Giả Mạo Quả Phụ

Chương 5: Chương 2.2

Lục Thanh Phong

04/05/2017

Thật vừa đúng lúc, thời điểm cô bận tối mày tối mặt, đột nhiên cửa chính phòng làm việc của Tổng giám đốc bị người bên ngoài đẩy ra, tiếp theo là bóng dáng anh tuấn đi vào.

Quay đầu về phía phát ra tiếng động, Đái Tình Mỹ lập tức mắt trừng lớn, tay trái che ngực, ngạc nhiên nhìn người vừa bước vào, trong lúc nhất thời không biết có nên cúp điện thoại hay không.

Là Lam Doãn Khang!

Khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng cùng trong trí nhớ của cô không thay đổi nhiều lắm, vẫn đẹp trai như thế. Thật muốn nói cũng có cái khác, chính là bộ âu phục thủ công đắt giá trên người anh, làm anh càng thêm mê người, toàn thân tràn đầy khí chất đàn ông chững chạc và thành thục, còn có chút. . . Tự phụ.

"Tiếp tục nghe điện thoại của cô." Lam Doãn Khang lạnh lùng nhắc nhở cô.

Lấy lại tinh thần, cô đè nén rung động trong lòng, giả vờ trấn định trả lời người bên kia đầu điện thoại.

Đột nhiên, đồng thời Lam Doãn Khang đến gần cô, cô liền cảm thấy một cỗ hơi thở nam tính thoải mái xông vào mũi, còn không kịp ý thức được chuyện gì, ngón tay thon dài bá đạo rút tờ giấy trong tay cô, dùng đôi mắt đen thâm thúy mà sắc xem lướt qua. . . . . .

Thật vất vả cô kết thúc trò chuyện, bàn tay khẽ run để ống nghe về chổ cũ. "Rất xin lỗi, bởi vì điện thoại vang lên, trong phòng làm việc không có ai khác, cho nên tôi ——"

Anh không có hứng thú giơ tay ngăn lại, "Tôi biết, đó là người tôi kêu gọi đến."

Đái Tình Mỹ ngu ra, cho nên, chuyện vừa rồi làm cô luống cuống tay chân nghe điện thoại, tất cả đều là khảo nghiệm?!

"Năng lực ứng biến của cô không tệ, nói tiếng Anh rất khá, hơn nữa rất kiên nhẫn."

Cùng khảo nghiệm như thế, các thư ký hưởng ứng triễu tập tới trước không đợi được đến mười phút liền ngồi không yên, cảm giác mình không được coi trọng, trên mặt thở phì phò tức giận. Trong đó còn có hai hưởng ứng lệnh triệu tập vô sỉ khoác lác nói mình tinh thông Anh văn cỡ nào, nhưng vừa nghe điện thoại thì cả câu tiếng Anh chào hỏi cũng nói không xong, anh không biết các người đó tinh thông Anh văn như thế nào.

Anh đột nhiên cau mày, "Kinh nghiệm thư ký quá ít, chỉ ngắn ngủn một năm."

"Vâng"

Lam Doãn Khang nhíu mày nhìn cô, đồng thời trở lại chỗ ngồi, cũng đối diện với vị trí của cô.

Đái Tình Mỹ trở lại chỗ ngồi, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Lam Doãn Khang nhìn đảo qua lý lịch của cô, nhìn thật nhanh, "Mới hai mươi bốn tuổi, sao trẻ tuồi như vậy lại kết hôn?"

Tới rồi tới rồi, phải nói dối, cô cảm giác cổ họng khô khốc một lúc rồi chột dạ trả lời "Đúng".

Đột nhiên, một ánh mắt lợi hại nhìn trên người cô.

"Nếu đã kết hôn, tại sao không thấy nhẫn cưới của cô?" Lam Doãn Khang nhìn chằm chằm vào ngón tay không có vật gì của cô.

Đái Tình Mỹ chột dạ trái tim như nhảy ra ngoài, không nhịn được yên lặng nhìn mười ngón tay không có vật gì. Ở lúc mồ hôi lạnh tuông ra sống lưng, đột nhiên cô nghĩ nhớ dây chuyền trên cổ, không chút nghĩ ngợi thốt rai ——

"Ở đây, ở chỗ này." Cô lấy ta một dây chuyền bạc có hai chiếc nhẫn.



"Hai chiếc sao?" Lam Doãn Khang cao mày, ý vị sâu xa nhìn cô, "Cô rốt cuộc có mấy người chồng?"

"Dĩ nhiên chỉ có một. . . . . . Anh ấy, anh ấy đã chết, cho nên tôi đem hai chiếc nhẫn cưới của chúng tôi chuỗi lại chung một chỗ. Mặc dù người không thể cùng nhau nữa, nhưng lời thề cả đời vĩnh viễn ở chung một chỗ, sẽ không biến mất."

Xong rồi, cô có thể hay không xuống Địa ngục, nói dối chuyện lớn như vậy?

Mặc kệ, lấy được công việc là quan trọng nhất, tiền lương sáu vạn, nghĩ như thế nào cũng hấp dẫn.

Biểu hiện công khai như thế gần như là lấy hết can đảm trong cuộc đời cô, một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống, Đái Tình Mỹ chột dạ lấy tay vội vàng lau đi.

Khóe mắt Lam Doãn Khang nhìn thấy cử chỉ của cô, anh giật mình, trong lòng hơi ngạc nhiên.

Tại cậu hỏi trực tiếp của anh, gợi lên chuyện cũ đau lòng hại cô khóc hay sao?

Làm cho một người vì một đã không còn tồn tại mà rơi lệ, đó là chuyện đau lòng đến thế nào?

Lam Doãn Khang chưa từng có tình cảm sâu đậm như vậy, có thể nhìn thấy cô gái trước mặt này có bao nhiêu kiên định với người chồng quá cố của mình, anh chưa bao giờ biết hai từ “tự trách” như thế nào, đột nhiên cảm thấy thật có lỗi.

"Về chuyện chồng cô. . . . tôi thật đáng tiếc."

"Không sao, không sao, tôi sẽ kiên cường sống qua ngày, đây là tôi đồng ý anh ấy." Đái Tình Mỹ không dám nhìn anh, cúi đầu nói cho qua.

Anh là đồng tình với cô, nhưng không đến nỗi bởi vì đồng tình mà cho cô công việc này, anh không phải là người đưa chuyện tình cảm vào công việc.

Bỏ qua một bên chuyện vừa rồi, từ lúc bắt đầu khảo nghiệm, cô làm việc tỉ mỉ, thái độ cũng coi như tích cực, vẫn có thể xem là một thư ký thích hợp.

Còn nữa, đối với một người phụ nữ có tình cảm với người chồng đã khuất như cô, chắc chắn sẽ không tới trêu chọc anh, cho nên Đái Tình Mỹ này vô cùng phù hợp với yêu cầu thư ký mà anh đặt ra!

Lam Doãn Khang lập tức đưa ra quyết định, "Bây giờ cô đi tới bộ tài nguyên nhân lực làm thủ thục báo danh, ngày mai chín giờ đi làm."

Cho nên cô được trúng tuyển? ! Quả thật Đái Tình Mỹ không thể tin được vận tốt như vậy, nếu không phải còn ngồi trên ghế, cô đã sớm xụi lơ trên mặt đất rồi. Cô cố gắng lấy lại bình tĩnh, cầm lên túi xách xoay người định bước ra ngoài——

"Đợi chút."

Đái Tình Mỹ dừng bước, xoay người lại, không hiểu nhìn Lam Doãn Khang.

"Tôi đã từng gặp cô chưa?"

Cô rùng mình. Chẳng lẽ anh nhớ ra chuyện gì? Nhưng vì không muốn biến khéo thành vụng đem Lam Doãn Khiết cũng kéo xuống nước, cô lắc đầu một cái, kiên quyết hủy bỏ cái vấn đề này.

Bộ dạng hai mắt trợn lớn của cô vừa rồi, khiến Lam Doãn Khang lơ đãng nhớ tới nhiều năm trước, cũng có người từng nhìn anh như vậy, về phần là ai, anh lại không nhớ ra.



Được rồi, đây chỉ là ảo giác của anh.

Lam Doãn Khang kéo ngăn tủ lấy ra một phần tài liệu, "Nếu trở thành thư ký riêng của tôi, quy tắc khi làm việc chung cô phải hiểu rõ, đây là bản thỏa thuận công việc, cô xem qua, nếu không có dị nghị, hãy ký tên ở dưới tài liệu."

Đái Tình Mỹ đi tới, lấy bản hiệp nghị từ trong tay anh, thật nhanh nhìn một chút nội dung.

Không có gì hơn là cấm tiết lộ bí mật của công ty cùng giữ bí mật tuyệt đối các văn kiện văn bản, thật bình thường, chỉ có một điều cuối cùng điều ——

Nghiêm cấm yêu đương trong phòng làm việc, người vi phạm bị khai trừ, tiền phạt là năm trăm vạn.

Đã đồng ý với Doãn Khiết hưởng ứng lệnh triệu tập, cùng tiền lương sáu vạn hậu đãi hấp dẫn.

Về phần nguyện vọng muốn gặp Lam Doãn Khang, hiện tại đã thực hiện được cũng thỏa mãn rồi.

Cô thưởng thức anh, dĩ nhiên còn có phần nhỏ tình cảm yêu thích, nhưng thân phận anh quá cao, có thể ở lại bên cạnh anh làm công việc có mức lương hậu hĩnh, đối với cô mà nói đã là mộng đẹp khó cầu, chuyện cùng anh yêu nhau. . . . Làm người không nên quá lòng tham !

Không nói hai lời, Đái Tình Mỹ lấy ra bút, nhanh chóng ký vào văn bản hiệp nghị.

"Tổng giám đốc, xin chỉ giáo nhiều hơn, ngày mai gặp."

Sự quả quyết cùa cô khiến Lam Doãn Khang rất hài lòng, chỉ cần cô làm việc nghiêm túc, anh sẽ không bạc đãi nhân viên .

Đi ra khỏi công ty xây dựng Thủy Lam, Đái Tình Mỹ nắm thật chặt sợi dây chuyền có hai chiếc nhẫn trên cổ, "Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa sẽ bị lộ. Ba mẹ, lần này may nhờ có hai người, cám ơn ba mẹ phù hộ!"

Không sai, chiếc nhẫn là di vật của ba mẹ cô, cô thật vui mừng ở thời điểm phỏng vấn di vật này lại phát huy tác dụng, nghĩ đến tháng sau, tiền lương sáu vạn, cô vui vẻ đến không ngậm miệng được, không đợi được liền gọi điện thoại cho Lam Doãn Khiết chia sẻ cái tin tức tốt này.

"Doãn Khiết, mình trúng tuyển, ngày mai bắt đầu đi làm. Thật sự thật cám ơn cậu, chờ lĩnh lương, mình mời cậu ăn cơm." Cô vui vẻ nói.

"Ha ha ha, khách khí gì. . . , mình đã sớm nói cậu làm được, Đái Tình Mỹ danh hiệu Hạng Nhất cũng không phải giả. Đúng rồi, thấy anh trai mình chứ? Cửu biệt trùng phùng* cảm giác thế nào?" Đây mới chuyện Lam Doãn Khiết để ý nhất.

(*cửu biệt trùng phùng: lâu ngày gặp lại)

Hả, cái gì cửu biệt trọng phùng, bọn họ căn bản không coi là quen biết. "Cái gì như thế nào?"

Giả bộ ngu! "Đương nhiên là hỏi cậu có hay không trái tim đập loạn, xấu hổ đến lời nói không mạch lạc?"

"Không có, cậu nghĩ quá nhiều." Đái Tình Mỹ đem tình huống phỏng vấn vừa rồi nói cho cô nghe."Mình hiện tại là quả phụ, hơn nữa còn ký vào điều khoản là cấm yêu đương, người vi phạm không chỉ sẽ gặp phải khai trừ, còn phải tiền phạt năm trăm vạn, ngượng ngùng đồng học của tôi, tới lúc đó ngươi phải gách vác rồi, đừng quen cậu giựt giây cho mình phạm tội."

Cô không tham lam, chỉ cần có thể nhìn thấy Lam Doãn Khang cùng làm việc chung với anh, cô rất thỏa mãn. Một phụ nữ nhân mắc nợ như cô có tư cách gì để yêu, đừng suy nghĩ viễn vong.

"Cái gì? !" Lam Doãn Khiết ở đầu dây bên kia kích động kêu to.

Điều khoản cấm yêu đương quỷ quái gì thế này? Đáng ghét, Lam Doãn Khiết cô dốc hết tâm huyết vào diệu kế một mũi tên trúng ba con nhạn —— một bạn tốt giải quyết vấn đề tiền bạc, hai là anh tìm được thư ký, ba là hai người kết dây tơ hồng —— sẽ không cứ như vậy rơi vào khoảng không chứ. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Giả Mạo Quả Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook