Mẹ Thơm Một Cái

Chương 37: 05/5/2005

Cửu Bả Đao

29/01/2015

SỰ KIỆN 1

Vẫn lo lắng vấn đề đi nghĩa vụ quân sự.

10/5 là thời hạn xin làm nghĩa vụ thay thế đợt duy nhất của năm. Sắp hết hạn rồi. Tôi đến phòng nghĩa vụ quân sự của chính quyền thành phố để hỏi tiến độ kiểm tra lại sức khỏe. Phòng trả lời ngày 30/3 tôi mới kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện cựu chiến binh Vinh Dân xong, quy trình tiếp theo phải mất một tháng rưỡi, vì thế không kịp biết kết quả trước 10/5.

“Vậy tôi có thể xin nghĩa vụ thay thế trước không?” Tôi hỏi.

“Không được, anh đã xin kiểm tra lại rồi, phải chờ kết quả kiểm tra.” Người phụ trách trả lời.

Vì thế nên, sau tháng Bảy năm nay, tôi có thể trở thành anh lính bất cứ lúc nào, nhưng mà cũng có thể tận dụng dịp này để thử xem tốc độ sáng tác của tôi sẽ bùng nổ dưới áp bức thế nào. Cứ cảm thấy dù có đi lính thì ba bốn tháng xong một cuốn truyện vẫn dễ như trở bàn tay.

SỰ KIỆN 2

Gần đây tinh thần mẹ rất tốt, hằng ngày đều giữ được tâm trạng vui vẻ, ngày nào cũng xem phim truyền hình, xem tạp chí Next Magazine.

Tóc đã mọc ra rồi, rất xoăn, xoăn ở cấp độ người da đen. Chúng tôi luôn nhấn mạnh cho mẹ biết tóc của mẹ đang dài ra liên tục, nhưng mẹ vẫn nửa tin nửa ngờ, cho rằng chúng tôi chỉ đùa cho mẹ vui, cho đến hôm bác sĩ điều trị phát biểu ý kiến về tóc của mẹ, mẹ mới dương dương đắc ý.

“Kỳ lạ thật, xưa nay chỉ thấy bệnh nhân hóa trị rụng tóc, chưa thấy ai lại mọc thêm tóc cả.”

Bác sĩ điều trị tấm tắc.

Tóc mới của mẹ rất dễ thương, đen nhánh, hy vọng nó ám chỉ mẹ sẽ bình phục hoàn toàn.

SỰ KIỆN 3

Có một thím quét dọn rất tốt, nhưng lại kể cho mẹ và anh cả mấy mẩu chuyện kỳ quặc về bệnh nhân ung thư.



Trường hợp 1. Một nữ bệnh nhân đính hôn không lâu thì nhập viện, bạn trai bỏ việc, tập trung chăm sóc cô gái, nhìn khá cảm động. Nhưng thím này vẫn thắc mắc sao không thấy mẹ của bệnh nhân đến chăm con gái, để cho chàng thanh niên vốn đầy triển vọng phải bỏ việc để chăm sóc cô?

Trường hợp 2. Có một bệnh nhân nam, sau khi đính hôn thì phát bệnh. Từ khi nhập viện, cô bạn gái không đến thăm lần nào, bệnh nhân rất đau khổ, sau vài lần hóa trị đã ra đi. Thím này dĩ nhiên rất phẫn nộ với kết cục như vậy.

Trường hợp 3. Có một cô gái mắc bệnh ung thư, anh bạn trai ngoại quốc chăm sóc quên ăn quên ngủ. Đến lúc anh bạn trai có việc phải về nước một chuyến. Ai ngờ từ biệt cô gái xong, hôm sau cô gái đã ra đi. Ôi, trường hợp này buồn nhất.

Tuy nhiên thím này kể ba trường hợp và liên tục nhấn mạnh có nhiều bệnh nhân cứ tưởng đã bình phục, nhưng lại đột ngột lăn ra chết, ảnh hưởng rất tiêu cực đến niềm tin điều trị của bệnh nhân. Anh cả nghe mà gan ruột rối bời, chỉ biết cầu nguyện để thím đừng kể tiếp trường hợp 4. A Di Đà Phật, bà thím gở mồm.

Sau đó tôi nhớ đến một tin tức xã hội gần đây khiến mọi người hết sức cảm thán.

Có một cô gái, qua giới thiệu gặp mặt rồi kết hôn, cưới nhau chưa lâu thì bị ung thư, chồng cho rằng cô đã biết mình bị ung thư nhưng vẫn làm đám cưới chỉ để đẩy trách nhiệm chăm sóc cho chồng. Anh chồng giận lên bèn thuê một căn hộ cho vợ tự chăm sóc. Trong bản tin, ống kính cho thấy người vợ co ro tấm thân gầy yếu, đầu trọc lóc, rất giống mẹ khi vừa biết mình mắc bệnh, một thân một mình sống trong căn hộ hầu như không có đồ đạc gì, đắp một tấm chăn mỏng manh, khiến người xem không nỡ nhìn, rất xót xa.

Thực ra người bệnh này hết sức đáng thương. Một thân một mình chịu đựng, về mặt tinh thần không được một chút an ủi nào, rất dễ buông xuôi. Một khi tâm lý đã buông xuôi thì sức khỏe suy sụp chỉ còn là chuyện sớm chiều.

Nhưng tôi ít nhiều cũng hiểu thái độ cáu giận đùn đẩy trách nhiệm của người chồng. Giới thiệu gặp gỡ rồi lấy nhau thường chưa kịp xây dựng tình cảm cách mạng với đối tượng, mà đã phải đối mặt với trách nhiệm chăm sóc nặng nề và áp lực về tâm lý. Ngoài nghĩa vụ chăm sóc xét từ mặt đạo đức, tôi cũng không cảm thấy lý do đương nhiên và chắc chắn nào khác.

Có điều anh chồng bị chửi mắng cũng xứng đáng, đời này làm gì có cái gì hai đầu đều là chuôi mà nắm.

SỰ KIỆN 4

Hiện tại là 3 giờ sáng, chuẩn bị đi ngủ.

Gần đây Lốc xoáy Đài Loan càng ngày càng buồn cười. Người đàn bà điên Diệp Mỹ Kỳ đã chết, nhưng lại tòi ra một cô em gái điên giống y chang (dù sao tài khoản ngân hàng của diễn viên chỉ là một), AIDS phổ biến như cúm theo mùa, lây qua lây lại. Mọi người thình lình lo lắng, đột nhiên cáu giận, bất chợt hân hoan vui sướng. Cuối cùng Trịnh Văn Hoa công bố kết quả thi. Viên Trí Long, Hoàng Bình Thu và một chị sồn sồn tôi không nhớ ra tên đã trúng thầu. Nói thế là, người lây bệnh AIDS cho Hoàng Bình Thu là Hắc Chi chắc cũng bị AIDS còn gì? Hắc Chi tại sao mắc AIDS? Chẳng lẽ bị Viên Trí Long xơi rồi? Không có gì phức tạp, chỉ quá nực cười.

Kênh truyền hình công cộng rốt cuộc đã hiểu ra vấn đề, sáng mai bảy giờ sẽ phát sóng trận thứ hai của Vương Kiến Dân ở giải MLB[1], đội Yankees đấu với Tampa Bay Devil Rays. Vương Kiến Dân (trông rất giống nghệ sĩ Hầu Xương Minh) sẽ ném chính. Hy vọng có thể ném thần sầu. Bởi vì tôi đang định sáng ra cố bò dậy xem mà!

[1] Giải bóng chày hàng đầu thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Thơm Một Cái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook