Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1373: Khiêu khích 4

Tiêu Thất Gia

15/05/2019

So với một mảnh sân này của Cố Nhược Vân, nàng lại ở cùng với các đệ tử Ẩn Môn khác trong cùng một đại viện, cũng không có không gian thanh tĩnh như thế! Mà nếu không phải là Cố Nhược Vân, vị trí quán quân khảo hạch sẽ là của nàng, một mảnh sân rộng này cũng là của nàng!

Nàng hít sâu một hơi, nhìn về phía Cố Nhược Vân đẩy cửa phòng đi ra, trên dung nhan ưu nhã tuyệt mỹ nâng lên một mạt tươi cười thân thiện: “ Cố Nhược Vân, ta tới là cũng ngươi thương thảo một chút sự việc, hay là ta đi vào rồi nói tiếp?”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân liếc mắt nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: “ Như thế nào? lúc trước cho ngươi nếm thử tư vị còn chưa thấy đủ, hiện tại lại muốn tiếp tục? Nơi này của ta có trăm ngàn loại đan dược có thể đối phó ngươi, không biết ngươi sẽ lựa chọn loại nào?”

Sắc mặt Ôn Nhã biến đổi, nàng gắt gao nắm chặt tay mới ngăn chặn lửa giận trong lòng, trên dung nhân vẫn là ưu nhã mỹ lệ.

“ Cố Nhược Vân, bên trong Ẩn Môn chính là nơi xa lạ đối với chúng ta, nhất định phải đoàn kết, mới có thể đứng vững gót chân ở chỗ này,” Ôn Nhã cười cười nói, “ Ta biết lúc trước xác thật ta có làm sai một số việc, nhưng hết thảy đều là vì chức quán quân khảo hạch, kỳ thật nói tóm lại chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, vì sao phải chém giết nhau không thôi?”

Cố Nhược Vân cười lạnh lên: “ Không có thâm cừu đại hận? Chính là muốn ta đem từng hành động của Ôn gia của các ngươi nói ra? là ai năm đó mệnh lệnh cho Lâm gia bắt đi huynh trưởng ta, làm cha mẹ ta ly tán? cũng là ai nhiều năm qua vẫn không buông tha hắn như vậy? Hơn nữa còn muốn luyện chế hắn thành con rối?”

Nghe được lời nói của Cố Nhược Vân, dung nhan Ôn Nhã nháy mắt trở nên tái nhợt, nàng gắt gao cắn môi, biện giải cho chính mình: “ Cố Nhược Vân, ta thừa nhận Ôn gia chúng ta xác thật phải xin lỗi một nhà các ngươi! Nhưng hiện tại không phải một nhà các ngươi đã đoàn tụ hay sao? Cố Sanh Tiêu cũng bình yên vô sự, vì sao ngươi không buông tha ta? ngươi giúp ta giải trừ độc trên người, Ôn gia chúng ta có thể đáp ứng giúp ngươi đứng vững gót chân trong Ẩn Môn, huống chi muội muội ta còn phải gả cho tả sứ Ẩn Môn, chỉ cần tầng quan hệ này, ngươi cũng không cần phải lo lắng ngày sau bị ngươi khi dễ.”

Hiện giờ Ôn Nhã hiển nhiên không biết, Mộ Sở đã bị trách phạt vì Cố Nhược Vân, cũng chính bởi vì nàng không biết, mới có thể ở trước mặt Cố Nhược Vân nói ra những lời như vậy.

Mà thời điểm nàng nói ra lời này, đáy mắt hiện lên một đạo sát khí.

Chờ Cố Nhược Vân đem độc dược trên người giải đi, tất nhiên nàng có rất nhiều biện pháp đối phó Cố Nhược Vân!

Nhưng hôm nay, nếu chính mình đối với nàng bất lợi, đầu óc giống như bị người khác đánh đau đến lợi hại, linh hồn cũng có một loại đau đớn không chịu nổi. cho nên, nếu không thể giải độc, thì cả đời này của mình đều không thể báo thù!



“ Ôn Nhã, về sau trước khi muốn đối phó ta, trước nhất ngươi nên thu liễm lệ khí trên người của ngươi,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, “ Nói cách khác, hơi thở trên người của ngươi đã đem mọi chuyện ngươi muốn làm bại lộ, hơn nữa ta cũng không có ngu xuẩn đến nỗi tự tìm phiền toái, nếu ta thật sự giúp ngươi giải độc, sợ là từ này về sau ta liền phải đối mặt với sự đuổi giết của Ôn gia không thôi! Vĩnh viễn không thể dừng lại!”Sắc mặt Ôn Nhã lại biến đổi lần nữa, kinh ngạc nhìn về phía Cố Nhược Vân, tựa hồ không nghĩ tới nha đầu này có thể đem suy nghĩ của mình nhìn thấu.

“ Được a~, Ôn Nhã, đến bây giờ ngươi vẫn còn dám dán chủ ý lên chủ tử nhà ta,” Tử Ngọc phẫn nộ rồi, hai mắt trừng Ôn Nhã, “ Chủ tử của gia há là người ngươi có thể trêu chọc? thời điểm ở trên lôi đài ngươi nhận giáo huấn còn chưa đủ! Thật không biết loại người như ngươi lại không biết hối cải một chút, nếu trêu chọc chủ tử, ai cũng đều không cứu được ngươi!”

Thiên Bắc đại nhân yêu thương chủ tử như thế, sao cho phép có người đánh chủ ý lên nàng? Nếu việc này truyền vào tai Thiên Bắc đại nhân, toàn bộ Ôn gia đều sẽ gặp tai ương!

Rốt cuộc, thực lực của nam nhân kia quá mức khủng bố, trưởng thành cũng quá mức nhanh chóng, không tới bao lâu, phỏng chừng mấy cái gia tộc bảo hộ cũng không phải là đối thủ của nam nhân kia.

“ Cố Nhược Vân, ta không rõ lời ngươi nói là có ý gì,” Ôn Nhã đem cảm xúc trong mắt thu lại, ưu nhã cười cười, “ Ta chỉ muốn cùng ngươi liên hợp thôi! Nếu hai người chúng ta liên thủ lại, tất nhiên có thể đứng vững gót chân trong Ẩn Môn.”

Việc đã tới giờ phút này, trong mắt nàng dã không còn sát khí, mà thấy thế vào đó chính là một mảnh chân thành.

Trong lòng Cố Nhược Vân cười lạnh càng sâu, nếu không phải sớm biết cách làm người của Ôn Nhã, nói không chừng nàng sẽ bị ánh mắt tha thiết đó che mắt.

Đáng tiếc, không có người nào rõ ràng nữ nhân này cay độc thế nào hơn nàng.

Chỉ cần chính mình giải độc cho nàng, kế tiếp sẽ có bất tận phiền toái.

Nàng tự tin Ôn gia không thể giết được nàng, đáng tiếc nàng cũng không thể hủy diệt toàn bộ Ôn gia này, hiện tại vì không muốn tìm phiền toái, tất nhiên không thể giải độc cho Ôn Nhã!

“ Ôn Nhã, lúc trước Ôn gia các ngươi làm hại một nhà thê tử chúng ta ly tán, cũng nên biết sớm muộn gì sẽ có một ngày trả giá đắt,” Cố Nhược Vân nâng lên đôi mắt, ánh mắt nhàn nhạt dừng trên dung nhan Ôn Nhã nói, “ Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, chung quy có một ngày, ta sẽ để Ôn gia biến mất trên đời này.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook