Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 57

Ti Mộng

24/01/2016

Đỗ Lôi Ti lau khô nước mắt, nghe nói có cách, lập tức trở lại tính cách nhí nhảnh, kéo tay Bùi Mộng Na nói “Cô chủ, biện pháp gì?”

“Ha ha ha......ha ha ha, Lôi Ti, tôi chọc cô thôi, mặc dù bây giờ chưa nghĩ ra cách gì nhưng cô yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô!” Bùi Mộng Na thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói.

“Cảm ơn cô chủ, tôi ra ngoài trước, nếu không lát nữa những người giúp việc kia lại bàn tán!” Nói xong từ trên giường đứng lên đi ra khỏi phòng.

Bùi Mộng Na nhìn bóng lưng cô đi ra khỏi phòng, xem ra chuyện này vượt xa dự đoán của cô, nhưng mà lại phát triển theo hướng tốt, ha ha.......ông trời thật sự giúp cô!!!

Ha ha ha!!!

Đỗ Lôi Ti đi tới phòng khách, nhìn thấy người giúp việc đang bàn tán gì đó, nhìn thấy sự xuất hiện của cô, lập tức chuyên tâm làm việc.

Tiểu Ngọc đi tới trước kéo Đỗ Lôi Ti ra một góc, nhìn xung quanh không có ai mới nhỏ giọng hỏi “Lôi Ti, những lời tiểu Thanh đáng ghét kia nói có đúng không?”

Đỗ Lôi Ti gật đầu, ngay sau đó mở miệng “Tiểu Ngọc, có một số việc nhất thời không thể nói rõ ràng, xin hãy tin tôi......tôi không phải loại người mà bọn họ nói.”

“A, Lôi Ti cô yên tâm, tôi tin cô!” Tiểu Ngọc nghiêm túc gật đầu.

Lúc này Đường Vũ đi tới, Đỗ Lôi Ti lễ phép gật đầu “Chào thư ký Đường!”

Đường Vũ gật đầu, đi thẳng lên phòng làm việc trên lầu.

“Cốc cốc cốc......”

“Vào đi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Đường Vũ đẩy cửa đi vào “Tổng thống, anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Chuẩn bị hôn lễ, nửa tháng sau sẽ tổ chức!”

Đường Vũ tò mò hỏi “Tổng thống, là hôn lễ của ai?”

“Tôi!”

“Nhanh vậy sao? Tổng thống hôm qua tôi mới nói chuyện với bà chủ rằng vẫn chưa biết , nửa tháng sau lập tức tiến hành hôn lễ sao?” Đường Vũ không xác định hỏi.

Bùi Tuấn Vũ mặt không biểu tình gì nói “Hỏi nhiều quá!”

“Vâng, tôi biết sai rồi, tôi sẽ chuẩn bị cẩn thận!”

“Được rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi ra ngoài trước!”

“Đúng, tổng thống!” Nói xong, thư ký Đường xoay người đi ra ngoài.

Lúc thư ký Đường đóng cửa, Bùi Tuấn Vũ mở miệng nói “Gọi quản gia tới đây!”

“Vâng!” thư ký Đường gật đầu, đóng cửa đi ra ngoài.

Lúc đi xuống lầu, nhìn thấy quản gia đang phân việc liền nói “Quản gia, tổng thống muốn gặp ông!”

“Vâng!” Sau đó quản gia đi tới phòng làm việc trên lầu.

“Cốc cốc cốc......” Cửa thư phòng lại một lần nữa vang lên.

Bùi Tuấn Vũ vẫn lạnh lùng như cũ mở miệng “Vào đi!”

Quản gia đi vào, đứng trước bàn làm việc nói “Tổng thống, ngài gọi tôi có việc gì không ạ?”

“Thông báo với những người trong phủ tổng thống nửa tháng sau chuẩn bị hôn lễ, còn có tìm giáo viên dạy tất cả nghi lễ cơ bản cho cô Đỗ, không nên để xảy ra chuyện gì trong hôn lễ, bây giờ ngừng hết tất cả của cô Đỗ, biết chưa?”

Quản gia vừa nghe thấy tin tức này liền ngây ngẩn người, không ngờ những lời người giúp việc kia nói là thật, vì vậy mở miệng “Tổng thống, ý của ngài là ngài muốn kết hôn với cô Đỗ sao?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn ông, mở miệng nói “Sao ông với thư ký Đường lại giống nhau như vậy, đối với chuyện gì cũng hiếu kỳ như vậy?”

“Quản gia biết sai rồi, sẽ không có lần sau, tổng thống, nếu không còn chuyện gì vậy tôi xin phép!”

Bùi Tuấn Vũ xoay ghế về phía cửa sổ nhìn ra ngoài nói “Đi ra ngoài đi!”

Quản gia cung kính đi ra ngoài, đóng cửa lại.

Khi ông đi tới lầu một, triệu tập toàn bộ người giúp việc ở phòng khách, mỗi lần triệu tập có chuyện gì cần tuyên bố người giúp việc đều đứng xếp thành ba hàng, , tất cả mọi người đều ríu rít bàn tán.

“Yên lặng! Tôi có việc muốn tuyên bố!” Quản gia nghiêm túc nói.

Lâm Thanh từ phòng mình đi ra, nhìn thấy vậy tò mò hỏi quản gia “Có chuyện gì vậy?”

Quản gia cung kính nói “Tổng thống muốn tuyên bố nửa tháng sau tổ chức hôn lễ!”

“Cái gì?” Lâm Thanh không tin hỏi.

Có phải là do sợ chuyện đó truyền ra ngoài làm mất danh dự của tổng thống cho nên phải tìm người kết hôn, vậy người cùng anh kết hôn có phải là cô ta hay không?

Nếu đúng như cô ta nghĩ......vậy thì thật là tốt, việc này sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái, mặc dù xảy ra một số chuyện không vui nhưng tối thiểu cô ta cũng đã có được thứ mà mình muốn.

Vì vậy Lâm Thanh lại mỉm cười mở miệng nói “Tổng thống muốn kết hôn, vậy cô dâu là ai?”

Cô ta đang đợi quản gia nói ra tin tức mà mình muốn nghe.



Đỗ Lôi Ti đứng cùng người giúp việc nghe thấy cuộc nói chuyện của quản và công chúa, trong lòng hết sức lo sợ, cô không biết sau khi chuyện này được tuyên bố sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ngay từ lúc đầu đã định cô không phải là người tự do, thân phận phu nhân tổng thống của cô sau này sẽ bị trói buộc!!

Quản gia nhìn mọi người, lại nhìn công chúa mở miệng nói “Nửa tháng sau tổng thống sẽ kết hôn cùng cô Đỗ!”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

Mọi người nghe thấy tin tức này lập tức liền bàn tán.

Lâm Thanh phục hồi tinh thần, tức giận đi về phía phòng làm việc trên lầu, không gõ cửa trực tiếp đi vào phòng.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô ta, giọng nói lạnh lùng “Công chúa, gõ cửa là phép lịch sự tối thiểu!”

Lâm Thanh nhìn anh tức giận hỏi “Tổng thống, thân phận anh cao quý như vậy tại sao lại cưới người giúp việc đê tiện kia?”

“Công chúa, cô nói chuyện phải chú ý một chút, người giúp việc đê tiện mà cô nói nửa tháng sau sẽ là vợ của tôi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

“Tổng thống, anh cưới người giúp việc kia sẽ chỉ đem lại ảnh hưởng trái ngược, anh nên tìm một người có cùng thân phận để kết hôn!” Lâm Thanh nén giận nói.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô ta nói “Công chúa, cha cô đã gọi điện thoại muốn cô quay ề, cô đã ở đây cũng lâu rồi, cũng đến lúc phải về rồi!”

“Được, ngày mai tôi sẽ quay về nhưng tôi sẽ còn quay lại!” Lâm Thanh khẳng định hoặc đang tự tìm cho bản thân một lý do.

Nói xong, xoay người đi ra ngoài, đi tới phòng khách, nhìn thấy người giúp việc đứng xếp thành hàng, cô ta đi lên trước kéo cánh tay Đỗ Lôi Ti đi về phía phòng mình, sau đó nói “Tiểu Thanh cô cũng vào đây!”

Tiểu Thanh đi theo công chúa vào phòng.

Lúc cửa phòng đóng lại, Lâm Thanh hất tay đẩy Đỗ Lôi Ti ngã trên mặt đất.

Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta nói “Công chúa, cô muốn làm gì?”

“Cô có tư cách gì mà muốn biết tôi muốn làm gì? Cô thật không biết điều, không yên phận lại đi quyến rũ tổng thống!” Nói xong nhìn tiểu Thanh lại mở miệng “Dạy dỗ cô ta một chút, nếu không cô ta sẽ không biết cái gì không nên làm và cái gì nên làm!”

Tiểu Thanh nghe công chúa nói, khẽ hử lạnh trong lòng, rốt cuộc cô cũng rơi vào tay cô ta.

Nhưng bây giờ cô đã là người của tổng thống, không thể tùy tiện ra tay, nếu không không biết cô ta sẽ nhận hậu quả thế nào.

Vì vậy, cô ta thử dò xét “Công chúa, không được đâu, quản gia vừa mới nói rồi, cô ta sẽ là phu nhân tổng thống, nếu muốn ra tay, chuyện này......”

“Nhiều lời làm gì, dù có chuyện gì cũng sẽ không tìm cô, có tôi ở đây rồi!” Lâm Thanh khẳng định nói.

Cô ta đã bị cơn tức chiếm hết não bộ, cô ta không biết hậu quả thế nào chỉ cần dạy dỗ cô.

Tiểu Thanh được sự khẳng định của công chúa, lộ ra nụ cười ác độc đi tới, ngồi chồm hổm, nắm tóc Đỗ Lôi Ti, lôi cô từ trên sàn nhà đứng dậy, giơ tay hung hăng tát lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Lôi Ti.

Đỗ Lôi Ti nhất thời choáng váng, cô cố gắng lắc đầu, khi cảm giác choáng váng qua đi, cô giơ tay hung hăng tát lên mặt tiểu Thanh.

“Cô có quyền gì đánh tôi?” Đỗ Lôi Ti chất vấn.

Tiểu Thanh bị đánh đến ngẩn người, ôm mặt, uất ức nhìn về phía công chúa “Công chúa, cô ta dám đánh trả......”

Lâm Thanh lườn cô ta “Thật vô dụng!” Nói xong, hung hăng tát lên mặt Đỗ Lôi Ti.

Đỗ Lôi Ti bị đánh, cô biết có vài người cô có thể đánh trả, có vài người cô chỉ có thể chịu đựng.

Cửa phòng chợt bị đẩy ra, Bùi Mộng Na đi vào phòng.

Cô đi về phía Đỗ Lôi Ti, thấy hai má sưng đỏ, tức giận hỏi “Là ai đánh?” Nói

xong nhìn hai người trong phòng.

Lâm Thanh cười nói “Người giúp việc này làm sai chuyện, tôi chỉ giúp cô dạy dỗ một chút!”

Bùi Mộng Na nở nụ cười nói “Dạy dỗ người giúp việc nhà tôi? Công chúa, xem ra cô không xem mình là người ngoài? Vậy tôi có phải cảm ơn cô đã dạy dỗ chị dâu tôi không?”

“Lôi Ti, còn có ai đánh cô nữa?” Bùi Mộng Na nhìn cô hỏi

“Không có!”

“Lôi Ti, hai má cô sưng đỏ, hơn nữa dấu tay không giống nhau, nhanh nói xem còn có ai nữa?”

“Thật không có!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói.

Không phải cô sợ tiểu Thanh, cô chỉ nghĩ nhiều thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, dù sao cũng ở chung một mái nhà, không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp.

“Mộng Na, nếu cô ta đã nói không có, vậy thì dừng ở đây đi!” Lâm Thanh mở miệng nói.

“Chuyện cứ như vậy dừng sao? Sao có thể chịu như vậy chứ? Cô ấy là chị dâu tôi, lại có thể dễ dàng bị bắt nạt ngay trong nhà mình như vậy sao?” Bùi Mộng Na tức giận nói.

“Chị dâu, nói nhanh một chút, rốt cuộc là ai?”

Đỗ Lôi Ti thấy không thể cản được cô, không thể làm gì khác hơn là mở miệng “Tiểu Thanh!”

Bùi Mộng Na không chút nghĩ ngợi trực tiếp tát Tiểu Thanh, lại nói “Cô dám ở trong phủ tổng thống ra oai đánh người?”

Tiểu Thanh ôm khuôn mặt bị đánh, vội vàng cúi người xin lỗi “Cô chủ, tôi không dám nữa!”



“Mộng Na, đánh chó cũng phải nể mặt chủ đấy!” Lâm Thanh đứng một bên nói.

Bùi Mộng Na nghe cô ta nói giống như đang nghe chuyện cười “Công chúa, cô không lầm đấy chứ, cô là chủ của cô ta?”

“Im miệng!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nói.

“Anh, sao anh tới đây?” Bùi Mộng Na hỏi.

“Trong phủ của tôi lại có thể xảy ra chuyện như vậy, các người nói tôi có thể không đến sao?”

“Anh, Lôi Ti bị hai người này đánh!” Bùi Mộng Na kiện.

“Công chúa, có vẻ như cô hơi quá mức cho phép rồi? Tôi nhớ cô đã biết người mà cô vừa đánh là vợ tôi, cô lại vẫn dám đánh, xem ra cô xem tôi không ra gì!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng đi tới.

Anh dùng tay bóp cổ cô ta, càng ngày càng dùng sức......

Lâm Thanh đỏ bừng mặt “Khụ...khụ...khụ....khụ......khụ......”

Bùi Tuấn Vũ chợt buông tay ra, cô ta ngã trên mặt đất, nhếch nhác hổn hển thở.

“Ngày mai thu dọn đồ đạc cút khỏi đây!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh đuổi khách

Từ nhỏ đến lớn Lâm Thanh chưa bao giờ nhếch nhác như vậy, hôm nay lại biến thành bộ dáng như vậy, cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt nói “Anh dám đối xử với tôi như vậy? Tôi sẽ khiến anh trả giá đắt!”

Bùi Tuấn Vũ căn bản không thèm đếm xỉa đến lời cô ta nói, vì vậy quay về phía người giúp việc của mình “Cô cũng ra tay?”

Tiểu Thanh hoảng sợ vội vàng quỳ trên mặt đất khóc nói “Tổng thống, tôi biết sai rồi, lần sau tôi không dám nữa, đều là công chúa bắt tôi làm!”

“Tới gặp quản gia lấy tiền lương!” Nói xong muốn đi ra ngoài.

Tiểu Thanh khóc cầu xin “Tổng thống, tôi biết sai rồi, van xin ngài đừng đuổi việc tôi.”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta khóc đến đau lòng, đi tới bên cạnh Bùi Tuấn Vũ “Tổng thống, đừng đuổi việc cô ấy được không?”

Bùi Mộng Na nghe cô nói vậy, thật không còn gì để nói “Lôi Ti, đầu cô hư rồi sao? Cô ta vừa mới đánh cô!”

“Cô chủ, tôi cảm thấy cô ta không dễ kiếm việc, lại nói cô ấy nghe công chúa mới đánh người!” Sau đó lại xoay người nhìn Bùi Tuấn Vũ “Tổng thống, anh đừng đuổi cô ấy được không?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô, thật sự không biết cô nghĩ gì, sao lại tốt như vậy, nhưng như vậy cũng tốt, tránh sau này khỏi phiền toái.

Vì vậy gật đầu, nhìn tiểu Thanh mở miệng “Nhớ, sau này không được tái phạm nữa!” Nói xong xoay người đi ra ngoài.

Bùi Mộng Na trợn mắt nhìn hai người phụ nữ trong phòng, kéo Đỗ Lôi Ti theo anh trai đi ra ngoài.

“Anh?” Bùi Mộng Na kêu

Bùi Tuấn Vũ quay lại nhíu mày “Chuyện gì?”

“Anh, anh thật sự muốn kết hôn sao?” Bùi Mộng Na không xác định hỏi.

“Ừ!” Bùi Tuấn Vũ hừ nhẹ, liếc mắt nhìn cô gái đứng bên cạnh.

Nhìn thấy hai gò má cô sưng đỏ, không ngờ cô lại đơn thuần như vậy.

Bùi Tuấn Vũ quay người đi về phòng làm việc.

Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti vào phòng mình, ngồi xuống giường, cô lấy hộp thuốc trong ngăn kéo ra, tìm thuốc bôi lên mặt Đỗ Lôi Ti.

Vừa bôi vừa lảm nhảm “Lôi Ti, tôi chưa từng thấy ai ngốc như cô, rõ ràng tiểu Thanh đánh cô, vậy mà cô vẫn nói giúp cô ta, cô nghĩ gì vậy?”

Đỗ Lôi Ti than thở “Tiểu Thanh tát tôi một cái tôi liền tát trả cô ta một cái, tôi cầu cạnh chẳng qua là cảm thấy không muốn làm lớn chuyện, như vậy đối với phủ tổng thống không tốt!”

“Chị dâu, thật biết suy nghĩ cho chồng, xem ra anh tôi chọn không nhầm người!” Bùi Mộng Na đùa

“Cô chủ, cô đừng cười nhạo tôi, đúng rồi, sao cô biết tôi ở trong phòng công chúa?” Đỗ Lôi Ti tò mò.

“Tiểu Ngọc vội vàng tới tìm tôi nói công chúa và tiểu Thanh dẫn cô vào phòng, tôi vừa nghe liền biết công chúa tìm cô không có chuyện gì tốt, kết quả khi vào phòng đã thấy gò má cô sưng đó, liền biết là kiệt tác của người phụ nữ ác độc kia!” Bùi Mộng Na càng nói càng cảm thấy tức giận, dám ở trong phủ tổng thống đánh người.

Bùi Tuấn Vũ quay lại phòng làm việc, vốn định xem tài liệu nhưng tâm tư của anh không ở đây, anh đặt tài liệu sang một bên, đầu tựa vào ghế, nghĩ không biết quyết định của mình là đúng hay sai?

Anh nghe theo ba mẹ kết hôn lần nữa, nhưng cuộc hôn nhân này không có tình yêu, đối với anh mà nói tình yêu của anh đã tan vỡ từ lâu.

Chỉ là anh kết hôn với cô rất đơn giản, vì cô không giống những người phụ nữ khác, không toan tính, nếu một ngày nào đó hôn nhân tan vỡ hai người có thể dễ dàng tách ra, anh vẫn là tổng thống mà cô cũng có thân phận khác, vẫn có thể tiếp tục sống.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Thanh xách hành lý của mình đi ra phòng khách, nhìn những người đứng trong phòng khách “Tôi sẽ khiến các người hối hận!”

Bùi Mộng Na cười “Công chúa, cô muốn đi sao? Sao không ở lại uống rượu mừng?”

Ánh mắt Lâm Thanh sắc lẹm nhìn cô rồi đi ra ngoài.

“Không tiễn!” Bùi Mộng Na vui mừng nói.

“Lôi Ti, xem ra anh tôi thật có lòng, tìm cho cô nhiều giáo viên như vậy, thật là tốt!” Bùi Mộng Na cười nói.

Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt “Không phải tổng thống sợ tôi làm anh ấy thể diện sao?”

“Không phải, nếu anh tôi đã chọn cô, tôi nghĩ anh ấy phải có lòng tin ở cô chứ?” Bùi Mộng Na không xác định nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook