Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!

Chương 271: Ta ở trên, ngươi ở dưới, chúng ta đến bật hoàn toàn

Mạch Trạc Điệp

14/09/2016

Tiêu Dung Diệp quyến luyến si mê nỉ non, ngay sau đó, cúi đầu, liền ngậm chặt chân nhỏ mềm mại trắng nõn này, như là nhấm nháp mỹ thực ngon nhất trên đời, liếm láp.

Cảm giác tê dại truyền đến từ mũi chân, truyền đến mỗi một sợi lông trên thân thể.

Lệ Ảnh Yên không khỏi uyển chuyển ưm ra tiếng.

“A... ưm... Ách...”

Thấy Lệ Ảnh Yên giống như than nhẹ, biểu cảm liền không ngừng hưởng thụ, Tiêu Dung Diệp hưng phấn như là đánh máu gà, càng thêm ra sức lấy lòng Lệ Ảnh Yên.

Vốn còn sa vào chìm nổi trôi giạt trong biển tình, nhưng đột nhiên, cảnh tượng Tiêu Dung Diệp chặn ngang ôm Tư Đồ Lan Cẩn như là gió táp mưa rào chui vào trong đầu của nàng.

Lệ Ảnh Yên lập tức thọt chân chân bó vào trong khoang miệng của Tiêu Dung Diệp.

Cảm nhận được Lệ Ảnh Yên cảm xúc bất đồng, Tiêu Dung Diệp liền ngẩn ra, tiếp đó, cũng không có nghĩ nhiều liền chịu đựng Lệ Ảnh Yên hồ nháo.

Nhưng nào biết, Lệ Ảnh Yên này cố tình được một tấc lại muốn tiến một thước, nhìn thấy Tiêu Dung Diệp không có nhổ chân bó của mình ra, Lệ Ảnh Yên càng thêm làm càn nhét chân vào chỗ sâu trong khoang miệng của Tiêu Dung Diệp.

“A... ưm...”

Thấy thế, Tiêu Dung Diệp hoàn toàn cảm nhận được rốt cuộc tâm tình của Lệ Ảnh Yên có bao nhiêu hồ nháo, bởi vì ngón chân bó của nàng đều đã va chạm vào trong cổ họng của Tiêu Dung Diệp.

“Mẹ nó, nam cặn bã đáng chết, cho chàng cõng ta làm những nữ nhân khác này, Tư Đồ Lan Cẩn tốt hơn ta chỗ nào hả? Cho chàng thần hồn điên đảo này?”

Lệ Ảnh Yên căm giận bất bình phát tiết, một đôi mắt to xinh đẹp, bên trong đều là lửa giận khó có thể che giấu.

Nghe được lời nói Lệ Ảnh Yên quở trách mình, Tiêu Dung Diệp há miệng, ấp úng muốn biện giải, dienddanulequyndong nhưng nào biết, miệng bản thân hơi mở, Lệ Ảnh Yên liền càng làm càn đá chân đến trong cổ họng của Tiêu Dung Diệp.

“Ưm...”

“Câm miệng, nam cặn bã đáng chết, lão nương không muốn nghe chàng nói vô nghĩa, đêm nay, dù thế nào thì lão nương cũng phải thu thập chàng một chút, khiến chàng biết được, hậu quả cõng ta làm những nữ nhân khác!”

Chợt, Lệ Ảnh Yên rút chân bó ướt sũng của mình ra, “Bốp” một cước vào miệng của Tiêu Dung Diệp.

“A ưm... Đau...”

Đang lúc Tiêu Dung Diệp nâng tay ôm cái mũi của mình, Lệ Ảnh Yên nhanh chóng xuống giường sạp.

Lệ Ảnh Yên không biết kéo từ đâu ra một sợi dây thừng, tiến lên, ở dưới cái nhìn kinh ngạc chăm chú của Tiêu Dung Diệp, “Vút, vút, vút” vài cái, liền trói gô hắn

Toàn thân Lệ Ảnh Yên chỉ mặc một bộ đồ lót uyên ương nghịch nước, rút một cái roi da từ phía sau ra.

“Hắc hắc, nam cặn bã đáng chết, roi đủ to chứ?”

“Vút!” một tiếng, Lệ Ảnh Yên giơ roi, quất vào không khí một cái, giống như đang kêu gào tiến về phía Tiêu Dung Diệp.

“Nói đi, chàng và nữ tiện nhân kia bật hoàn toàn chưa?”

Thấy ngón tay Lệ Ảnh Yên cầm một roi da diễu võ dương oai, vẻ mặt cười mỉa rất là ngang bướng.

Tiêu Dung Diệp đột nhiên hít ngược một hơi, bản thân không phải là bế Tư Đồ Lan Cẩn bị thương một chút thôi ư, nữ cặn bã này cần mưu sát chồng sao?

“Cẩu Đản, ta thề, ta lấy gốc rễ của ta thề, ta tuyệt đối không có làm chuyện có lỗi với nàng đâu!”

“Gốc rễ này của chàng, lão nương không hiếm lạ, đã sớm muốn hủy đi nó.”

“Đừng nha, nương tử Cẩu Đản, nàng còn phải dựa vào nó thỏa mãn dục vọng bùng nổ không yên của nàng nha! Hủy đi nó, cũng chẳng khác nào hủy đi chính nàng đó!”



“Câm miệng, lão nương đã quên nói cho chàng biết, lão nương đã tìm kiếm mười mỹ nam tuyệt thế, tính toán một ngày chơi một người, cho nên, nam cặn bã họ Tiêu, chàng có thể cuốn hành lý cút xéo đi rồi!”

“Cái gì? Tìm kiếm mười mỹ nam?”

Nhìn thấy thế, Tiêu Dung Diệp tức giận xù lông, vận đủ nội công trong cơ thể, “rầm!” một tiếng, dienddanulequyndong liền mở ra dây thừng Lệ Ảnh Yên dùng để buộc chặt thân thể mình.

Bỗng dưng, Tiêu Dung Diệp lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai tiến lên, liền kéo lấy cổ tay của Lệ Ảnh Yên.

“Mẹ trứng, dám cõng ta trộm nam nhân, cho ta đội nón xanh, Lệ Ảnh Yên, nàng muốn chết!”

Tiêu Dung Diệp nghiến răng nghiến lợi nói xong, bên trong con ngươi đen đều là lửa nóng khó có thể che giấu.

Thấy Tiêu Dung Diệp tức giận đến xù lông, Lệ Ảnh Yên giận quá hóa cười - -

“Ta, ta đã sớm nói với chàng, ta là dâm nữ nha, chàng không thõa mãn nổi ta, ta tự nhiên muốn đi tìm nam nhân khác chứ sao!”

“Cái gì? Ta không thỏa mãn nổi nàng?”

Nghe Lệ Ảnh Yên nói bản thân lại có thể không thỏa mãn nàng, một cỗ tức giận đến nổ tung của Tiêu Dung Diệp đột nhiên dâng lên.

“Đúng vậy, chàng vốn đã không thỏa mãn nổi ta, mỗi một ngày đều là những thủ đoạn này, quá thối nát!”

“Mẹ trứng, Lệ Ảnh Yên, nàng - dâm nữ rùa đen lừa đảo này, hôm nay dù thế nào thì Tiêu Dung Diệp ta cũng phải cho nàng kiến thức một chút cái gì gọi là gà trống chiến đấu! Không làm cho nàng ngoan ngoãn, ta thành họ Cẩu với nàng!”

Nói xong, bàn tay to của Tiêu Dung Diệp đột nhiên kéo đồ lót đáng thương tội nghiệp của Lệ Ảnh Yên xuống.

- - phân cách tuyến - -

Một hồi đại chiến 300 hiệp, ba ngày ba đêm triền miên không nghỉ, thẳng đến khi Lệ Ảnh Yên cúi đầu nhận sai bại trận, Tiêu Dung Diệp mới buông tha cho nàng.

Về tới trong phủ, bởi vì Lệ Ảnh Yên bị đại chiến làm trật eo, suốt cả bảy ngày bảy đêm không có đi xuống giường, mà bởi vậy, cũng chân chính kiến thức được một mặt rất nam nhân của Tiêu Dung Diệp.

Ngày đó, Tiêu Dung Diệp đang ở trong nhà tắm, tắm rửa.

Bỗng nhiên, dienddanulequyndong một bóng dáng mặc yếm đỏ thẩm như là Sắc Quỷ chui vào trong nhà tắm.

“Rửa sạch chà sạch, rửa sạch chà sạch, thoải mái thoải mái!”

Nghe được một tiếng nỉ non, Tiêu Dung Diệp mang theo nghi hoặc nghiêng người, đột nhiên giật mình phát hiện một nữ tử mặc y phục lộ liễu, mà nữ tử này còn không phải người khác, cố tình trùng hợp đúng lúc là Cẩu Đản của hắn.

“Này, Lệ Ảnh Yên, nàng - đại sắc nữ rùa đen lừa đảo này, nàng muốn làm gì?”

Nghe được tiếng nói chất vấn của Tiêu Dung Diệp, Lệ Ảnh Yên cười xấu xa.

“Hắc hắc, tướng công, ta muốn tắm uyên ương với chàng đó!”

“Nhưng ta không muốn tắm với nàng, lập tức, lập tức, cút đi!”

“Chán ghét, hung dữ với người ta như vậy làm gì?”

Lệ Ảnh Yên khóc lóc thảm thiết, khuôn mặt bày ra một biểu cảm ủy khuất.

“Tướng công, ta đã là nương tử của chàng, tắm uyên ương với chàng không phải thật sự bình thường thôi ư, hơn nữa, người ta còn chưa có thử qua, vừa tắm rửa vừa làm đâu! Gà chiến đầu, chàng thỏa mãn được ta không?”

Lệ Ảnh Yên kéo cái yếm đỏ, bĩu môi, một bộ dáng tiểu nữ tử tư thái muốn cự còn nghênh.



“Câm miệng, đi tìm chết, Lệ Ảnh Yên, hôm nay đánh chết lão tử cũng không theo đại sắc nữ chưa thỏa dục vọng nàng đâu!”

“Không cần sao, tướng công, hôm nay, chàng ngoan ngoãn phối hợp với ta là được? Ta ở trên, chàng ở dưới, chúng ta đến bật hoàn toàn!”

Nói xong, Lệ Ảnh Yên liền kéo dây yếm của mình xuống, nhất thời, da thịt trắng nõn tiến lên, không chút kiêng kỵ như là con mèo nhỏ liếm đầu lưỡi, bày ra một bộ dáng õng ẹo mê người.

Mắt đầy mị sắc xuân tình, dienddanulequyndong thong thả chuyển bước chân đi tới bồn tắm bên này.

“Này, đại sắc nữ, nàng muốn gì?”

“Hắc hắc, đương nhiên là làm chàng!”

Giọng nói xuống thấp, Lệ Ảnh Yên liền cắm đầu ngã vào bồn tắm.

“Bùm, bùm!” Sau vài tiếng, Lệ Ảnh Yên như là một Mỹ Nhân Ngư lộ đầu nhỏ ra từ mặt nước.

“Ha ha, soái ca, nên làm chuyện chúng ta muốn làm rồi!”

Nói xong, Lệ Ảnh Yên liền mạnh liệt nhào tới, tìm được thứ mình tìm đã lâu, đột nhiên thắt lưng trầm xuống.

“A... ưm...”

Tiêu Dung Diệp tránh không kịp thừa nhận xâm lược của Lệ Ảnh Yên với mình, một gương mặt tuấn dật đều biến thành màu tím đen.

“Ưm ha... Tướng công, chàng giỏi quá! Tốt, chính là loại cảm giác này, đến đây, động đi!”

“Phốc xuy, phốc xuy!” mấy lần, eo thon nhỏ của Lệ Ảnh Yên ra sức vặn vẹo.

Tiêu Dung Diệp cảm giác bản thân như là một cái bọt biển, tùy ý Lệ Ảnh Yên giẫm lên trên người mình, cơn giận dữ không khỏi tới mỗi một cọng lông tóc.

Càng nghĩ, Tiêu Dung Diệp càng hổn hển, vội vàng ngâm đầu nhỏ của Lệ Ảnh Yên vào trong bồn nước, dienddanulequyndong mà chính hắn như là bị kinh hách nhảy ra từ trong bồn tắm.

Khuôn mặt tuấn tú xanh mét gần giống màu tím bầm, Tiêu Dung Diệp như sói rít gào - -

“Đi chết đi, Lệ Ảnh Yên, nữ sắc lang rùa đen lừa đảo này, xem ra, nàng không chỉ có tham tài, còn * “

Nghĩ đến bản thân liền như vậy bị nữ siêu lừa đảo lên trên, Tiêu Dung Diệp khóc không ra nước mắt.

Thấy vẻ mặt ăn cứt chó của Tiêu Dung Diệp, Lệ Ảnh Yên rất muốn ôm bụng cười lăn lộn, nhưng nghĩ lại, sao lại không trêu chọc hắn chứ!

Lệ Ảnh Yên không khỏi bày ra một bộ dáng điềm đạm đáng yêu, chớp chớp mắt to đen tỏa sáng vô tội nhìn vẻ mặt tức giận của Tiêu Dung Diệp.

Mà thấy Lệ Ảnh Yên đang dùng một đôi mắt to, vô tội nhìn bản thân, Tiêu Dung Diệp phát điên kéo mái tóc ướt sũng nước.

“Á! Á! Á! Điên rồi! Đời trước Tiêu Dung Diệp ta tạo ra cái nghiệt gì, ngã đại huyết tám đời mới cưới được đại sắc nữ rùa đen lừa đảo nàng! Tiết tháo của ta! Đã không còn gì rồi!”

“Không có việc gì, tướng công, tiết tháo của chàng đều bị ta hấp thu toàn bộ, chúng ta liền làm một đôi phu thê không tiết tháo đi! Khụ khụ, rất nhớ 300 hiệp chàng thõa mãn ta vào bảy ngày trước, lại đến, được không?”

“Được cái gì mà được, không được!”

Tiêu Dung Diệp gọn gàng dứt khoát từ chối Lệ Ảnh Yên, đại chiến một lần với nàng, dienddanulequyndong thật sự sẽ có nguy hiểm Tinh Tẫn Nhân Vong, cho nên, loại chuyện này, Tiêu Dung Diệp sẽ không tái phạm.

Nhưng nào biết, Lệ Ảnh Yên này như là phát tình, lại chưa từ bỏ ý định uy hiếp Tiêu Dung Diệp - -

“Tướng công, chàng thật sự không tính toán thỏa mãn người ta sao? Ta đây muốn đi tìm nam nhân khác!”

Nói xong, Lệ Ảnh Yên làm bộ bò ra khỏi bồn tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook