Huyền Thiên

Chương 826: Huyền huyền chi môn, Lăng Hi!

Ô Sơn

11/09/2013

- Ngươi cảm thấy có thể sao? Bổn thần tôn luyện hóa ngươi chẳng phải tốt hơn sao?

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn luyện hóa ta? Thần cách của ta có gia trì của Phụ Thần, vốn là tồn tại vĩnh sinh bất diệt. Chẳng lẽ ngươi ch rằng ta thực sự sợ ngươi sao? Chẳng qua bị ngươi giam cầm một đoạn thời gian, chờ Phụ Thần hàng lâm, đó chính là tử kỳ của ngươi. Hừ, ngươi nghĩ cho kỹ vào, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, ta sẽ kí kết linh hồn khế ước với ngươi, cho dù là khế ước đạo lữ cũng được. Chúng ta chung lưng đấu cật phá vỡ phong ấn giúp Thần Tộc ta phục hưng, một khi Phụ Thần khôi phục lực lượng, Hồng Mông thế giới này chính là vật trong túi của chúng ta, khi đó ngươi không những có được địa vị tối cao vô thượng ở Thần Tộc mà ở đây cũng có được hết thảy mọi thứ ngươi muốn.

Thiên Diệp nhìn Dương Thiên Lôi vẻ mặt không chút động đậy, vừa uy hiếp, vừa dụ dỗ nói.

- Vĩnh sinh bất diệt sao? Bản tôn thật muốn nhìn xem cái gì gọi là vĩnh sinh bất diệt! Hãy bớt lời thừa đi, tiếp chiêu.

Dương Thiên Lôi khinh thường nói, đồng thời ấn đường bất thình lình lóe ra kim quang vô cùng rực rõ, vô số đạo phù văn vô cùng huyền ảo, trong phút chốc như núi như biển công về phía Thiên Diệp.

- Ngươi...

Thiên Diệp sôi gan, lập tức thúc dục yêu đao Diệu pháp, một lần nữa quyết chiến với Dương Thiên Lôi.

Sở dĩ Thiên Diệp muốn hòa giải, chẳng qua là phát hiện tu vi của nàng ta đích xác không bằng Đan Dương thần tôn, đối phương dưới tình huống pháp lực không bằng mình, hoàn toàn nhờ vào sự vi diệu của trận pháp cùng với vận dụng hoàn mỹ, lấy thủ đoạn tứ lạng bạt thiên cân, làm cho mình phải vội vàng ứng phó, đương nhiên, đây cũng là vì nàng ta "keo kiệt" sử dụng pháp lực của mình. Ngoại trừ điểm ấy ra, Thiên Diệp cũng rõ ràng, loại cao thủ cảnh giới Đại La Kim Tiên như Đan Dương thần tôn, cho dù nàng chiến thắng, nhưng muốn hoàn toàn diệt sát căn bản không có khả năng, bởi vì nàng căn bản không nắm chắc luyện hóa hoàn toàn thần cách của đối phương.

Cho nên, liều mạng với Đan Dương thần tôn là một hành động không khôn ngoan, cho dù thắng lợi cuối cùng, cũng chỉ sẽ kéo dài hành trình tu luyện tịch mịch của nàng ta, chẳng biết lúc nào mới có thể phá vỡ phong ấn của Địa Cầu.

Nhưng tới trình độ này, Thiên Diệp đã không có đường lui, chỉ có thể hao phí pháp lực, toàn lực quyết chiến với Đan Dương thần tôn một trận.

Rầm rầm rầm...

Trong phút chốc, hai người một lần nữa tiến nhập trong đại chiến khủng bố. Lúc này đây, Thiên Diệp căn bản không thể "keo kiệt" pháp lực.

- Được lắm!

Sau mấy chiêu, Thiên Diệp hoàn toàn phát điên, bằng vào pháp lực cuồng bạo, bức Dương Thiên Lôi lui hơn mười dặm, khiến cho Dương Thiên Lôi sau khi trở về Địa Cầu lần đầu tiên cảm thấy "hả hê đầm đia" nhịn không được khen.

- Hừ, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, ta đường đường là công chúa Thần Tộc, làm đạo lữ của ngươi, chẳng lẽ còn không xứng với Đại La Kim Tiên ngươi hay sao? Hiện tại thiên địa năng lượng quá thiếu thốn, ngươi như vậy cho dù hơn ta thì có được chỗ tốt nào chứ? Tiêu hao bao nhiêu pháp lực thì dùng thời gian càng dài để khôi phục.

Thiên Diệp ngoài miệng nói vậy, nhưng không hề đình chỉ công kích, thúc dục yêu đao Diệu Pháp tới cực hạn.

- Ha ha...Đừng nói tên chó má Phụ Thần kia trong trận đại chiến năm đó đã xong đời, cho dù còn tồn tại, lão tử cũng chướng mắt công chúa chó má nhà ngươi. Úm ba la bát mễ hồng!

Giờ phút này Dương Thiên Lôi đích xác bị Thiên Diệp hoàn toàn áp chế, nguyên nhân rất đơn giản, đó là "pháp lực".

Hắn ở trạng thái hóa phàm, thân thể tuy rằng chiếm được pháp lực ẩn chứa bên trong thần cách của Đan Dương thần tôn nhưng tuyệt đại bộ phận lại bị "chân thân" của hắn hấp thu, hơn nữa sử dụng ở trên người Lý Hàn Mai, có thể nói nhục thân này căn bản ẩn chứa không bao nhiêu pháp lực, có thể chiến đấu với Thiên Diệp đến hiện tại, hoàn toàn nhờ vào cảnh giới cùng lý giải đối với trận pháp siêu việt Thiên Diệp.

Pháp lực không đủ, một vài thần thông cường đại, căn bản không thể thi triển, hơn nữa, vì để cho chính mình gióng với Đan Dương thần tôn hơn, ban đầu hắn và Thiên Diệp đối chiến, đều là vận dụng thần thông đặc hữu của Thần Tộc. Mà đến hiện tại không thể không thi triển thần thông của mình.

Lục tự chân ngôn!

Cảnh giới cao nhất của thiên lại chi âm, lấy pháp lực, tâm thần của bản thân dẫn động thiên địa cộng hưởng, lấy pháp chế pháp, là thần thông cường đại tiết kiệm pháp lực nhất, cũng là thần thông Dương Thiên Lôi sử dụng nhiều nhất, hiểu biết sâu sắc nhất.

Theo sáu âm tiết vang lên, trăm dặm xung quanh đại hải hai người đang đứng xảy ra dao động cực lớn, biểu khơi nổi lên sóng to gió lớn giống như biến thành sóng thần khủng bố.



Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi Dương Thiên Lôi trở về Địa Cầu bằng thần cách của Thần Tộc, thân thể hóa phàm thi triển lục tự chân ngôn.

Bất kể như thế nào, Dương Thiên Lôi cũng không thể tưởng được, trong nháy mắt thốt ra ba chữ "bát mễ hồng", đột nhiên hắn hoàn toàn không bị khống chế tự động giải phong lực lượng của hắn, vào nháy mắt giải phong này, luồng ý niệm tinh thuần của Dương Thiên Lôi không chịu khống chế tự động dung nhập vào trong huyền ảo của lục tự chân ngôn.

Cùng lúc đó, làm cho Dương Thiên Lôi khiếp sợ vô cùng chính là, lục tự chân ngôn nguyên vốn định công kích Thiên Diệp, lại hoàn toàn mất đi khống chế, trực tiếp bằng tốc độ siêu việt vận tốc ánh sáng hơn trăm ngàn vạn lần nhằm phía hư không.

Xẹt xẹt xẹt...

Luồng ý niệm tinh thuần này của Dương Thiên Lôi, vô cùng rõ ràng để Dương Thiên Lôi cảm ứng được, xuyên thấu từng tầng cấm chế, từng tầng bích chướng, căn bản không có thứ gì, quy luật gì, cấm chế gì, có thể ngăn cản tốc độ tiến về phía trước của hắn, chỉ là trong khoảnh khắc ngắn ngủi, càng làm cho Dương Thiên Lôi khiếp sợ đồng thời vô cùng kinh hỉ chính là, lục tự chân ngôn hắn phát ra không ngờ tiến nhập Hồng Mông đại thế giới, thiên địa chi lực vô cùng dồi dào, trong phút chốc, liền không ngừng dung nhập vào trong, làm cho nó trở nên càng ngày càng mạnh.

Đây là có chuyện gì?

Dương Thiên Lôi không thể tưởng được, căn bản không thể tưởng được tại sao lại phát sinh loại tình huống này, càng không thể tưởng được, "lục tự chân ngôn" của mình lại có thể xuyên thấu phong ấn cường đại do Thần Tộc và tiên ban tạo cho Địa Cầu.

Đây quả thực là chuyện không thể tin nổi!

Không riêng Dương Thiên Lôi không thể tưởng được, cho dù là Lục Áp chứng kiến, cũng sẽ kinh ngạc há hốc mồm.

- Thiên Lôi...

Một tiếng êm tai, quen thuộc, Dương Thiên Lôi lúc nào cũng mơ đến, vào một khắc này, không ngờ xuất hiện trong đầu Dương Thiên Lôi.

- Lăng Hi...

Trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi giống như điên rồi, cái chó má tâm cảnh Chân Tiên gì đó, yêu nghiệt tu vi Đại La Kim Tiên gì đó, công chúa Thần Tộc Thiên Diệp gì đó, tất cả đều ném lên chín tầng mây. Hai chữ vô cùng đơn giản, lại làm cho Dương Thiên Lôi dùng hết tất cả lực lượng, toàn bộ tâm thần.

Lăng Hi!

Thanh âm kia không phải Lăng Hi "chân trời góc biển, cùng quân làm bạn" thì là ai?

Là Lăng Hi!

Là Lăng Hi đã cùng với hắn trải qua vô số phiêu lưu mạo hiểm, thủy chung ở bên cạnh hắn nhưng chưa bao giờ chân chính lộ diện trước mắt người khác. Ở thế giới của nàng, Lăng Hi chỉ có một người Dương Thiên Lôi.

Sự thành công, quang vinh của Dương Thiên Lôi, nàng ẩn thân phía sau màn chưa bao giờ hưởng thụ qua dù chỉ một lát. Dương Thiên Lôi thất bại, thống khổ, nguy hiểm vân vân, lại thủy chung cùng Dương Thiên Lôi cùng nhau vượt qua.

Không có từ nào có thể hình dung tâm tình của Dương Thiên Lôi giờ phút này là như thế nào.

- Huyền!

- Huyền!

Bỗng nhiên, Dương Thiên Lôi cố lấy toàn bộ năng lượng bổn nguyên, phát ra một loại thanh âm vô cùng thâm trầm giống như đến từ ngoài cửu thiên.

- Chi!

- Môn!



- Mở!

Theo Dương Thiên Lôi thốt ra từ "mở", lục tự chân ngôn ở trong Hồng Mông đại thế giới bỗng nhiên lóe ra quang mang màu trắng ngà rực rỡ, chiếu sáng trăm ngàn vạn dặm, giống như một chiếc cầu trời xuyên qua Hồng Mông đại thế giới.

Ầm ầm ầm...

Lôi Đình khủng bố vào một khắc này, trống rỗng xuất hiện.

Một đạo lưu quang, vô cùng sáng chói, bỗng nhiên từ Hồng Quân đại thế giới phát ra, dĩ nhiên đến từ Hồng Quân đại thế giới đã tràn ngập khói lửa chiến tranh, vô số cao thủ tuyệt đỉnh cảnh giới Chân Tiên, ngụy Chân Tiên, cùng với vô số yêu nghiệt Thần Tộc đều hoảng sợ nhìn về phía không trung, không có ai biết xảy ra chuyện gì, cũng không người nào biết đạo lưu quang này mang ý nghĩa như thế nào.

Một đạo quang, giống như ẩn chứa hai loại khí tức của Thần Tộc và tu luyện giả, chợt lóe liền xuyên qua hư không vô tận, biến mất tại Hồng Quân đại thế giới.

Ầm ầm ầm...

Lôi đình khủng bố, lôi đình hủy thiên diệt địa, ở quanh thân Dương Thiên Lôi kéo dài mấy trăm dặm, biến thành từng đạo hỏa xà khủng bố, ở chính giữa khu vực lôi đình bạo phát, xuất hiện một "môn" tản ra hào quang chói mắt.

Huyền Huyền chi môn!

Khoảng khắc lục tự chân ngôn của Dương Thiên Lôi xuyên qua phong ấn của Địa Cầu, lĩnh ngộ ra "huyền huyền chi môn!"

Vèo...

Ngưng tụ ra một tia lực lượng cuối cùng, thân hình Dương Thiên Lôi như điện, trực tiếp tới gần huyền huyền chi môn.

Vài giây, vài phút hay vài giờ hoặc là trăm ngàn năm? Dương Thiên Lôi không biết, hắn chỉ biết là, trong nháy mắt này trở nên vô cùng dài lâu.

Vèo vèo vèo...

Thiên Diệp, công chúa Thần Tộc Thiên Diệp, vào thời điểm Dương Thiên Lôi bộc phát ra lục tự chân ngôn đã khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, mà khi khí tức quanh thân Dương Thiên Lôi bỗng nhiên cường đại gấp trăm ngàn lần thì trực tiếp sợ tới mức cả người run rẩy, rốt cuộc không thể động đậy mảy may, nhưng mà, chuyện phát sinh kế tiếp, lại hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng, công kích vô cùng cường đại kia, không ngờ không phải hướng vào nàng.

Mà Dương Thiên Lôi lại giống như hoàn toàn quên đi sự tồn tại của nàng, giống như phát điên nhìn lên hư không.

Năng lượng tàn phá kinh khủng quanh thân kia, trực tiếp chấn bay Thiên Diệp!

Cơ hội ngàn năm một thuở này, làm sao Thiên Diệp còn dám dừng lại? Trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, bỏ chạy nhanh như tia chớp.

Nàng không phải không nghĩ tới chạy trốn, chẳng qua là đối mặt với Đan Dương thần tôn cảnh giới siêu việt mình, nàng biết, căn bản không thể chạy trốn. Thế nhưng lúc này không giống với lúc trước, bởi vì Dương Thiên Lôi căn bản là hoàn toàn quên đi sự tồn tại của nàng.

Vèo vòe...

Trong chốc lát, nàng liền bằng tốc độ kinh người chạy ra ngoài mấy trăm dặm, vốn định trực tiếp thoát đi càng xa càng tốt, nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ tới Lý Hàn Mai có được thân thể hoàn mỹ Lý Hàn Mai, thân hình liền hơi khựng lại, cảm ứng khí tức khủng bố cách đó hơn trăm dặm, tức thì quyết định, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng.

Bắt Lý Hàn Mai căn bản không mất bao nhiêu thời gian, ở Địa Cầu nhỏ xíu này, nàng ta trốn có xa thì thế nào? Lấy lực lượng khủng bố Dương Thiên Lôi vừa mới thể hiện ra, chỉ sợ cho dù nàng có ẩn nấp, không mất bao lâu, nàng cũng sẽ bị phát hiện. Chỉ cần bắt được Lý Hàn Mai rồi đoạt xá, vậy thực lực của nàng sẽ tăng lên gấp mấy lần, làm cho linh hồn của bản thân cồng đồng tồn tại, không hoàn toàn luyện hóa, như vậy nàng có thể dùng đó để áp chế Dương Thiên Lôi, khi đó, cho dù Dương Thiên Lôi có cường thịnh cỡ nào, chỉ sợ cũng sẽ không dám giết nàng.

Bởi vì chỉ cần một ý niệm của nàng, linh hồn của Lý Hàn Mai sẽ hoàn toàn bị phá hủy, dù ai cũng không cách nào cứu lại. Đây là đường sinh cơ duy nhất của nàng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook