Ngàn Năm Gặp Lại

Chương 42: Ban hôn? không phải chứ ?

Âu Dương Âm Dương

02/10/2013

CHƯƠNG 42 BAN HÔN ? KHÔNG PHẢI CHỨ ?

Đến tối,nàng đang đứng trước đống xiêm y màu mè,không biết lựa chọn bộ nào,bộ nào cũng sặc sỡ,nhìn chẳng vừa mắt chút nào,nàng vốn thích những bộ xiêm y thanh đạm hơn,đặc biệt là màu trắng nhưng trong tủ thì chỉ có mấy cái nhưng lại đơn giản quá.Đang phân vân lựa chọn,nhức đầu nhức óc thì tiếng Tiểu Điệp vang lên :

- Tỉ tỉ,vương gia có cho người mang sang vài bộ y phục và trang sức

- Thật sao ? Muội mang vào đây cho ta xem

Chỉ thấy Tiểu Điệp mang một bộ bạch y nhẹ nhàng bước vào,trên đó trang trí hình hoa cúc cầu kì nhưng rất đẹp,vải tơ tằm thượng hạng à nha,mặc vô cùng thích,chỉ sờ thôi cũng thấy mát cả tay,nàng hồ hởi đón lấy,muốn thử mặc luôn

- Tỉ tỉ,còn số trang sức này

Lúc này nàng mới nhìn đến số trang sức trong tay một nha hoàn mang đến,cũng không nhiều lắm,nàng tiến đến lựa chọn,chọn chọn một lúc mới vừa ý chọn một chiếc vòng tay bằng ngọc phỉ thúy,một cây trâm phượng,còn lại thì cất hết đi.Nàng không muốn trả lại những đồ đó cho Mộ Dung Cung,dù sao cũng là cho nàng,tội gì không lấy,nếu bán đi cũng kiếm được chút đỉnh

- Tiểu Điệp,muội giúp ta búi tóc vao lên cái

- Được thôi,tỉ đợi muội một chút

Tiểu Điệp thật sự rất khéo tay,chỉ một lúc sau trong gương hiện lên một cô nương xinh đẹp,tóc búi cao,thả vài sợi bên vai,môi nhỏ nhắn,khuôn mặt xinh xắn trang điểm nhẹ,lông mi dài cong vút,thật đúng là khuynh quốc khuynh thành

- Tỉ tỉ thật xinh đẹp - Tiểu Điệp không kìm được,bật thốt lên

- Thế sao ? Ta thấy cũng thường thôi - Nàng lặng nhìn cô nương trong gương,thật không tưởng tượng được đó chính là nàng,một Thượng Quan Nhược Linh lạnh lùng,tàn bạo,giết người không chớp mắt lại là cô gái xinh đẹp,dịu dàng trong gương,nhìn trông thật nực cười

- Tỉ là cô nương đẹp nhất mà muội thấy đó - Tiểu Điệp cảm thán



- Ta cũng thấy như vậy - Tiếng Mộ Dung Cung vang lên,từ đằng xa bước vào,mặc bộ triều phục vương gia màu vàng,tay phe phẩy chiếc quạt,bày ra một bộ dáng hoa hoa công tử,nhìn phát ói

- Cung đại ca,huynh đến rồi - Nàng bước đến,ban phát cho Mộ Dung Cung một nụ cười rực rỡ hơn hoa,đáy mắt hiện qua một tia chán ghét,trong lòng tự phỉ nhổ bản thân một trăm lẻ một lần

- Linh Linh,muội cười thật xinh đẹp - Mộ Dung Cung vui vẻ,không ngớt khen nàng - Xe ngựa đã chuẩn bị bên ngoài phủ,ta đến đón muội,chúng ta đi luôn chứ ?

- Được - Nàng chạy đến chỗ Mộ Dung Cung,thân thiết nắm ống tay áo Mộ Dung Cung lôi kéo hắn ra ngoài

Nhìn bộ dáng háo hức muốn xem hoàng cung của nàng thế này,Mộ Dung Cung bật cười,nhẹ nắm tay nàng đi ra ngoài.Trên ngựa,nàng ngồi đối diện Mộ Dung Cung,không an phận thò đầu ra ngoài nhìn ngắm đường phố,ở đây có vẻ không náo nhiệt bằng Thanh Long quốc hay Bạch Hổ quốc,chỉ được cái tụ hợp đầy đủ nam nữ thanh tú trên đường đi,nghe Hiên Viên Nhược Hi nói Chu Tước quốc toàn người đẹp quả đúng không sai,đến cả nha hoàn như Dã Điệp cũng rất là thanh tú,dễ thương rồi.Xe ngựa dừng lại trước hoàng cung,Mộ Dung Cung bước xuống,đưa tay định đỡ nàng,nhìn bàn tay giơ lên của Mộ Dung Cung,nàng thật muốn từ chối mà tự nhảy xuống nhưng đám thị vệ,cung nữ cứ nhìn chằm chằm,mắt mở to vẻ không tin,bây giờ nàng nhảy xuống không phải rất mất hình tượng sao ? Nghĩ vậy,nàng đặt bàn tay mình lên bàn tay to lớn của Mộ Dung Cung,nhẹ nhàng uyển chuyển bước xuống,tạo ra một phong thái như tiên tử hạ phàm,chỉ thấy tiếng hít thở khắp nơi đồng loạt ngừng lại,toàn bộ đôi mắt ở đây chăm chú nhìn nàng,không khỏi cảm thán vị cô nương này thật xinh đẹp,một vẻ đẹp hại nước hại dân,đứng bên tam vương gia của bọn họ thật là xứng đôi vừa lứa

Mộ Dung Cung đưa nàng đến luôn tẩm cung của hoàng đế Chu Tước quốc - Mộ Dung Ngôn,bước vào Vật Li cung,nàng thấy từ xa một nam tử tầm 26,27 tuổi mặc hoàng bào đang phê duyệt tấu chương,nhìn đôi nét giống Mộ Dung Cung,nàng đoán đấy chính là Mộ Dung Ngôn.Nam tử nghe thấy tiếng người bước vào,ngẩng mặt lên,nhàn nhạt nhìn về phía Mộ Dung Cung,miễn cưỡng tạo ra một nụ cười,trông rất khó coi :

- Hoàng huynh - Mộ Dung Cung lên tiếng thỉnh an,đứng nghiêm ở một bên

- Dân nữ tham kiến hoàng thượng - Nàng cũng nhún người thỉnh an,bây giờ phải biết nhẫn,quỳ một tí cũng chết ai nhưng mà nếu không quỳ thì thật sự là chết nàng đấy,với lại nàng chỉ nhún người một tí,không tính là quỳ

- Hoàng đệ,cô nương bên cạnh là...................- Mộ Dung Ngôn lên tiếng,tò mò đánh giá nàng,hoàng đệ của mình vốn không gần nữ sắc,đã 24 tuổi mà vẫn chưa lập phi hay nạp thiếp,thật khiến cho người làm hoàng huynh này lo lắng,suốt ngày bị mẫu hậu cằn nhằn,nay bỗng nhiên lại xuất hiện một vị cô nương bên cạnh

- Đó là vương phi tương lai của đệ - Mộ Dung Cung lên tiếng đáp lời

- Vương phi ? - Nàng ngạc nhiên,sửng sốt,nàng trở thành vương phi của Mộ Dung Cung từ lúc nào mà không biết vậy ?

- Cung đại ca à,ngươi đang nói lung tung cái gì vậy ?



- Hôm nay ta đưa nàng đến đây chính là muốn xin hoàng huynh ban hôn cho ta với nàng - Mộ Dung Cung chân thành nói,đôi mắt đầy ắp nhu tình hướng về phía nàng,nàng hoảng hốt vội vàng né tránh

- Chẳng hay cô nương là thiên kim tiểu thư nhà nào ? - Mộ Dung Cung dò hỏi

- Là do đệ cứu về,nàng bị mất trí nhớ

- Mất trí nhớ sao ? Đệ chắc chắn ?

- Đúng vậy.Đệ muốn lập nàng làm phi

- Nếu đệ đã quyết định thì ta không có ý kiến gì cả - Nhìn vẻ quyết tâm của Mộ Dung Cung,Mộ Dung Ngôn biết không ngăn cản được ý định của hoàng đệ mình,với cả nhìn vị cô nương yếu đuối mảnh mai này (Ruby : Ax ax........... yếu đuối cái đầu anh ^^),chắc không có dụng ý nào bất lợi cho Chu Tước quốc,đằng nào cũng đến lúc Mộ Dung Cung nên thành gia lập thất rồi

- Rốt cuộc hai huynh đệ các ngươi có nghe ta nói không vậy,ta không muốn làm vương phi của Mộ Dung Cung - Nàng quát to,tức giận cực kì,hai người kia không thèm để tâm đến quyết định của nhân vật chính là nàng,nàng mới là người bị hại cơ mà

- Tại sao không muốn lấy ta ? - Mộ Dung Cung lên tiếng hỏi - Ta không tốt sao ?

- Thật sự là huynh đối với muội rất tốt - Nàng tiếp lời - Nhưng thật sự là muội không thích huynh

- Chỉ cần có thời gian,a sẽ làm cho muội thích ta

- Điều đó không thể - Nàng phản bác,Mộ Dung Cung thật lì lợm,chẳng lẽ phải tung đòn quyết định

- Sao lại không thể ?

- Vì muội đã có người trong lòng - Nàng nghiêm tnghị,lời nói đầy vẻ tự tin,chắc chắn Mộ Dung Cung này không muốn ép buộc nàng đấy chứ,nếu thật thì quá là bỉ ổi,hạ lưu,vô sỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngàn Năm Gặp Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook