Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 63: Ngoại truyện 1: Nhật kí trưởng thành của tiểu bạch thỏ

Hốt Nhiên chi Gian

14/02/2014

Edit: Aoi

Beta: Hana

Lộ Hiểu Vụ, mười ba tuổi

Lộ Hiểu Vụ vẻ mặt quẫn bách đứng ở ven đường, không biết làm sao níu lại váy của mình. Hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng nhăn nhó đến sắp khóc.

“Bạn học, cần giúp không?” Một nam sinh nhã nhặn cưỡi xe đạp đứng bên cạnh cô.

Lộ Hiểu Vụ mặt đỏ lên, lắc đầu, cô…… Không biết nên nói như thế nào.

Bạn học kia vừa thấy vừa thấy cái túi sách của cô gắt gao che mông, trong lòng liền sáng tỏ, vỗ vỗ yên sau xe, “Đi lên, tớ đưa cậu về.”

Lộ Hiểu Vụ cắn môi dưới, sợ hãi trừng mắt nhìn nam sinh, cô không biết cậu ta, mẹ nói không thể tùy tiện cùng người xa lạ nói chuyện. (LTLT: bé ngoan a~)

“Tớ cũng học lớp 6.” Cậu ta lấy ra cái thẻ học sinh trong túi tiền, Lộ Hiểu Vụ trong lòng khẩn trương thoáng giảm bớt.

“Đi lên đi, cậu…… Như vậy phải nhanh về nhà.” Nam sinh nhìn cô mặt đã muốn đỏ bừng, có chút lo lắng.

Lộ Hiểu Vụ xoắn xoắn cái túi sách, do dự có nên lên hay không, nhưng là, cô hiện tại, thật sự thật sự rất khó chịu.

Từ lúc xế chiều, bụng cô bắt đầu đau nhức, kết quả đi WC, hoảng sợ phát hiện phía dưới đổ máu. Lộ Hiểu Vụ bị hù chết, không dám nói cho người nào, cuối cùng từ tiết học đầu tiên cứ như vậy chôn chân tại chỗ ngồi, không dám nhúc nhích. Nhưng là, cho dù cô không động đậy, máu vẫn liều mạng chảy ra, cô nhất định bị nhiễm bệnh .

Khi tan học, cô đứng lên liền nhìn thấy vết máu nhàn nhạt trên ghế, cô vội vàng dùng khăn lau nửa ngày, tay sờ sờ, trên váy có chút cảm giác ẩm ướt, cô…… lên cả váy. Cô ngồi lại trên ghế, chờ tất cả mọi người đi rồi, cô mới dùng túi sách che khuất mông, chậm rãi đi ra trường học.

Nhưng là, cô vừa đi, một bên cảm giác máu chậm rãi chảy ra, Lộ Hiểu Vụ sợ tới mức muốn khóc, cô…… Có phải hay không sắp chết?

Cuối cùng, cô vẫn là làm cho nam sinh kia chở về nhà, ngồi yên sau xe cậu ta, ít nhất không cần lo lắng bị người nhìn thấy bộ dạng quẫn bách.

“Lộ Hiểu Vụ, cậu ta ai vậy?” Vào đến cổng, mẹ liền đen mặt chất vấn cô.

Lộ Hiểu Vụ sợ hãi hạ thấp mắt, “Học trưởng ở trường.”

“Cậu ta vì cái gì đưa con về?” Mặt mẹ càng đen.

“Con…… Sinh bệnh.” Lộ Hiểu Vụ rốt cục lớn tiếng nức nở, “Mẹ, con chảy rất nhiều máu……”



Mẹ sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, quay người Lộ Hiểu Vụ lại, trên váy cô đã nhiễm vết máu rất lớn. Mẹ vội vàng đưa Lộ Hiểu Vụ vào phòng tắm, bảo cô tắm nước ấm.

Chờ Lộ Hiểu Vụ tắm rửa xong đi ra, mẹ đưa cho cô một bao này nọ, Lộ Hiểu Vụ cau mày, là thuốc sao?

“Băng vệ sinh, về sau chảy máu, dùng cái này đệm lên.” Mẹ lấy ra một miếng, làm mẫu cho cô xem.

Lộ Hiểu Vụ cái hiểu cái không chỉ gật đầu, thì ra cô thật sự sinh bệnh .

“Con trưởng thành, tháng sau kinh nguyệt. Nhớ kỹ, về sau tuyệt đối không để người khác biết.” Mẹ nghiêm mặt, dạy cô.

Lộ Hiểu Vụ gật gật đầu, thật sự hảo khứu, tuyệt đối không thể nói cho bất luận kẻ nào.

“Lần sau, không được tùy tiện ngồi xe nam sinh.” Mẹ đột nhiên nhớ tới nam sinh đưa cô về.

“Vâng.” Lộ Hiểu Vụ ủy khuất gật gật đầu, cô hôm nay rất sợ hãi.

“Con gái thì nhất định phải rụt rè, tuyệt đối không thể học Tiểu Ngọc nhà đối diện, nghe không?” Mẹ ấn ấn vai Lộ Hiểu Vụ, nghiêm khắc dặn.

“Nghe được.” Lộ Hiểu Vụ trong lòng chợt lạnh, cô cùng Tiểu Ngọc như thế nào lại giống nhau được. Tiểu Ngọc nhà đối diện, mẹ nhắc tới chính là khinh thường, mới học sơ trung năm thứ hai, liền yêu sớm, còn sẩy thai, rất khủng bố!

“Ở trường học cũng không được cùng với nam sinh nói chuyện.” Mẹ nhìn chằm chằm bóng dáng Lộ Hiểu Vụ đi vào phòng, trịnh trọng thông báo.

*****

Bởi vì ba là đội trưởng đội địa chất, hàng năm bôn ba bên ngoài. Mẹ đối với Lộ Hiểu Vụ giáo dục vô cùng nghiêm khắc, rất sợ không cẩn thận một cái, Lộ Hiểu Vụ sẽ học cái xấu.

Lộ Hiểu Vụ trừ bỏ đến trường, bình thường đều ở trong nhà, rất ít khi hoạt động ngoại khóa. Ngay cả khi họ hàng đến chơi, những đứa trẻ khác có thể tùy ý nghịch đống cát, đập cửa thành, cô vĩnh viễn chỉ có thể ăn mặc xinh đẹp đứng bên cạnh.

Mẹ yêu cầu cô phải ăn nói lễ phép, nhìn thấy mọi người đều phải chào hỏi, ngay cả bác quản lí dưới tầng, khi đến nhà cô đều phải chủ động chào hỏi. Khi nhận điện thoại vĩnh viễn đều phải nói, “Xin chào, tôi là Lộ Hiểu Vụ, xin hỏi ngài tìm ai?” trước tiên. Thậm chí ngay cả lúc mỉm cười chỉ có thể lộ nhiều nhất tám cái răng, thanh âm khi nói chuyện cũng không thể lúc cao lúc thấp, vĩnh viễn đều là ngọt ngào. Trong học hành cũng chỉ cho phép đứng trong top 3, nếu cô có hơi rớt hạng, tuyệt đối về nhà chính là thảm hoạ.

Mẹ nghiêm khắc có tiếng, có một sự kiện để lại ấn tượng nhất trong kí ức Lộ Hiểu Vụ chính là, khi cô học lớp 5 tiểu học, có một buổi tối 12 giờ còn chưa ngủ, vụng trộm ngồi ở sô pha xem TV. Kết quả mẹ tắm rửa xong, bưng ly sữa đi ra, nhìn đến Lộ Hiểu Vụ còn chưa đi ngủ, liền chất vấn cô, “Như thế nào còn không đi ngủ?”

Cái miệng nhỏ của Lộ Hiểu Vụ bĩu môi, cãi một câu, “Mẹ không phải cũng chưa đi ngủ?”

Kết quả……

Rầm, Lộ Hiểu Vụ liền cảm giác trên đỉnh đầu có một mảnh ẩm ướt, mẹ đem ly sữa trong tay cứ như vậy đổ lên đầu cô. (LTLT: má ơi O___o có cần phải thế kh?)

Lộ Hiểu Vụ lúc này bị dọa choáng váng!



“Ai dạy con cãi lại? Không ngủ được con còn cảm thấy mình có lý? Thật sự là vô pháp vô thiên.” Mẹ tức giận để cái ly thật mạnh xuống bàn, vào nhà liền lấy ra roi mây, bắt Lộ Hiểu Vụ đầu ẩm ướt quỳ xuống mặt đất, hung hăng đánh cô một chút.

Cuối cùng, Lộ Hiểu Vụ tối hôm đó hai giờ mới đi ngủ. Cô một lần nữa gội đầu tắm rửa, đem chính mình làm sạch sẽ.

Từ nay về sau, Lộ Hiểu Vụ biết, bất luận trong lòng có bất mãn cỡ nào, tuyệt đối không thể cùng người lớn cãi lại.

Lộ Hiểu Vụ tính tình vốn hướng nội, càng nói cái gì cũng không dám dễ dàng mở miệng, vĩnh viễn như mọi người hy vọng làm một cô gái ngoan.

*****

Lên trung học, rất nhiều cô gái đều sớm đi vào thời kỳ trưởng thành, trừ bỏ thích đánh phấn, các cô gái cũng bắt đầu có tình cảm ôm ấp.

Có lần bạn học ngồi cùng bàn cứng rắn đưa cho Lộ Hiểu Vụ một quyển tiểu thuyết ngôn tình, cô mơ hồ nhớ là của Tịch Quyên viết. Cô rất sợ mẹ nhìn thấy, sau khi làm xong bài tập, cô đem quyển truyện thật cẩn thận giấu dưới sách giáo khoa, chậm rãi nhìn lén. Nhưng là, còn chưa có nhìn đến trang thứ năm, mẹ đột nhiên đẩy cửa tiến vào, sợ tới mức Lộ Hiểu Vụ có tật giật mình nằm úp sấp lên sách, giả bộ bị mệt. Mẹ vừa thấy cô như vậy, vội đi lên sờ chán của cô, lo lắng hỏi cô làm sao vậy, Lộ Hiểu Vụ lắp bắp nói, có chút mệt mỏi. Mẹ nhìn chằm chằm bộ dáng quái dị của cô, trong lòng liền hiểu được, ra lệnh cô đứng lên. Lộ Hiểu Vụ sợ hãi đứng lên, liền nhìn mẹ lấy ra quyển tiểu thuyết ngôn tình dưới sách giáo khoa, Lộ Hiểu Vụ mặt trắng bệch, bị bắt rồi!

Mẹ vừa thấy đến tiêu đề, [Tranh giành tân nương], mặt lúc này đen lại, xoay người bước đi ra khỏi phòng.

Lộ Hiểu Vụ lòng thu lại, đầu đầy đổ mồ hôi giật mình ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích. Mẹ…… lại muốn giáo huấn cô.

Quả nhiên, “Lộ Hiểu Vụ!” Nghe được tiếng mẹ rống giận, Lộ Hiểu Vụ liền run rẩy đi ra khỏi phòng, tự giác quỳ trên mặt đất, mẹ mẹ một bên quất cô, một bên giận dữ mắng mỏ, “Mẹ là dạy con như thế nào? Đọc mấy loại sách vớ vẩn yêu đương không có tác dụng này có ích gì?” Đây có phải lần đầu không? Con nói đi?”

Lộ Hiểu Vụ khóc vô cùng thê thảm, chấn hưng lại thanh âm trả lời, “Là lần đầu tiên.”

“Xem loại sách này sẽ chỉ làm con miên man suy nghĩ, về sau tuyệt đối không được xem, nghe không?” Mẹ tức giận đến thanh âm cũng thay đổi, “Con gái chỉ hơi chút không để ý liền học cái xấu. Con còn tái phạm lần nữa, mẹ liền nói cho ba, cho ba quản.”

Lộ Hiểu Vụ vẫn khóc, thẳng đến khi quỳ hai chân run lên, mẹ mới cho cô về phòng. Cuối cùng, mẹ vẫn là đem quyển sách kia đốt đi, khi Lộ Hiểu Vụ nói cho bạn học, còn bị bạn học khinh bỉ nhìn một phen, cô đành lén lút lấy tiền tiêu vặt của mình đền cho bạn học.

*****

Trung học đến đại học, trong nhà cũng không cho cô ở trọ ở trường, chỉ sợ cô sẽ cùng bạn bè học cái xấu.

Lộ Hiểu Vụ rất ít khi tham gia hoạt động hội họp, bạn học hẹn đi chơi, cô cũng sẽ đều từ chối, thậm chí buổi tối đi chơi với bạn thân nhất, cô cũng về nhà trước 12 giờ. Bằng không, mẹ lúc 11 giờ sẽ ở nhà gọi điện thoại, chất vấn cô như thế nào còn chưa về? Cô liền lập tức vội chạy về nhà, nếu không quay về, mẹ sẽ vẫn chờ không ngủ.

Không chỉ giáo dục giới tính, liền ngay cả xem TV, chỉ cần màn hình vừa xuất hiện cảnh hôn môi, mẹ liền lập tức đổi kênh, chướng khí mù mịt, đây là những lời mẹ nói. Cho nên, Lộ Hiểu Vụ mới có thể đàm tính biến sắc! Chỉ cần bị nam sinh đụng tới sẽ thấy khẩn trương, dần dần liền thành cá tính lãnh đạm.

Lộ Hiểu Vụ cứ như vậy trong sự quản giáo nghiêm mật trưởng thành đến 25 tuổi.

Nụ hôn đầu tiên, ôm nhẹ, thậm chí đêm đầu tiên cũng giống nhau được giữ lại, thẳng đến khi Mạnh Dịch Nam vượt qua mọi cửa ải của nhà cô, hết thảy những cái đó đều dâng tặng cho Mạnh Dịch Nam!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook