Huyền Thiên

Chương 686: Thần huyết tế, khởi động!

Ô Sơn

17/03/2013

Nam nhân thích nhất là lúc nghe tiếng ‘Ta muốn", và sợ nhất là lúc nghe được "Ta muốn nữa". Nhưng đó chỉ là dạng nam nhân bình thường, còn hạng thân thể siêu cấp cường hãn như Dương Thiên Lôi, với bản chất biến thái của một gã đàn ông thuần túy, nghe được nữ nhân nói "Ta còn muốn", hắn sao phải sợ?

Cầu còn không được!

Một phen hoan hảo đảo trời đảo đất, còn khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh, Dương Thiên Lôi đương nhiên thiếu, thiếu rất nhiều. Nhất là lúc này Đoạn Ngọc Nhan và Dương Thiên Lôi đang trong tình huống giao hòa hoàn toàn, càng khiến Dương Thiên Lôi cảm thụ được một cỗ sảng khoái chưa có bao giờ.

Điên long đảo phương, phiên vân phúc vũ, hai người không ngừng ra vào, khung cảnh xuân phong vô cùng.

Vừa tận hưởng cực khoái vừa tu hành, tâm cảnh linh hồn và thân thể cùng tiến.

Một lần, lại một lần…

Thân thể vừa được trọng tố của Đoạn Ngọc Nhan, khiến Dương Thiên Lôi cảm thụ được nghiêm túc khái niệm đề thăng phi tốc. Cho tới bây giờ, Dương Thiên Lôi vẫn luôn đơn độc tu luyện Âm Dương Niết Bàn Kinh và Huyền Thiên Chân Kinh, hiện tại có thể cùng lúc vận chuyển, hiệu quả tốt đến không ngờ.

Dưới điều kiện Dương Thiên Lôi đã sớm ngưng tụ thành pháp tắc thời không, hai người đã triền miên tu luyện được nửa năm, Dương Thiên Lôi không có bất luận đan dược hay linh vật thiên địa gì trợ giúp, chỉ bằng thể chất biến thái của mình đề thăng tới ngũ trọng thiên!

- Hô…

Khi Dương Thiên Lôi thời dài một hơi, chậm rãi mở mắt, thấy Đoạn Ngọc Nhan đang quấn chặt trên người mình bỗng nhiên ngâm lên một tiếng say lòng người, chuyện tiếp theo càng khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc tròn mắt, quả thực không thể tin tưởng vào mắt mình!

Đoạn Ngọc Nhan dĩ nhiên ngay trước mắt Dương Thiên Lôi, tản mát ra từng đạo quang mang sáng ngọc, trực tiếp dung nhập vào trong thân thể Dương Thiên Lôi.

Không phải mi tâm.

Là thân thể!

- Ngọc Nhan?

Trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi cảm ứng được rõ ràng, Đoạn Ngọc Nhan dĩ nhiên tiến nhập vào tế bào hạch tâm của trái tim mình, tạo thành một khối dung nhập vào trong vô số những tế bào khác.

- Ừm… Ta ngủ một lát…

Thanh âm Đoạn Ngọc Nhan mang theo một tia uể oải, vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.

Tình huống này là sao?

Chẳng lẽ Đoạn Ngọc Nhan lại giống như Tiểu Bạch, trở thành sủng vật của mình? Nhưng rõ ràng không phải, nếu là sủng vật, tự nhiên phải tiến vào trong mi tâm, chứ không phải trái tim thế này. Nhưng không phải sủng vật, sao có thể tự động dung nhập trong cơ thể mình, hơn nữa không hề thấy điều gì bất ổn?

Dù Dương Thiên Lôi có kiến thức uyên bác, cũng không mò được chút đầu mối nào, chỉ có thể thêm một lần quy kết cho Huyền Thiên Chân Kinh và năng lượn thần bí mà thôi.

Vù!

Một đạo lưu quang hiện lên, sau một lát, Dương Thiên Lôi đã thoát khỏi bên trong tinh cầu, khi hắn thấy được khung cảnh xung quanh, không khỏi nhíu mày.

- Không gian hỗn loạn, đây là địa phương nào đây?

Thần niệm ngũ trọng thiên cường hãn vô cùng bắt đầu tản ra, dĩ nhiên không hề chạm đến điểm bình cảnh không gian nào, hiển nhiên hai người đã đi vào sâu trong không gian hỗn loạn, cũng giống như lần trước Dương Thiên Lôi bị hai yêu nữ Võ Hồn Điện bắt giữ, căn bản không biến mình đã lưu lạc tới nơi nào, đâu mới là phương hướng quay trở lại. Hơn nữa, lần này so với lúc trước càng nghiêm trọng hơn. Lần trước, ít nhất Dương Thiên Lôi còn có bình ngọc lưu ly, tuy rằng Lăng Hi suy đoán khi Dương Thiên Lôi tấn chức Thần Đạo sẽ có thể mở ra khí tức ấn ký tinh cầu có liên quan đến bình ngọc lưu ly, tuy không phải sự thực nhưng vẫn có chút ít hi vọng.



Nhưng hiện tại, Dương Thiên Lôi có pháp bảo gì?

- Thông Thiên Cổ Thụ! Ta có Thông Thiên Cổ Thụ!

Ngay khi Dương Thiên Lôi bí bách, bỗng nhiên nghĩ tới Thông Thiên Cổ Thụ, nó đã cắm rễ sâu tại Tam Thập Tam Thiên, chỉ cần mình không cách quá xa vị trí khu vực Tam Thập Tam Thiên, Thông Thiên Cổ Thụ vẫn có thể tương liên với khí tức của mình.

- Không được…

Thế nhưng vừa nghĩ tới Thông Thiên Cổ Thụ, Dương Thiên Lôi nhất thời phát hiện ra một vấn đề kinh khủng. Hắn và Đoạn Ngọc Nhan tu luyện Âm Dương Niết Bàn Kinh vừa lĩnh ngộ vừa tận hưởng cực khoái, căn bản không ý thức được tới vấn đề kia. Hiện tại, hắn bỗng nhiên phát hiện, lúc hai người song tu, thế nhưng cần phải hấp thu vô số linh khí thiên địa, mà khi đó đâu có Thông Thiên Cổ Thụ cung cấp linh khí thiên địa?

Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi mở hai mắt, người đầy mồ hôi, làm qua vô số lần, nhưng không lần nào cảm nhận được khí tức Thông Thiên Cổ Thụ.

Chuyện này nói lên điều gì?

Ngoài Tam Thập Tam Thiên!

Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan đã tới bên ngoài Tam Thập Tam Thiên. Đây không còn là tầng ngoài như kiểu Vô Lượng Tiên Cung với Tam Thập Tam Thiên, mà đã là siêu việt tầng ngoài. Bằng không tuyệt đối không thể cảm thụ được khí tức Thông Thiên Cổ Thụ.

Càng khiến Dương Thiên Lôi hoảng sợ chính là, sau khi cảm ứng được pháp tắc thời không, hắn dĩ nhiên phát hiện, lúc này hắn và Đoạn Ngọc Nhan cách thời điểm trốn thoát khỏi bàn tay yêu nghiệt đã qua nhiều năm.

Nghĩa là, hắn và Đoạn Ngọc Nhan sau khi bị bắn ra, đã vọt tới bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, đồng thời vì tốc độ quá nhanh liền trực tiếp xé rách hư không, tiến nhập không gian hỗn loạn, liên tục phi hành thật lâu thật lâu, cuối cùng đụng trúng phải mảnh vỡ tinh thần thật lớn này mới ngừng lại!

Hít vào một hơi thật sâu, Dương Thiên Lôi dùng thần niệm thăm dò thông đạo do hắn và Đoạn Ngọc Nhan tạo thành khi đụng phải tinh cầu tàn phiến, tâm thần chậm rãi cảm ứng khí tức xung quanh, qua đủ nửa canh giờ sau, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên mở mắt, trong ánh mắt hiện ra một tia mừng rỡ.

Tinh cầu tàn phiến này lớn vô cùng, trong nửa canh giờ dĩ nhiên không hề xoay tròn chút nào, đây cũng có nghĩa, tại trong phạm vi trăm nghìn ức dặm, nó chính là hạch tâm.

Như vậy, chỉ cần ngược hướng với thông đạo do mình tạo ra, đó chính là phương hướng dành cho hắn và Đoạn Ngọc Nhan!

Vù!

Không chút do dự, Dương Thiên Lôi trực tiếp đề thăng tốc độ tới cực hạn, nhanh chóng lao đi ngược hướng thông đạo.

Không gian loạn lưu cuồng bạo đều mạnh hơn vô số lần so với những gì Dương Thiên Lôi từng trải qua. Rất hiển nhiên, nơi đây thực sự đã cách biên giới không gian hỗn loạn rất xa, bằng không sẽ không kinh khủng đến vậy.

Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu như hiện tại hắn chỉ có tu vi Chân Thần cảnh, đừng nói tới chuyện phi hành, tại trong phiến không gian này hắn căn bản không thể sinh tồn, trực tiếp sẽ bị không gian loạn lưu xé vụn.

Mặc dù hiện tại đã là tu luyện giả Chí Cao Thần ngũ trọng thiên, hắn vẫn phải phát ra một tia thần niệm hộ thể, lúc này mới có thể chống đỡ được không gian loạn lưu cuồng bạo.

Liên tục phi hành mấy ngày trời, Dương Thiên Lôi đã hao hết pháp lực thần niệm, bất đắc dĩ phải đáp xuống một tinh cầu tan phiến.

- Ngọc Nhan?

Dương Thiên Lôi dùng thần niệm kêu gọi.

- Ừm?

Đoạn Ngọc Nhan khờ dại lên tiếng, tại trong thế giới tế bào của Dương Thiên Lôi, cuộn tròn thân thể xích lõa, chẩm rãi mở mắt.



- Đi ra làm việc thôi! Chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất trở về Tam Thập Tam Thiên!

Dương Thiên Lôi có điểm kích động, xuýt xoa nói:

- Nàng không nên để thân thể xích lõa, ngoại trừ thời điểm chúng ta tu luyện, đều phải ngưng tụ thành nhuyễn giáp, biết không?

- A… Chẳng phải chúng ta lại tu luyện sao, tới khi nào tu luyện xong, ta liền mặc quần áo…

Một đạo lưu quang hiện lên, thân hình trắng muốt của Đoạn Ngọc Nhan xuất hiện tại trước mặt Dương Thiên Lôi, nàng trực tiếp ôm lấy người hắn, ánh mắt trong suốt nhìn lên Dương Thiên Lôi còn ẩn chứa một tia dục vọng nóng bỏng, nói.

- Khụ khụ… Không được. Không thể vui quên trời đất được, phải nhớ, lúc nào cũng phải khống chế dục vọng của mình, nhất là trong những tình huống quan trọng. Được rồi, nàng đưa ta đi, dọc theo phương hướng này, dùng tốc độ nhanh nhất.

- A… Rõ rồi!

Đoạn Ngọc Nhan quệt miệng, tựa hồ có điểm bất mãn, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Nói xong liền phất tay, ngưng tụ thành một đạo năng lượng sáng ngọc quanh thân, hình thành một tấm nhuyễn giáp phủ kín người như trước. Không hề nghi ngờ, nàng đã dựa theo bộ dáng mình thấy được qua tâm thần Dương Thiên Lôi rồi ngưng tụ thành. Cùng lúc đó, Đoạn Ngọc Nhan phát ra một đạo năng lương bao bọc lấy Dương Thiên Lôi, rồi cả hai tiếp tục lao đi như thiểm điện.

Sau khi thấy phương hướng không có vấn đề, Dương Thiên Lôi mới buông lỏng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu khôi phục tu vi.

- Khặc khặc khặc…

Tiếng cười âm sâm kinh khủng vang vọng trên một tinh cầu hoang vu trong vòng Cửu Thiên. Lúc này, chính là hai tháng sau khi Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan chạy trốn.

Khi thủ lĩnh yêu nghiệt trong lúc vô tình thu được thân thể cường hãn của Bộ Kinh Thiên, lập tức âm thầm dẫn theo trăm tên yêu nghiệt, thành công trộn lẫn vào một tinh vực chủ trận địa có thực lực tương đối nhỏ bé. Dùng thủ đoạn đánh lén, trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt toàn bộ tu luyện giả Chân Thần cảnh, ban đầu cũng không gây ra động tĩnh, nhưng theo những cao thủ Chân Thần cảnh biến mất quỷ dị, càng lúc càng nhiều, những cao thủ tuyệt đỉnh của trận địa này liền phát hiện ra điểm dị thường. Thế nhưng, thủ lĩnh yêu nghiệt lại dùng mười tên yêu nghiệt phụ thân, thành công đổ hết tội lỗi lên đầu mười tên cao thủ tuyệt đỉnh đã bị hắn đánh lén rồi luyện hóa.

Một hồi đại chiến bạo phát, mười tên cao thủ bị luyện hóa đều bị chém giết. Thế nhưng số cao thủ tuyệt đỉnh tử thương cũng tương đối nghiêm trọng, số lượng không còn đủ thủ hộ trận địa này.

Từ đầu chí cuối, thủ lĩnh yêu nghiệt hóa thân thành Bộ Kinh Thiên cũng không xuất hiện, hắn vẫn luôn ẩn nấp trong đám cao thủ Chân Thần cảnh Nhân giai.

Không thể không nói, yêu nghiệt này khá cao minh.

Nếu hắn trực tiếp phá tan trận địa chủ của tinh vực, đương nhiên có thể thành công. Thế nhưng, nếu làm như vậy thân phận hắn tất sẽ bại lộ, không thể dễ dàng tiếp tục lẫn vào các tinh vực khác nữa. Hơn nữa, số lượng cao thủ Chân Thần cảnh hắn cần là rất khổng lồ, thế nên hắn khôn khéo chọn cách phá hủy một nửa, bức bách những trận địa không đủ sức đối kháng với yêu nghiệt phải gia nhập và các trận địa khác. Khi đó, hắn dùng thân phận Bộ Kinh Thiên, sẽ dễ dàng trộn lẫn vào một trận địa tiếp theo.

Cứ như vậy, không tới hai tháng thời gian, thủ lĩnh yêu nghiệt đã thu thập đủ nhân số, rốt cục lặng lẽ không một tiếng động trở về sào huyệt ẩn thân.

Theo tiếng cười âm sâm kinh khủng, vô số tu luyện giả bị yêu nghiệt luyện hóa chỉ còn lại máu và thần hồi, giờ khắc này bỗng nhiên ầm ầm nổ tung!

Cùng lúc đó, trong miệng yêu nghiệt phát ra những tiếng âm sâm ngân dài, hóa thành những tiếng ngâm xướng.

Thần huyết tế!

Máu huyết và thần hồi của một ức tu luyện giả Chân Thần cảnh làm nguyên liệu thôi động thần huyết tế!

Bên ngoài Cửu Thiên, trong khu vực cấm chế pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên, đội quân yêu nghiệt dưới chướng Vô Thiên Vương Tôn, ngắn ngủi trong hai tháng thời gian, đối mặt với đại quân Chí Cao Thần từ vô số thế lực liên hợp lại, mặc dù yêu nghiệt có số lượng kinh khủng cũng phải rơi rụng đi rất nhiều.

Giờ khắc này, hắn rốt cuộc đã đợi được thần huyết tế của tổ sư gia!

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook