Quan Sách

Chương 74: Phải làm như Phó phòng Trần

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

12/04/2013



Phản ứng của Trần Kinh nằm ngoài dự đoán của Đàm Thu Lâm, trong suy nghĩ của Đàm Thu Lâm, Trần Kinh tuổi còn trẻ, gần đây cũng có chút tiếng tăm ở Lễ Hà, lúc đối mặt với mình, cũng thể hiện một chút tài năng.

Nhưng biểu hiện của Trần Kinh, hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của y, Trần Kinh thực sự bình thản, không một chút bực tức, cũng không thể hiện nhiều cảm xúc, cứ giống như là những lần trước gặp Đàm Thu Lâm, hai người nói chuyện rất bình thường.

Trần Kinh tuổi còn trẻ, đã khôn ngoan như vậy, quả thực là rất giỏi. Thậm chí Đàm Thu Lâm còn nghĩ, bản thân vì một chuyện nhỏ thế này mà đi đắc tội với một người thế này, liệu có phải là điều tất yếu?

Đáng tiếc đâm lao thì phải theo lao, có một số việc nếu đã làm, thì phải làm cho đến cùng….

Việc tổ lãnh đạo cải cách Hồng Thổ Pha, mang đến cho Trần Kinh không ít phiền toái, để giảm thiểu những ảnh hưởng xấu của việc này, Trần Kinh đã phải xoay như chong chóng, cuối cùng thì mọi chuyện cũng tạm lắng xuống.

Nói về phương hướng cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, Trần Kinh đã đề nghị lên Huyện ủy và Ủy ban nhân dân, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân đã họp vài lần, tình hình có vẻ khả quan! Trần Kinh đề xuất, chia nhỏ ra để kinh doanh, có thể sẽ thay đổi được cục diện.

Thiết lập nhà máy chè và rừng cây công nghiệp, còn rừng cây nguyên sinh thì giao cho Phòng lâm nghiệp quản lý, sau này việc bảo vệ rừng và các chi phí sẽ do lợi nhuận từ nhà máy chè và kinh doanh rừng cây công nghiệp chi trả.

Ý tưởng này của Trần Kinh, khiến Lễ Hà nổ ra một cuộc tranh luận gay gắt, mọi người chủ yếu tranh luận xem cách làm cụ thể như thế nào.

Trước mắt là phải tiến hành cải cách doanh nghiệp nhà nước, nguyên nhân chủ yếu là muốn giảm bớt gánh nặng.

Mà vấn đề trước mắt chính là giảm tình trạng thua lỗ hiện tại của các doanh nghiệp nhà nước, việc lâm trường Hồng Thổ Pha cũng không ngoại lệ, lâm trường lâu nay thu không đủ chi, hằng năm đều trông chờ vào trợ cấp của chính phủ.

Trần Kinh đưa ra phương án này có vẻ khả thi, nhưng làm sao để thu được lợi nhuận từ nhà máy chè và việc kinh doanh rừng cây công nghiệp, là vấn đề lớn nhất, mà tiêu điểm tranh luận cũng là về vấn đề này. Trần Kinh liệu có nắm chắc công việc kinh doanh của lâm trường hay không, Trần Kinh làm thế nào mới có thể thay đổi được thể chế làm ăn gò bó của lâm trường, đây đều là nghi ngờ chung của mọi người.

Trước mắt Trần Kinh cũng có nhiều áp lực, hắn biết rõ, muốn kinh doanh thì phải thu hút được đầu tư, phải thay đổi hiện trạng đầu tư cổ phần như hiện nay.

Làm thế nào để tìm được nhà đầu tư, tìm được nhà đầu tư rồi thì làm thế nào để đưa công ty vào hoạt động, điều này khiến Trần Kinh suy nghĩ rất nhiều.

Lâm trường Hồng Thổ Pha không phải chỉ có một khu, mà nó là cả một xí nghiệp, nó có tài sản nhưng cũng còn không ít nợ, hơn nữa còn cả trăm công nhân trông chờ vào nó, việc Trần Kinh cần làm, là thay đổi cơ chế của cả xí nghiệp này, làm cho nó thu được lợi nhuận, từ đó giải quyết vấn đề chung của lâm trường.

Mặt khác, diện tích che phủ rừng ở Lễ Hà lên tới 70%, ngoại trừ lâm trường Hồng Thổ Pha này, toàn huyện còn có khoảng mười lâm trường cần phải thay đổi. Việc thay đổi cở chế của lâm trường này thành hay bại có liên quan trực tiếp đến cơ chế và sự phát triển của lâm trường trong tương lai.

Gác chuyện này lại, bàn đến cá nhân Trần Kinh, hắn đang ở trong thời điểm mấu chốt, thành bại của việc cải cách lâm trường quyết định trực tiếp đến tiền đồ của hắn.

Việc Trần Kinh cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, còn nhiều dị nghị, còn nhiều nghi ngờ, phải chờ kết quả cuối cùng. Trần Kinh không thể bịt miệng dư luận, việc hắn có thể làm lúc này là làm tốt việc cải tạo lâm trường.

...

Lễ Hà đã có trận mưa đầu tiên, mưa to sau nắng hạn kéo dài, trận mưa này thật đúng lúc, nó mang đến cho Lễ Hà một không khí tươi mát hơn hẳn.

Trần Kinh vẫn đi làm bình thường, vì công việc cải tạo ở lâm trường ngày càng gấp, Phòng lâm nghiệp cũng đã cử hơn chục người đến làm công việc này nhưng chưa thành, giờ thì đến lượt Trần Kinh.



Cứ như vậy, đơn vị cải cách sẽ là đơn vị trực thuộc Phòng lâm nghiệp, mà mấy cái xe tốt của Phòng lâm nghiệp, đều để phục vụ lãnh đạo, ở Phòng lâm nghiệp, có thể vào tổ, nghiễm nhiên nhận được sự coi trọng của lãnh đạo.

Có thể làm được việc này, không chỉ có nguyên nhân là Trần Kinh, thái độ đối với việc cải cách trên lâm trường Hồng Thổ Pha cũng có thay đổi 180 độ, trong nhiều hội nghị hắn đã từng nhắc việc cải cách lâm trường là công việc lớn trước mắt của Phòng lâm nghiệp, toàn bộ Phòng phải đồng tâm hiệp lực làm mới có kết quả tốt nhất.

Hắn còn nói, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, có liên quan đến vinh dự của Phòng lâm nghiệp, Phòng lâm nghiệp lúc đầu là một đơn vị có hơn bốn mươi người, vì nhiều nguyên nhân, hiện tại có đến hơn một trăm người, với tốc độ phát triển như vậy, toàn bộ Lễ Hà là có một không hai.

Phòng lâm nghiệp có thể điều chỉnh hay không, có thể làm việc hay không, đều lấy việc cải cách lần này làm chuẩn.

Có Lâm Trung Tắc ra sức ủng hộ, công việc của Trần Kinh ở Phòng lâm nghiệp hoàn toàn thông suốt, mà coi hắn là người dẫn đầu, lãnh đạo Phòng lâm nghiệp cũng là những người hết sức đặc biệt.

Tại cửa thang máy, Trần Kinh trấn tĩnh lại mình, điếu thuốc trên tay mới hút được gần một nửa, hắn hít một hơi nữa, rồi bước vào phòng hội nghị.

- Phạm Triết, cậu quả thật có tài, có chút không giống như hậu bối, nghe nói cậu muốn ngay lập tức vào tổ cải cách, chuyện này là thật sao?

Trần Kinh nghe loáng thoáng chỗ góc cầu thang có mấy người đang bàn tán chuyện gì đó.

Cái tên Phạm Triết thì Trần Kinh không còn xa lạ gì, tên này vào được Phòng lâm nghiệp là do một tay Trần Kinh lo, gần đây cũng tham gia vào việc cải cách, thảo luận phương hướng triển khai thay đổi rừng cây công nghiệp ở Hồng Thổ Pha, hiện tại đang chăm lo việc ươm giống cây và khai thác rừng cây công nghiệp, Phạm Triết đang ở thế rất thuận lợi.

- Vương Cảnh, tài năng gì chứ, khó nghe quá đi! Chẳng phải hiện giờ anh cũng muốn vào tổ cải cách giống tôi sao? Anh còn nói tôi nữa?

Phạm Triết nói:

Vương Cảnh cười ha hả nói:

- Đừng nói nữa, tôi tốt nghiệp trước cậu hai năm, hơn nữa lại là tốt nghiệp bách khoa, nên giờ mới được lãnh đạo trọng dụng, nói thật, tôi thấy rất hổ thẹn.

Trần Kinh tiến lên một bước, vừa vặn có thể chứng kiến cuộc nói chuyện của hai người bọn họ, hai người đều rất trẻ, bọn họ cũng đang hút thuốc lá.

Vương Cảnh vóc dáng không cao, làn da hơi đen, khi cười thì lộ ra chiếc răng nanh trắng nõn, nhưng rất chân thực. Còn Phạm Triết vóc dáng cao to, làn da trắng, trông rất bảnh bao.

- Phạm Triết, hôm nay chúng ta báo cáo, tôi nghe nói Phó phòng Trần đích thân đến nói chuyện, tôi rất căng thẳng, không biết nên nói cái gì đây?

Vương Cảnh liếm môi, đi đến bên cạnh Phạm Triết:

- Tôi nói với anh, nếu như nói về tuổi tác, Phó phòng Trần cũng bằng tuổi chúng ta, năm nay cũng 25 tuổi, anh xem, hiện tại mọi người lại nhìn tôi, so người với người, thật là tức chết.

Vương Cảnh thở dài nói:

- Muốn năm nay thi đỗ đại học, nhưng thấy khả nảng bản thân không thể. Lúc vừa được phân dến đây, tôi cũng rất được tin tưởng, chỉ là không cản thận đắc tội với lãnh đạo, nên phải đợi thêm hai năm, haiz! Chuyện cũ nghĩ lại mà thấy kinh hãi!

- Việc cải cách lần này…



Vương Cảnh càng lúc càng nói nhiều, Phạm Triết vội kéo tay áo y, lúc này Phạm Triết đã nhìn thấy Trần Kinh.

Vương Cảnh không hiểu chuyện gì nên vẫn tiếp tục hét lên:

- Cậu kéo cái gì? Tôi là người ngay thẳng, cả cái cục lâm nghiệp này tôi chỉ phục Phó phòng Trần! Tuy Phó phòng còn trẻ tuổi, nhưng là người chính trực, trong lúc chúng ta không có tương lai thế này thì chi bằng đi theo Phó phòng Trần, nhất định sẽ có lối thoát.

Sắc mặt Phạm Triết thoáng chốc chuyển hồng, y đã không khuyên được Vương Cảnh, liền quay về phía Trần Kinh, nói:

- Chào Phó phòng Trần, tôi đến báo tên vào tổ cải cách.

Vương Cảnh đột nhiên quay đầu lại, liếc Trần Kinh một cái, mặt đông cứng, tiếng nói cũng lập tức dùng lại, đôi mắt mở to. Mặt y vốn hơi đen, giờ lại chuyển thành màu đỏ tía.

Trần…Trần…Phó phòng Trần..

Trần Kinh cười cười nói:

- Các cậu xem, tôi cũng là người nghiện thuốc lá, chúng ta ba người tuổi tác không hơn nhau là mấy, tuổi còn trẻ, lại nghiện thuốc lá, xem ra về sau không lo là sẽ không có tiếng nói chung.

Vương Cảnh xấu hổ không nói được lời nào, Phạm Triết và Trần Kinh đã quen biết, y nói:

- Phó phòng Trần thích hút thuốc là tốt rồi, cha tôi không hút thuốc lá, nên rất không thích ai hút thuốc, tôi sợ vào tổ cải cách, nếu ngài không hút thuốc, chúng tôi không thể hút thuốc được.

Trần Kinh cười ha ha, khoát tay nói:

- Được rồi, hôm nay chúng ta hãy nói chuyện ở đây đi, tôi đại diện cho tổ cải cách hoan nghênh các cậu gia nhập. Công việc cụ thể thì cứ tìm Vương Sam, hy vọng mọi người sẽ làm tốt, sớm mang lại thành quả.

Trần Kinh dập điếu thuốc trong tay, kết thúc cuộc nói chuyện, thong thả đi tới phòng làm việc của hắn.

Thật lâu sau, Vương Cảnh mới hoàn hồn, vỗ vỗ ngực mình, nói:

- Hôm nay lớn chuyện rồi, bị Phó phòng bắt ngay tại trận!

Y thay đổi thái độ rất nhanh, cười nói:

- Nhưng cũng tốt, Trần Kinh rất thân thiện, cả ba chúng ta đều nghiện thuốc lá, thật tốt.

Phạm Triết cười cười, nhìn theo hướng Trần Kinh đi khỏi, y có thể vào được phòng lâm nghiệp, cũng là do Trần Kinh. Trong lòng Phạm Triết quả thực là rất sùng bái Trần Kinh, cố ý xem Trần Kinh như một tấm gương, hiện tại, lại là cộng sự của Trần Kinh, kì thực trong lòng y vui không kém gì Vương Cảnh, thậm chí còn hơn.

Chỉ có điều so với Vương Cảnh, thì y có chút bình tĩnh hơn.

“Nhất định phải làm được như Phó phòng Trần !” Phạm Triết tự nhủ với lòng mình…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook