Dịch Cân Kinh

Chương 21: Thiên Xà tộc trưởng

Mị Nam

10/04/2013

Mở ra đề tài, Tần Thứ nói chuyện cũng có điểm hứng thú, Tô Tiểu Nhu nhiệt tình cũng làm hắn thả lỏng tâm tình. Tần Thứ nhíu mày hỏi: "Lúc ta tới, nhớ là từ trong biển tiến vào, nhưng sau khi chạm đến vầng sáng kia liền đi tới một phiến thiên địa khác. Theo lời gia gia ta nói, Thiên Xà bộ tộc tụ cư ở trên đảo Thiên Xà? trong này là Thiên Xà đảo sao?"

Tô Tiểu Nhu cười nói: "đúng vậy, trong này chính là Thiên Xà đảo. Vầng sáng mà ngươi chứng kiến chỉ là thông đạo tiến vào Thiên Xà đảo mà thôi, Thiên Xà đảo chúng ta cũng không phải muốn đến thì đến, không có Thiên Xà lệnh, ai cũng vào không được. Bởi vì nơi này chính là ngoại cảnh chi cảnh, đừng xem thường nó là một tòa đảo nhỏ, nhưng thực thật sự là một phiến không gian độc lập khác."

"Không gian độc lập?" Tần Thứ tuy rằng không khó lý giải những lời này, nhưng là lại bị ý nghĩa của những lời này làm sợ ngây người. Ai có năng lực lớn như vậy, khai sáng ra một cái không gian độc lập.

"Là tổ tiên Thiên Xà nhất mạch chúng ta có được đại thần thông lập ra, hiện tại sớm không ai có bổn sự như vậy. Gia gia ngươi chắc đã cùng ngươi nói về mười hai mạch thượng cổ luyện khí tộc đàn chứ? Không chỉ có là chúng ta Thiên Xà nhất mạch như thế, mười một mạch kia đều có không gian độc lập." Nói xong, Tô Tiểu Nhu sâu kín thở dài, có chút kính phục nói: " Thần thông của tổ tiên thật sự là rất cao, nhưng chúng ta người nối nghiệp cũng không có đại thần thông như thế, ngẫm lại cũng thật sự là tiếc nuối."

Tần Thứ đang muốn hỏi vì cái gì, nhưng trước mắt cảnh tượng bỗng nhiên biến đổi, rộng mở trong sáng ra. Một tòa lầu các cổ kính an tường đứng sừng sững trong sương khói lượn lờ, phảng phất như nhân gian tiên cảnh.

"Tới rồi. . . "

Tô Tiểu Nhu quay đầu lại cười, chỉ chỉ điện phủ to lớn phía trước nói:

"Đại điện phía trước tên là Thiên Xà điện, là cửa chính của Thiên Xà đảo.Bên trong là một quảng trường rất lớn, tộc nhân trẻ tuổi của Thiên Xà nhất mạch chúng ta trên cơ bản đều ở nơi này tu luyện. Đi ra phía sau lầu các rất nhiều, đều là nơi ở của tộc nhân. Tộc trưởng ở trong Thanh Phong Nguyệt Ảnh Các, ta mang ngươi qua."

Tần Thứ gật gật đầu, tuy rằng hắn đã có thói quen dùng nội đan để hô hấp, nhưng lúc này nhìn thấy cảnh tượng chung quanh giống như tiên cảnh cũng tự giác hít sâu một hơi. Lập tức hắn liền phát hiện, không khí trong này không ngờ so với trong rừng còn tươi mát hơn mấy lần. Bạch khí lượn lờ giống như có linh tính, kẻ khác ngửi vào thần thanh khí sảng.

Một đường đi tới, Tô Tiểu Nhu không ngừng giới thiệu cho Tần Thứ, khiến Tần Thứ mở rộng tầm mắt, với nơi ngoại cảnh chi cảnh Thiên Xà nhất mạch này sinh ra hiếu kỳ thật lớn. Đặc biệt chứng kiến rất nhiều bóng người vất vả luyện công chiếu ra từ ánh đèn của lầu các, làm hắn nhiều năm qua một mình tu hành cô độc sinh ra một tia cộng minh khoái cảm.

" Quần thể kiến trúc khổng lồ như vậy, cũng không biết nơi đây ở bao nhiêu tộc nhân. Sợ là nếu muốn chạy khắp ngõ ngách trong này, không có thời gian vài ngày cũng vô pháp làm được." Tần Thứ bỗng nhiên nghĩ tới cổ đại hoàng cung, hoàng cung miêu tả trong sách cùng cảnh tượng hắn đang chứng kiến cũng có nhiều chỗ tương tự.

Không biết có phải là do trời đã tối, hay Thiên Xà nhất mạch tộc nhân đều khắc khổ tu luyện, dọc theo đường đi Tần Thứ cùng Tô Tiểu Nhu chỉ gặp vài người ít ỏi. Những người này đều nhận biết Tô Tiểu Nhu, nhiệt tình chào hỏi, rất nhiều thanh niên, thậm chí đều mang theo vẻ cung kính. Xem ra, Tô Tiểu Nhu thiếu niên thiên tài này, trong lớp thanh niên cũng rất có phân lượng.



"Chính là ở đây, ta mang ngươi đi vào." Tô Tiểu Nhu chỉ vào một ngôi lầu các rực rỡ màu sắc phía trước, lầu các này lộ ra một cổ ý thanh nhã.

"Thanh Phong Nguyệt Ảnh Các." Tần Thứ nhìn bảng hiệu treo trên lầu các, gật gật đầu.

"Tiểu Nhu tỷ."

Tần Thứ cùng Tô Tiểu Nhu vừa bước vào lầu các, bên trong cánh cửa lại sôi nổi đi tới một bé trai như điêu khắc ra từ ngọc. Vừa thấy Tô Tiểu Nhu đến, liền kinh hỉ kêu to một tiếng, vô cùng thân thiết đi tới.

Tô Tiểu Nhu khuôn mặt tươi cười, yêu thương sờ sờ đầu bé trai, hỏi: "Tiểu Sơn, buổi tối không ở cùng mẹ ngươi, muốn đi đâu đây?."

"Cha mẹ đều cùng đại trưởng lão nghị sự, ta rất nhàm chán, liền chuồn ra đây." Bé trai có chút bướng bỉnh cười, ánh mắt rơi xuống trên người Tần Thứ phía sau Tô Tiểu Nhu, nghi hoặc nói: "Tiểu Nhu tỷ, vị này tộc huynh là ai a? Như thế nào rất lạ mặt?"

Tô Tiểu Nhu cười nói: "Đây là hậu nhân của tiền bối bên ngoài, mới vừa trở về nhận tổ quy tông, ta muốn dẫn hắn gặp tộc trưởng."

Bé trai Tiểu Sơn có chút lễ phép, thân thiết cùng Tần Thứ chào hỏi, ngọt ngào hô tộc huynh. Tần Thứ gật đầu, hắn còn có chút không quen phong tục trong này, chẳng qua lại đối với bé trai ngây thơ này rất có hảo cảm.

"Phụ thân có thể một chốc không thể gặp các ngươi được, đại trưởng lão giống như có chuyện gì rất trọng yếu." Tiểu Sơn xoay tròng mắt, cười nói: "Nếu không, ta đi vào nói một tiếng nha."

Tô Tiểu Nhu sờ đầu Tiểu Sơn cười nói: "Phiền toái Tiểu Sơn của chúng ta rồi."

Tiểu Sơn làm cái mặt quỷ, lại nhảy dựng một cái hướng trong lầu các đi.



Tô Tiểu Nhu nhìn bóng dáng tiểu nam hài hé miệng cười, rồi lại nhẹ nhàng thở dài, quay đầu hướng Tần Thứ nói: "Hắn là ấu tử của tộc trưởng, năm nay mới tám tuổi. Chẳng qua trời sinh ngũ khí lắng đọng, không thể tu luyện Luyện Khí Thuật của Thiên Xà nhất mạch. Nếu không phải tộc trưởng đại nhân thay hắn dung hợp ngũ khí, sợ là sống không được tới bây giờ."

Tần Thứ nhíu mày nói: "Đáng tiếc ."

Không lâu sau, bé trai Tiểu Sơn liền nhảy bắn trở về, rất xa đã cười hô: "Tộc tỷ, tộc huynh, phụ thân cho các ngươi đi vào."

Tô Tiểu Nhu cười, dắt tay nhỏ bé của Tiểu Sơn, hướng Tần Thứ cười nói: "Chúng ta vào đi thôi, nhận tổ quy tông chính là đại sự, xem ra tộc trưởng cũng rất trọng thị."

Phòng nghị sự ngồi ba người, hai nam một nữ, Tần Thứ cùng Tô Tiểu Nhu vừa đến, ánh mắt ba người liền nhất tề tụ ở trên người Tần Thứ.

Cùng lúc đó, Tần Thứ cũng âm thầm đánh giá bọn họ. Làm Tần Thứ giật mình là cảnh giới của ba người này, hắn không ngờ hoàn toàn nhìn không thấu.

"Tộc trưởng, tộc mẫu, đại trưởng lão." Tô Tiểu Nhu mỉm cười hướng đại sảnh ba người gật đầu hành lễ.

Bé trai Tiểu Sơn cũng chạy về phía trung niên mỹ phụ ngồi ngay ngắn trong phòng, làm nũng gọi nương, lại chui vào trong lòng mỹ phụ, lại nhìn bên cạnh một trung niên nam tử để râu ba tấc mỉm cười ngọt ngào nói: "Phụ thân, đây là tộc huynh từ bên ngoài phản hồi."

Trung niên nam tử duỗi tay sờ sờ đầu Tiểu Sơn, kỳ thật hắn sớm đã dò xét Tần Thứ, phát hiện Tần Thứ còn tuổi nhỏ liền đã kết thành nội đan, không khỏi một trận kinh ngạc, quay đầu trao đổi một ánh mắt cùng mỹ phụ và một vị hạc phát đồng nhan (già nhưng vẫn tráng kiện) lão giả ngồi ở một bên, hiển nhiên ba người đều thập phần ngạc nhiên về thiếu niên này.

" Trưởng bối của ngươi là vị nào? Sao không cùng phản hồi trong tộc?" Trung niên nam tử hứng thú nhìn Tần Thứ, cười mở miệng hỏi.

"Ta là theo nguyện vọng của gia gia trở về Thiên Xà nhất mạch tiếp tục tu hành, gia gia tháng trước đã qua đời." Tần Thứ đúng mức nhàn nhạt nói.

Tô Tiểu Nhu liếc mắt nhìn lén Tần Thứ, thấy hắn mang bộ dáng bình tĩnh, không khỏi thầm nghĩ: khó trách hắn như thế còn trẻ đã tu luyện đến nội kết nhân đan, cỗ khí chất bình tĩnh này, ở trong tộc còn khó có thể bồi dưỡng, càng miễn bàn đến cuồn cuộn hồng trần bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Dịch Cân Kinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook