Học Sinh Cá Biệt

Quyển 1 - Chương 5: Tha thứ để rồi trả thù.

Winny

16/10/2014

Tôi tò mò lắm cái quan hệ mập mờ này. Tôi tuyệt đối không thể để tên xấu xa này làm hại hoàng tử được. Tôi bước gần đến bụi cây gần đó. 2 người đang to tiếng với nhau mà chính xác là hắn- chó đốm đang lớn tiếng. Hừ, bực thật! Tôi lan man nghe được câu truyện như thế này.

- Anh nói cho em nghe, ai đã đánh nhỏ lùn đó?

- Anh giải quyết cả rồi, em dự định làm gì đây?

- Hả? Làm gì là làm gì? Làm theo luật! Chẳng phải em đã nói ai cãi lời em sẽ bị trừng phạt sao? Hôm qua rõ ràng em đã thông báo ai dám đánh nhỏ đó thì có tội sao?

Người hắn nhắc đến là… tôi? Nhỏ lùn? Sặc, 1m58 cơ mà. Tôi lặng lẽ nghe tiếp.

- Tùy em, đây, toàn fanclub vớ vẩn của em không đấy.

- Ừ!

Nói xong, hắn quay đi, để lại mình tôi với hoàng tử. Tôi bước ra, đánh nhẹ vai anh.

- Anh và hắn có quan hệ gì? Anh em?

Anh mím chặt môi.

- Cùng cha khác mẹ.

Tôi không nói gì nữa, chỉ nhìn anh. Quả thật, hắn và anh rất giống nhau, giống nhất ở đôi mắt màu đen đậm. Ánh nhìn của tôi có chút si mê rời đi. Tôi không muốn hỏi nữa, tôi rất cảm kích anh chuyện hôm qua, thế mà hôm nay mới biết là do luật lệ của hắn, anh phải làm theo. Tôi dự là sẽ hỏi tên nhưng thôi, hỏi làm gì. Có là gì của người ta đâu?

Tự nhiên tôi thấy có lỗi với hắn, không phải là do hắn làm. Tôi nợ hắn 1 lời xin lỗi. Tôi nói với anh:



- Em cảm ơn anh, và anh hãy nhắn với Tuấn, em xin lỗi! Em về đây, tạm biệt.

Tôi vẫy vẫy tay chào anh rồi đi, anh nhìn tôi gật đầu rồi mỉm cười. Đột nhiên anh hét lớn:

- Anh là Hoàng Nam, 11a5. Có gì tìm anh nhé!

Cái này là chủ động câu dẫn sao? Haha cũng được nhưng đừng nghĩ mình sẽ sa bẫy như lúc mới gặp.

Hôm sau, vừa vào lớp. Tôi đã thấy đám hổ hôm bữa đánh tôi quỳ trước cửa lớp, mặt đứa nào cũng nước mắt đầm đìa. Tôi hả hê lắm chứ! Đừng nghĩ tôi sẽ kêu là mấy bạn đứng lên đi, mình không cần. Không hề, no no no. Tôi đi qua, tụi nó rập đầu xin lỗi tôi. Tôi không thèm nhìn, đi vào chỗ. Gì đây? Tên chó đốm đang ngồi chỗ tôi. Hắn ngước nhìn tôi, tôi nhìn hắn. Tôi lại chọn bàn khác. Trời đất, 3 ngày 3 bàn học.

Hắn lì lợm thật, xách ba lô ngồi ngay cạnh tôi. Tôi liếc hắn:

- Nè, tránh ra đi, tôi không muốn đôi co với anh nhé!

- Không.

- Anh muốn gì?

- Xin lỗi!

- Rồi, tôi chấp nhận, anh cút đi.- tôi vẫn không nguôi.

- Này, 4 tiết hôm nay tôi ngủ, chép bài cho tôi.

Ting, đầu tôi lóe lên 1 tia sáng trả thù. Tha thứ thì thứ tha chứ trả thù thì không. Hắn đã nói là không ai được đánh tôi rồi, sợ gì nữa chứ? Tôi sẽ chép bài cho anh. Haha

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Học Sinh Cá Biệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook