Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 310: Ám tử yêu hoàng

thanhnguyen01

13/02/2019

"Đại Môn Không Gian sao?"Diệp Tử Phàm nói thầm.

Đại Hắc đưa ra giải pháp cũng như không, cái tòa Thánh Khí Không Gian này tuy không rộng lớn như Thiên Nhược Đại Lục, nhưng mà một vực như Bát Hoang Vực là chắc chắn, như thế rộng lớn một khu vực, hắn lại phải cẩn thận từng ly từng tý, không dám sử dụng thần thức, muốn tìm ra Không Gian Đại Môn không khác gì mò kim dưới đáy biển.

"Chủ nhân, tại Thánh Vực ta từng đi qua, cũng có rất nhiều Thế Giới Không Gian chỉ hạn chế cảnh giới của tu luyện giả mà không có hạn chế thực lực, ta nghĩ cái Thánh Khí Không Gian này cũng nằm trong số đó! "Thấy Diệp Tử Phàm tinh thần hơi sa sút, Đại Hắc liền lên tiếng nói.

"Chỉ hạn chế cảnh giới, không hạn chế thực lực? "Diệp Tử Phàm chỉ hơi sững sờ một chút.

Hắn hiểu ý của Đại Hắc nói, không hạn chế thức lực có nghĩa là hắn có thể thoải mái sử dụng thực lực của mình mà không phải kiên kỵ Pháp Tắc của nơi này diệt sát, tổng hợp với những gì mà hắn cóp nhặt được từ trong ký ức của Bao Giang Trường, cùng hành động của Hoa Phi Tuyết, hắn có thể suy đoán ra nơi đây có thể chấp nhận được Thông Thần cảnh cường giả thoải mái thi triển thực lực của mình, hắn chỉ có Pháp Thần cảnh mà thôi, đương nhiên sẽ không bị hạn chế, nếu như thật sự như thế này, hắn có thể tìm ra không gian Đại Môn nhanh một chút.

Suy nghĩ một chút thời gian, sau đó nhắm một phương hướng đi đến, chưa hiểu rõ hoàn cảnh tại đây, cho nên hắn di chuyển cũng rất là chậm, luôn luôn chỉ lấy Pháp Thần cảnh tốc độ bay đi.

Không có cách nào, mặc dù Đại Hắc nói hắn có thể thoải mái sử dụng hết thực lực của mình mà không cần lo sợ Thánh Khí Không Gian Pháp Tắc diệt sát, nhưng mà dù sao đó cũng chỉ là suy đoán, lở ra cái Thánh Khí Không Gian này không giống như Đại Hắc gặp phải những cái kia Thế Giới thì sao, nếu như là gặp phải tình huống đó, hắn chết cũng quá oan uổng một chút.

Hắn đã từng tại trong cái Thánh Vương Thế Giới một lần, chỉ vì sử dụng lực lượng vượt qua Pháp Thần cảnh mà chút nữa bị Pháp Tắc Phù Văn cho diệt sát, đến giờ hắn ký ức vẫn còn khắc sâu, khi chưa làm rõ được hoàn cảnh xung quanh, hắn là không giám dùng toàn lực.

...

Màn đêm dần dần hàng lâm, bao phủ đại địa sáng ngời nguyệt quang chậm rãi bay lên, thay thế một ngày dương quang sáng chiếu vất vả khắp nơi đại địa.

U ám một đầu sơn mạch vô danh, rậm rạp bên trong rừng cây, ngẫu nhiên vài ánh trăng xuyên thấu qua trùng trùng điệp điệp lá cây, phóng đến trên mặt đất, hình thành loang lổ điểm một chút ánh sáng, làm cho u ám rừng cây mang đến một tia quang minh.



Sơn Mạch sâu trong thỉnh thoảng truyền đến không biết tên tiếng yêu thú thấp giọng gào rống, tại đây bên trong sâm lâm làm cho người thường không rét mà run.

Diệp Tử Phàm tại cái Thánh Khí Không Gian Thế Giới này di chuyển đã nửa ngày công phu rồi, sắc trời đều đen lại, cũng không gặp được cái gì đáng giá tin tức, đừng nói là tam Tông Thần Viện thí luyện trưởng lão, đệ tử, ngay cả một con Yêu Vương cảnh cũng không thấy.

Thế Giới này tuy nó chỉ là Không Gian bên trong một kiện Thánh Khí, nhưng mà nó tuyệt đối là không hề nhỏ.

Một hồi gió nhẹ thổi qua, sàn sạt tiếng vang từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Diệp Tử Phàm dừng lại bước chân, cách đó không xa là một khổng lồ thân ảnh nằm chắn tại trước mặt của hắn, hơn sáu ngàn mét trường Ám Tử Sắc Báo như một tòa núi lớn lặng yên nhìn hắn, Yêu Nhãn như hai vầng thái dương trong đêm tối còn sáng rực hơn cả ánh trăng, đem hắn vị trí xung quanh mấy trăm dặm khu vực cho khóa lại, ánh mắt kia như là đói khát lâu năm nhìn thấy được một con mồi làm cho hắn vô cùng khó chịu.

"Ực! Không nghĩ đến Nhân Tộc không nhanh đến Đăng Thiên Tháp thí luyện, lại lạc đàn tại đây, hơn nữa cho bản tọa gặp phải, bản tọa lần này thật sự là có khẩu phúc! "Ám Tử Ma Báo nhìn Diệp Tử Phàm quét một cái, nuốt một ngụm nước bọt, mở cái miệng còn to hơn tòa đại sơn lên tiếng nói.

Nói xong, hắn đứng lên, khổng lồ thân ảnh vòng quanh Diệp Tử Phàm một vòng lớn, mỗi một bước đi của hắn làm cho núi rung đất lở, cách mấy dặm xa cũng có thể nghe thấy được, tựa hồ muốn đem tiểu bất điểm Diệp Tử Phàm nhìn thấu, đi được vài vòng, dường như đã mất đi kiên nhẫn hắn lập tức khai cực đại môn khẩu, muốn một ngụm đem Diệp Tử Phàm nuốt vào trong bụng.

"Rào! Ầm ầm!! "

"Nha, không trúng, xem ra ngươi cũng có vài phần bản lãnh! "Ám Tử Yêu Hoàng nhìn thấy Diệp Tử Phàm có thể tránh thoát được một kích của hắn liền kinh dị nói.

Một kích kia vừa rồi của hắn nhìn như bình thường nhưng lại có sức mạnh đến hai ngàn ức long lực lượng, cho dù là Phàm Thể Thông Thần sơ kỳ viên mãn cảnh giới cũng chỉ có chết thẳng cẳng, cái tên Nhân Tộc này còn không hiện Pháp Thể mà có thể tránh khỏi, cái này không thể làm cho hắn không xem trọng.

"Ầm ầm!!! "

"Hừ! Lần này xem ngươi còn có thể trốn thoát được nữa hay không? "Ám Tử Yêu Hoàng thật sự động chân khí, một trảo đánh ra.



Lần này là hắn xuất toàn bộ thực lực, hơn bốn ngàn ức long lực lượng mang theo vô hạn Yêu Nguyên Lực ăn mòn hướng Diệp Tử Phàm vị trí đánh tới.

Một trảo kia rơi xuống, vạn dặm không gian liền lâm vào u tối, không gian xung quanh như bị chôn vùi, từng đoạn đứt gãy hiện ra.

"Hừ! Lấy Linh Thể Yêu Hoàng hậu kỳ tiểu thành của ta, còn không thu thập được một tên nhân tộc nhỏ bé, có thể kiếm miếng đậu hũ đập đầu tự vẫn được rồi! "Ám Tử Yêu Hoàng nhìn Diệp Tử Phàm thân hình dần khuất bên trong cự trảo của hắn, rất là đắc ý tự nói.

Đúng lúc này..

"Ầm ầm!!! "

"Một con Linh Thể Yêu Hoàng hậu kỳ tiểu thành tu vi, dám đến tìm ta phiền phức, thực không biết sống chết! "Từ bên trong cự trảo, im lặng hồi lâu Diệp Tử Phàm bỗng nhiên lên tiếng, tiếp theo sau là một chỉ đánh ra, hướng về con Ám Tử Yêu Hoàng kia đánh tới.

Một chỉ kia không có gì lạ, nhưng mà nó có thể xuyên phá hư không, đem cự trảo của Ám Tử Yêu Hoàng chấn thành phấn toái, lực đạo không giảm, sau khi xuyên phá cự trảo kia liền đánh lên người của Ám Tử Yêu Hoàng.

"Cái gì.. Phốc!! "

Ám Tử Yêu Hoàng hai mắt trừng to, bay ra mười dặm có hơn, một ngụm huyết tiễn phun tương, kinh hãi nhìn lại Yêu Thể của mình, một đạo to bằng đại thụ lổ hổng xuyên suốt từ trước ngực của hắn lui đằng sau, như là một cái rộng mấy trăm mét đại hắc động, dựa vào hắc động kia có thể thông qua Yêu Thể của hắn nhìn đến cảnh vật xung quanh.

"Ngươi.. Ngươi là Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới? "Ám Tử Yêu Hoàng nhìn Diệp Tử Phàm nhỏ bé thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, khó mà tin nổi hỏi.

Sáu ngàn ức long lực lượng a, một chỉ vừa rồi của tên Nhân Tộc này có đến sáu ức long lực lượng, cái này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, cũng chỉ có Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả mới có được lực lượng kia, không nghĩ đến mình lại đụng phải một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ cường giả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Luyện Thần Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook