Lịch Sử Tiến Hóa Của Củi Mục

Chương 21: 15: Đạn mù màu đỏ.

Tạp Cổ Á

11/10/2016

Editor: Sec – chan

Lần viễn chinh ngoài thành này ngoài việc khảo sát địa hình như mấy lần trước thì còn có thêm một cái nhiệm vụ mới nữa, đó là tới rừng khổng lồ, sau đó thu hồi một số lượng lớn nhựa cây.

Sau khi nghiên cứu chế tạo thành công giao thể, đội trưởng đã ủy thác xưởng công binh chế tạo một số đạn pháo để thử nghiệm nhưng rõ ràng một điều là, không đủ nhựa cây.

Đối với tôi và Nico, lần này viễn chinh này có khả năng cởi bỏ bí ẩn trong chúng ta về việc Iermu mất tích. Lộ tuyến của binh đoàn trinh sát trong mỗi lần viễn chinh đều không thay đổi nhiều, cho nên lần này hẳn là sẽ đi qua tòa trấn bảo. Đây sẽ là một cơ hội để cởi bỏ bí ẩn.

Còn Tinh Tinh…… Trong khoảng thời gian này ta luôn bỏ qua sự tồn tại của nó nhưng bây giờ đối mặt với cuộc viễn chinh ngoài thành, ta lại không thể không nghĩ đến mối đề dọa tiềm tàng này.

Tinh Tinh thật sự rất khó để nắm bắt, lần viễn chinh ngoài thành trước nó tập kích quân cánh phải, lại phục kích chúng ta ở trấn tỏa, đánh cho chúng ta trở tay không kịp, bí ẩn về sự mất tích của Iermu đến nay vẫn chưa được sáng tỏ, nếu lần này lại lọt vào sự tập kích của nó cũng là không đáng ngạc nhiên lắm.

Hiện tại cũng chỉ có thể âm thầm hi vọng phỏng đoán lúc trước của ta chính xác, Tinh Tinh không vừa lòng với lực lượng hiện tại nên tạm thời không ra tay. Mặc dù điều này cũng chỉ được coi là kéo dài chút hơi tàn, nhưng vừa hay có chút thời gian để chuẩn bị

Đã có kinh nghiệm của lần viễn chinh trước, binh đoàn trinh sát lại một lần nữa bước vào địa bàn của titan.

Ta vẫn như cũ bị xếp vào cánh phải – cánh quân có tỷ lệ tử vong cao nhất. Ta có chút chán nán, đặc biệt là khi phát hiện Eld, Auruo, Gunter cũng đều ở cánh phải ta càng thêm chán nản. Đây nhất định là do số phận, phải chết thì cùng chết, ai cũng đừng nghĩ thoát đi.

Nico cũng ở cánh phải, khoảng cách khá gần với ta. Levi lần này cũng ở cánh phải. Về cơ bản, hắn là chỉ huy của cánh phải. Hanji cùng hành động tại phía trước với đội trưởng, bởi vì muốn lấy được nhựa cây khổng lồ thì cần có tin tức của Hanji.

Mà trọng điểm là, Melinda đã lâu không thấy cũng ở cánh phải. Nhưng nàng cũng không ở gần với ta, ở phía trước ta, trung gian còn có vài người ngăn cách. Cho dù như vậy, ta vẫn nhìn thấy từng hành động của nàng.

Lúc nhìn Melinda cưỡi ngựa ở phía trước, ta liền nhịn không được nhớ tới chuyện ngày hôm trước……

Melinda tìm tới ta trước buổi viễn chinh một ngày.

Lúc đó ta cũng hơi ngạc nhiên, tuy nhiên thời gian qua lâu như vậy, ấn tượng về chuyện kia đã phai nhạt. Vì thế ta mỉm cười hỏi nàng:“Ngươi tìm đến ta có chuyện gì?”

Người biết ta đều biết chuyện Melinda quấn quít ta. Bầu không khí có chút xấu hổ. Người chung quanh đều thức thời rời đi. Ta nhìn chằm chằm nàng chờ nàng trả lời.

Melinda dường như cố lấy lòng can đảm, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt ta, nghiêm cẩn nói:“Thật xin lỗi!”

“……” Ta liền thuận miệng nói:“Ah, không quan hệ.”

Melinda không nghĩ rằng ta sẽ phản ứng như vậy, ngẩn người nhìn ta. Sau đó, nàng phục hồi lại tinh thần, đôi mắt to tràn ngập áy náy:“Thật sự rất xin lỗi, Petra học tỷ. Ta không nên lừa ngươi như vậy. Nhưng là, ta vô cùng thích binh trưởng……”

“Ah.” Ta vẫn thuận miệng đáp.

Melinda có vẻ không vừa lòng với phản ứng của ta, khuôn mặt cứng đờ lại, tiếp tục nói:“Học tỷ, ta đã nghĩ thông suốt . Muốn ở cùng với Binh trưởng Levi thì ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ. Cho nên, từ đây về sau, ta nhất định sẽ nỗ lực ! Mời Petra học tỷ cũng nỗ lực lên!”

“Ah…. việc này……” Ta lúng túng gãi đầu.

Khuôn mặt của Melinda sáng lên, có vẻ như đang mong chờ phản ứng tiếp theo của ta.

“Không cần gọi ta là học tỷ ~ kỳ thật ngươi năm nay mười tám tuổi đúng không, ta mười bảy tuổi Aha [ha,] kêu như vậy làm ta có vẻ còn già hơn ngươi ~” Ta có chút u buồn. Phía trước hơi ngại sửa chữa nàng, nàng cũng gọi thuận miệng, sau lại quên mất. Bây giờ cuối cùng cũng nói hết lời trong lòng ra, thật tuyệt a.

Sau đó, bỏ qua biểu cảm cứng ngắc của Melinda, ta vừa gãi đầu vừa quay người bước đi.

Ta không quan tâm chuyện phía trước, không có nghĩa là ta sẵn sàng để tiếp tục tin tưởng, dù sao nàng đã từng coi ta là đứa ngốc mà đùa bỡn. Một sự thật hiển nhiên a.

Ta đắm chìm trong kí ức, đột nhiên nghe thấy phía trước kêu lên. Ngẩng đầu nhìn lên, trước mặt xuất hiện hai titan 15m.

Binh lính phía trước cứ kêu to:“Mau thay đổi phương hướng! Di chuyển về phía bên trái a!”“Không còn kịp rồi! Vừa rồi chúng ta không phát hiện titan ở bụi cây! Khoảng cách hiện tại quá gần!”“Mau phóng ra đạn tín hiệu màu đen! Có thể là loại dị thường!”



Tim ta thắt chặt lại, khoảng cách xác thực rất gần, khả năng thật sự phải tấn công trực diện .

Đột nhiên trong đội ngũ có một bóng đen bay lên. Chúng ta còn chưa thấy rõ động tác, bóng đen kia liền nhanh chóng đâm vào gáy titan.“Bá” một tiếng, máu tươi vẩy ra, thân mình titan gục xuống. Đúng lúc này, bóng đen kia lại nhanh chóng giảm tốc, né tránh bàn tay của titan. Sau đó, hắn điều chỉnh tư thế để bay lên, vung dao lên chém vào sau gáy titan. Titan kia nhất thời liền quỳ xuống. Hai chân hắn nhảy lên đỉnh đầu của titan, mà ngựa hắn vừa hay lại chạy đến phía sau titan. Người nọ liền lập tức nhảy xuống. Hai titan đan chéo nhau, hai cái thi thể ầm ầm ngã xuống đất.

Tất cả diễn ra trong tích tắc. Có khả năng làm như vậy cũng chỉ có Levi .

Lúc này binh lính phụ trách bắn đạn tín hiệu còn chưa kịp nổ súng, ngây người cầm súng.

Levi tiếp tục giục ngựa trên đường, lớn tiếng ban hành mệnh lệnh:“ Lúc gặp phải titan không được hoảng loạn cũng không được hành động thiếu suy nghĩ! Toàn bộ đội ngũ tuyệt đối không được dừng chân lại!”

Trong lòng ta nhịn không được bội phục sự bình tĩnh của Levi. Nói đến cùng, Levi là nhân loại mạnh nhất, các phương diện nhất định đều phi thường xuất sắc. Nếu Levi một cái không cẩn thận trở thành bữa ăn, phỏng chừng nhân loại thực sự rơi vào nguy hiểm.

Tốc độ vừa rồi của hắn nhanh như vậy, quả thực là đã vượt qua giới hạn của con người. Đương nhiên cũng có có thể là dáng người bé bỏng [?] nên thuận tiện…… Ta yên lặng đánh giá lại chính mình một chút, quyết định nếu thật sự cần chiến đấu thì trước tiên phải cởi bỏ áo choàn để tránh gia tăng lực cản của không khí. Cái kỹ năng con quay này của Levi mặc áo choàng mà tốc độ đều nhanh như vậy, thực không khoa học! ( vốn có khoa học đâu! ==)

Vô tình ngẩng đầu, ta hoảng sợ phát hiện Melinda luôn nhìn chằm chằm Levi, cái ánh mắt này khiến ta nhịn không được rùng mình một cái. ( chị ấy phát hiện nguy cơ… >.<)

Levi ngươi rõ ràng tự cầu nhiều phúc đi…… Bị nàng xem trọng phỏng chừng không có kết quả tốt…… Tuy rằng là bị người phụ nữ không từ thủ đoạn vì yêu như Melinda yêu cũng khá cảm thấy hạnh phúc đấy [?], nhưng về lâu dài thì chưa biết được.

Nhưng ta lại nghĩ, Levi nhất định sẽ không ngại.

A a, đến cùng đang miên man suy nghĩ cái gì a.

Đội ngũ binh đoàn trinh sát đã đi đến bình nguyên. Trên bình nguyên mênh mông vô bờ, ẩn phía xa có mấy điểm đen, là titan đang di chuyển. Chúng nó cách chúng ta đều rất xa, không đủ uy hiếp.

Nhìn gần, cỏ trên đất có chút thưa thớt, chính là một nắm mà thôi, nhưng là nhìn xa một chút, từng lớp cỏ kết lại thành cả một lùm, titan ở phía xa chậm rãi di chuyển, làm nổi bật sắc cỏ vàng cùng bầu trời xanh bụi, cảnh sắc nhìn qua vậy mà khá bình yên.

Đi tiếp một đường, chúng ta trải qua chiến trường bắt giữ titan lúc trước. Qua thời gian lâu như vậy, máu tươi của Stanley cùng các binh lính hy sinh đã không còn, trên đường cỏ dại mọc um tùm khô cứng, đong đưa theo gió nhẹ. Ngọn cỏ đầu nhọn, lung lay trước gió, cũng đánh vào tim chúng ta .

Chúng ta còn trải qua lần viễn chinh ngoài thành bị tập kích trên sườn núi. Tình cảnh trong mộng lần lượt hiện lên trước mắt ta, tiền bối vì cứu ta mà hy sinh như thế nào, Petra chân chính rơi xuống vách núi như thế nào, ta được Eld cùng Levi cứu viện như thế nào, hết thảy đều thật rõ ràng, cảnh tượng giống như mới trải qua ngày hôm qua.

Mảnh thảo nguyên này, lúc trước từng đã là khu giàu có nhất thành Maria, rau dưa nơi này trồng có thể bán được giá rất cao. Hiện tại ta còn mơ hồ tìm được dấu vết các cơ sở thủy cựu nông nghiệp. Ở trong này cưỡi ngựa cần đặc biệt cẩn thận, nếu ngựa một cước đạp vào cống dẫn nước, chân ngựa sẽ bị gãy không thể lại tiếp tục cưỡi.

Sau khi titan chiếm lĩnh tường thành Maria, khu khai khẩn này liền hoàn toàn bị hoang phế. Bờ ruộng biên phòng cũng đã sớm bị tàn phá, ngựa thường thường còn đạp đến dụng cụ kim khí gì đó. Ta cưỡi ngựa chạy, đá đến một cái cái gì đó. Vật kia bị đá vào mà hiện ra. Ta ngưng thần nhìn lại, phát hiện đó là một cái bình đựng bằng đồng, chuyên dùng để bảo quản thực phẩm.

Ta lại nhìn một mảnh thảo nguyên hoang vắng, nhịn không được thở dài.

Trải qua này hai trận tắm máu, nhìn đến titan, thù hận sâu sắc lúc trước đến bây giờ trở nên bình tĩnh lạnh nhạt. Không phải là không để ý đến sự hy sinh của bọn họ, mà cái chết của bon họ luôn tồn tại trong tim mọi người. Nhưng mọi người đều biết đến thù hận cá nhân là vô ích. Chúng ta phải tin tưởng lẫn nhau, không thể vì tình cảm của một người mà bị ảnh hưởng. Có như vậy, toàn bộ binh đoàn, thậm chí cả nhân loại, mới có cơ hội đấu lại với titan.

Nico ở bên cạnh vẫy tay như chú mèo Lucky ( Manekineko), ta rốt cục chú ý tới nàng.

Nico thấy ta hoàn hồn, tiếp tục nắm dây cương, nghiêm mặt hỏi:“Ngươi vừa mới nghĩ cái gì a!”

Ta sửng sốt:“Không, ta cái kia…… Cảm thán thế nhân lúc phồn hoa lúc ảm đạm……”

Nico nghe xong lời ta nói, cũng đem ánh mắt hướng xa xa, thật lâu, mới thu hồi ánh mắt, buồn bã nói:“Kỳ thật…… Nhà của ta phía trước cũng ở trong thành Maria……”

Ta có chút giật mình, truy vấn nói:“Chẳng lẽ ngươi cũng là…… người thấy qua titan xâm nhập năm 845?”

Nico yên lặng gật gật đầu, nửa ngày mới mở miệng. Giọng nàng không lớn, nhưng vẫn nghe được rõ ràng:“Nhà của ta trước kia ở Shiganshina. Lúc một nhà chúng ta biết được tin tức titan đột phá tường thành cũng đã muộn, lúc đó titan đã vào trấn nhỏ của chúng ta. Ta cùng ba mẹ chạy ra phòng ở không bao lâu, liền nghênh diện một con titan.”

Trong lòng ta có chút thương cảm, đã đoán được kết cục của chuyện xưa, nhưng vẫn cứ nghiêm cẩn nghe.

“Lúc đó titan còn không phát hiện chúng ta, nhưng là kia cũng chỉ là thời gian sớm muộn gì vấn đề. Nếu lại kéo dài thời gian lời nói, chúng ta hội ngộ đến càng nhiều titan. Khi đó, chúng ta đều dọa choáng váng. Ba ba trước phản ứng đi lại, thừa dịp titan còn chưa có phát hiện chúng ta, cố ý chạy đến bên kia la to. Kia chỉ titan bỗng chốc liền thấy ba ba. Lúc này, ba ba quay đầu thật sâu nhìn ta cùng mẹ liếc mắt một cái, liền kêu to hướng bên kia chạy tới . Ba ba khi đó ánh mắt, ta này cả đời đều quên không được.”

“Ta lúc đó hoàn toàn dọa choáng váng, căn bản là không lưu nước mắt. Mẹ khi đó đã ý thức được ba ba hy sinh chính mình đến bảo hộ chúng ta. Nàng cố nén nước mắt, lôi kéo ta liều mạng bôn chạy. Ba ba tiếng quát tháo rất nhanh liền đình chỉ. Yên tĩnh một lát, ta nghe được ba ba ẩn nhẫn đến cuối cùng kêu thảm thiết. Thẳng đến khi đó, ta tài phản ứng đi lại, biết ba ba vì chúng ta làm cái gì.”



Ta nghe, liên tưởng đến Eren mẫu thân, trong lòng nhịn không được một trận bi thương.

“Ta cùng mẹ nỗ lực ngăn tiếng khóc, sợ đưa tới càng nhiều titan. Chúng ta chạy ra một đoạn đường, đã có thể thấy con sông phía trước cùng với con thuyền vận chuyển dân chạy nạn chuẩn bị khởi hành. Nhưng ngay lúc này, phía sau truyền đến tiếng bước chân ù ù. Chúng ta nhìn lại, mặt sau một titan đã phát hiện chúng ta.”

“Thuyền chạy nạn thấy có titan đuổi theo, liền lập tức chuẩn bị thu mỏ neo khởi hành. Mẹ thấy tình huống khẩn cấp, đẩy ta từ phía sau, la lớn:‘Nico! Chạy mau!’ xoay người vậy mà chạy tới phía titan. Ta đã mất đi ba ba, nên gắng giữ chặt mẹ, không cho nàng đi. Ta khi đó nghĩ, cho dù phải chết, cũng muốn chết cùng mẹ.”

Ta nghĩ tới thân thế Nico, biết nàng là cô nhi, trong lòng không khỏi càng não nề. Mẹ nàng, cuối cùng vẫn như cũ vì bảo hộ nàng mà chết.

“Mẹ lúc này đột nhiên tát ta một cái, lúc đó ta ngây ngẩn cả người, theo ý thức buông lỏng tay ra. Mẹ rơi lệ mà nói với ta:‘Ba ngươi đi chịu chết là vì sao! Ta hiện tại đi chịu chết lại là vì cái gì! Nico! Ngươi nhanh đi lên chiếc thuyền kia! Trăm ngàn không báo thù vì chúng ta! Ngươi nhất định phải sống sót, sống tốt!’ nói xong, mẹ lại dùng lực đẩy ta, chính mình xoay người chạy tới phía titan.”

“Titan bắt được mẹ liền không rảnh đuổi theo ta. Ta rốt cục lên được chiếc thuyền. Ta biết ba mẹ hy sinh chính mình, hơn nữa bảo ta không cần báo thù, kỳ thật đều là vì ta để ta về sau có một cuộc sống an toàn, cả đời rời xa titan. Nhưng là… Nhưng là ta làm không được……” Cho dù này đã xem như chuyện cũ năm xưa, nhưng Nico nói tới đây, giọng nói mang theo nghẹn ngào.“Hiện tại, ngay cả Iermu cũng chết trong miệng titan……” Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ta:“Petra, ngươi luôn luôn an nhàn sinh hoạt tại nơi không có titan, đại khái…… Sẽ không biết đi……”

Ta nghiêm cẩn nói với Nico:“Ta có thể lý giải tâm tình của ngươi. Tuy rằng ta không có tự mình trải qua sự thống khổ khi người thân bị titan sát hại, nhưng mà cùng sinh hoạt lâu như vậy, chúng ta đã sớm đã là bạn tốt, ở trên chiến trường đồng sinh cộng tử qua. Điều đó ngươi không thể phủ định. Ngươi nói như vậy cũng quá khách khí. Nếu ngươi không để ý, cha mẹ ta cũng nhất định nguyện ý đối xử với ngươi như con ruột.” Mặc kệ là Petra trước đây hay là ta, Nico đều cẩn thận quan tâm , ta nói những lời này cũng là thật tâm thật lòng. Huống hồ lúc ta về nhà đều đem chuyện đã xảy ra tại binh đoàn đều nói cho ba mẹ, bọn họ cũng thật thích Nico, chính là cho tới bây giờ cũng chưa gặp qua.

Tuy rằng kiểu nói này có vẻ có chút khoa trương lại giả tạo, nhưng là Nico vẫn như cũ có chút giật mình, lau nước mắt nói với ta “Cám ơn”. Nhưng vẻ u buồn trong mắt nàng cũng không giảm bớt.

Ta lặng lẽ thở dài, gánh nặng trong lòng của Nico quá lớn. Đợi đến khi nàng nhìn thấy ba mẹ, tình huống nhất định sẽ có chút cải thiện. Nói đến cùng, Petra ba ba lại vô cùng tự nhiên. Phía trước lúc làm thí nghiệm có thể vui vẻ trò chuyện với Levi chính là cái bằng chứng.

Ta đang suy nghĩ, bỗng nhiên nhìn đến đạn khói màu đỏ trên không trung.

Ta cả kinh, nhanh chóng phán đoán vị trí, là cánh trái. Đạn mù màu đỏ đại biểu titan phổ thông, nói như vậy cánh trái bị titan tập kích?

Đội ngũ trung tâm nhanh chóng bắn lên đạn mù xanh lục. Là đội trưởng. Hắn dùng đạn mù chỉ thị, đội ngũ thay đổi phương hướng, hướng về bên phải mà đi.

Xem ra đây chẳng qua là một lần gặp được titan bình thường thôi. Ta thay đổi phương hướng theo đại đội, nhưng là không biết vì sao trong lòng có một dự cảm xấu.

Bỗng nhiên, một quả đạn mù màu đỏ bay lên. Vẫn như cũ là cánh trái! Trong lòng ta kinh ngạc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng cánh trái.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đạn mù màu đỏ liên tiếp được bắn lên. Bắn ra nhiều đạn mù như vậy, thuyết minh cánh trái bị số lượng lớn titan tập kích.

Đây chắc không phải do Tinh Tinh làm chứ? Trong lòng ta đột nhiên có chút sợ hãi, nhịn không được nhìn về phía Levi.

Levi cũng nhìn chằm chằm hướng cánh trái, nhưng biểu cảm lại rất trấn định.

Ta thấy hắn trấn định, cũng thoáng yên lòng, nhưng vẫn là nhịn không được nhìn về phía cánh trái.

Đúng lúc này, đạn mù màu đỏ lại được bắn lên, khoảng cách lại càng gần hơn.

Thần kinh vừa thả lỏng của ta lại căng cứng lại. Khoảng cách càng gần, thuyết minh…… titan đang cố tiếp cận trận hình trung tâm.

Trong thời gian ngắn như vậy, cánh trái không có khả năng toàn diệt. Titan khả năng trực tiếp đi ngang qua trận hình, đến cùng là vì cái gì? Chẳng lẽ đàn titan này đều là loại dị thường?

Trung tâm dâng lên đạn mù màu vàng. Đây là chỉ thị toàn quân gia tốc.

Khoảng cách đạn mù càng ngày càng gần. Mọi người thu được chỉ thị, đều như được đặc ân, ào ào huy động roi đánh ngựa. Đội ngũ gia tăng tốc độ nhanh, rất nhanh liền bỏ lại titan một bên.

Ta quay đầu nhìn xem đàn titan, cũng nhìn không ra cái gì đặc biệt . Chúng nó nhìn qua hoàn toàn không giống như là có tổ chức có kế hoạch mà truy kích binh đoàn, đại khái chính là vừa vặn chạy thành một đống thôi.

Ta thầm nói nguy hiểm thật, quay đầu lại phát hiện Nico luôn gắt gao nhìn chằm chằm phía sau. Titan đã dần dần không thấy, Nico vẫn nhìn chằm chằm phía sau, sắc mặt trắng bệch.

Lần này đến phiên ta quay tay giống Manekineko, mà phản ứng của Nico còn chậm hơn ta. Rốt cục, nàng lúc sau mới chú ý tới ta. Ta cố ý học giọng điệu lúc trước của nàng, nghiêm mặt hỏi:“Ngươi vừa rồi nghĩ cái gì a!”

Mặt Nico như trước trắng bệch, lời nói ra lại khiến trong lòng ta kêu cạch một tiếng:“Mặt sau có một tên titan, bộ dạng rất giống…… Iermu……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lịch Sử Tiến Hóa Của Củi Mục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook