Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 2: Boss X Tọa kỵ

Tô Tiểu Tứ

01/02/2016

Nhìn con rồng đen nhỏ lơ lửng trước mặt, Tiểu Duy chỉ cảm thấy đầu lông mày cau lại chặt đến mức có thể nghiến nát con ruồi, con rồng này hô cái gì loạn thất bát tao, nó canh giữ bảo tàng nếu không giết nó đoạt lấy chả lẽ để lại cho nó dùng?

Khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, Tiểu Duy cân nhắc một chút, cảm thấy này Ẩn Tàng Nhiệm Vụ thưởng cho nhất định sẽ tương đối khá, liền hướng về phía Alois khiến nó run rẩy rồi mở miệng nói: “Ta muốn Quang Minh Tán Dương.”

Alois nghe Tiểu Duy nói xong hoàn toàn hóa đá.

Làm sao có thể! Điều này sao có thể! ! ! Nhất định là có rồng bán đứng chính mình, nhất định là như vậy ! Bởi vì trừ bỏ rồng hi vọng không có rồng nào biết thần khí mà nó đang cất giữ!

AAA! ! Lão tử muốn đi làm thịt lão rồng ngu ngốc kia! Rồng hủy diệt Alois tru lên trong lòng.

Tiểu Duy lạnh lùng nhìn Alois ngây ngốc nhìn mình, vung tay lên, ném thẳng tay Tiểu rồng hủy diệt vào chỗ sâu nhất động. Không nhìn tài bảo chất đống hai bên động, đi một mạch đến trước cánh cửa lớn trước mặt, dùng kỹ năng mở khóa, ngay khi cánh cửa ầm ầm mở ra (khoa trương qúa) có một số bụi và đá bên vách động rơi xuống, Alois nhìn chằm chằm vào lưng của Tiểu Duy há hốc đến nỗi cằm suýt rơi xuống đất.

Tại sao nhân loại lại có thể mở được khóa cửa?? Đây là thần điện mà thiên thần Caesar sau khi sáng tạo đại lục lưu lại, chỉ có thần kỹ mới có thể mở được, nhưng làm sao nhân loại kia có thể mở ra?

Cửa từ từ mở ra, Tiểu Duy nhìn thấy chuôi kiếm Quang Minh Tán Dương đặt ở giữa phòng sáng lên, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn.

Rốt cục cũng tới tay . . . . . .

Dương dương tự đắc vác thanh kiếm lên, đeo bên hông, đắc ý đi quanh phòng vài vòng, ánh mắt nhìn con cự long ngu ngốc cũng mềm đi không ít.

Lấy được Quang Minh Tán Dương, Tiểu Duy mới có tâm tư nhìn cự long bảo tàng. Bất quá khi chơi Võng Du ai cũng biết loại bảo tàng này có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, nhưng phải đem BOSS rút gân lột da mới xuất hiện hi hữu sinh nguyên liệu.

Bởi vậy, Alois dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Tiểu Duy điên cuồng càn quét bảo tàng của nó xong lại dùng ánh mắt thèm nhỏ dãi nhìn nó … nó muốn chết a… Huhuhuhu…

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”

“Đừng nói như vậy, thân là boss sẽ có boss giác ngộ thôi ~ ta muốn làm gì? Ngươi tự mình biết .”



Alois nhìn Tiểu Duy hai vai run lên “Ta không biết. . . . . .”

“Ngươi biết .” Tiểu Duy nhìn rồng hủy diệt trước mắt bất mãn vô cùng, không phải nói rồng là sinh vật cao kiêu ngạo sao? Như thế nào lại sợ chết như vậy? Vị nhân viên thiết kế này có phải bị bại não không? Ai lại thiết kế ra một NPC khiến người khác chán ghét như vậy?

“Ngoan, nhanh chút nào, để cho ta làm thịt ngươi. Hoặc là muốn ta giết ngươi, ngươi nhanh chút đem Ẩn Tàng Nhiệm Vụ thưởng cho cho ta.”Trên mặt mỉm cười nhưng những lời Tiểu Duy nói ra khiến cho Alois khóc không ra nước mắt.

“Ngươi không thể làm như vậy, nếu ta chết, nguyên tố khác sẽ thất loạn, nếu không có hắc ám nguyên tố được đại lục hội trở nên hỗn loạn ! Mà ngươi sẽ biến thành tội nhân thiên cổ!” Alois rú lên.

Bất quá nhân loại biến thái nói vậy là có ý tứ gì? Cái gì Ẩn Tàng Nhiệm Vụ? Cái gì thưởng cho? Chẳng lẽ cô ta lấy hết bảo tàng của nó còn muốn nữa?

“Ngươi cho ta ngốc à? Ta làm thịt ngươi sau rút gân lột da, một lát sau lại nảy sinh cái mới ra ngay.”

A . . . . . Nảy sinh cái mới? Alois hoàn toàn không hiểu, chẳng lẽ có mấy cái mình? Đã chết rồi thì có một “mình” chạy ra? Nói đùa! Nữ nhân loại này đang đùa nó! Toàn bộ Caesar đại lục chỉ có một rồng hủy diệt, cũng chỉ có mình mới có được nắm hắc ám nguyên tố lực lượng trong tay cũng cùng với bát cự long khác là trụ cột chống đỡ cân bằng thế giới này, không có khả năng còn có cái thứ hai hoặc là cái thứ ba tồn tại!

Nhưng là. . . . . . Này biến thái là quyết tâm muốn lột da các mình, rút gân mình, nếu bị Caesar thiên thần biết bởi vì mình nhất thời ( Tác giả: thằng nhãi này vẫn cho rằng là nó nhất thời sơ sẩy mới bị Tiểu Duy đánh bại ) mà bị giết thì Long Hồn của nó không thể chuyển kiếp ! Không được! Như vậy trăm triệu lần không được!

“Đợi chút!” Alois kêu to, “Chỉ cần ngươi không giết ta, ta liền. . . . . . Ta sẽ làm tọa kỵ của ngươi!”

Tiểu Duy nhíu mày một cái, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn. Không sai! Ẩn Tàng Nhiệm Vụ thưởng cho lại là hi hữu tọa kỵ!

“Thành giao.” Vỗ vỗ đầu Alois , Tiểu Duy cười đến sáng lạn.

Mà rồng hủy diệt Alois ở quay đầu mắt nhìn cung điện rỗng tuếch của mình phía sau, bi thúc khóc thét một tiếng, lập tức biến thành cự long phủ phục trước mặt Tiểu Duy .

Ô ô ô. . . . . . Cung điện của nó! Bảo tàng của nó! Thần khí của nó! Tôn nghiêm của nó! Thiên thần Caesar, đây hết thảy cũng là vì này Caesar đại lục hòa bình, nó Alois nguyện lòng hy sinh!



Tiểu Duy cao hứng nhảy lên lưng rồng hủy diệt, cười toe toét. Phải biết rằng, trong trò chơi còn không có mở ra tọa kỵ hình rồng, trước mắt phi hành tọa kỵ hình thái chỉ có dựa vào may kỹ năng chế tạo ra phi thảm, tốc độ phi hành bất khoái, phòng ngự cũng không đủ cao, gặp được phi hành loại quái chỉ có thể đường vòng đi. Hiện tại thật là tuyệt vời, ahahahahah có con cự long này, không cần nhắc đến mấy việc kia chỉ việc nó phát ra long uy cũng đủ khiến các ma thú xung quanh bỏ chạy mất dạng! HAHAHAHA! Thật làthống khoái!

“Muốn đi đâu nhi?” Alois đứng lên, mở rộng đôi cánh hỏi nữ nhân loại ngồi trên lưng mình.

“Chủ thành.”

“Ách. . . . . . Đó là chỗ nào?” Alois thật cẩn thận hỏi, chẳng lẽ nói là mình quá mức cô lậu quả văn bất thành? Như thế nào cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua thành phố nào có tên này?

“Chính là Tát Phỉ Lạp Tư đế đô! Ngu ngốc!” Tiểu Duy không chút khách khí liếc mắt nó một cái.

Alois lần này thật sự buồn bực, tuy rằng nó chưa trưởng thành, nhưng vì cha của mình, cũng chính là tiền nhiệm rồng hủy diệt mất quá sớm nên Alois vẫn còn là vị thành niên giữ vị trí này, lại không nghĩ rằng chưa đầy ba tháng đã gặp phải nữ nhân loại biến thái này!

“Kia. . . . . . Đi chỗ nào làm cái gì?” Alois chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.

Trước đây khi bắt ma sủng có một số ma sủng nói chuyện với chủ nhân nhưng quả thật chưa từng thấy ma sủng nào nói chuyện dài dòng như nó, chả lẽ đối với loài rồng trước khi chủ nhân làm gì đều phải báo cáo cho nó? Tiểu Duy nghĩ, không hờn giận nhíu mày, nhưng vẫn là trả lời Alois.

“Đi giao nhiệm vụ.”

Alois nghe nói đáp án này thời điểm sửng sốt một chút, chẳng lẽ nói có người tuyên bố nhiệm vụ muốn giết nó? Không đúng, muốn giết cũng không hẳn là giết nó, có thể là đến giết cha nó , nó vẫn nhớ rõ phải báo thù rửa hận cho phụ thân, chắc chắn là kẻ lần trước giết cha tuyên bố nhiệm vụ này cho nên nữ nhân loại biến thái này mới đến gây loạn,may mắn chính mình thông minh a. . . . . .

Alois mở rộng cánh bay lượn ở trên bầu trời, Tiểu Duy cảm thụ tốc độ so với cưỡi phi thảm hoàn toàn bất đồng tốc độ, nheo mắt lại hưởng thụ, trên mặt khống chế không nổi lộ ra nụ cười tươi.

Đây mới gọi là tọa kỵ! Đây mới gọi là ngự rồng!

Gió thổi thổi tóc Tiểu Duy lên, đôi ngươi màu nâu lóe ra khác thường thần thái, nhìn chăm chú vào đường chân trời phía xa.

Chính là không ai nghĩ rằng thế giới giả thiết trò chơi cư nhiên sẽ biến thành sự thật. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook