Nhất Tương Công Thành Đậu Đậu Khốc

Chương 4: Đậu Đậu Đau Lòng

Thu Diệp Tàn Lộ

06/03/2017

CHƯƠNG 4. ĐẬU ĐẬU ĐAU LÒNG

Bởi vì Đậu Đậu thích cái hồ thủy tinh cho nên chỉ có buổi tối nó mới ngủ ở cái hồ bằng sứ. Rồi tới ban ngày, Tư Đồ Nhất Tương phải đem Đậu Đậu sang hồ bên kia. Dù sao cũng không phiền lắm, Đậu Đậu cũng rất vui vẻ.

 

Đậu Đậu có thức ăn, có chỗ ở xinh đẹp. Ngoại trừ có chút nhớ nhà, Đậu Đậu thấy cũng không tệ lắm. Nhất ca ca thực anh tuấn, đối với nó lại phi thường tốt. Nguyệt tỷ tỷ cũng tốt lắm, mỗi ngày đều đến chơi với nó.

 

Mấy ngày nay Tư Đồ Nhất Tương cảm thấy có chuyện rất kỳ quái. Đậu Đậu ăn nhiều như vậy, chẳng lẽ nó cũng không cần xả ra sao? Hồ của nó vì sao luôn sạch như vậy?

 

Nói tới đây, phải nhắc tới thời điểm sau khi Đậu Đậu tới chỗ này không lâu, nó liền mơ thấy phụ thân của mình, Nguyên Chiến. Nguyên Chiến nói có thể lưu lại một chút pháp lực  cho Đậu  Đậu. Vỏn vẹn chỉ có một chút. Nếu muốn làm mấy chuyên nhỏ nhỏ thì trên lí thuyết là điều có thể thực hiện. Nhưng chỉ một việc, không được hơn. Đậu Đậu suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định dùng chút pháp thuật này để dọn sạch chất thải của nó! Nếu không nó cảm thấy khi đối mặt với Tư Đồ Nhất Tương luôn có chút không tự nhiên. Vì thế nên có cái kết quả như bây giờ.

 

Hồ của Đậu Đậu luôn rất sạch sẽ, nước cũng rất trong. Nước này là nó dùng để uống. Cách hai ngày Tư Đồ Nhất Tương sẽ thay nước một lần!

 

Cũng không biết có phải vì Đậu Đậu  dạo này ăn được uống được không mà Tư Đồ Nhất Tương lại có thể thấy rõ sự thay đổi của Đậu Đậu. Mỗi ngày nó dài ra một chút. Bất quá bộ dáng cũng giống với ban đầu. Mới qua nửa tháng, Đậu  Đậu  đã lớn gần bằng bàn tay tư Đồ Nhất Tương .

 

Bởi vì dạo này quá nóng, Tư Đồ Nhất Tương đều đem đậu ngọt  làm lạnh rồi mới cho Đậu Đậu ăn. Đậu Đậu thật sự cũng thích ăn lạnh.

 

Mấy ngày liền trời đầy mây nhưng vẫn không mưa. Mùa hạ năm nay so với mấy năm trước đều nóng hơn, làm cho người ta cảm thấy buồn bực. Tư Đồ Nhất Tương ghét nóng nực. Sầu não kéo theo sầu não, hắn không chịu được máy điều hoà, nếu mở lâu hắn sẽ thấy choáng váng buồn nôn. Nhìn thấy Đậu  Đậu, Tư Đồ Nhất Tương thậm chí nghĩ muốn nhảy vào hồ của Đậu  Đậu bơi cùng nó một chút cùng. Đáng tiếc , hồ cá không có lớn như vậy. Trong nhà có bể bơi, nhưng nếu ra ngoài lại phải phơi nắng. . . . . .

 

Dù sao thì Tư Đồ Nhất Tương cũng không phải vội vàng gì. Trên thực tế hắn phần lớn thời gian đều nhàn rỗi. Bởi vì hắn có rất nhiều  cấp dưới đáng tin cậy lại vừa đáng thương phải làm việc thay hắn. Cho nên, trừ phi là chuyện rất quan trọng, bằng không hắn đều rất ít xuất hiện ở  tổng bộ Dạ Hoả, văn phòng hay bất cứ nơi nào. Phần lớn thời gian  của hắn cơ hồ đều dành cho bầy cá của hắn. Bây giờ, xem như đều dành cho Đậu  Đậu  .

 

Đậu  Đậu  ở trong  hồ khó tránh khỏi sẽ có lúc cô đơn. Tư Đồ Nhất Tương nghĩ vậy liền đem cái hồ cá âm tường đối  diện Đậu Đậu gỡ xuống, sau đó treo cho nó một cái TV LCD siêu lớn. Cái này Đậu  Đậu  chưa từng thấy qua, cho nên khi thấy bên trong xuất hiện các hình ảnh màu sắc rực rỡ nó rất ngạc nhiên.

 

Đung  đưa cái đuôi nhỏ, chớp chớp cặp mắt to, Đậu Đậu đang xem  TV chiếu phim hoạt hình ‘ Tom & Jerry ‘. Xem đến đoạn hài hước Đậu  Đậu liền híp mắt vui vẻ cười. Tuy rằng không phát ra tiếng gì nhưng mỗi khi Tư Đồ Nhất Tương nhìn biểu cảm nay của Đậu  Đậu  liền cảm thấy chính mình cũng vui vẻ theo.

 

Bởi vì chương trình trên TV có giới hạn , cho nên luôn phải đợi đến giờ chiếu chương trình mình  thích. Không phải chứ, mới vừa vui được một chút, tập hôm nay liền chiếu hết rồi. Đậu  Đậu cúi đôi mắt nhỏ có chút mất hứng. Vì sao không chiếu cái gì thú vị một chút. . . . . .

 

Nhận thấy tâm tình của Đậu  Đậu , Tư Đồ Nhất Tương liền sáng tỏ rồi cười cười. Hắn làm sao có thể làm tiểu bảo bối không vui?

 

Vì thế, mặc dù trời rất nóng Tư Đồ Nhất Tương vẫn quyết định ra ngoài mua cho  Đậu  Đậu vài đĩa phim. Như vậy lúc nào muốn xem thì liền có thể xem.



 

“Đậu  Đậu  , ca ca phải ra ngoài mua vài thứ, ngươi ở nhà ngoan ngoãn.” Tư Đồ Nhất Tương sờ sờ đầu Đậu  Đậu  nói. Từ sau lần trước hắn liền thích sờ sờ Đậu  Đậu  như vậy. Trơn trơn, lạnh lạnh, cảm thấy rất đặc biệt.

 

Gật gật đầu đáp lại, Đậu Đậu rất buồn . Vốn có chút không vui, Nhất ca ca còn muốn ra ngoài. Vừa muốn để nó ở nhà . Nguyệt tỷ tỷ bình thường cũng không ở nhà vào giờ này.

 

Tư Đồ Nhất Tương đi vào gara. Bên trong có một loạt xe thể thao, đa số đều là màu đen cùng màu lam. Liền đi thẳng tới bên cạnh chiếc Ferrari đời mới, bàn tay xinh đẹp mở cửa rồi ngồi vào trong.

 

Đi vào hiệu sách lớn nhất của thành phố, Tư Đồ Nhất Tương đột nhiên nhớ, đây là hắn lần đầu tiên đến mấy nơi như thế này. Nếu không phải bởi hai nhà hàng và một khách sạn gần chỗ này là của hắn nên sẵn tiện đến thị sát một chút thì hắn cũng không biết còn có một hiệu sáchở đây!

 

Bề ngoài anh tuấn, khí chất bất phàm làm cho một đám người đang chọn sách chọn đĩa chú ý tới. Tư Đồ Nhất Tương dường như có chút quen  với chuyện như vậy, liền không coi ai ra gì mà đi đến chỗ bán đĩa hoạt hình.

 

Ngón tay thon dài hữu lực lướt qua từng cái đĩa. Chọn hơn mười đĩa hình ảnh chất lượng có dịch tiếng Hán. Trong đó còn có “Tom & Jerry” mà Đậu Đậu vừa xem lúc nãy. Sau khi chọn xong, Tư Đồ Nhất Tương lại đi đến khu bán truyện thiếu nhi. Hắn nghĩ lúc mình hoặc Tảm Nguyệt rảnh rỗi đều có thể kể cho Đậu Đậu nghe một chút, tất cả là chuyện kể trước khi đi ngủ .

 

Lúc này, Tư Đồ Nhất Tương hoàn toàn không phát giác rằng hắn hiện tại cơ hồ là xem Đậu Đậu như tiểu hài tử mà nuôi. Hơn nữa cưng chiều Đậu Đậu cũng không giống cưng chiều một con cá nhỏ.

 

Tư Đồ Nhất Tương ra khỏi cửa không bao lâu, một người mà hắn không hề ngờ lại đến nhà của hắn, là Hứa Nguyện mà hẳn là lúc này đang ở Nhật. (cái bạn chị  Nguyệt nhắc hồi c1 =.=)

 

Hứa Nguyện không thể sống một mình ở Nhật. Thân thể hắn bị Tư Đồ Nhất Tương nuông chiều cũng không chịu được bị người khác đụng chạm. Trước khi kết bạn với ai liền đem Tư Đồ Nhất Tương ra để so sánh. Kết quả đến mấy tháng hắn cũng không tìm được người vừa lòng.

 

Đúng lúc đi du lịch ở đảo, Hứa Nguyện phát hiện được một con cá rất đặc biệt. Loài cá này toàn thân phát ra màu tím, có vẻ rất cao quý hoa lệ mà hắn không thấy ở nhà Tư Đồ Nhất Tương, liền nghĩ lấy con cá này đi tìm Tư Đồ Nhất Tương, thử cùng hắn hòa giải. Nhưng động vật còn sống thì không được phép mang lên máy bay. Hứa nguyện cuối cùng bỏ ra rất nhiều tiền, mua một thuyền viên của một tàu buôn lậu nhỏ, đem con cá màu tím giao cho bọn buôn lậu mang về nước.

 

Tư Đồ Nhất Tương mang bạn giường về nhà, bất quá là vì hắn không thích nằm giường lạ. Bất luận là quan hệ với hắn bao lâu, hắn cũng không giao chìa khóa cho bạn giường. Cho dù ngoài mặt rất sủng ái, bất quá trong lòng cũng đem tất cả đặt ở một vị trí. Vị trí của những kẻ không cần thiết.

 

Đối với bạn giường, Tư Đồ Nhất Tương cũng không keo kiệt, đây chẳng qua cũng chỉ là một đám người muốn tranh nhau lên giường hắn. Hắn anh tuấn, lại nhiều tiền, ai mà không thích?

 

Nhà của Tư Đồ Nhất Tương chỉ có mười một hạ nhân, đều là phụ nữ hơn bốn mươi tuổi. Một quản gia cùng mười người làm. Bình thường là bảy người quét tước phòng ốc, ba người là đầu bếp cao cấp.

 

Khi Hứa Nguyện tới đây, tiếp đón hắn chính là quản gia. Quản gia nhận ra được Hứa Nguyện, cho nên trước tiên để Hứa Nguyện vào phòng. Thân phận Hứa Nguyện cũng khá đặc biệt, bà cũng không thắc mắc nhiều làm gì, đợi lát nữa ông chủ về tính sau.



 

Cảm ơn quản gia, Hứa Nguyện cầm con cá màu tím kia chậm rãi đến phòng Tư Đồ Nhất Tương.

 

Tư Đồ Nhất Tương dễ dàng mang bạn giường về nhà như vậy là bởi vì mấy thứ có thể trộm hay vật đáng giá hắn sẽ không để trong này (đồ trong phòng anh có cái nào ko đáng giá? Ò.Ó ). Vì thế, Tư Đồ Nhất Tương ra ngoài thường không khóa cửa phòng. Về phần mấy con cá, là bảo bối của hắn, nhưng là sẽ không ai đi dọa bọn chúng. Cho nên, nếu muốn trộm thì trộm, trộm xong thì chỉ có một kết quả, không hay ho!

 

Hứa Nguyện thấy cái bể cá thủy tinh xinh đẹp kia, liền nghĩ thất sắc lưu quang kia vừa đúng xứng với con cá màu tím hắn mang đến. Hắn nghĩ liền làm, trực tiếp lấy lưới vớt Đậu  Đậu  bỏ nó vào hồ lớn .

 

Đậu  Đậu  nghe nghe tiếng mở cửa vốn tưởng rằng Tư Đồ Nhất Tương đã trở lại, nào biết người bước vào  phòng vào là một nam hài xinh đẹp nó chưa từng gặp qua. Mặc dù không phải là đẹp nhất mà nó từng thấy, nhưng bộ dạng quả thật cũng không tồi.

 

Bởi vì lúc trước Tư Đồ Nhất Tương có nói với Đậu Đậu, nếu có người lạ tới thì nên hành động giống một con cá bình thường, bằng không có thể sẽ bị người xấu trộm đi, chuyện này Đậu Đậu nhớ rất  rõ, cho nên nó cố áp lòng hiếu kỳ không dám chú ý tới Hứa Nguyện. Nhưng là có chuyện thật đáng bực, nó lại bị thả vào chỗ “bẩn”. Hơn nữa làm nó khổ sở chính là vừa rồi bị người này dùng vợt bắt, bởi vì sợ tới mức giãy dụa, cho nên lưới cào làm bị thương cái đuôi nhỏ. Tuy rằng không phải rất đau, nhưng cũng không dễ chịu mấy.

 

Tư Đồ Nhất Tương cầm một bao lớn đĩa phim và truyện thiếu nhi vừa về đến nhà, quản gia liền cho hắn biết Hứa Nguyện đến đây. Tư Đồ Nhất Tương nhíu nhíu mày, vừa rồi tâm tình thật tốt như có chút bị ảnh hưởng, bước nhanh lên lầu. Hắn lo lắng cho Đậu Đậu.

 

Lúc này Hứa Nguyện mới vừa đem tử ngư thả vào hồ thủy tinh, mà Đậu Đậu lại trốn ở chỗ cũ bơi một cách vô thần. Ngày đó trong phòng xuất hiện sáu “Hắc y nhân” (sáu cấp dưới của Tư Đồ Nhất Tương ) mang hồ cá đến, hắn cũng không cảm thấy giống như bây giờ. Nhưng là không biết vì sao nam hài xinh đẹp này xuất hiện làm cho nó có cảm giác không vui. Vì sao người này có thể tùy ý chạm vào đồ của Nhất ca ca? Rõ ràng Nguyệt tỷ tỷ cũng không thể.

 

Nghe tiếng mở cửa, Hứa Nguyện cùng Đậu Đậu đều quay đầu lại. Bất quá phản ứng của  Hứa Nguyện là chạy đến ôm lấy Tư Đồ Nhất Tương, mà Đậu Đậu chỉ có thể nhìn chuyện này xảy ra mà buồn bực. Nó cũng muốn dùng cách này hoan nghênh Nhất ca ca trở về.

 

Có chút chán nản cúi đầu, Đậu  Đậu  bơi sang góc khác không nhìn đến hai người.

 

“Nhất Tương, ta rất nhớ ngươi.” Hứa Nguyện kiễng chân hôn lên môi Tư Đồ Nhất Tương.

 

Mấy ngày liền chưa giải quyết vấn đề sinh lý , Tư Đồ Nhất Tương không phải không có chút cảm giác nào. Nhưng là nhớ đến Đậu Đậu, hắn lập tức đem Hứa Nguyện đẩy ra. Nhưng, Đậu Đậu vẫn là thấy cảnh bọn họ môi cùng môi tách ra. . . . . 

 

Giống như đứa nhỏ bị đoạt đi món đồ chơi mình thích, Đậu Đậu trong lòng rất không thoải mái. Nhưng vì nguyên nhân gì thì chính nó cũng không biết, nó chỉ biết là Nhất ca ca cùng nam hài xinh đẹp này thân mật sẽ làm nó rất khó chịu. So với cái đuôi bị thương còn khó chịu hơn mấy ngàn lần, mấy vạn lần.

 

Nhất ca ca, Đậu Đậu khó chịu quá, Đậu Đậu chỉ hy vọng ngươi tốt với ta. Nhất ca ca xem nhẹ Đậu Đậu, Đậu Đậu rất đau lòng…

 

  Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Nguyên Tôn
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Tương Công Thành Đậu Đậu Khốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook