Huyền Thiên

Chương 316: Đại di tích

Ô Sơn

17/03/2013

- Mộng Mộng, thế nào?

Dương Thiên Lôi phân ra một lũ tâm thần, nhẹ giọng hỏi.

- Ân.

Tiêu Như Mộng nhẹ gật đầu:

- Ngươi có thể tiến vào sao?

- Đương nhiên là có thể. Hắc hắc, sư phụ, ngươi cứ ở nơi này tu luyện, nếu thiên địa linh khí không đủ, ngươi có thể trực tiếp thiêu đốt đan dược ở bên trong, không cần lo lãng phí dược lực!

- Ân! Ngươi nhanh đi đi!

Tiêu Như Mộng lên tiếng, ánh mắt hiện lên một tia hào quang mừng rỡ, trực tiếp bước vào bên trong Ái sào hiệu

Dương Thiên Lôi sau khi thu hồi tâm thần, cũng không đem "Thanh Tĩnh Lưu Ly bình" thu vào bên trong não hải, mà trực tiếp ôm lấy, bay lên ngoại tầng không gian, thiêu đốt vài chục vạn Thuần Dương đan khởi động lên "Nhân Gian Đại Pháo" cường hãn hơn vô số lần so với khi còn ở tiên thiên cấp năm

- Ầm!

Thân thể Dương Thiên Lôi dường như hóa thành một đạo lưu quang, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi, phóng đi. Tốc độ kinh người này, tuyệt đối nhanh gấp mười lần so với tốc độ ngự kiếm phi hành của cao thủ Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong!

- Uỳnh uỳnh!

Vô tận sấm sét, bổ sung năng lượng bên trong cơ thể, hắn thủy chung luôn đạt tới trạng thái đỉnh phong!

Liên tục phi hành ba ngày ba đêm, Dương Thiên Lôi không ngờ thấy được bóng dáng của Thiên Châu Thành!

- Hô

Dương Thiên Lôi nhẹ thở phào một hơi, lập tức giảm tốc độ xuống, thu "Thanh Tĩnh Lưu Ly bình" vào bên trong não hải, chậm rãi hạ xuống cửa thành Thiên Châu Thành. Dương Thiên Lôi tuy rằng trong người có vô số đan dược cùng vật phẩm tăng cường pháp lực, nhưng trong khoảng thời gian tu luyện này, dưới tốc độ thôn phệ điên cuồng, hắn đã còn dư lại không bao nhiêu. Mà lúc này hắn mới chỉ sắp tiếp cận đến cảnh giới Tiên Thiên cấp tám đỉnh phong, nếu như muốn tấn thăng đến Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong, số lượng đan dược cần tới nhất định sẽ càng thêm khổng lồ. Cho nên Dương Thiên Lôi muốn ghé qua chỗ Chung Khuê một chút.



Thời điểm khi Dương Thiên Lôi tiến vào bên trong "Tinh Diệu Thương Hội", khiến hắn vô cùng kinh ngạc chính là, toàn bộ Tinh Diệu Lâu người ra vào tấp nập, mà ngay cả trong sân trước cửa lâu cũng chật kín người. Thông qua trang phục của những người này, Dương Thiên Lôi có thể đoán được, tựa hồ là một đoàn đội nào đấy.

Trong số những người này không ngờ lại có vô số cao thủ. Dương Thiên Lôi chỉ cảm ứng thoáng qua một lần, đã có thể phát hiện ra vài tồn tại Tiên Thiên cấp chín. Nhưng đại bộ phận đều là tu luyện giả có tu vi Tiên Thiên cấp ba, cấp bốn, Tiên Thiên cấp năm, cấp sáu chiếm cứ một phần tư, cấp bảy, cấp tám trở nên chỉ có tầm một phần mười mà thôi.

- Kỳ quái, sao hôm nay lại nhiều người như vậy?

Dương Thiên Lôi lắc đầu thầm nghĩ.

Nhìn đám đông chen chúc nhau, Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ hít một hơi lớn tiếng nói:

- Làm phiền ! Xin nhường đường một chút! Nhường đường chút nào!

Thanh âm Dương Thiên Lôi chưa dứt, nguyên một đám người quay đầu lại nhìn về phía hắn. Ánh mắt mỗi người đều nhìn về phía hắn mang theo biểu tình như đang nhìn một kẻ ngu ngốc, làm gì có chút ý tứ nhường đường nào? Chắng những không có người nhường đường, vốn là trong đám đông có vài cái khe hở, lập tức khép lại, ngay cả sợi lông cũng khó lọt.

- Thôi đi cha nội...nhường đường, nhường đường cái gì? Đừng tưởng rằng có chút tu vi thì đã là bố tướng, thành thật mà xếp hàng đi!

Một tên cao thủ Tiên Thiên cấp bảy, tràn ngập khinh bỉ nói.

- Không phải đâu! Ta chỉ là muốn mượn đường, mượn đường một chút thôi... Ta vào trong tìm người quen!

- Này, vị huynh đệ, cái cớ này của ngươi không có một ngàn cũng có đến tám trăm người dùng qua rồi. Thành thật mà xếp hàng đi, thời điểm này, sẽ chẳng ai nhường cho ngươi đâu!

Một gã trẻ tuổi tuổi quay đầu lại hướng Dương Thiên Lôi nói.

Dương Thiên Lôi lập tức im lặng, móa, ca lớn lên giống lừa đảo lắm sao? Bất quá xem tình hình này, muốn lách qua hiển nhiên là không thể nào. Đến tột cùng là có chuyện gì, mà lại khiến cho nhiều tu luyện giả xếp hàng như vậy, ngay cả vô số cao thủ cũng tham dự vào? Dương Thiên Lôi ngược lại vô cùng tò mò. Ánh mắt chậm rãi đảo qua đám người, Dương Thiên Lôi trực tiếp lùi lại đến đại môn. Đi tới trước mặt một hộ vệ.

- Tiên sinh, ngài cần giúp gì sao?

Hộ vệ thấy Dương Thiên Lôi, lập tức cung kính hỏi.

- Ta mốn tìm Chung Khuê "Tinh Diệu Thương Hội" các ngươi. Có thể giúp ta thông tri một tiếng được không? Ta không có cách nào tiến vào được!



Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua đám đông, nói.

- Cái này...Tiên sinh, thành thực xin lỗi. Chung hộ pháp đang chủ trì cửa vào di tích số bốn mươi bảy, tạm thời không có cách nào liên lạc với ngài.

Trên mặt hộ vệ đầy vẻ khó xử, ôm quyền nói với Dương Thiên Lôi.

- Di tích?

Dương Thiên Lôi hơi sững sờ nói:

- Những tu luyện giả xếp hàng này, cũng là muốn đi vào di tích số bốn mươi bảy kia sao?

- Đúng vậy, tiên sinh! Bát đại môn phái cùng với vô số tiểu môn phái, tán tu...trong phạm vi mười mấy vạn dặm ngoài Thiên Châu Thành, cơ bản đã dẫn theo tất cả các đệ tử đã ngoài Tiên Thiên cấp ba đến đây rồi! Cho nên... Nếu như tiên sinh muốn tìm Chung hộ pháp..đoán chừng phải chờ đến ngày mai.

- Bát đại môn phái đều đã đến?

Hai con ngươi Dương Thiên Lôi lập tức tỏa ra hai đạo tinh quang, hỏi.

- Vâng! Bát đại môn phái được "Tinh Diệu Thương Hội" chúng ta tặng cho quyền ưu tiên. Bọn họ đều đã ở bên trong. Bên ngoài đều là đoàn đội do tán tu cùng với tiểu môn phái tạo thành.

Hộ vệ nói:

- Giúp ta truyền lời đến Chung hộ pháp!

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên trầm giọng nói, đồng thời trong tay của hắn hiện lên một đạo hào quang. Lệnh bài khách quý của "Tinh Diệu Thương Hội" lập tức hiện ra trong tay hắn. Dương Thiên Lôi không muốn đơn giản vận dụng đến tấm lệnh bài này. Bất quá dưới tình huống hiện giờ, nếu mà không dùng đến, chỉ sợ là đánh rắm cũng khó làm được. Uy lực của tấm lệnh bài này, hắn đã chứng kiến rồi. Chỉ cần xuất ra, chẳng qua chỉ là truyền lời đến Chung Khuê, chắc sẽ không có vấn đề gì.

Quả nhiên, khi hộ vệ thấy được màu sắc cùng đồ án của tấm lệnh bài này, lập tức khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, vội vàng cung kính tiếp nhận tấm lện bài từ trong tay Dương Thiên Lôi, nhẹ nhàng vẽ một cái ở trước ngực, một đạo bạch quang lập tức hiện lên, người hộ vệ này run rẩy nói:

- Tôn kính Dương tiên sinh, phiền ngài chờ trong chốc lát!

Cơ hồ trong nháy mắt, phía sau lưng người hộ vệ này đã ướt sũng mồ hôi lạnh, run run rẩy rẩy, trực tiếp bóp nát một tấm thông tấn phù, đem tin tức của Dương Thiên Lôi truyền đến phòng chỉ huy tối cao của tổng bộ, chỉ khi xuất hiện chuyện tình cực kỳ trọng đại, mới có thể trực tiếp truyền tin đến phòng chỉ huy tối cao. Màu sắc lệnh bài khách quý của Dương Thiên Lôi đã là màu sắc ngoài S cấp mới có được. Chỉ bằng vào điểm ấy thôi, đã có thể coi như một sự tình cực kỳ trọng đại rồi. Huống chi tin tức hắn đọc được ở trong đó chính là địa cấp trong truyền thuyết. Giờ này khắc này, tuy rằng Dương Thiên Lôi chỉ là một tu luyện giả Tiên Thiên cấp tám, nhưng trong con mắt hộ về, đã biến thành một tồn tại cao cao tại thượng, là tồn tại giống như thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook