Lâm Uyên Hành

Chương 65: Vô Cùng Dã

Trạch Trư

31/07/2020

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sóc Phương Diệp gia cũng là một thế gia, phần lớn nhà máy sản xuất lưu ly ở thành Sóc Phương là sản nghiệp nhà bọn hắn.

Sĩ tử bên người Diệp Lạc công tử cũng không phải đến đây tham gia đại khảo, mà do Diệp gia an bài, hộ tống trải đường cho hắn.

Đại khảo nhập học mặc dù nhìn như công bằng, nhưng kỳ thật bên trong có nhiều lỗ thủng có thể chui.

Những sĩ tử này phụ trách bảo hộ Diệp Lạc, gặp được sĩ tử khác, liền đánh gần chết những sĩ tử kia, lưu lại cho Diệp Lạc đào thải đối phương. Bọn hắn ở trong Thập Cẩm Tú Đồ bảo đảm Diệp Lạc lấy được đầy đủ thành tích, nếu như Diệp Lạc thành tích không đủ, như vậy bọn hắn chính là thành tích.

Diệp Lạc giết bọn hắn, cũng có thể lấy được đủ thành tích thi đậu học cung tốt nhất.

Đám sĩ tử bên người Diệp Lạc nhìn Tô Vân, ánh mắt nóng bỏng.

- Đây tuyệt đối là một lỗ hổng, chúng ta chỉ cần nhặt được lỗ hổng này, liền có thể vững vàng thi đậu Sóc Phương học cung!

Nhặt nhạnh chỗ tốt là sự tình thường xuyên phát sinh trong đại khảo nhập học, tỉ như hai người cao thủ quyết đấu, lưỡng bại câu thương liền có khả năng bị người nhặt chỗ tốt.

Tô Vân ở bên hồ đào thải trên dưới một trăm người, nỏ mạnh hết đà, tuyệt đối là một lỗ hổng lớn khó có thể tưởng tượng!

Diệp Lạc công tử hưng phấn nói.

- Tiểu tử này vô cùng có dã tính, đợi chút nữa các ngươi nhất định phải hung hăng đánh, đánh què hai chân hắn, lại đánh gãy hai cánh tay! Nếu không bản công tử cũng không dám cận thân giết hắn.

Chúng sĩ tử nhao nhao cười nói.

- Công tử cứ việc yên tâm, chúng ta làm nhiều loại chuyện này rồi.

Đột nhiên, ánh mắt bọn hắn trở nên ngốc trệ.

Chỉ thấy giữa sườn núi, Tô Vân nhảy vọt như bay, tốc độ cực nhanh, chạy đến hướng bọn hắn.

Trên bầu trời kiêu dương như lửa, tia sáng mặt trời trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ hội tụ trên đỉnh đầu Tô Vân như kỳ quan!

Vầng mặt trời đỏ nho nhỏ kia càng ngày càng sáng tỏ, quay chung quanh Tô Vân vài vòng, đột nhiên Bạo Viên sau lưng Tô Vân há miệng, nuốt vầng mặt trời đỏ kia vào cơ thể.

Bạo Viên lông vàng biến mất, hóa thành khí huyết nồng đậm, long ngâm trong khí huyết không dứt, một đầu Giao Long cất bước đi ra, râu bờm phiêu đãng, đi theo bước chân Tô Vân, đi tới hướng bọn hắn.

Tô Vân thôi động Hồng Lô Thiện Biến, tạo hóa làm công, thể nội vang lên lôi âm không ngừng, giống như long ngâm, trong ngắn ngủi một lát đã luyện hóa mặt trời đỏ, khí huyết lập tức tăng lên điên cuồng, khí huyết tiêu hao rất nhanh phục hồi tới trạng thái đỉnh phong!

Sắc mặt đám sĩ tử bên người Diệp Lạc công tử tái nhợt, một người run giọng nói.

- Công tử, chúng ta giống như nhặt không được lỗ hổng này, hay là chạy nhanh đi. . .

Sắc mặt Diệp Lạc công tử trắng bệch, phi tốc nói:

- Tốc độ của hắn quá nhanh! Các ngươi trốn được, ta trốn không được! Chư vị đồng học, cha ta giao cho các ngươi nhiều tiền như vậy, các ngươi nên lấy ra chút thành ý!

Hắn thôi động chiêu thức Tất Phương Biến, hạ sát thủ với những sĩ tử kia, quát.

- Không nên động! Giết các ngươi, có những chiến tích này, coi như bị hắn giết, ta cũng có thể thi đậu Sóc Phương học cung!

Hắn đang muốn đánh giết sĩ tử thứ nhất, đột nhiên một đạo hỏa quang đánh tới, chỉ nghe bá bá bá một chuỗi kêu nhỏ, phần lưng Diệp Lạc công tử cắm đầy Tất Phương hỏa vũ sắc bén.

Diệp Lạc công tử xoay đầu lại, cả giận quát.

- Ai làm tổn thương ta. . .

Hắn vừa quay đầu, đã thấy Tô Vân xa xa phất tay.

Bá bá bá, trên mặt Diệp Lạc công tử cắm đầy Tất Phương hỏa vũ, cơ hồ nhét thêm không được một cây châm.

Tất Phương hỏa vũ thành đám thành bụi, dưới hỏa vũ miễn cưỡng truyền đến thanh âm Diệp Lạc công tử.

- Lão tử hơn phân nửa sẽ 0 điểm, lão tử nhà ta có thể đánh chết lão tử, cái chân… Con bà nó chứ. . .

Ánh mắt những sĩ tử kia đờ đẫn, ngơ ngác nhìn Diệp Lạc công tử trở nên trong suốt, biến mất.



Tô Vân cất bước đi tới, sắc mặt hiền lành hỏi.

- Chư vị sư ca, sư tỷ, các ngươi nhìn thấy Thánh công tử ở đâu không?

Đám sĩ tử si ngốc ngây ngốc lắc đầu.

Tô Vân giật mình, lễ phép nhẹ gật đầu.

- Tạ ơn.

Đám sĩ tử nhìn hắn rời đi, có người lấy lại tinh thần, lẩm bẩm nói:

- Tiền của Diệp gia, thật khó kiếm. . .

Lại có người tỉnh táo, nghi ngờ nói.

- Chúng ta cũng là sĩ tử tham gia đại khảo, hắn vì sao không giết chúng ta?

Đúng lúc này, Tô Vân lại trở về, trên mặt mang mỉm cười lễ phép, nói:

- Chư vị sư ca sư tỷ, các ngươi yếu như vậy, ta không hứng thú hạ thủ với các ngươi, tiếc rằng ta đột nhiên nhớ, có người muốn ta cầm thứ nhất. Cho nên. . .

Hắn áy náy nói.

- Xin lỗi chư vị.

Sau một lúc, những sĩ tử này ủ rũ cúi đầu xuất hiện trên bình đài, liếc nhau, yên lặng không nói.

Chênh lệch quá xa, bọn hắn đối mặt Tô Vân, cơ hồ không có lực lượng liền bị đối phương gạt bỏ.

Oanh!

Đột nhiên một tiếng vang thật lớn truyền đến, sĩ tử trên bình đài nhao nhao theo tiếng nhìn lại, nơi xa một đầu Giao Long lăn lông lốc từ Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ giáng xuống, nện trên nóc nhà lầu cao bên cạnh.

Thân thể Giao Long kia khổng lồ trượt trên nóc nhà, đâm ngói đỏ bay loạn.

Lại bịch một tiếng thật lớn truyền đến, Giao Long màu đen kia đụng vào nóc của một lầu cao, đâm đến vỡ nát, rốt cục ngừng trượt.

Giao Long kia nỗ lực đứng lên, đột nhiên thả người nhảy, nhảy tới hướng một tòa lầu cao khác, lực bộc phát kinh người.

Nhưng vào lúc này, một hai chục tây tịch tiên sinh nhảy vọt như bay, phi tốc chạy đến.

Một vị tây tịch tiên sinh xông phía trước nhất một bên phi nước đại, một bên đưa tay trái ra, trong khoảnh khắc thần thông bay ra hóa thành một cây cầu liên tiếp hai nóc nhà lầu.

Phía sau hắn, một hai chục vị tây tịch tiên sinh kia lập tức xông lên cầu nối, cầu nối không ngừng kéo dài về phía trước, những tây tịch tiên sinh kia một bên phi nước đại một bên chuẩn bị thần thông.

Trong đó một vị tây tịch tiên sinh tu luyện thần thông Phật gia, kim quang sáng chói đột nhiên sau lưng, một tôn đại phật nhảy ra, đại thủ kim quang chói mắt chộp tới Giao Long.

Hắc Giao Long vặn vẹo thân thể, hóa thành một nam tử áo đen, cốt kiếm trong tay, bá bá bá vài kiếm, chém vỡ bàn tay của đại phật!

Lại có một tây tịch tiên sinh trên cầu một bên phi nhanh, một bên thi triển thần thông, sau lưng có một thiên văn chương màu máu phóng lên tận trời, sát khí đằng đằng, đột nhiên mấy ngàn chữ đỏ hóa thành thiên quân vạn mã từ trên không đập xuống!

Thiên quân vạn mã rong ruổi sát phạt thẳng đến nam tử Giao Long biến thành.

Nam tử áo đen kia ném cốt kiếm ra ngoài, cốt kiếm trên không trung phát ra tiếng vù vù xé gió, xuyên thấu thiên quân vạn mã, giết những tướng sĩ do văn tự biến thành kia người ngã ngựa đổ.

Nhưng thân hình nam tử áo đen kia lại bất ổn, vọt tới cao ốc đối diện.

Thân hình của hắn lại hóa thành Độc Giao Long, tứ chi bốn phía vũ động, liên tục trượt xuống mười mấy tầng lầu, phá hủy không biết bao nhiêu mái lâu, lúc này mới ổn định thân hình.

Hơn mười vị tây tịch tiên sinh từ cầu nối không trung xông lên đến lầu cao đối diện, riêng phần mình nhảy vọt như bay, nhảy xuống từ từng nóc nhà, động tác mau lẹ, nhanh nhẹn không gì sánh được.

Hắc Giao Long kia vội chui vào trong lầu cao, biến mất bóng dáng.

Hơn mười vị tây tịch tiên sinh kia cũng xông vào trong, chỉ nghe từng tiếng kêu sợ hãi truyền đến, trong đó gà bay chó chạy, náo nhiệt không gì sánh được.

Đứng trên bình đài, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy đấu pháp của Giao Long cùng những tây tịch tiên sinh đuổi theo kia cực kỳ hung hiểm.

Địa phương chật hẹp như vậy, những tây tịch tiên sinh kia khó mà vây công, không ngừng có người trúng chiêu ngã xuống.

Đột nhiên, chỉ nghe nơi xa truyền đến một tiếng hét dài, phi tốc hướng bên này tiếp cận.

- Võ Thần Thông ở đây, Yêu Long còn không chịu trói?



Trên bình đài, đám sĩ tử nhìn lại, không khỏi kích động.

- Võ thần bộ xuất thủ!

Trong tầng lầu đối diện, một nam tử khôi ngô cao lớn đứng trên nóc nhà, khom người cúi đầu.

Bá ——

Phía sau hắn, từng xiềng xích bay ra, đó là thần thông của hắn, xiềng xích sáng bóng trên không trung ghé qua, bành bành bành xuyên thủng cửa sổ lầu cao đối diện, linh động trong hành lang như rắn, khóa chặt Giao Long!

Võ thần bộ Sóc Phương vừa ra tay liền triển lộ ra bản lĩnh cường đại, bắt Độc Giao, dẫn tới một mảnh tiếng than thở.

Võ thần bộ bắt lấy xiềng xích, dùng sức kéo về, từ từ lôi Độc Giao Long ra khỏi cao ốc.

Cùng lúc đó, dưới Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, một vị tây tịch tiên sinh phi tốc đi vào Thần Tiên cư, báo cáo với phó viện trượng tứ đại học cung.

- Thiên Lâm Thượng Cảnh, phát hiện có người hư hư thực thực giống như Nhân Ma! Chỉ qua ba mươi phút đã hạ 132 sĩ tử!

Hắn đưa ra một bức họa, nhân vật trong bức họa đương nhiên là Tô Vân.

Tây tịch tiên sinh kia nói.

- Vị sĩ tử này tên Tô Vân, hương nhân Thiên Thị viên, cầu học trong Lâm Bình tường tự, quan phủ bên kia đã hồi âm, lai lịch người này không sai.

Tả Tùng Nham nghe được tên Tô Vân, không khỏi lộ ra dáng tươi cười.

- Không hổ là sĩ tử Thiên Đạo viện, thật rất lợi hại, người thứ nhất bị người xem như Nhân Ma! Thân phận của hắn, Đồ Minh hòa thượng cũng đã giấu được thiên y vô phùng.

Hắn lườm Cầu Thủy Kính một chút, đã thấy Cầu Thủy Kính nhíu mày, hiển nhiên nhận biết Tô Vân.

Tả Tùng Nham vuốt vuốt râu hoa râm, trong lòng vui vẻ.

- Xem ra vị cố nhân này cũng không biết Đại Đế phái minh sứ này đến đây tra Sóc Phương, còn phái đến một vị ám sứ. Hắn càng không nghĩ đến, ám sứ này là mao đầu tiểu tử Tô Vân!

Trong lòng của hắn có chút tự đắc, tự giác lại thắng Cầu Thủy Kính một phần.

- Đừng nói hắn, đổi lại là ta cũng không nghĩ ra. Nhưng may mắn ta nghĩ đến!

Từ khi Cầu Thủy Kính chủ động tới tìm, Tả Tùng Nham đã không để Nhân Ma ở trong lòng, hắn tin tưởng lấy thực lực cùng trí tuệ của Cầu Thủy Kính, tuyệt đối có thể nhẹ nhõm đánh bại Nhân Ma.

Bọn hắn đấu gần nửa đời, Tả Tùng Nham chưa thắng bao giờ, bởi vậy lòng tin hắn đối với Cầu Thủy Kính, cơ hồ sánh ngang lòng tin Hoa Hồ đối với Tô Vân!

Hắn tin tưởng Cầu Thủy Kính có thể tuỳ tiện giải quyết Nhân Ma!

- Ha ha, Sóc Phương quả nhiên có đại án, án quái kiếp tro, Toàn Thôn Cật Phạn, Nhân Ma, cái này chưa đi cái khác tới, xem ra nước của Sóc Phương sâu hơn ta nghĩ rất nhiều!

Tả Tùng Nham lại lườm Cầu Thủy Kính, thầm nghĩ.

- Hai người bọn họ một thượng sứ ở ngoài sáng một ở trong tối, Tô Vân ở trong tối dẫn xuất Nhân Ma, Thủy Kính ở ngoài sáng diệt trừ Nhân Ma, tìm ra hắc thủ phía sau màn, phối hợp quả nhiên thiên y vô phùng. Thủ đoạn Đại Đế thật sự rất lợi hại!

Cầu Thủy Kính hồn nhiên không biết trong óc của hắn đã nhấc lên kinh đào hải lãng, thầm nghĩ.

- Tô Vân? Tô Vân của khu không người? Theo thời gian để tính, cặp mắt của hắn hẳn đã khỏi. Chỉ là, trong thời gian ngắn như vậy hắn hẳn không có thực lực mạnh như thế mới đúng.

Cầu Thủy Kính mặc dù có thủ đoạn thông thiên, cũng không có ngờ tới vị cố nhân Tả Tùng Nham này đã an bài thân phận sĩ tử Thiên Đạo viện cùng Đại Đế ám sứ cho Tô Vân.

Hắn cũng không có ngờ tới, Tô Vân kinh lịch kỳ lạ như thế.

Lúc này, lại có người đến báo.

- Tắc Ngoại Mạc Cảnh, phát hiện có người hư hư thực thực như Nhân Ma muốn! Sĩ tử Dương Hàn, thời gian bốn mươi phút, giết 48 sĩ tử.

- Hoa Đăng Lệ Cảnh, phát hiện có người hư hư thực thực như Nhân Ma muốn! Sĩ tử Ngọc Như Thị, thời gian bốn mươi phút giết 52 sĩ tử.

- Thiên Lâu Tú Cảnh, phát hiện có người hư hư thực thực như Nhân Ma muốn! Sĩ tử Ngô Đồng, thời gian bốn mươi phút giết 166 sĩ tử!

. ..

Tây tịch tiên sinh ghi chép Dưới Thập Cẩm Tú Đồ, riêng phần mình có chỗ phát hiện, cơ hồ trong mỗi một phúc đồ đều có một hai thiếu niên cường giả siêu quần đang phát uy!

Những sĩ tử này đều là đối tượng giám sát trọng điểm, nếu Nhân Ma như muốn lựa chọn một đối tượng phụ thân, khẳng định tuyển ra một người mạnh nhất từ trong những người này!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lâm Uyên Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook