Ngoạn Vật Thế Gia

Chương 17

Phong Lộng

31/03/2017

CHƯƠNG 16

” Nguyệt Lãng, Tiểu Thanh? “

Thanh âm từ bên ngoài vang đến, tựa hồ đang tới gần.

Đang đắm chìm trong khoái cảm Trương Nguyệt Lãng bỗng nhiên giật mình một cái.

” Là cha! “

Hắn như bị người đánh một roi đột nhiên nhảy dựng lên,

” Xong hết rồi! Xong hết rồi!”

Áo tuy rằng mặc đầy đủ nhưng cúi đầu nhìn thấy chính mình hạ thể trần trụi cùng với phân thân đang cường ngạnh dựng đứng, nhất thời không làm chủ được tinh thần, hoảng hốt bối rối định chui xuống gầm giường.

Thụy Thanh một phen túm lấy phía sau cổ áo hắn,

” Hoảng cái gì? Ngồi im đây.”

Đem hắn đẩy tới cái ghế dựa sau thư trác ( bàn học, bàn ghi chép ), sau đó thong dong cất giọng,

” Bá phụ, chúng ta ở đây.”

Y nha, cửa phòng theo tiếng trả lời mà mở ra.

Thân ảnh Trương lão gia xuất hiện ở ngoài cửa,

” Nga, Tiểu Thanh, thì ra là các ngươi ở đây.”

Thư trác chặn lại tầm mắt của hắn, vừa đúng lúc không nhìn thấy hạ thể trần trụi của Trương Nguyệt Lãng. Nhìn thấy đứa con mình mặt tái nhợt, sắc mặt liền hơi trầm xuống,

” Nguyệt Lãng, mới vừa rồi không nghe thấy tiếng ta gọi ngươi sao? Như thế nào lại không trả lời? “



Trương Nguyệt Lãng hai chân lúc đó lạnh buốt, cả đời này cũng không bao giờ nghĩ đến sẽ dùng cái bộ dáng *** đãng này xuất hiện trước mặt phụ thân, mặc dù không bị phát hiện, nhưng đã sợ tới mức không còn chút máu, hai hàm răng va đập đánh nhau,

” Cha………Con……….Con…….Hài nhi……….”

“À, sư huynh vừa mới cùng tiểu điệt nói về những trân ngoạn mà các đời tiền nhân lưu lại trong bảo khố của Thanh Dật Các, đang say mê nói chuyện nên không nghe thấy tiếng bá phụ ở ngoài.”

Thụy Thanh vừa lúc chen vào, mỉm cười nói:

“Nói đến các vị tiên tổ cố gắng giữ gìn Thanh Dật Các, sư huynh càng cảm khái khâm phục, lại kể cho ta biết gia gia và phụ thân huynh ấy khổ cực thế nào, nói đến nỗi mắt cũng đỏ lên rồi.”

Nhẹ nhàng một câu nói, lại lợi dụng sơ hở Trương Nguyệt Lãng đang gương mặt tái nhợt cùng với khóe mắt hồng hồng.

Trương lão gia biết đứa con trai này của mình chí thành chí hiếu, nghe Thụy Thanh nói thế, trong lòng rất cảm động, ánh mắt nhìn Trương Nguyệt Lãng nhu hòa trở lại,

“Đứa trẻ này, ta có gì vất vả đâu? Lịch đại tổ tiên khai sáng Thanh Dật Các, còn cả gia gia ngươi nữa, mới phải vất vả cả đời. Nếu ngươi có hiếu tâm thì phải quý trọng thanh danh của Thanh Dật Các, tương lai phát dương quang đại (làm rạng rỡ truyền thống) nơi này.”

Trương Nguyệt Lãng hạ thể trần trụi run như cầy sấy, làm sao còn nghe vào được lời nào, giống như con gà kon mổ thóc liều mạng gật đầu, trong lòng cầu thần bái phật mong phụ thân nhanh một chút rời đi.

Thụy Thanh ở một bên nhìn hắn đáng thương, ho nhẹ một tiếng cắt ngang Trương lão gia đang cuồn cuộn thuyết giáo không ngừng,

” Bá phụ, người tìm chúng ta có chuyện gì vậy? “

” Nga, ta chẳng qua là tới đây xem ngươi cùng Nguyệt Lãng ở chung như thế nào? Ở chỗ này có quen không ? “

Thụy Thanh ngắm nhìn sư huynh đang hồn vía lên mây,

” Chúng ta ở cùng nhau rất tốt. Bá phụ, căn nhà này của sư huynh hết sức lịch sự tao nhã, có thể tìm cho ta một phòng trống ở đây được không? “

” Đương nhiên không thành vấn đề.”

Trương lão gia muốn nói lại thôi,

” Tiểu Thanh, cái kia………..”



” Cái gì? “

” Ngày mai, ta muốn dẫn ngươi đi gặp phụ thân ta, ân…….Ân……. Cũng chính là gia gia của Nguyệt Lãng. Người tính tình khá cổ quái…….”

Thụy Thanh nghiêm nghị nói,

” Ngày mai tiểu điệt nhất định dậy thật sớm, tắm rửa thay quần áo, đi theo bá phụ bái kiến Trương lão thái gia.”

” Còn có một vấn đề…….Cái kia……. Ân……..”

” Bá phụ có chuyện gì xin cứ nói thẳng.”

Trương lão gia suy nghĩ một chút, tựa hồ cảm thấy đứng ở cửa nói chuyện không ổn liền bước lại gần.

Nhìn phụ thân đi tới, Trương Nguyệt Lãng vẻ mặt hoảng sợ, thiếu chút nữa thì té xỉu.

May mắn, Trương lão gia đi tới trước mặt Thụy Thanh thì dừng lại.

” Tiểu Thanh a!”

Hắn hạ giọng,

” Chuyện ngươi cho ta mượn ‘huyết ngọc bôi’, ở trước mặt cha ta một chữ cũng không thể tiết lộ ra.”

Thụy Thanh một chút liền thông suốt, vội vàng thề,

” Bá phụ yên tâm, ở trước mặt Trương lão thái gia, người muốn ta nói như thế nào, ta liền nói thế đó.”

” A a, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!”

” Bá phụ, bây giờ ta cùng sư huynh có thể tiếp tục thảo luận ngoạn vật chứ?”

” À, à, dĩ nhiên có thể, các ngươi tiếp tục đi. Nguyệt Lãng, tiếp đón Tiểu Thanh thật tốt, nhớ kỹ phải biết ngôn vô bất tẫn ( aiz` ta hok bik giải thích = =’, các nàng xuống phía dưới kia kìa *chỉ chỉ xuống*.. thấy hok mọi người giải thích rùi đó Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngoạn Vật Thế Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook