Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 20: Chương 20

Ninh Giang Trần

23/11/2016

Thẩm Xán Nhược thoát khỏi vòng vây, cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, phun một ngụm máu tươi ra ngoài.

Tư Mã Tự chậm rãi đi tới, mở tay ra, một viên thuốc nằm trên tay.

Hắn quay đầu, nhắm mắt, ổn định hô hấp.

"Cần gì phải gây khó dễ với chính mình?"

"Ta sẽ không đồng ý. Ngươi không cần uổng phí tâm cơ."

Tư Mã Tự thở dài: "Ta hiểu, cho nên sẽ không ép buộc ngươi nữa. Ngươi không nhanh chữa thương đi, Liễu cô nương này cũng không đợi được đến lúc ta đi cứu nàng đâu."

"Ngươi ──" Thẩm Xán Nhược nghi ngờ quay đầu lại, thấy Tư Mã Tự lẳng lặng nhìn hắn, không cười.

"Lúc đầu gặp ngươi, ta chỉ nghĩ, đứa trẻ này sau này nhất định sẽ là phiền toái của ta. Không ngờ quả đúng như thế. Coi như kiếp trước ta thiếu nợ ngươi." Tư Mã Tự tức giận nói.

Thẩm Xán Nhược nhìn hắn chăm chú một lúc lâu: "Cám ơn ngươi."

Tư Mã Tự xoay người: "Đi thôi, Đông Phương thế gia sắp loạn, không đi sẽ không đi được nữa."

Vốn Thẩm Xán Nhược định hỏi kỹ, die.nd;an/le.quyd/on nhưng nhìn vẻ mặt không muốn nói của hắn, cũng bỏ qua.

Lúc này, Đông Phương thế gia là một biển lửa, bóng áo vàng nhẹ nhàng hạ xuống, giống như luyện ngục trên trần gian.

"Lâm chủ, Đông Phương thế gia có 182 miệng, võ lâm nhân sĩ 304 người, không một ai chạy thoát."

Khăn che mặt bị lột xuống, Gia Lăng chăm chú nhìn phương xa, chắc hắn cũng đã đi rồi.

Cuối cùng, hắn thay đổi kế hoạch, cho dù ai thấy người kia, cũng không thể không chịu ảnh hưởng. Nhưng có thể ảnh hưởng đến hắn, thật là ngoài ý muốn.



Hắn có một loại dự cảm, Tư Mã Tự đi lần này, sẽ không bao giờ quay đầu liếc nhìn Trung Nguyên mà hắn mưu cầu nhiều năm nữa.

"Gia Lăng, ngươi có muốn làm bá chủ Trung Nguyên không?"

Khi đó, hắn chỉ muốn có thể khống chế mình thôi. Mười năm trôi qua, hắn khống chế được Hạnh Hoa Lâm, khống chế hai phe hắc bạch, thậm chí khống chế cả triều đình. Hắn luôn ngồi tít trên cao, không để ai vào trong mắt.

Vậy mà, dù sao hắn vẫn là Tư Mã Tự. Khi hắn nói "Ta chán, Trung Nguyên cho ngươi chơi ", khi hắn buông tay, hắn lại thật sự không lưu luyến chút nào mà bước thẳng.

Hi vọng hắn có thể tìm được món đồ chơi mới đi, nếu không ngược lại sẽ là mầm họa nhân gian.

Gia Lăng xoay người, nhìn lửa cháy hừng hực, còn có một nhóm nhân sĩ võ lâm cúi đầu xưng thần, lộ ra một nụ cười khuynh đảo chúng sanh.

Tư Mã Tự, ngươi hãy nhìn ta đùa giỡn giang hồ như thế nào đi!

Diễn đàn Lê Quý Đôn

Lại nói đến Thẩm Xán Nhược và Tư Mã Tự lên đường không lâu, liền gặp Lưu Phong. Vạt áo hắn dính máu, dường như đã đợi khá lâu.

Tư Mã Tự xuống ngựa, đi tới trước mặt hắn: "Ngươi tha cho Nam Cung Lăng Tinh?"

Lưu Phong không nói một lời.

Tư Mã Tự giơ tay, cho hắn một cái tát: "Sao vậy, lại coi trọng cái đứa con nít mặt búng ra sữa đó rồi hả?"

Lưu Phong ôm lấy bên mặt, vẫn trầm mặc.

Thẩm Xán Nhược cảm thấy hai người kia thật sự kỳ quái, Lưu sư phụ là người tâm cao khí ngạo, cố tình lại không đánh, không cãi, không hoàn thủ với Tư Mã Tự. Còn Tư Mã Tự đối xử với ai cũng ôn hòa, không cáu kỉnh (cho dù là mặt ngoài), nhưng vừa gặp Lưu Phong thì trở nên vừa điêu ngoa vừa tùy hứng, hơn nữa giống như luôn. . . . . . Ghen. Thẩm Xán Nhược cũng không nắm chắc điều này lắm, hai người rõ ràng đều là nam nha. Thế nhưng cái cảm giác này khiến hắn không

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mẫu Nghi Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook