Đinh Mẫn Quân Np Sử

Chương 2: Kẻ nam nhân thứ hai

Xuân Thu Đàm

21/05/2017

Coi như thời điểm tôi với Trương Vô Kỵ cầm tay nhìn nhau hai mắt đẫm lệ, sư phó của tôi Diệt Tuyệt đi ra.

Kỳ thực Diệt Tuyệt cũng đúng là một nữ nhân rất đẹp, nếu không là đầu bóng lưởng phát sáng giống như một trăm ngói bóng đèn đem vẻ đẹp diện mạo của nàng che giấu đi, tôi nghĩ có rất nhiều thiếu hiệp tráng sĩ trên giang hồ vẫn vì nàng mà khuynh đảo.

"Mẫn Quân!" Sư phụ một tiếng hét to, một chưởng liền vươn tới tôi cùng Trương Vô Kỵ, đem hai chúng tôi tách ra.

"Sư phụ!" Tôi thê thảm kêu một tiếng, sau đó uyển chuyển nhìn Trương Vô Kỵ một cái.

Ánh mắt tôi nói cho Trương Vô Kỵ, kỳ thực tôi đối với cậu rất có hảo cảm, nhưng mà tôi có một sư phụ rất cổ hủ, sự tồn tại của bà, làm cho hai người chúng ta vĩnh viễn không có khả năng ở cùng một chỗ. Tựa như ngưu lang cùng chức nữ trên trời, chỉ có thể cách sông tương vọng, xa xa tướng trông.

Kỳ thực, tôi với Trương Vô Kỵ giờ phút này cũng chỉ cách một cái bàn. Chân hắn bị ngăn lại bởi một chưởng đánh bay của Diệt Tuyệt, cả người đều quỳ rạp trên mặt đất, tôi còn lại là an an ổn ổn ngồi ở trên ghế dựa bên cạnh. Đương nhiên, chuyện vui sướng khi người gặp họa tôi không thể biểu hiện ra ngoài, ánh mắt này còn phải để lộ ra một tia bất đắc dĩ một tia thương hại một tia quý trọng một tia mờ mịt, tóm lại là ánh mắt có thể bắt lấy trái tim nam nhân tôi đều phải biểu hiện ra ngoài.

Mặc dù không có bề ngoài xinh đẹp, tôi còn có ánh mắt linh động không phải sao. Xuyên qua nữ không phải đều dựa vào một đôi mắt có thể nói thì bắt được trái tim nam chủ sao? Tôi sẽ dùng hai hoả nhãn kim tinh của tôi đây, bắt lấy toàn bộ nam nhân lớn lên đẹp trai có võ công có tài bên trong Ỷ Thiên.

Người thứ nhất được tôi gặp là Trương Vô Kỵ, kỳ thực trong lòng tôi không nguyện ý tìm hắn, tôi muốn nam nhân phải là toàn tâm toàn ý đối với tôi, tuy rằng bộ dạng Trương Vô Kỵ còn được thông qua là rất hoa tâm, nếu không phải nhìn hắn đầu tiên ở trong Ỷ Thiên là luyện thành Cửu dương thần công lại học được Càn Khôn Đại Na Di, tôi sẽ không lẫn theo hắn vào đâu!

Ngay tại tôi ‘trái lo phải nghĩ’ nên làm sao kéo Trương Vô Kỵ từ trên mặt đất lên thì sư phụ Diệt Tuyệt đi đến trước mặt tôi, lấy ra khung bạc đưa cho tôi, sau đó bảo tôi đi trên đường mua cho bà đậu phộng đường.



Mày nghe lầm, đó là đậu phộng đường, Diệt Tuyệt thích ăn đậu phộng đường nhất.

Vì thế Diệt Tuyệt sư phụ ăn hết ba viên răng sâu, còn lại mười tám viên răng sâu còn rất dài ở trong miệng, cũng là bởi vì sâu răng rất tổn hại hình tượng, Diệt Tuyệt sư phụ mặc dù cười cũng cười không lộ răng, đương nhiên bình thường bà cũng sẽ không cười lớn, kéo căng cái mặt. Đây cũng chính là tồn tại một vị chưởng môn nghiêm túc nhất phái Nga Mi, đều là đậu phộng đường gây họa đó!

Tôi có chút không cam lòng quay lại nhìn Trương Vô Kỵ một cái, cẩn thận mỗi bước đi ra khách sạn để mua đậu phộng đường cho Diệt Tuyệt sư phụ.

Sau đó, tôi liền gặp được một soái ca! Thật là soái ca!

Soái ca ngồi trên lưng ngựa, càng không ngừng đuổi theo phía trước một người, èo, một nữ gia nam trang, thời điểm nói nữ giả nam trang ít nhất phải ép bộ ngực nhô lên kia xuống bớt chứ, hai cái bánh bao lớn căng áo quần như vậy, cô cho mọi người đều là người mù sao, nhìn không ra cô là nữ nhân hử!

Tôi thấy soái ca kia đuổi theo nữ nhân kia, tôi từ bên cạnh đi ngang qua thì trong lòng không khỏi vừa động, làm bộ như bị ngựa cho đánh ngã trên mặt đất. Soái ca ấy vốn không để ý tôi, chỉ là nghe một tiếng mềm mại "Ôi" của tôi thì lập tức xoay người, giống như đánh máu gà đi đến trước mặt tôi, nhìn vào ánh mắt của tôi dùng để mê hoặc người, một thoáng kia, thiên lôi động đến địa hỏa, núi không hợp cạnh thiên địa, soái ca không khả năng nhìn tôi thật lâu trong nháy mắt, hắn đã quên hắn lúc ban đầu muốn đuổi theo nữ tử, hắn không để ý tới hết thảy phát sinh bên người, chỉ nhìn tôi thật lâu.

Tôi vươn một bàn tay, mặc dù có chút khô héo, nhưng mà soái ca nhìn ánh mắt mê người của tôi cũng đã vì tôi mê muội thật sâu, nơi nào còn có thể so đo chỗ khác không đủ của tôi.

Tay hắn cầm tay của tôi thật chặt, hắn nói, "Ngươi làm Vương phi của ta đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đinh Mẫn Quân Np Sử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook