Em Là Siêu Sao

Chương 3: Phải chăng là duyên tiền định?

Độc Nhất Phu Nhân

09/07/2017

Mấy ngày tiếp theo Tư Hạ Nhĩ đều chui trong phòng, miệt mài nhai nuốt kịch bản phim mới, tới khi lật trang cuối cùng mới thấy chềnh ềnh hai chữ " Dương Tô", không ngờ kịch bản này cũng do người của Dương Tô " sáng tác"!

" Viên Viên, họp báo hôm nay Đổng ma ma nói em cùng tới, vậy có tới không?" Tư Hạ Nhĩ vừa trang điểm vừa hỏi Tô Viên Viên đứng cạnh đấy.

Tô Viên Viên ngán ngẩm than mấy câu:

" Có thể không đi sao? " Thật sự không hứng thú nhưng cũng không thể không đi.

Lúc hai người tới, đại sảnh khách sạn đã đông kín người, bọn họ vừa ló mặt xuống đã trở thành tâm điểm chú ý. Tư Hạ Nhĩ mặc bộ đầm hở vai đen tuyền quyến rũ, Tô Viên Viên màu lam thanh thoát, mặc dù không quá nổi bật nhưng cả hai người hấp dẫn không ít ánh nhìn.

Tô Viên Viên hơi khó chịu, vừa vào trong liền ra hiệu với Tư Hạ Nhĩ muốn vào nhà vệ sinh một lát, Tư Hạ Nhĩ gật đầu, quay qua tiếp chuyện mấy vị xung quanh cho Tô Viên Viên thoải mái đi vào.

" Hạ Nhĩ, Viên Viên có đến không?" Đổng Dao đến sau, nhìn không thấy Tô Viên Viên hơi lo lắng hỏi.

Tư Hạ Nhĩ lắc lắc ly rượu vang trong tay, miệng vẫn cười cười:

" Hình như vào nhà vệ sinh rồi."

Đổng Dao yên tâm gật đầu một cái, vừa vặn nhìn thấy Châu Liên từ bên ngoài đi vào liền vẫy tay gọi cô ấy. Châu Liên nhanh chóng bước lại. Tư Hạ Nhĩ còn chưa kịp nói gì đã thấy Đổng Dao dẫn cô ấy đi.

Lại muốn "động thủ" với người nào đây? Mấy năm gần đây người không vừa mắt Đổng Dao ngày càng nhiều mà những người này đa phần là hòn đá cản đường cô, là Đổng Dao giúp cô dọn đường.

Nói tới Đổng Dao này cũng không phải người bình thường, nói như vậy chính là Đổng Dao này là tổng quản ma ma của Tư Hạ phủ, không hiểu vì sao khi Tư Hạ Nhĩ xuyên về hiện đại lại thấy cô ấy. Việc mới đầu tới đây không dễ dàng gì sinh sống, đều một tay Đổng Dao nâng đỡ, tựa như đã từng sinh sống ở nơi này vậy.

Tư Hạ Nhĩ còn đang suy nghĩ bỗng bị một bàn tay bất ngờ vỗ vào vai, hơi giật mình một chút, quay ra Tô Viên Viên đã trở lại lúc nào, nhe răng cười với cô:

" Đoán xem, em vừa gặp ai?"

Tư Hạ Nhĩ không hứng thú với mấy trò chơi kiểu này, tuy nhiên không cự tuyệt trả lời:

" Em đi nhà vệ sinh thì có thể gặp ai? Không lẽ Châu Nhược Nhược? Cô ta còn đến được sao?"

Tô Viên Viên thần thần bí bí, lắc đầu:

" Không phải, nói chị biết em vừa gặp Tống ảnh đế !" Giọng nói vô cùng phấn khích " Lần đầu tiên được đứng gần anh ấy như vậy, không uổng công em tới đây!"

Tư Hạ Nhĩ nghe xong liền khinh bỉ quay đi, tới nói cũng không buồn nhìn mặt cô mà nói:

" Không ngờ em cũng mắc bệnh cuồng thần tượng."

Tô Viên Viên không hề ảnh hưởng, tiếp tục cao hứng:

" Tống Tô Hạo nhiều năm rồi mới về nước, còn không đáng qúy trọng sao? Em là fan ruột của anh ấy!"

Tư Hạ Nhĩ bất lực, cảm thấy Tô Viên Viên bệnh thần kinh không có thuốc chữa liền đẩy qua một bên kiểu như sợ bệnh truyền nhiễm.

Bên trong hình như cũng đến đủ cả, Tư Hạ Nhĩ bởi vì mấy ngày nghỉ đều chăm chỉ cày kịch bản nên không để ý, ngoại trừ Tống Tô Hạo và Châu Nhược Nhược cũng không biết sẽ có những ai. Không ngờ vừa thoát Tô Viên Viên liền nhìn thấy Quách Tuấn, anh ta hình như đang tiến lại chỗ này. Tư Hạ Nhĩ không quay đầu đứng yên lắc lắc ly rượu. Nói là buổi họp báo cũng quá khoa trương rồi, xem ra bộ phim này quả thật kinh phí rất lớn.

" Hạ Nhĩ, lâu không gặp."

Quả nhiên Quách Tuấn muốn bắt chuyện với cô. Tư Hạ Nhĩ cùng anh ta có đóng chung mấy bộ phim, miễn cưỡng coi là quen biết đi.

Tư Hạ Nhĩ cười cười:

" Lâu không gặp."

" Không ngờ chúng ta lại có cơ hội hợp tác lần nữa." Tuy là nói với cô nhưng mắt luôn để ý xung quanh, hình như đang tìm Tô Viên Viên.

Tư Hạ Nhĩ đoán được ý định của anh ta liền cố ý nghiêng người, để lộ Tô Viên Viên đang đứng phía sau ngây ngốc, có lẽ vẫn đang nghĩ tới Tống Tô Hạo.

Hiển nhiên Quách Tuấn sau đó liền tạm biệt cô đi nhanh về phía Tô Viên Viên. Tư Hạ Nhĩ miệng cười thầm, nét mặt trái ngược, biểu cảm thương xót cho bạn trẻ Quách Quách.

" Tư tiểu thư ?"

Ai đó cắt ngang dòng " suy tưởng", Tư Hạ Nhĩ có chút không vui nhưng vẫn cố kéo miệng cười thật tươi, cuối cùng, vừa nhìn thấy người trước mặt liền sợ tới mức mặt mày tím tái, ly rượu cầm trên tay một chút nữa rơi xuống đất. Thật lâu sau mới khó khăn nói ra hai chữ:

" Dương...Tô..."

Tống Tô Hạo khóe miệng cười cười, tuy nhiên giọng nói có chút ngạc nhiên:

" Tư tiểu nhập vai nhanh thật "

Tư Hạ Nhĩ nghe anh nói xong lén thở ra một hơi, tự bấm đốt ngón tay bảo bản thân trấn tĩnh lại, chỉ là hơi giống một chút, rất có thể là cháu chắt mấy đời của Dương Tô, tự dặn bản thân không được quá mất bình tĩnh.

Tống Tô Hạo nhìn cô ngây người cảm thấy vô cùng thỏa mãn, thật ra trước gặp mặt đã tưởng tượng qua không biết bao nhiêu lần vẻ mặt cô sẽ thế nào, không ngờ cô thật sự bị trấn động mạnh tới nỗi gọi luôn tên anh.

" À, anh Tống, thật xin lỗi, mấy ngày qua đều đọc kịch bản cho nên vừa rồi thất lễ. " Tư Hạ Nhĩ nhanh chóng khôi phục tinh thần.

" Không sao"



Tư Hạ Nhĩ nhất thời không biết nói gì, phục vụ đi qua liền đổi một ly rượu mới, cầm lên tay lắc lắc, cố tình quay đi hướng khác tránh ánh mắt Tống Tô Hạo, lát sau không thấy ai nói gì, nghĩ anh đã rời đi, không ngờ vừa quay lại liền đụng trúng lưng anh, giật lùi về phía sau, may mà anh nhanh tay đỡ được.

" À, Hạ Nhĩ, có sao không?"

Đạo diễn Pha đã đi đến từ lúc nào, xung quanh cũng có mấy gương mặt quen thuộc, Tư Hạ Nhĩ vội vàng tự mình đứng thẳng, cười nói:

" Không sao, ", vừa nói xong lại thấy trong đám đông có một đôi mắt chớp chớp nhìn mình chằm chằm:

" A, tiểu Văn không ngờ gặp em ở đây! "

Cậu nhóc tiểu Văn này là một học sinh tiểu học, bình thường nếu đóng chung phim chính là người phối hợp với cô ăn ý nhất, cũng là đứa nhóc Tư Hạ Nhĩ thích nhất.

Lục Tiểu Văn thấy Tư Hạ Nhĩ gọi mình liền vui vẻ chạy lại, đạo diễn Pha xoa đầu thằng nhóc cười khà khà:

" Ai nha, Hạ Nhĩ, đứa nhóc này là tôi chọn, chính là "bé bi" của thiếu nữ si tình và thái tử Dương Tô, thấy thế nào?"

Tư Hạ Nhĩ nghe xong suýt chết sặc, kịch bản này đúng là " sáng tác " ra mà!

Tư Hạ Nhĩ chưa kịp nói gì, điện thoại trong tay đã vang lên, đành xin phép ra nghe:

" A lô, tiểu Viên, em chạy đi đâu vậy?"

Tô Viên Viên run run nói:

" Chị, mau cứu em, Quách Tuấn...hắn.."

Tư Hạ Nhĩ không hiểu gì, tóm lại đành hỏi một câu trọng điểm:

" Em đang ở đâu?"

Tô Viên Viên khóc không ra nước mắt:

" Em đang ở trong khách sạn....nhưng không biết phòng bao nhiêu."

Đầu Tư Hạ Nhĩ đầy hắc tuyến:

" Hả? " như vậy cô biết tìm thế nào? " Đang ở cùng Quách Tuấn?"

" Vâng....á...." ....ngay sau đó điện thoại bị giật mất, hiển nhiên sau đó bị Quách Tuấn ném vào một xó xỉnh nào đó.

Tư Hạ Nhĩ gọi lại không được liền gọi cho Đổng Dao, điện thoại báo máy bận, không còn cách nào đành tự mình chạy đi tìm.

Tô Viên Viên bị đẩy xuống giường, mặt nóng bừng nhìn cơ thể đàn ông từng chút lộ ra trước mặt, miệng lắp bắp:

" Quách.... Tuấn, anh đang làm...cái gì vậy?"

Quách Tuấn vẫn không ngừng động tác, vẻ mặt tức giận nói:

" Là em thách anh, đừng hối hận!"

Tô Viên Viên toàn thân run rẩy, khó khăn lắm mới nói được:

" Anh điên rồi...tôi có làm gì anh đâu?...Ngay cả anh phản bội tôi cũng không có ý kiến gì, cho nên anh mau...dừng lại."

" Vì em không có ý kiến nên tôi mới giận!" Trên người lúc này chỉ còn mỗi chiếc quần che vị trí quan trọng đã ngóc đầu lên.

Tô Viên Viên vô tình nhìn chúng, cổ họng khô khốc, vẫn cố tình ngoi dậy:

" Không phải...tôi có ý kiến, tôi rất giận, được chưa, mau mặc đồ vào!"

Quách Tuấn nghe cô nói càng sát lại gần, cười ma mị:

" Như vậy thật đúng ý tôi, em không cần giận, tôi sẽ chứng minh cho em thấy tôi chỉ có mình em."

Tô Viên Viên thần kinh căng như dây đàn, vội vàng áp sát người vào tường:

" Không cần....Không cần..."

Khung cảnh lúc này có chút kì dị, đàn ông trước mặt hiện tại người không một mảnh vải, Tô Viên Viên hoàn toàn trái ngược, vẫn mặc nguyên bộ đầm xanh dương, có điều mồ hôi đầm đìa, hai gò đồi sau lớp vải mỏng hiện ra thấp thoáng.

Quách Tuấn cứ khỏa thân như thế tiến sát vào người cô. Tô Viên Viên cảm thấy toàn thân ngừng hoạt động, cơ thể đông cứng, muốn làm gì cũng không được, mặc cho người đàn ông phía trên đùa dỡn.

Vì Tô Viên Viên đang ngồi dựa vào thành giường nên hai chân hở ra một khe nhỏ, váy không dài thuận tiện bị vén len sát eo, bàn tay đàn ông to lớn nhanh chóng nằm gọn trong đó, cách một lớp vải vỗ nhẹ mấy cái, tay đùa nghịch vân vê. Bản thân Tô Viên Viên rất nhạy cảm, nhanh như vậy dịch mật đã chảy ra tràn trề. Tô Viên Viên xấu hổ quay mặt đi.

Bàn tay kia vô cùng thỏa mãn, tiếp tục đùa nghịch, tay còn lại đặt lên gò đồi nhào nặn, vừa cắn, vừa bóp. Tô Viên Viên cắn môi kìm nén cảm xúc lạ đang từ từ dâng lên trong người. Cơ thể cô hiển nhiên không hề bài xích loại động chạm thân mật này.

Quách Tuấn nắm hai chân cô duỗi thẳng ra sau đó sạng hai chân ngồi lên đùi cô, nam căn nhằm đúng cửa động thả xuống nhưng vẫn cách một lớp vải, cố tình cọ cọ khiêu gợi.

Tô Viên Viên sắp không chịu nổi lại nghe lời nói tà mị ở bên tai:



" Em ướt hết rồi, có phải rất vướng không? Mau cởi ra, không cởi sẽ rất khó chịu."

" Ưm...." Tô Viên Viên bất ngờ phát ra tiếng dâm đãng mặt càng đỏ, sức chịu đựng rất nhanh liền giảm đến tận cùng.

Quách Tuấn tiếp tục dẫn dắt cô, cầm bàn tay nhỏ vuốt ve nam căn của mình. Tô Viên cảm thấy nó rất lớn, rất kích thích, dịch mật từ cửa động càng chảy ra dào dạt, một lát sau mới khó khăn nói:

" Anh ...giúp em cởi..."

Quách Tuấn làm bộ ngạc nhiên:

"'Hả? Em như vậy là tự nguyện? "

" Ừm...em tự nguyện, mau...giúp em cởi ra, rất khó chịu."

Quách Tuấn cười gian tà, đưa tay vào bên trong váy kéo quần nhỏ đã ướt sũng của cô ra, từng giọt dịch nhơn nhớt chảy xuống, Tô Viên Viên xấu hổ vùi mặt vào ngực hắn.

" Còn váy? "

" Cũng giúp em cởi đi"

Lúc này cả hai cũng không khác nhau là mấy. Thường ngày Tô Viên Viên đều ăn mặc giản dị để che đi quyến của cơ thể, lúc này lộ ra ngực và mông đều đầy đặn, vô cùng quyến rũ.

Quách Tuấn cổ họng khô cháy, nam căn không chịu nổi cương lên hết mức có thể. Tuy vậy vẫn không thể bỏ qua màn dạo đầu tránh cho cô bị đau đớn đành đè nén cảm xúc, ngón tay dài bắt đầu thâm nhập. Tô Viên Viên á lên một tiếng sau đó bắt đầu phát ra những tiếng rên kích tình:

" Ưm...ưm...nhột quá..."

Quách Tuấn tay bên dưới khuấy đảo trong huyệt của cô, tay trên không yên phận, nhào nặn bánh bao thịt mềm mại. Miệng cố dụ dỗ, dùng lưỡi càn quét hương vị trong miệng cô. Tô Viên Viên hô hấp khó khăn vội đẩy anh ra, lại không kìm được lên tiếng hỏi:

" Tuấn...có yêu em không?"

" Còn phải hỏi anh câu đó sao?" Vừa nói ngón tay bên dưới vừa nhấn vào sâu hơn :" tất nhiên là có, rất yêu."

" Ưm...Tô Viên Viên cong người lên theo chuyển động của anh, cả ba vòng đều quấn lấy ra thịt nhau.

Quách Tuấn bất ngờ dút tay ra, nằm sấp đè toàn bộ lên người cô, ma mị hỏi:

" Dạo xong rồi, hiện tại anh sẽ đi vào, em là muốn đứng hay muốn nằm?"

Tô Viên Viên không biết nói gì.

" Đứng nhé."

Phương diện này cô quả thật không biết thế nào mới dễ chịu nên đành gật đầu. Quách Tuấn bế cô xuống giường cho dựa vào tường, nhẹ nhàng dụ dỗ:

" Ngoan, mau mở rộng hai chân ra."

" Ưm..." cô ngoan ngoãn làm theo. Nam căn dính đầy chất dịch bắt đầu đâm từ rốn cô trượt xuống, tới đúng cửa động lập tức lọt vào vừa vặn. Tô Viên Viên kích động rên rỉ.

" Bộ dáng em động tình càng quyến rũ." Vừa nói vừa đâm mạnh vào, cô bất ngờ bị đau " á" lên một tiếng, bám lấy da thịt anh, lại tiếp tục kêu:

" To như vậy, trướng quá...đau...Em Không chịu được....anh có thể đi ra không?"

Nam căn của anh căn bản không nghe lời, cắm đầu muốn vào sâu hơn. Miệng dùng lời lẽ an ủi cô:

" Một lát thôi, sau đó sẽ rất thoải mái. Anh sẽ cố gắng nhẹ nhàng."

Tô Viên Viên quả thực không chịu được nữa, liều mạng rút ra, liền đó, cơ thể đổ sụp xuống, cửa động lập tức thấy trống vắng.

Quách Tuấn vẫn không buông tha, dảo hoạt dụ dỗ:

" Vậy anh cho em nghỉ, nhưng mà hãy mau làm sạch của anh đi."

Tô Viên Viên không hiểu gì, đã thấy Quách Tuấn đứng dậy, nam căn để trên đầu cô, anh thò tay xuống nâng đầu cô lên tiếp tục dụ dỗ:

" Nhanh nào, mau ngậm nó cho anh."

Tô Viên Viên mù mịt làm theo, ngửa cổ ngậm lấy nam căn của anh, dùng lưỡi nhỏ liếm láp, bao nhiêu tinh dịch theo đó chảy xuống miệng, cô không kịp nuốt ho sặc sụa, vội vàng thả ra. Đợi cô an tĩnh sau đó lại nhẹ nhàng vùi đầu cô vào chân giữa của anh, tiếp tục liếm láp.

" Ưm...sạch rồi."

" Vậy chúng ta tiếp tục."

Lần này bọn họ trực tiếp làm tại sàn nhà, nam căn to lớn ra vào cửa động liên tiếp, đưa dâm dục của cô gái dưới thân kéo lên cao rồi xuống thấp. Mỗi lần như thế lại không ngừng phát ra âm thanh dâm đãng ngọt ngào.

" Ưm...ưm...thoải mái quá..."

Bọn họ quần lộn không biết bao nhiêu lần như thế, ham muốn đều rất mãnh liệt. Kết quả, tới lúc kết thúc họp báo vẫn chưa tan.

Tư Hạ Nhĩ tìm không được đành đi về trước, dù sao cũng biết ở cùng Quách Tuấn, bọn họ cũng có quan hệ yêu đương, sau này có việc gì cứ trực tiếp tìm anh ta tính toán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Siêu Sao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook