đả thương tâm của nàng.

Tiểu Bao Tử hỏi: "Tỷ tỷ. Nếu như như vậy. Ngươi nên trở về nói rõ cho mình. Ta cũng có thể nói. Ta lúc ấy thấy được là có người tổn thương tỷ mà."

Tử Dạ cũng là nói: "Đúng vậy a. Ngươi như thế nào ngược lại muốn đi. Chiến người thọt người nọ thiếu tin tưởng người khác. Nếu là ngươi hơi chút làm ra một việc gì đó. Hắn khả năng liền vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ngươi rồi. Trước kia hắn rất bảo vệ muội muội Thời Ngọc cảu hắn. Rất là bảo vệ. Nhưng mà THời Ngọc lại đối với hắn như vậy. Cái kia sớm đã là tâm bệnh trong lòng hắn."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ta chính là biết rõ hắn có thể như vậy. Chuyện này đối với ta bất lợi. Ta như là theo chân hắn đi trở về. Hắn không nhất định có thể bảo trụ ta. Dù sao người tổn thương là sư phụ hắn. Đáy lòng của hắn trong khả năng còn có thể hận ta đây. Ta lúc ấy cũng không đem cây quạt giao ra. Chỉ bằng lấy điểm này. Hắn đã là có chút hoài nghi ta rồi."

"Chẳng lẽ ngươi là muốn đem chuyện này tra rõ ràng nữa sao." Tử Dạ hỏi.

Nhạc Thiên Tuyết cũng không biết phải như thế nào ra tay. Cái này người có thể gây tổn thương cho Thời Thịnh rồi. Hay vẫn là chọn lúc khác thì hơn. Là không phải cố ý.

Cái này cũng không biết là ai giở trò quỷ rồi. Nàng chính là nói: "Có thể tra liền tra. Ta đều có ý định."

"Ngươi còn tính cái gì vậy. Huyền tộc độc lập một nơi. Sừng sững tại nước Mục nhiều năm. Cái kia lực lượng cũng là không nhỏ. Hiện tại bọn hắn là nghĩ đến ngươi đả thương Thời Thịnh. Hắn ở trong tập địa vị không thấp. Còn có một đám sư đệ sư muội nữa. Chiến người thọt vừa rồi nói cũng có lỹ. Tối thiểu ngươi đi theo hắn trở về. Ngươi có thể tạm thời an toàn. Nhưng bây giờ liền không giống nhau. Ngươi có thể sẽ bị đuổi giết." Tử Dạ rất là lo lắng. Tay kia tâm đều nhanh đổ mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook