Phế Thoại Tiên Sinh

Chương 3

Trường Vụ

20/03/2017

Chương thứ nhất: Khốn vận đại ma vương 3

Cực kỳ không may, Phí tiên sinh phỏng chừng sai lầm rồi, hắn bỏ lỡ chuyến xe công cuối cùng. Sờ sờ túi tiền, Phí tiên sinh có chút ảo não tính ra hình như tiền cũng không đủ rồi. Chẳng qua hắn không muốn bỏ xuống mặt mũi quay lại nhờ cậy Mạc tiên sinh.

Ta chung quy là da mặt mỏng a. Phí tiên sinh nhức đầu, nội tâm giễu cợt.

Ban đêm có chút lạnh, Phí tiên sinh cam chịu buộc chân dựa vào bên trạm xe công cộng. Đêm muộn không có chuyện gì như thế này cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng là đợi chờ như thế này thế nhưng lại quen thuộc đến thế. Đột nhiên thật giống quay về thời đại học, ở trạm xe công cộng chờ Tiểu Lạc làm công về. Tiểu Lạc có lúc là ngồi chuyến xe buýt cuối cùng trở về, có lúc là thở hồng hộc đạp xe đạp. Khi ban đêm rất lạnh, Tiểu Lạc sẽ đem bữa ăn khuya đặt trong túi áo khoác mang về, sau đó lấy ra để cho hắn bỏ tay vào đón lấy ấm áp.

Có chút vô vị nghịch điện thoại di động, tệ hại, thật giống mệt rã rời rồi, thế nhưng Phí tiên sinh đột nhiên không biết nên gọi điện thoại cho ai. Nếu như để bạn bè biết rõ chính mình cư nhiên tham gia tiệc rượu, bọn họ đại khái sẽ thất kinh đi? Kỳ thực Phí tiên sinh là thật lòng không thích những chỗ công cộng, rất nhiều người, bối cảnh quá náo nhiệt đặc biệt khiến hắn cảm thấy khó chịu. Nếu như nhất định phải nói ra một nguyên nhân, đại khái là bởi vì Phí tiên sinh vẻ ngoài có chút dẫn người chú ý đi? Phí tiên sinh không thích người khác chú ý mình vì lý do này, đương nhiên, thái độ như thế có đôi khi sẽ khiến người ta cảm thấy hắn cực kỳ giả tạo. Chẳng qua lý do sâu xa mà nói, Phí tiên sinh là thật tâm cảm thấy bên trong mình không phù hợp với ảo tưởng mà người khác có đối với bên ngoài của mình.

Gió đêm mang đến cảm giác lạnh lẽo làm Phí tiên sinh rùng cả mình, tóc cũng bị thổi rối loạn. Phí tiên sinh liền nhờ vào đèn đường phản quang, đối diện cửa kính một chiếc xe gần đó bắt đầu sửa sang lại đầu tóc. Cuối cùng, theo thói quen xoa nắn khuôn mặt, dùng gương mặt anh tuấn nam tính ưu tú làm mặt quỷ.

Được rồi, hiển nhiên hắn thô tâm đại ý rồi, bởi vì không qua mười giây cửa sổ xe liền hạ xuống, lộ ra khuôn mặt có chút vặn vẹo của Mạc tiên sinh. Phí tiên sinh sợ ngây người.

“Khụ, tôi thấy cậu hình như không có đợi được xe, ” Mạc tiên sinh có chút mất tự nhiên mở miệng, trong thanh âm mang theo tiếu ý mơ hồ, “Tôi đang đợi cậu nhờ tôi giúp đỡ. Thế nhưng, cực kỳ dễ thấy, cậu dường như không nhận ra xe của tôi.”

Phí tiên sinh quay mặt qua chỗ khác, Mạc tiên sinh thấy lỗ tai hắn đều đỏ.

“Vậy, vậy được rồi, ” Phí tiên sinh có chút nói lắp nói, “Phiền phức cho anh rồi.”

Trong xe bầu không khí lần thứ hai xấu hổ, Phí tiên sinh không quá tình nguyện cùng Mạc tiên sinh nói chuyện, mà Mạc tiên sinh căn bản đã không nói nhiều.

Xe đã đến dưới lầu nhà Phí tiên sinh, Phí tiên sinh hàm hàm hồ hồ nói: “Tối nay thực sự là một buổi tối vui vẻ, hẹn gặp lại.”

Mạc tiên sinh lần thứ hai bất đắc dĩ, người này nói chuyện đều là cái giọng gì kỳ quái a. Chẳng qua y vẫn là diện vô biểu tình gật đầu: “Tạm biệt.”



Phí tiên sinh tựa hồ sợ ở lại lâu thêm một giây đều có thể gây ra khốn vận, thế là gấp gáp xoay người. Sau đó, vấp chân một chút. Chẳng qua Phí tiên sinh cực kỳ đúng lúc đứng vững lại, quay đầu nói một câu với Mạc tiên sinh biểu tình vi diệu: “Tạm biệt.”

Mạc tiên sinh nhìn bóng lưng vội vã kia khẽ cười, tối nay thực sự là một buổi tối thú vị a.

“Tiểu Lạc, anh về rồi.” Phí tiên sinh mở đèn tường chỗ huyền quan, rọi sáng bức tường màu vàng nhạt, cảm giác cực kỳ ấm áp. Thế nhưng trong phòng vắng vẻ không ai trả lời hắn. Phí tiên sinh cởi giày, đi vào phòng khách, trực tiếp nằm ngửa ngã vào trên sô pha.

Trong căn nhà này không ai sẽ hỏi hắn vì sao về muộn như thế, không ai sẽ hỏi hắn uống rượu rồi đầu có đau hay không, không ai sẽ hỏi hắn có cần giúp mở nước tắm một chút hay không. Kỳ thực, dù cho người kia còn ở, cậu ta cũng sẽ không làm như vậy đi?

“Anh đừng có lầm bầm lẩm bẩm, cực kỳ phiền có biết hay không?”

“Em không rảnh nghe anh nói nhảm, em bây giờ rất là bề bộn nhiều việc. Anh nếu như tinh lực quá thừa thì tùy tiện bấm dãy số tìm người nói chuyện phiếm.”

“Em ngày hôm nay có xã giao, buổi tối đại khái sẽ về muộn chút. Được rồi được rồi, không uống rượu thế nào gọi xã giao a, em sẽ xem tình huống.”

Kỳ thực, dù cho người kia còn đang ở, hắn cũng sẽ không quan tâm mình có về muộn hay không có đau đầu hay không. Bởi vì về muộn lúc nào cũng là người kia.

Đến cuối cùng, từ từ liền chán ghét nơi này đi? Bởi vì nơi này chỉ có một lảm nhảm nam lầm bầm lẩm bẩm, hắn chỉ biết lặp lại đề tài vô ý nghĩa để biểu đạt quan tâm, hắn sợ rằng nếu như không trò chuyện trong khoảng thời gian hữu hạn này thì đến cuối cùng bọn họ cũng sẽ có ngày không thấu hiểu lẫn nhau. Thế nhưng, cuối cùng vẫn là không có cách nào vãn hồi.

Phí tiên sinh đột nhiên cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, loại mệt mỏi này dễ dàng liền đánh bại sự lừa mình dối người vẫn một mực đến bây giờ. Hắn nằm ở phòng khách hôn ám nhìn ngọn đèn ở huyền quan ấm áp, có chút chẳng biết chính mình thân ở nơi nào, thật giống thoáng cái đã không có khí lực. Cảm giác choáng váng đang chậm rãi mạnh lên, đây là bí mật của Phí tiên sinh, hắn chỉ cần uống nhiều liền sẽ mơ màng. Rốt cục về đến nhà rồi, hắn nghĩ, cuối cùng có thể ngủ rồi.

“Tiểu Lạc, ngủ ngon, ” Hắn nhẹ giọng nói, “Anh cực kỳ mệt, không động đậy nổi rồi, em có thể dìu anh về trên giường không…” Chất lỏng nóng ướt dọc theo khóe mắt chậm rãi lăn vào trong tóc mai, Phí tiên sinh cảm thấy hắn phải lập tức đi vào giấc ngủ, bởi vì thật sự là quá khó tiếp thu rồi.

=== chap 1 end === Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Nguyên Tôn
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Thoại Tiên Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook