Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Chương 11: Chân chính nhập diễn

Tân Lăng Ái

27/07/2013

Buổi sáng, ta đúng hẹn đi vào công ty A.N.Jell gặp Giám đốc Ann.

“A! Hwang Jin Hee tiểu thư, thực vinh hạnh khi nhìn thấy cô!” Giám đốc An đứng lên, mặt tràn đầy tươi cười nói.

“Xin chào, giám đốc Ann, nghe thấy đại danh đã lâu !” Ta vươn tay cùng Giám đốc Ann bắt tay.

Ngồi ở trên sô pha, giám đốc Ann cười dài nói:“Chúc mừng, có thể bình phục thật sự là một chuyện rất là may mắn!”

“Cám ơn, tôi tới đây là vì anh tôi — chuyện của Hwang Tae Kyung mà đến .” Ta cười giải thích nói.

“Hwang Tae Kyung!” Giám đốc Ann kinh ngạc đứng lên,“Cô nói Tae Kyung là anh trai cô!”

“Là, ngài thấy kỳ hạ khi Hwang Tae Kyung, là anh trai của tôi!” Ta lại nói.

“Hắn, hắn không phải cô nhi sao?” Giám đốc Ann xã có chút hỗn loạn nói:“Cái thân thế kia, không phải là do quản lý Mã soạn thảo để gây sức hấp dẫn đó chứ?”

“Hwang Tae Kyung, là con ruột của cha tôi Hwang Yu [thế /" Tiếu: chỉ biết hai từ kia thế sang tiếng Hàn chuyển sao?], cũng là của anh trai của tôi, điểm này, ngài không cần nghi ngờ.” Ta cười vuốt cằm,“Còn có, hy vọng ngài vì chúng tôi giữ bí mật cho! Tôi không muốn để cho bất luận kẻ nào khác biết tin tức gì liên quan tới tôi với anh trai.”

“Nga! Hảo, đúng rồi, Tae Kyung gần đây cùng Uhey kết giao, cô hẳn là biết chứ!” Giám đốc Ann bát quái nói.

“Chính là kết giao, tôi không có quyền hỏi đến!” Ta đáp lời.

Tiếng đập cửa vang lên, giám đốc Ann áy náy nhìn ta liếc mắt một cái.

“Giám đốc Ann, không có việc gì !” Ta cười đáp, nếu không đoán sai, bà ta tới !

Quả nhiên, giám đốc Ann mở cửa cho Hoa Mộ Lan tiến vào, đang muốn giới thiệu, Hoa Mộ Lan cao ngạo nói:“Giám đốc Ann có khách a! Xem ra là tôi quấy rầy rồi!” Bộ dáng không có chút nào là không phải đi.

“Giám đốc, vị phu nhân này là?” Ta làm bộ như không biết hỏi giám đốc Ann.

“Nga! A!” Giám đốc Ann có chút xấu hổ nhìn Hoa Mộ Lan cười nói:“Người trẻ tuổi lại là thế hệ sau, chưa thấy qua tiền bối nổi danh, không có gì đáng trách a!” Giám đốc Ann ngượng ngùng cười, nhìn ta giới thiệu nói:“Vị này là Hoa Mộ Lan tiền bối!”

“Hoa Mộ Lan?” Ta hơi nhếch mi, cười nói:“Nghe tên đã lâu a, rất hanh hạnh được gặp!”

“Nga, ngài hôm nay đến có chuyện gì sao?” Giám đốc Ann mời Hoa Mộ Lan ngồi đối diện ta, cười hỏi.

“Nga, tôi là muốn mời ngài đem đồ này đưa qua cho Tae Kyung!” Hoa Mộ Lan đem lẵng hoa đặt lên bàn, vẻ mặt tươi cười nói.

“Cho Tae Kyung sao? Là vì chuyện nhờ hắn chế tác sao?” Giám đốc Ann hỏi.

Hoa Mộ Lan xấu hổ một chút, điều chỉnh tốt khuôn mặt tươi cười:“Bởi vì tôi không có tiện giáp mặt với hắn, giúp tôi chuyển lời với hắn, bên trong bao hàm rất nhiều tâm ý.”

“Vậy phải làm sao bây giờ cho tốt đâu? Tôi cũng không thể giao cho hắn đâu!” Bộ dáng giám đốc Ann có chút khó xử, nhìn về phía Hoa Mộ Lan nghi hoặc, giải thích nói:“À, Tae Kyung, tên kia, có chứng mẫn cảm với phấn hoa!”

Hoa Mộ Lan xấu hổ há miệng thở dốc, cười nói:“Phải không?”

“Hoa Mộ Lan phu nhân đã có tâm, vì sao không ìm hiểu một chút đâu? Lúc trước không có hảo hảo làm công tác chuẩn bị đi!” Ta lạnh lùng cười nói:“Hwang Tae Kyung cũng không chỉ có mỗi chứng mẫn cảm phấn hoa, còn có chứng mẫn cảm nghiêm trọng với hải sản, thậm chí còn đối với mẫn cảm có bóng ma!” Ta mắt lạnh nhìn Hoa Mộ Lan.

“Người trẻ tuổi, xem ra cô nhưng là làm đủ bước chuẩn bị đi! Không biết tìm mất bao nhiêu công phu đâu!” Hoa Mộ Lan cười lạnh châm chọc nói.

“Không dám, không dám, chỉ cần ở trên mạng gõ vào ba chữ ‘Hwang Tae Kyung’, có thiếu bao nhiêu tư liệu đâu, còn có rất nhiều không đếm xuể!” Ta gác hai chân người tựa vào trên sô pha, nhìn Hoa Mộ Lan lắc đầu cười nói:“Phu nhân quả thật đúng là vị đại nhân vật, ngay cả thời gian lên mạng cũng đều không có!” Ta lấy tay che miệng lại, ra vẻ kinh ngạc nói:“Phu nhân sẽ không là mai danh ẩn tích mười năm, còn chưa có đuổi kịp trào lưu đi!”

“Ngươi!” Hoa Mộ Lan không để ý hình tượng chỉa tay vào người ta, ngược lại đối với giám đốc Ann nói:“Là loại người nào, sao lại vô lễ như thế! Có thể đối đãi với tiền bối nhưvậy sao!”

“Không, phu nhân, tôi từ nãy đến giờ thủy chung không có xưng hô với bà là tiền bối a!” Ta cười đứng lên, xoay người đối với giám đốc Ann nói:“Lí Tuệ Tĩnh lát nữa sẽ liên hệ với ngài, tôi có việc, đi trước một bước, cáo từ!”



“Lí hội trưởng sao?” Giám đốc Ann sợ hãi, cung kính đưa ta đi ra ngoài.

Ra cửa, đảo mắt nhìn Hoa Mộ Lan một cái sắc mặt xanh mét, trong lòng một trận đắc ý.

“Lát nữa Tae Kyung chụp MV, nếu không thì cùng xem đi!” Giám đốc Ann đưa ta đến thang lầu thì cười cười mở miệng mời.

“Tốt, tôi chờ ngài, liên lạc qua điện thoại!” Ta hơi cúi người chào giám đốc Ann, rời đi.

———- cảnh tượng chuyển hoán —————-

“Không nghĩ tới cô cùng với Lí hội trưởng dĩ nhiên lại là bằng hữu đâu!” Giám đốc Ann cao hứng nói.

“Ngài không cần phải như vậy, Tuệ Tĩnh có nói qua, các ngươi hiện tại có thành tựu như vậy đều là dựa vào chính sức mình làm ra .” Ta cười nói.

“Hội trưởng chính là như vậy!” Giám đốc Ann không tốt nói:“Lúc trước nếu không phải nhờ hội trưởng, làm sao sẽ có công ty A.N hôm nay.”

“ Chuyện hôm nay, đúng là không dậy nổi.” Ta nhìn ngoài cửa sổ, bỗng nhiên chuyển đề tài.

“Cái gì?” Giám đốc Ann không rõ hỏi.

“Ở văn phòng, cùng Hoa Mộ Lan đối chọi gay gắt, làm cho ngài khó xử, thực thất lễ. Thật có lỗi!” Ta giải thích nói.

“Không có việc gì , không cần để ý.” Giám đốc Ann buồn cười nói:“Có thể nhìn đến bộ dáng thất thố của tiền bối, thật sự là không dễ dàng đâu!”

“Đúng rồi, tôi nên như thế nào giới thiệu cô a!” Giám đốc Ann hỏi:“Ý tứ của hội trưởng là để cho cô ở công ty đảm nhiệm cái chức vụ gì.”

“Hãy bảo tôi Hwang Jin Hee đi!” Ta cười cười:“Mọi người sẽ không đem tôi cùng chỉ huy trưởng câm điếc liên hệ lcùng nhau đâu, về phần chuyện khác, dựa theo ý tứ của ngài đi!”

“Tốt lắm, đến rồi!” Giám đốc Ann cười nói.

Ta cùng giám đốc Ann đi vào hiện trường quay MV, đã bắt đầu làm rồi, chúng ta nhẹ nhàng tiêu sái đi vào.

Anh trai cùng Uhey đang ở trước nhà gỗ hôn môi, Mi Nam vẻ mặt bị thương nhìn anh, mà ở ngoài màn ảnh, Kang Shin Woo dựa vào thân cây, si ngốc tầm nhìn dừng ở Mi Nam.

“Cut! Ha ha! Buổi quay phim chấm dứt!” Đạo diễn Ngô hưng phấn hô.

Anh trai như được đại xá đẩy Uhey ra, chán ghét xoa xoa môi.

“Không sai, tốt lắm đâu! Đúng rồi, Jin Hee, lát nữa có thời gian rảnh, cùng đi đi!” Giám đốc Ann vỗ vỗ bả vai của ta, lại ngượng ngùng lấy tay ra.

“Tốt! Cám ơn!” Ta cười nói, chỉ chỉ anh trai nói:“Tôi đi xem anh trai một chút!”

“Anh!” Ta đi đến phía sau anh vẻ mặt giận dữ, kêu lên.

“Em như thế nào ở trong này? Là Shin Woo bọn họ mang em đến sao?” Anh kinh hỉ nhìn ta.

“Không phải,” Ta lắc lắc ngón tay, thừa nước đục thả câu nói:“Là giám đốc Ann mang em đến.”

“Giám đốc Ann?” Anh tỏ vẻ nghi hoặc hỏi.

“Em vào Công ty A.N.!” Ta cười nói.

“Ha ha! Tốt!” Anh hí mắt cười nói.



“Ta trước đi xem Mi Nam nga, lập tức tới phân cảnh rồi đâu!”

“Cẩn thận một chút, đừng chạy quá nhanh!” Tae Kyung ở sau hô, khẽ cười nói:“Thật sự là cái đứa nhỏ đâu!”

……

Một đường chạy tới, vừa vặn nhìn thấy Mi Nam đổi xong quần áo đi ra, vừa muốn kêu cô, đã thấy cô ấy vội vàng mang gì đó hướng chỗ hoá trang chạy tới.

Ta đi theo phía sau, ở đường nhỏ gặp phải Uhey, cô nàng đang dào dạt đắc ý nhìn chằm chằm kẹp tóc trong tay âm hiểm cười.

“Uhey tiểu thư!” Đi vượt qua, ta gọi tên cô nàng, vội vàng nói một câu:“Không phải là đồ vật của mình, liền mau chóng trả về, miễn cho đến lúc đó tự mình làm mất mặt!”

Nhưng là còn chưa có đuổi tới cạnh Mi Nam, liền nhận được điện thoại Tuệ Tĩnh.

———— cảnh tượng phân cách tuyến ———-

Tuệ Tĩnh ghé người vào trên giường, tùy ý để ta xoa bóp, nhìn người nọ không biết trân trọng, ta không khỏi tăng thêm lực.

“A! Tiểu Dĩnh, ngươi mưu sát người a!” Tuệ Tĩnh đau kêu lên.

“Ngươi còn biết đau!” Ta tức giận nói:“Biết đau, ngươi còn cậy mạnh dùng thân mình chạy tới đỡ lấy ghế dựa?”

“Ta sai lầm rồi, ta sai lầm rồi, khiến cho ngươi lo lắng, bất quá, cánh tay Jan Di lần này bị thương nặng, từ nay về sau không thể bơi lội, ta lại không nghĩ làm cho Jun Pyo thương tâm cùng áy náy.” Tuệ Tĩnh ghé vào gối đầu lẩm bẩm nói.

“Vậy ngươi làm gì không đi tranh thủ đâu? Không chừng Goo Jun Pyo sẽ thích ngươi a!” Ta khó hiểu hỏi ngược lại.

“JunPyo là người đơn thuần, tâm tư đơn giản, cuộc sống cảm tình lại có chỗ trống, Jan Di lại là mối tình đầu của hắn, ta không muốn phá hư. Nếu người hắn thích là ta, ta nhất định sẽ không buông tay hắn, nhưng hiện tại, ta chỉ là muốn làm chuyện tốt nhất cho hắn.” Tuệ Tĩnh cười nhỏ giọng nói.

Ta lắc lắc đầu, bất đắc dĩ vì nàng phủ thêm quần áo.

“Này, cho ngươi!” Tuệ Tĩnh đem cái chìa khóa xe đưa cho ta, đương nhiên nói:“Lại nói như thế nào ngươi cũng đều là một chuyên vụ, như thế nào có thể không có xe đâu?”

“Không phải nói chỉ là trên danh nghĩa rồi sao? Ngươi sẽ không sợ cấp dưới của ngươi này nói xấu ‘Dùng người không khách quan’?” Ta ngồi ở trên sô pha trêu chọc.

“Vậy ngươi liền làm thực đi! Dù sao ta có ‘ tập đoàn ND’, công ty này đó liền giao cho ngươi đó !” Tuệ Tĩnh soi gương, vẻ mặt tính kế cười.

“Thôi đi! Chuyện này về sau bàn lại, cái này ta trước nhận, còn có việc gì không, ta phải đi rồi.” Ta cầm cái chìa khóa chuẩn bị rời đi, nhìn Tuệ Tĩnh nhún vai,“Ngươi tự tiện đi!”

Ta chạy xuống lầu, nhìn xe thể thao màu vàng ở dưới lầu, ta hoàn toàn hết chỗ nói rồi, cười mắng:“‘Spyker Takeover C8’, Lí Tuệ Tĩnh, tiền nhiều như vậy có thể làm hoạt động từ thiện thôi nha.”

Ngồi trên chiếc xe chói mắt đi vào quán bar, vừa xuống xe chợt nghe thấy giọng nói cợt nhả của mấy tên côn đồ.

Ta điều chỉnh tốt tâm tình đi vào quán bar, không khí huyên náo không khỏi khiến cho ta cảm thấy phát sầu.

Đi đến bên người anh, lại phát hiện Mi Nam đã bị uhey lừa lên bục, ta vội vàng chạy tới muốn đẩy Mi Nam ra, lại chậm một bước, Mi Nam đã bị nước xối rồi.

Nhìn không khí đột nhiên lạnh lẽo xuống dưới, ta tiếp giọng Mi Nam, tiếp tục hát [Goodbye], tiếp theo Jeremy, Kang Shin Woo cũng gia nhập biểu diễn, anh trai nhìn ta liếc mắt một cái, tàn khốc kéo cái khăn trải bao quanh Mi Nam, cũng gia nhập biểu diễn.

Hiện trường không khí lại sinh động trở lại, nghiễm nhiên thành buổi biểu diễn dành riêng cho A.N.Jell.

Nhìn Uhey người vì ghen tị mà sắc mặt trở nên vặn vẹo, ta cười khẽ đi đến trước mặt cô nàng, bình tĩnh nói:“Đừng có khiến cho Go Mi Nam khó xử nữa, đây là cảnh cáo, cũng là lời khuyên!”

“Cô là người nào! Vì cái gì cùng tôi nói những chuyện này!”Uhey vô tội nói.

“‘Người đe dọa yêu tinh’! Cách gọi này, cô hẳn là không xa lạ đi!” Ta nhếch mi cười cười, đi thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook