Hương Tập Nhân

Chương 23: Cưỡi ngựa

Trang Văn Huyền

09/10/2015

Edit: CoffemilkBeta: Míp Choco

Bữa cơm này quả thật so với những bữa tối đầy lễ nghi trong sách giáo khoa hoàn toàn không khác gì nhau . Người con trai ngồi ở vị trí chính, động tác trên tay chậm rãi , tao nhã lại lưu loát , cùng với Lâm ba nói một số chuyện về tình hình kinh tế , chính trị hiện tại , đôi khi lại quay sang tán gẫu với Lâm mẹ về thời trang thời thượng hiện nay , ngôn ngữ hài hước làm cho Lâm mẹ cười suốt bữa ăn .

Sắc Vi một mực yên lặng dùng cơm , lấy ra toàn bộ lễ nghi học được từ kiếp trước mới có thể tạm thời chống đỡ với bữa ăn này , động tác cố gắng tự nhiên , tao nhã hết mức . Trong lòng lại thầm rủa , nếu như biết trước ăn bữa cơm này khó khăn đến như vậy , có chết cô cũng không đi . Đợi đến khi người con trai kia không có mặt , nhất định phải bức cung Lâm Khả Khả xem Long Khôn rốt cuộc thân phận như thế nào mới được . Ngồi ăn cơm ở vị trí chính , tất cả mọi thứ đều là lấy anh làm chủ , nhìn qua bộ dáng lễ phép , khiêm tốn nhưng không thể che giấu được khí thế bất phàm kia được . Người con trai này tuyết đối không giống như những gì mà anh đang thể hiện ra bên ngoài .

Bỗng nhiên lúc này Sắc Vi có chút hối hận vì đã nhờ Lâm Khả Khả bảo Long Khôn dậy mình học cưỡi ngựa , nếu muốn có thể đi đến câu lạc bộ ghi danh học , tại sao lại vội vàng như vậy chứ ?

" Sắc Vi , ăn tôm hùm . "

Một con tôm hùm xuất hiện trên đĩa , cô hai của Lâm gia mang đồ ăn mình yêu thích nhất sang cho bạn tốt . Sắc Vi ngẩng đầu lên nhìn Lâm Khả Khả cười , nuốt đồ ăn đang ở trong miệng xuống , chuyên tâm " giải phẫu " con tôm hùm .

" Cố Sắc Vi ? Ba của cháu chính là Cố Hạo Vũ sao ? "

Trong lúc Sắc Vi chuyên tâm làm việc , Lâm ba ở phía đối diện bỗng nhiên cười hỏi .

" A , vâng ạ ! " Sắc Vi theo quán tính ngẩng đầu lên , tay hơi dùng lực một chút , chỉ thấy nửa con tôm hùm ở trong đĩa bật lên không trung , trước mắt mọi người bay xuống đĩa của Long Khôn. Lâm ba , Lâm mẹ choáng váng , Lâm Khả Khả cũng choáng váng , Sắc Vi lại càng choáng váng hơn .

Phòng ăn bỗng nhiên rơi vào khoảng không trầm mặc ... Lâm ba bỗng nhiên muốn tự tát mình một cái , Lâm mẹ và Lâm Khả Khả trên người tự nhiên phát ra hàn ý , Sắc Vi nhìn chằm chằm vào đĩa của mình chỉ còn có nữa con tôm hùm , trong lòng rối loạn vô cùng , lúc này bản thân cô chỉ muốn chết mà thôi .

Ngay lúc này , Long Khôn đang ngồi ở vị trí chính rất tự nhiên dùng dao và nĩa thành thạo tách thịt và vỏ tôm hùm ra , trước mắt mọi người đưa thịt tôm lên miệng thưởng thức . Sau đó nhìn về phía Sắc Vi cười ôn hòa , phun ra hai chữ : " Cảm ơn "

Sau khi ăn xong , Lâm Khả Khả dường như đã tiêu thụ được chuyện xảy ra trên bàn ăn lập tức kéo Sắc Vi đi thay đồ cưỡi ngựa . Lâm Khả Khả mặc một bộ quần áo kỵ sĩ màu trắng còn cô là màu đen , cả hai đi đến chuồng ngựa chọn ngựa . Đến lúc đi đến chuồng ngựa , Sắc Vi mới cảm thấy trong lòng bàn tay cô đầy mồ hôi , hít vào mũi mùi đặc trưng của ngựa , cô mới cảm thấy áp lực đột nhiên tăng cao . Không ngừng hô hấp , tự cỗ vũ bản thân , Cố Sắc Vi cố lên , mày nhất định có thể làm được , nhất định có thể vượt qua .



Lúc này , Long Khôn kéo theo một con ngựa màu đen đi từ trong chuồng ngựa đi ra , trên người là một thân quần áo kỵ sĩ màu đen . Không hiểu sao trong đầu Sắc Vi liền hiện ra bốn chữ : " Trang phục tinh nhân " .

" Sắc Vi , mau tới đây . " Lâm Khả Khả đứng bên hàng rào , thân thiết vuốt ve bộ lông con ngựa của mình , thấy Sắc Vi đứng ở một chỗ không kiên nhẫn thúc giục Sắc Vi đến gần .

Sắc Vi bất động di chuyển tầm mắt , nhìn đến bên trong mấy con ngựa con lớn , trái tim như mạnh mẽ bị kéo một cái , hai chân cô giống như mọc rễ bám xuống đất không cách nào nhắc lên được .

Long Khôn đứng ở một bên cũng dừng lại , đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm Sắc Vi . Sắc Vi thở sâu một cái , chậm rãi cất bước hướng về phía hàng rào , hai tay không tự chủ nắm lại thật chặt , các cơ trên người như bị buộc chặt . Cuối cùng , cô cũng đi đến trước hàng rào , chỉ cách con ngựa có một cái hàng rào mà thôi .

" Sắc Vi , đây là ngựa của mình , tên là Maria , năm nay ba tuổi . " Lâm Khả Khả đang đứng bên cạnh con ngựa màu trắng nói .

Nhìn Lâm Khả Khả thân thiết cọ đầu vào bộ lông của con ngựa làm cho Sắc Vi cảm thấy một trận ác hàn " Rất tuyệt , Maria rất tuyệt . " Sắc Vi miễn cưỡng cười , tầm mắt dừng lại ở mặt hai con ngựa khác , đồng tử nhất thời co rụt lại, hai chân có chút mềm nhũn . Maria quả thật xinh đẹp, lông dài và mượt , lúc di chuyển giống như là lượn sóng vậy . Chuồng ngựa còn có hai con ngựa khác , một con ngựa Arab cùng một con ngựa Hanover . Hai con ngựa này nhìn qua đã biết là oai hùng cường kiện hơn ... Sắc Vi cảm thấy mình có thể hôn mê bất tỉnh ngay ở đây .

" Sắc Vi , đây là Bóng đen là ngựa của ba mình và ngựa của mẹ mình là Shirley , bạn thích con nào ? Chúng nó đều rất ngoan , rất tuyệt , bạn nhanh chon một con đi ? " Lâm Khả Khả một tay nắm dây cương, cũng không quay đầu lại thúc giục nói .

Sắc Vi trừng mắt nhìn trước mắt hai con ngựa cường tráng , nghe nói như thế trong lòng càng hoảng , đúng lúc này , phía sau đột nhiên truyền đến giọng nam ôn nhu trầm thấp : " Không cần sợ hãi , chúng nó sẽ không cắn người ."

Sắc Vi còn chưa tới kịp phản ứng , tay đã bị một cái bàn tay to bắt lấy đưa sát vào con ngựa , trong lòng run lên thiếu chút nữa là cô thất thanh kêu lên , phản xạ tính thu tay lại , phía sau lưng lại đụng vào một lồng ngực cứng rắn , lòng bàn tay càng thêm dùng sức sờ con ngựa . Lòng bàn tay ấm áp giống như bàn ủi , con ngựa lắc lắc cái đuôi , vươn đầu lưỡi đến không chút khách khí liếm , lòng bàn tay Sắc Vi liền thấy ẩm ướt .

" Thấy không , nó sẽ không cắn người ? Nó thực thích em ."

Chủ nhân của bàn tay to thanh âm mềm nhẹ vang lên , không sợ bàn tay ẩm ướt của Sắc Vi , tách ra năm ngón tay của cô , nhẹ nhàng mà vuốt ve con ngựa . Cả người Sắc Vi cứng ngắc , giống như người máy bị anh khống chế , đầu ngón tay vuốt ve con ngựa càng cảm thấy da lông mềm mại cao cấp, trái tim bang bang nhảy mạnh , trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi . Ngựa làm cô khẩn trương nhưng người con trai ở phía sau mới chân chính làm cho trái tim cô loạn nhịp . Sắc Vi không phải là cô gái đang ở thời kì trưởng thành , cũng không phải là người háo sắc , Hơn nữa sau khi trùng sinh , tình cảm với con trai cũng phai nhạt , nhưng Sắc Vi không thể xem thường khí thế cường hãn cũng như sức quyến rũ tỏa ra từ người Long Khôn , chúng giống như đang phá hủy thành lũy kiên cố của cô , tiền vào bên trong .

" Anh có thể buông tay ra không ? " Sắc Vi cứng ngắc quay đầu , quả nhiên nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ kia .

Long Khôn hơi hơi híp mắt lại , buông tay ra thản nhiên nói : " Shirley là giống ngựa Hanover , mềm mại lại trầm ổn , tính tình dịu ngoan , rất thích hợp với những người bắt đầu học cưỡi ngựa . "



Ạnh nhẹ buông tay , liền xoay người tránh ra , Sắc Vi chỉ cảm thấy nhẹ nhàng thở ra , hô hấp một chút thông thoáng , ngẩng đầu mới phát hiện chính mình cư vẫn đang ở hàng rào vuốt ve Shirley , mà Shirley chậm rãi loạng choạng cái đuôi , ánh mắt ôn hòa , hiển nhiên rất thích cô vuốt ve nó ... Năm ngón tay giật giật , rõ ràng cảm thụ Shirley được huyết mạch cùng độ ấm , cô đã có thể vượt qua ? Sắc Vi mừng rỡ như điên , quay đầu nhìn về phía Long Khôn , người con trai kia đã mạnh mẽ lên trên yên ngựa , quát một tiếng chói tai , tuấn mã màu đen tựa như rời cung tên nhanh chóng chạy trên đồng cỏ . Nếu không phải nhờ anh , chính mình nhất định sẽ không dễ dàng như vậy liền vượt qua . Thật ra , đối với người như vậy cô theo bản năng bài xích và sợ hãi , nhưng tiếp xúc mới có thể rồi đột nhiên phát hiện chính mình sợ hãi điều gì đó chẳng những không đáng sợ , ngược lại... có điểm đáng yêu . Mà một khi đánh vỡ sợ hãi , sự tình phía sau liền tự nhiên , nước chảy thành sông .

Sắc Vi kéo Shirley đi ra khỏi chuồng , chính cô cũng không dám tin chính mình thật sự làm được , trong tay dây cương lặc lòng bàn tay phát đau , đáy lòng lại tràn ngập tự tin , từ khi trùng sinh tới nay, đây mới là lần đầu tiên cảm nhận được kích tình cùng vui sướng . Đời trước chính mình sợ hãi ngựa , cũng không đến những nơi liên quan đến ngựa , vì thế đều ở chỗ đua ngựa và bên ngoài câu lạc bộ đợi Hà Dục . Nhưng bây giờ cô đã làm được , kỳ tích không phải là do con người sáng tạo ra sao ?

Lâm Khả Khả đang ngồi trên yên ngựa nói : " Sắc Vi , thật dễ dàng phải không ? Hai người mau giúp Sắc Vi đặt yên ngựa lên , rồi giúp bạn ấy lên ngựa đi . "

Hai người chăm sóc ngựa lập tức giúp đỡ Sắc Vi đặt yên ngựa lên lưng ngựa , rồi đỡ Sắc Vi ngồi an ổn trên lưng ngựa . Shirley quả thực rất nhu thuận , đứng yên ở một chỗ . Ngồi ở trên lưng ngựa , nhìn phong cảnh ở phía xa , Sắc Vi bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác tự hào nói không nên lời , hai mắt có chút rưng rưng, phải cố gắng lắm mới không rơi nước mắt .

Maria chậm rãi đi đến bên người Shirley , Lâm Khả Khả cười nói : " Thế nào ? Cảm giác cưỡi trên lưng ngựa thoải mái chứ ? "

" Ừm ... " Sắc Vi khẩn trương , hai tay cầm dây cương cứng ngắc , khuôn mặt vì hưng phấn mà đỏ lên .

" Đừng khẩn trương , đừng có gấp , Shirley rất ngoan , nó sẽ chậm rãi đi . Phần eo thẳng lên , nắm chặt dây cương , bảo trì cân bằng , ngồi ở trên ngựa cảm giác thật thoải mái ." Lâm Khả Khả cưỡi Maria đi bên cạnh Sắc Vi , hai người dần dần biến thành sóng vai mà cười ngựa , Shirley quả nhiên dịu ngoan nhu thuận cực kỳ , nó giống như biết Sắc Vi trong lòng không yên , không vội không nóng nảy , đi theo Maria chậm rãi vây quanh vườn tản bộ . Hai người ngồi ở trên lưng ngựa tản bộ , đến khi Sắc Vi thích ứng cảm giác ngồi trên lưng ngựa , Lâm Khả Khả mới đề nghị hai người cùng đi đến rừng rậm tản bộ một chút , dạy Sắc Vi khẽ động dây cương làm cho Shirley quay đầu xoay người , chậm rãi rời đi khỏi vườn . Đi ra bên ngoài, gió thổi nhẹ nhàng , trong rừng rậm mát mẻ mà yên tĩnh , chỉ còn lại tiếng vó ngựa dẫm nát đường nhỏ mềm mại . Sắc Vi nắm chặt, cứng ngắc ngồi ngay ngắn cùng Lâm Khả Khả trò chuyện . Không thể phủ nhận cưỡi ngựa đi rong nói chuyện phiếm trong bầu không khí này thập phần tuyệt vời .

" Giá ... " xa xa truyền đến tiếng quát sắc bén cùng tiếng chân kịch liệt , bén nhọn, tiếng chân xuyên thấu tầng mây .

Lâm Khả Khả quay đầu hướng đến nơi phát ra tiếng động nhìn lại , "Sắc Vi , vẫn là anh trai mình lợi hại nhất . Đúng rồi , bạn có biết con ngựa kia là giống gì không ? "

" Là giống gì ? " Sắc Vi trong đầu hiện lên dáng người Long Khôn cưỡi trên con ngựa mạnh mẽ kia , hung thần ác sát , khụ , cùng chủ nhân của nó khí phách đồng dạng .

" Hãn huyết bảo mã nha ! " Lâm Khả Khả quăng một chút roi , hâm mộ nói : " Mình nghe ba nói lúc anh trai 15 tuổi đi Turkmenistan tự mình mua , dùng thời gian nửa năm mới thuần hóa được nó , nghe nói còn vì nó mà bị ngã suýt chút nữa là hỏng mất một cánh tay , khiến cho dì mình giận dữ , định mang nó đi giết đó , thật là lợi hại . "

Tiếng vó ngựa dần dần rõ ràng , Shirley cùng Maria đều có chút hưng phấn mà ở tại chỗ đi lại. Sắc Vi xem phía trước , bên tai cảm thụ được âm thanh của tiếng vó ngựa đạp trên mặt đất phát ra trầm đục . Rốt cục , bóng dáng màu đen như mũi tên nhọn xuyên thấu qua cánh rừng xanh biếc , xuất hiện ở trước mắt hai người , ánh mặt trời xuyên qua cành lá khe hở chiếu xuống con đường nhỏ , bắn lên trên khuôn mặt của người con trai trẻ tuổi , trong nháy mắt khuôn mặt ấy giống như một vị thần , tôn quý bất phàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hương Tập Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook