Nhà Trọ Địa Ngục

Quyển 10 - Chương 31: thệ ước

Hắc Sắc Hoả Chủng

16/12/2017

Hai thân hình mơ hồ hiện rõ, là hai thân thể không đầu, một thân thể nữ tay bám chặt thân thể kia còn tay còn lại túm một cái đầu người, chính là đầu của Bạch Tĩnh ! Còn thêm một vật tròn lăn lóc trên sàn nhà, nhìn kỹ lại thì ra là cái đầu của Ngân Vũ cũng được truyền tống về.

Căn cứ nguyên văn huyết tự chỉ thị lần này: "Lần huyết tự này gồm sáu người tham gia, không chỉ định địa điểm, nhưng trong lúc chấp hành huyết tự không được phép tiến vào nhà trọ. Hạn định từ ngày 1 tháng 4 năm 2011 đến ngày 15. Sáu hộ gia đình, mỗi người nhất định phải cầm được bất kỳ một khỏa đầu người trong số sáu vụ án giết người tại thành thị K từ tháng 1 tới tháng 3 năm nay: Đằng Phi Vũ, LâmPhi, Trương sóng lăng, Lệ hinh, Vương Chấn Thiên, Bạch Tĩnh sáu người. Cầm bất kỳ một khỏa đầu người là có thể trở về nhà trọ, sẽ không bị bóng dáng thao túng mà tự sát. Lần huyết tự này, không tuyên bố hạ lạc mảnh vỡ địa ngục khế ước."

Huyết tự ghi rất rõ ràng, "Từ ngày 1 tháng 4 —— tới ngày 15, nắm giữ đầu người trở về nhà trọ" . Nói cách khác, " trong lúc chấp hành Huyết tự " cũng không phải "Từ ngày 1 tháng 4 tới ngày 15", mà là chính là quá trình "Từ khi bắt đầu ra ngoài tìm đầu ngươi, cho tới khi cầm được đầu người về nhà trọ"! Từ xa xưa tới nay, thời điểm nhà trọ tuyên bố huyết tự, luôn hạn định tháng nào ngày nào đến tháng nào ngày nào, thế cho nên hộ gia đình đều chắc chắn rằng đó chính là thời gian chấp hành huyết tự. Nhưng lần huyết tự này chính là, chỉ cần đem đầu người về tới nhà trọ là huyết tự tuyên cáo kết thúc." Ngày 15 tháng 4 ", chỉ là giới hạn cuối cùng mà thôi, không phải thời gian quy định được phép trở về nhà trọ!

Nói một cách khác, hộ gia đình nhất định trong khoảng thời gian từ ngày 1 tháng 4 đến ngày 15, tìm được đầu người rồi trở về nhà trọ, sẽ không khởi động nguyền rủa của bóng dáng. Nếu như đến 0 giờ ngày 15 tháng 4 còn chưa tìm được đầu người mà trở về nhà trọ..., sẽ bị nguyền rủa của bóng dáng giết chết.

Ngân Vũ là lần chấp hành huyết tự thứ sáu, cho nên nàng cầm được đầu của Bạch Tĩnh thì tùy thời có thể truyền tống về nhà trọ, đó cũng là nguyên nhân vì sao mà hạn chế của nhà trọ lên quỷ không đầu bị yếu đi, nên mới xuất hiện hiện tượng quỷ dị ‘ngõ cụt’.

Mà theo quy tắc Hạ Uyên đã nói, từ lần huyết tự thứ sáu trở đi, hộ gia đình có thể ở tại "Bất kỳ địa phương nào cũng có thể mở ra thông đạo về nhà trọ" . Nói cách khác, chỉ cần thời hạn huyết tự chỉ định vừa đến, hộ gia đình có thể tự động mở ra ‘con đường ngay lập tức’ trở về nhà trọ. Đương nhiên, trước thời hạn mà trở về..., hậu quả tự nhiên không cần nhiều lời.

Bất quá, có một loại tình huống đặc biệt, nếu như huyết tự có quy định đặc thù, đạt tới một điều kiện nào đó sẽ có khả năng trở về nhà trọ sớm hơn, như vậy hộ gia đình có thể tùy ý dựa vào ý chí của mình để mở ra thông đạo dẫn đến nhà trọ. Chính là cùng với lần huyết tự thứ sáu của Hạ Uyên giống nhau.

Căn cứ giải thích của Hạ Uyên muốn "Mở ra thông đạo dẫn đến nhà trọ " chính là trong đầu nghĩ rằng mình muốn trở về nhà trọ, thì tự động sẽ được truyền tống trở về ngay lập tức.

Lúc trước, Lý Ẩn bị quỷ kính chặt đứt đôi người nhưng vẫn có thể trở về nhà trọ, vì khi đó đại não vẫn ‘sống’ một đoạn thời gian rất ngắn, lúc đó bản thân hắn nghĩ muốn trở về nhà trọ, cho nên hắn mới được truyền tống trở về. Nhưng nếu như lúc đó Lý Ẩn bị quỷ đánh bất tỉnh, như vậy cũng không cách nào trở về nhà trọ rồi.

Kỳ thật lúc trước có không ít hộ gia đình không rõ, cái quy luật này Hạ Uyên như thế nào điều tra ra ? những hộ gia đình trước kia làm như thế nào phát hiện ra điểm này ? Thời hạn Huyết tự vừa đến có thể tự động trở về nhà trọ, điểm này chỉ có hộ gia đình vượt qua sáu lần huyết tự mới có thể biết rõ. Nhưng để thỏa mãn điều kiện đó vốn rất hiếm thấy, như vậy hộ gia đình làm sao biết có thể thông qua ý chí của mình trở về nhà trọ?

Trên thực tế, cái quy tắc này là Thâm Vũ nói cho Hạ Uyên biết. Rất nhiều quy tắc liên quan tới mạng sống, nhà trọ đều không thông qua huyết tự nhắc nhở hộ gia đình.

Cho nên, lúc Ngân Vũ lấy được đầu người, nàng đánh bạc dùng ý chí của mình mở ra thông đạo trở về nhà trọ.

Thời điểm Ngân Vũ tại bệnh viện, rốt cục nghĩ tới bẩy rập trên văn tự của chỉ thị, hơn nữa còn nghĩ ra một cái sinh lộ. Nhưng một khi sinh lộ này thất bại, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Mà trong chớp mắt bị con quỷ kia vặn cổ, Ngân Vũ rốt cục quyết định nếm thử phương pháp này, thử xem xem cái này có phải là sinh lộ hay không...

Một người duy nhất, có thể dùng phương pháp này để sống sót trong huyết tự!

Vì vậy, lúc ấy nàng lấy tay bám chặt vào thân thể quỷ không đầu, rồi lập tức nghĩ đến phải trở về nhà trọ!

Cư nhiên cái đầu người trên tay có thể trở về nhà trọ, như vậy quỷ không đầu bị nàng túm chặt, cũng đồng dạng... Có thể trở về nhà trọ đi!

Đối (với) Quỷ hồn mà nói nhà trọ chính là Cấm khu tuyệt đối, một khi quỷ hồn đi vào, như vậy sẽ xảy ra chuyện gì?

Cũng chỉ trong chớp mắt đầu của nàng bị nhổ xuống. Nhưng cánh tay vẫn bám chặt quỷ hồn không buông.

Trong tích tắc tiến vào nhà trọ, thân thể quỷ không đầu cứng ngắc, không nhúc nhích, giống như tượng sáp. Sàn nhà vốn là đá cẩm thạch trơn bóng, dưới hai chân quỷ hồn, bỗng nhiên xuất hiện một hắc động thật lớn.

Quỷ, lập tức bị hắc động này hút vào! Mà cái hắc động này đen tối, sâu thẳm cơ hồ hút hết thảy mọi ánh sáng, phảng phất như Thâm Uyên không đáy. Mà lúc này, thân thể Ngân Vũ té trên mặt đất, khỏa đầu người của nàng như có lực hút tiến về phía cổ Ngân Vũ tiến hành kết hợp.

Sau một lúc, cái hắc động kia đã hoàn toàn thu nạp rồi biến mất. Mặt đất biến trở về sàn nhà vốn là đá cẩm thạch trơn bóng.

Quỷ hồn nếu như tiến vào nhà trọ... kết cục chính là như vậy. Cái nhà trọ này, chỉ có nhân loại mới có thể tiến vào.

Xương cốt, huyết nhục giữa đầu và cổ Ngân Vũ bằng tốc độ kinh người tiếp hợp. Nhân loại mặc dù đầu bị chặt xuống, nhưng trong một đoạn thời gian ngắn ngủi, vẫn chưa hẳn triệt để chết đi. Chỉ cần như vậy là đủ để trở về nhà trọ, dựa vào năng lực tự lành cường hoành mà sống lại.

Cuối cùng, cái đầu bị quỷ giật xuống đã hoàn toàn nối lại.

Ngân Vũ nhìn lên trần nhà, lập tức đứng người lên, xem xét cái đầu của Bạch Tĩnh trên mặt đất. Vừa rồi, tuy đầu bị nhổ xuống, nhưng tràng cảnh con quỷ bị hút vào trong hắc động nàng cũng thấy hết.

Chạm đến nơi từng xuất hiện hắc động, hết thảy vẫn bình thường như trước, nhìn không ra vấn đề gì.

Lúc này đây Ngân Vũ đã thành công rồi.

"Thật tốt quá, Ngân Dạ!"

Ngân Dạ có thể sống sót rồi! Chỉ cần mang người đầu trở lại nhà trọ, vết thương kia sẽ lập tức khỏi hẳn!

"Rốt cục... Rốt cục ngươi có thể sống sót rồi Ngân Dạ... Rốt cục..."

Nàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Hoàng Phủ Hác.

"Ngươi nói con quỷ kia đã bị hút vào lỗ đen trên sàn nhà trọ rồi hả?"

"Ân." Ngân Vũ nói: "Cái lỗ đen đó sâu không thấy đáy, dường như tất cả dương quang đều bị nó cắn nuốt. Mặc dù không biết nó là cái gì nhưng trong khoảng khắc đó ta cảm giác rất khủng bố."

Cái nhà trọ này, tuy bên trong không có bất kỳ Quỷ hồn gì, nhưng nó lại chính là tồn tại kinh khủng nhất.

Nghe Hoàng Phủ Hác kể lại, Ngân Vũ cuối cùng đã minh bạch hết thảy. Suy luận của Lý Ẩn hoàn toàn chính xác. Hắn quả nhiên là đệ nhất trí giả trong nhà trọ này.

"Cái kia..." Ngân Vũ lúc này rất khẩn trương: "Ngươi đi chỗ đó nhìn xem. Quỷ đã không tồn tại, nếu như đầu người vẫn ở nơi đó mà nói..., ngươi liền đem đầu người đưa cho Ngân Dạ và Liên thành."

"Tốt."

"Ngân Dạ... Hắn bây giờ đang ở bệnh viện Chính thiên, trước mắt thương thế rất nguy hiểm. Cần lập tức đưa hắn trở về nhà trọ."

Sau khi cúp điện thoại, Ngân Vũ nhìn lại nơi vừa xuất hiện lỗ đen, trong miệng mặc niệm: "Cái này nhà trọ... Đến tột cùng là cái quái gì?"

Hoàng Phủ Hác về tới cái phòng dưới đất kia, bên trong năm khỏa đầu người vẫn nằm trên mặt đất.



Trước mắt chỉ cần lấy thêm ba khỏa đầu người như vậy đủ rồi. Hắn tùy tiện chọn lấy ba khỏa rồi bỏ vào ba lô sau lưng, sau đó lập tức chạy tới phụ cận bệnh viện Chính thiên.

Ngân Dạ vẫn không có bất cứ dấu hiệu thức tỉnh.

Lý Ẩn tự mình gọi điện thoại tới, bệnh viện không thể không lại lần nữa tiến hành thủ tục xuất viện. Kỳ thật loại bệnh tình này của Ngân Dạ, ra viện căn bản chính là vô phương cứu chữa, nhưng Lý Ẩn lên tiếng, bọn họ không dám không theo, dù sao nhưng hắn cũng là con một của viện trưởng và chủ tịch.

Hoàng Phủ Hác lưng cõng Ngân Dạ, đi cùng với Liên Thành ra khỏi bệnh viện Chính thiên.

Chỉ cần mang theo đầu người, liền có thể trở về nhà trọ.

Khi tới gần khu cư xá, đã thấy Ngân Vũ đứng chờ ở đó. Lúc nàng chứng kiến Hoàng Phủ Hác cõng Ngân Dạ từ trên taxi xuống, tức khắc kích động không thôi!

Lại một lần nữa bước chân vào nhà trọ, mỗi người đều trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Rốt cục... Còn sống trở về.

Thời điểm Hoàng Phủ Hác cõng Ngân Dạ tiến vào cửa lớn nhà trọ, trong đại sảnh tụ tập rất đông hộ gia đình nhao nhao tới chúc mừng.

"Chúc mừng các ngươi sống sót rồi!"

"Chúc mừng các ngươi!"

Nhưng Liên thành mang đầu người tiến vào nhà trọ, tim như bị đao cắt. Tuy còn sống trở về, nhưng ái thê đã cùng hắn vĩnh viễn xa cách. Hơn nữa, tương lai, chính mình còn có thể sống bao lâu đây?

Nếu như muốn sống sót, chỉ sợ, cần phải dựa vào khế ước địa ngục rồi.

Lý Ẩn đi đến trước mặt hắn,vỗ vai an ủi: "Đi ngủ một giấc đi. Ta biết rồi ngươi rất thống khổ, nhưng cũng không còn cách nào khác. Chúng ta chỉ có thể cố gắng giãy dụa mà sống sót."

"Ta biết rồi. Ta... Biết rõ." Liên thành đè nén không cho nước mắt chảy xuống.

Mà thương thế trên ngực Ngân Dạ, sau khi tiến vào nhà trọ cũng nhanh chóng khép lại. Trên mặt hắn, lập tức khôi phục hoàn toàn huyết sắc. Hắn mở mắt, người đầu tiên nhìn thấy chính là Ngân Vũ.

"Ngân... Ngân Vũ?" Ngân Dạ lập tức từ trên lưng Hoàng Phủ Hác leo xuống, xông lên ôm chặt lấy nàng!

"Chúng ta đã trở về nhà trọ? Chúng ta đã sống sót rồi hả? Đầu người, đầu người đã tìm được?"

"Ân. Đúng vậy." Ngân Vũ cũng ôm lấy Ngân Dạ, nói: "Chúng ta sống sót rồi. Ngân Dạ."

Huyết tự chỉ thị cuối cùng đã kết thúc. Mà Ngân Vũ cũng thông qua huyết tự lần này, thu được một tình báo. Quỷ một khi tiến vào nhà trọ, sẽ bị hút vào trong hắc động kia. Cho nên, đối với những hộ gia đình số lần chấp hành huyết tự vượt qua năm lần mà nói, nếu như có thể tại khoảnh khắc cuối cùng đem quỷ tóm vào nhà trọ, liền có thể cứu vớt những hộ gia đình còn lại mà chưa đạt tới 5 lần huyết tự chỉ thị.

Một cái tình báo này, phi thường quan trọng!

Mà thời điểm Ngân Vũ nói đầu của mình bị bẻ xuống, lưng Ngân Dạ cũng toát mồ hôi, lạnh cả người. Ngân Vũ và Lý Ẩn giống nhau, đều cùng được cứu vớt trong tình huống cửu tử nhất sinh!

"Ân. Sau khi nghe xong hết thảy, ta có một cái nghi vấn." Lý Ẩn bỗng nhiên nói: "Mời các ngươi, cần phải trả lời."

"Cái gì?" Ngân Vũ nhìn về phía Lý Ẩn, nàng biết rõ hắn muốn hỏi cái gì.

"Hạ Tiểu Mỹ, vì cái gì lại muốn ám sát Ngân Dạ?"

Kỳ thật, thời điểm Ngân Vũ gọi điện thoại cho Lý Ẩn, có thể nói người đả thương Ngân Dạ và giết chết Hạ Tiểu Mỹ là quỷ. Nhưng lúc ấy nàng nhìn thấy Ngân Dạ bị thương, hoàn toàn luống cuống tay chân, trong điện thoại liền trực tiếp nói cho Lý Ẩn là Hạ Tiểu Mỹ đâm bị thương Ngân Dạ.

Bất quá cho dù nói như vậy Lý Ẩn vẫn đồng dạng hoài nghi. Đến nay còn rất ít gặp trường hợp quỷ dùng dao giết người.

"Cái này... Ta cũng không biết." Ngân Vũ lắc đầu: "Lúc ấy nàng ta chỉ là cứ xông lại như vậy định giết Ngân Dạ. Ta cũng không biết vì cái gì nàng muốn làm như vậy."

"Như vầy sao?" Lý Ẩn lại cho rằng khẳng định có vấn đề lớn. Lúc ấy Ngân Dạ chỉ mới tìm được manh mối về đoàn ma thuật, Hạ Tiểu Mỹ có tất yếu phải giết Ngân Dạ? Cũng không phải là cướp đoạt đầu người.

"Ngân Dạ." Lý Ẩn nhìn về phía Ngân Dạ đại nạn không chết, nói: " Thời điểm ngươi giết Hạ Tiểu Mỹ dùng dao găm, có vứt lại tại hiện trường không?"

Ngân Vũ vội trả lời: "Ta đã hảo hảo thu về. Hơn nữa ta đoán chừng không có quá nhiều người chứng kiến, bởi vì công viên Thanh Điền sau vụ án ma chặt đầu, có rất ít người lui tới."

Lý Ẩn lại hỏi một lần: "Ngân Dạ, Ngân Vũ. Các ngươi cẩn thận ngẫm lại, Hạ Tiểu Mỹ vì cái gì muốn giết các ngươi? Còn có, Hoàng Phủ Hác, Hạ Tiểu Mỹ luôn đi cùng ngươi, ngươi cho rằng vì cái gì nàng muốn làm như vậy?"

"Ta không biết, nàng thoạt nhìn rất bình thường." Hoàng Phủ Hác đối với điều này cũng không minh bạch: "Có lẽ, vì bị quỷ mê tâm trí?"

"Bị quỷ mê tâm trí? Tạm thời tiếp nhận đáp án này."

Tất cả mọi người đều là người thông minh. Ngân Dạ rất rõ ràng, Lý Ẩn căn bản không có khả năng tiếp nhận đáp án này.

Mà hắn nhớ rất rõ, lời Hạ Tiểu Mỹ nói.

Nàng nói là có người sai sử mình tới giết hắn, là vì cái gì mà "Bức họa tiên đoán” . Hơn nữa còn muốn giết Ngân Vũ. Đến tột cùng là ai đối với mình và Ngân Vũ hận thấu xương, muốn diệt trừ cho thống khoái? Cần sai sử hộ gia đình giết người, điều này không giống phương thức của Quỷ.

Nhưng cái gọi là "Bức họa tiên đoán” rất rõ ràng có quan hệ trực tiếp tới huyết tự.

Nhất định phải tra ra điểm này!

Mà trong những người này, chỉ có Biện Tinh Thần đoán được nguyên nhân. Hạ Tiểu Mỹ muốn giết Kha Ngân dạ, hơn phân nửa là Thâm Vũ sai sử! Thâm Vũ, rất có thể lại muốn nhìn thấy cái gì mà nhân tính ghê tởm nên mới làm như vậy.

Đương nhiên, hắn không thể nói ra.



"Chúng ta bây giờ cũng rất mệt, trước nên nghỉ nghơi đi đã. Có chuyện gì ngày mai rồi nói sau." Ngân Dạ nói xong liền kéo tay Ngân Vũ rời khỏi đại sảnh, hướng phía thang máy đi đến.

Sau khi tiến vào thang máy, Ngân Dạ đóng cửa lại, nhấn nút lầu 14, hắn nói với Ngân Vũ: "Ngân Vũ... Hạ Tiểu Mỹ nói cái ‘Bức họa tiên đoán' kia..."

"Ta biết rồi." Ngân Vũ quyết định nói hết với Ngân Dạ: "Người kia, có năng lực vẽ ra chuyện xảy ra trong tương lai."

"Ngươi nói cái gì?"

"Hắn nói với ta là ngươi đưa cho ta bó hoa kia, để cho ta tiến nhập nhà trọ. Hơn nữa, cũng là ngươi đã giết hại A Thận. Muốn ta giết ngươi, đổi lấy bức họa vẽ tràng cảnh tương lai. Nhưng ta tin tưởng ngươi, cho nên ta cự tuyệt người kia."

"Cái này... Đây là..."

"Ngân Dạ." Ngân Vũ nhìn thẳng mặt Ngân Dạ nói: "Nói cho ta biết. Tất cả chân tướng. Kỳ thật ta có một chút phỏng đoán , nhưng ta hi vọng, ngươi có thể chính miệng nói cho ta biết."

"Ngân Vũ..."

"Bởi vì ta yêu ngươi."

Lúc này, trong thang máy, lâm vào yên tĩnh cực độ.

"Ngân Vũ? Ngươi..."

"Không phải cảm ơn, cũng không phải áy náy. Ta thật sự yêu ngươi. Cho nên, ngươi không cần gạt ta bất cứ chuyện gì, nói cho ta biết. A thận chết, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Cái gọi là 'Kim Sắc Thần Quốc "..."

Ngân Dạ nhìn thấy trong hai tròng mắt Ngân Vũ truyền đến tràn đầy nhu tình. Đây là thời khắc hắn tha thiết ước mơ vô số lần, hắn nguyện ý vì nữ tử này trả giá hết thảy, là người mà hắn dốc hết cả đời để yêu. Thế cho nên yêu nàng, cũng giống như hô hấp, ăn cơm, uống nước, yêu nàng liền trở thành việc duy nhất hắn làm khi còn sống.

Cho nên, hắn cũng rất khao khát có thể đạt được tâm của Ngân Vũ. Nếu như có thể đạt được lòng của nàng mà nói..., nếu như, có thể đạt được tình yêu của nàng mà nói..., trên thế giới này còn có chuyện nào hạnh phúc hơn nữa sao?

"Ngân Vũ... Ngươi, ngươi nói thật sao? Ngươi thật sự..." thanh âm của Ngân Dạ, cũng bắt đầu run rẩy.

Mà lúc này, trong phòng 404.

Lý Ẩn thì đang suy nghĩ lý do Hạ Tiểu Mỹ giết chết Ngân Dạ.

"Ngân Dạ nhất định phải có nguyên nhân gì đấy nên Hạ Tiểu Mỹ mới giết hắn."Lý Ẩn trò chuyện với Tử Dạ ngồi bên cạnh: "Cái này, phải chăng cùng 'Thần bí nhân' có quan hệ?"

Lý Ẩn nói: "Ta cảm thấy được... Hạ Tiểu Mỹ, kỳ thật đối (với) Ngân Dạ có một loại tình cảm , gần như... là ái mộ."

"Thật sự? Tại sao?"

"Ngươi nhớ rõ chứ? Lúc trước, từ sau khi trốn trở về từ chuyến xe buýt nửa đêm, Hạ Tiểu Mỹ thường xuyên tìm các loại lý do để gặp mặt Ngân Dạ, hơn nữa, ta chú ý tới ánh mắt của nàng nhìn Ngân Dạ, rõ ràng tràn đầy ý nghĩ - yêu thương, bình thường nói chuyện nếu như đề cập tới Ngân Dạ, trên mặt nàng sẽ lộ ra dáng tươi cười tự đáy lòng. Nàng đối với Ngân Dạ cảm tình có lẽ rất sâu. Cái này không giống như giả vờ. Nhưng chính vì thế, nàng vì cái gì lại muốn giết Ngân Dạ?"

"Ta nghĩ, " Tử Dạ nói: "Có thể hay không, Hạ Tiểu Mỹ ám sát Ngân Dạ là do huynh muội hai người đó nói dối? Ngân Dạ tuy hoàn toàn chính xác là bị thương, nhưng không ai biết có thực do Hạ Tiểu Mỹ đâm hay không. Nhưng Hạ Tiểu Mỹ bị sát hại lại là sự thật giành giành."

Thi thể Hạ Tiểu Mỹ được phát hiện, trong tin tức buổi chiều cũng có thông báo.

"Vô luận như thế nào hai người kia còn sống, ta coi như cảm thấy nhẹ lòng." Lý Ẩn nói: "Dù sao, hạ lạc mảnh vỡ khế ước mấu chốt ở trên hai người kia. Vô luận như thế nào tên ‘Thần bí nhân’ kia cần phải tìm cho ra càng sớm càng tốt. Người đó lúc ấy gọi điện thoại tới cứu ngươi, chứng minh người đó có ý nghĩ muốn cứu vớt hộ gia đình. Vô luận như thế nào nhất định phải tìm cho ra hắn. Nhưng chuyện này cũng không thể để hộ gia đình khác biết được. Bất quá, điều làm ta lo lắng chính là,loại người có thể hiểu rõ huyết tự này, có thể bị nhà trọ dùng một phương thức nào đó 'Xử lý' mất hay không?"

"Đúng vậy." Doanh Tử Dạ cũng rất đồng ý quan điểm của Lý Ẩn: "Cho tới nay, nhà trọ đều rất chú ý vấn đề cân bằng độ khó huyết tự. Mà người này tồn tại hoàn toàn triệt để phá hủy sự cân bằng. Cho nên sẽ có thể đem người này..."

Nếu quả thật phát sinh loại tình huống này, an nguy của người kia phi thường nguy hiểm.

"Hơn nữa, ta lo lắng Kha Ngân dạ và Kha Ngân vũ đã phát sinh mối liên hệ nào đó với người thần bí." Lý Ẩn nói: "Hạ Tiểu Mỹ chết, cũng có thể liên quan tới điều này. Đương nhiên, trước mắt hết thảy chỉ là phỏng đoán. Hạ Tiểu Mỹ cũng có thể thực sự bị quỷ mê hoặc tâm trí. Nhưng trước kia chưa từng có tiền lệ Quỷ thao túng con người để giết chết hộ gia đình. Coi như bị Quỷ hồn phụ thể, cũng không cần phải nhờ dao găm? Quan trọng nhất là, nếu như là Quỷ hồn giết người, rõ ràng lại còn chưa đâm qua tim, cái này rõ ràng rất giả đi?"

Dù sao cũng là trị liệu tại bệnh viện Chính thiên, thương thế của Ngân Dạ Lý Ẩn có thể thông qua quản lý ngoại khoa đơn giản hiểu rõ.

"Tử Dạ. Phải cẩn thận với hai huynh muội kia. Vạn nhất thật sự đạt thành một loại hiệp định nào đó với 'Thần bí nhân', chúng ta sẽ rất nguy hiểm. Cùng 'Thần bí nhân' với tư cách đồng minh mà nói..., tình huống của chúng ta sẽ vô cùng bị động."

"Vậy... Ý của ngươi là..."

"Trước hết điều tra bọn họ cùng 'Thần bí nhân' có liên quan hay không. Sau đó sẽ tính tiếp."

Đêm đó, tại phòng 1404, căn hộ của Kha Ngân Dạ.

Trên giường ngủ, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ, hai thân thể không mảnh vải che thân quấn quýt lấy nhau, Ngân Dạ chạm đến da thịt trắng noãn như tuyết, vô cùng mịn màng của Ngân Vũ.

"Ngân Dạ, ta... " hai gò má Ngân Vũ ửng đỏ, ánh mắt thẹn thùng nũng nịu nói: " Ta là lần đầu tiên… Ngươi…ngươi ôn nhu một chút được không."

Nàng đã biết hết thảy. Nguyên nhân nàng tiến vào cái nhà trọ này, lý do chính thức Ngân Dạ giết chết A Thận. Mặc dù đối với hành vi của A Thận làm cho trái tim nàng băng giá, nhưng thực may mắn, Ngân Dạ vẫn một mực bảo vệ, thủ hộ nàng.

Ngân Dạ mỉm cười, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi có chút sưng mọng của Ngân Vũ. Động tác hạ thể cũng chậm dãi, ôn nhu hơn. Hai người ôm sát lấy nhau, cảm nhận thân thể trơn nóng của đối phương, trong nội tâm kích động tràn đầy ý nghĩ yêu thương.

Trong phòng không khí ám muội, vang lên tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ bị kìm hãm vì thẹn thùng. Rốt cục, động tác của Ngân Dạ trở nên nhanh hơn, dùng sức hơn. Cuối cùng hắn bắn tất cả tinh hoa vào sâu trong cơ thể Ngân Vũ.

Hai người hạnh phúc, ôm lấy nhau chìm vào giấc

mộng. Trải qua chuyện này cả hai đều biết, đối

phương chính là người mà họ sẽ ở bên cạnh đến

suốt cuộc đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Trọ Địa Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook