Đinh Mẫn Quân Np Sử

Chương 3: Nữ nhân khi chiến đấu

Xuân Thu Đàm

21/05/2017

Làm Vương phi, có chuyện tốt như vậy ư?

Cậu hỏi tôi có nguyện ý hay không?

Nguyện ý!

Tôi nguyện ý!

1,100 vạn nguyện ý!

Xin tha thứ khi tôi nói nguyện ý không có logic.

Chính là tôi nguyện ý có ích lợi gì, tôi nguyện ý sư phụ của tôi Diệt Tuyệt không đồng ý, tôi nguyện ý sư muội của tôi Chu Chỉ Nhược không đồng ý, tôi nguyện ý Trương Vô Kỵ một bên kia nhìn chằm chằm tôi không đồng ý, tôi nguyện ý liền ngay cả tác giả làm cho tôi xuyên qua cũng không nguyện ý.

Vì thế lúc một tiếng của Chu Chỉ Nhược sư muội "Đăng đồ lãng tử nơi nào tới?" Trong lúc đó, chúng sư tỷ sư muội phái Nga Mi và gia đinh tùy tùng của tiểu vương gia triển khai một hồi chiến đấu sét đánh rẹt rẹt , kết cục đội nữ tử phái Nga Mi thắng lợi, đội nam tử tiểu vương gia dẫn đầu hốt hoảng chạy trốn. Chính là tiểu vương gia người ta là người niệm tình, trước khi đi vẫn còn không quên liếc nhìn tôi thật sâu, nói, "Ta sẽ tới bù, ta nhất định sẽ cưới ngươi làm Vương phi."

Xem đi, đây chính là sức mạnh của ái tình!

Kiếm nhất kiến chung tình bắn trúng chân tiểu vương gia, nhưng chỉ là từ bên cạnh tôi thoáng qua.

Ồ, kiếm?

Tôi nhìn lại, trong tay sư phụ Diệt Tuyệt rỗng tuếch, lại nhìn tiểu vương gia, chân của hắn bị kiếm lưu lại đơn độc một vải giày gấm. Sư phụ, bà làm thế làm gì? Dùng kiếm Ỷ Thiên bắn tiểu vương gia kia, phí của trời! Còn bà nữa thế nhưng đem giày của hắn lưu lại một chiếc, bà thật sự tưởng rằng nơi này là diễn cô bé lọ lem à, còn lưu giày đính ước.



Lời này tôi cũng không dám nói với Diệt Tuyệt sư phụ, tôi sợ vừa nói rồi bà sẽ không cho tôi ăn cơm chiều.

Diệt Tuyệt sư phụ nhìn tôi, hỏi tôi đậu phộng đường mua chưa, tôi nói chưa. Diệt Tuyệt sư phụ căng mặt, kêu tôi đưa tiền ra . Sau đó bà đưa tiền cho Chu Chỉ Nhược, nói sư muội giúp bà đi mua đường.

Kỳ thực, Diệt Tuyệt sư phụ, bà bởi vì tôi đi ra ngoài lâu chờ không kịp ăn đậu phộng đường mới theo đi ra nhìn tình huống một chút, sau rất không khéo thấy có nam nhân đang quấy rầy đệ tử nhà bà, cho nên mới lòng đầy căm phẫn thôi!

Lon ta lon ton theo phía sau Diệt Tuyệt sư phụ, tôi trở về khách sạn, sau đó nghênh diện được Trương Vô Kỵ đến quan tâm lo lắng nát trái tim khổ tâm, tóm lại có rất nhiều ánh mắt trái tim, tôi cũng trở về nhận ánh mắt đồng dạng của hắn, khiến hắn cảm thấy tôi cảm động lây. Kỳ thực, thời điểm biểu đạt ánh mắt tôi mới phát hiện kỹ thuật diễn của mình thậm chí còn cao như vậy! Chỉ một ánh mắt nhỏ ấy bao hàm nội dung a, tôi suốt đời không quên a!

Lúc tôi và Trương Vô Kỵ đắm đuối đưa tình nhìn trộm, xấu nữ A Ly bên cạnh mặc kệ, kỳ thực A Ly ta nhìn kỹ cũng không xấu, chỉ là người của thời đại này không biết thưởng thức, cô nghĩ trên mặt một mỹ nữ có một hình con nhện màu đen gì đó, bao nhiêu xu hướng bao nhiêu lưu hành bao nhiêu mô hình đẹp bao nhiêu khốc bao nhiêu suất bao nhiêu LADY GAGA đấy! Nhưng đây là Minh triều, mọi người đều là người cổ hủ, không ai thích, sở dĩ A Ly cô cũng chỉ có thể làm xấu nữ.

Theo tôi nghĩ, bên kia A Ly đụng trên người tôi, tôi lúc ấy liền tránh được, nhưng tiểu nha đầu này thật sự muốn đụng vào người tôi, thật giống như tôi đúng là cô gái mặc áo quần màu đỏ, cô ta là một đầu trâu đựcTây Ban Nha tới, tuy rằng giới tính không giống, nhưng nha đầu kia là muốn đánh vào trên thân tôi, cả người tôi lập tức ngã ra sau.

Lúc này, hẳn là anh hùng cứu mỹ, vừa hay sẽ có soái ca gì đó lên sân khấu đúng không?

Tôi nghĩ như vậy, liền thẳng tắp ngã xuống đất, ta đoán trúng cái mở đầu, lại đoán không trúng kết cục.

Trương Vô Kỵ hiện tại là người què, bản thân mình đều không thể cử động huống chi là tôi.

A Ly ‘đâm thủng’ tôi, cô ta làm sao có thể hảo tâm kéo tôi đứng lên.

Diệt Tuyệt sư phụ đã sớm trở về phòng. . .

Chu Chỉ Nhược sư muội đi ra ngoài mua đậu phộng đường không trở về

Tiểu vương gia bị đánh chạy



Sở dĩ, chỉ bản thân mình có thể cứu mình, tôi khí vận đan điền, xoay người một cái, toàn thân 360 độ xuôi ngược sau hiệu ăn, đứng ở trước mặt A Ly, vô cùng tự hào thêm kiêu ngạo nhưng mà biểu tình trên mặt cũng là uyển nhu u buồn nói, "Ta không trách ngươi đụng ta, bởi vì ta biết ngươi không cẩn thận."

Xem lời nói này, bao nhiêu thánh mẫu bao nhiêu tiểu bạch hoa!

Tôi chỉ muốn nhường người đồng tình làm cho người ta cảm giác mình uất ức!

Cô xem tôi bị người đụng không ai đỡ, còn không trách kẻ đầu sỏ kia gây nên, tôi còn oan hơn Đậu Nga đó!

Lúc này, ai còn sẽ đi so đo tôi Đinh Mẫn Quân là bản thân mình xoay người đứng vững, ai sẽ đi so đo võ công của tôi bỏ qua A Ly là chuyện dễ dàng!

Hừ hừ, tôi muốn lợi dụng hết thảy thủ đoạn, chộp Trương Vô Kỵ vào trong lòng bàn tay, không phải chờ hắn hoa tâm ngày đó, tôi đi đâu ôm lấy đùi nhân vật chính lớn nhất Ỷ Thiên!

Tuy rằng A Ly hiện tại xấu quá xá, nhưng vẫn phải phòng bị.

Ôi!

Đây là thế nào?

Ta nhìn cánh tay biến thành màu đen, giác ngộ rồi!

Tôi đề phòng A Ly, cô ta cũng hại tôi.

Tôi lập tức liền ngã xuống hướng bên cạnh, nhào vào trên người Trương Vô Kỵ, đặc biệt suy yếu nói, "A ~ ngưu ~ ca, ta ~ trúng độc!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Nguyên Tôn
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đinh Mẫn Quân Np Sử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook