Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 155: Rừng mộ địa

Dung Hàm

28/11/2020

Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.

Anh lại thêm câu, tôi nghe trong giọng nói của anh có chút thất hồn lạc phách, liền biết mình lúc ấy hành động nhất định là hù đến anh, anh lúc ấy xác định vững chắc rất muốn chạy tới giúp tôi, nhưng lại bị một đống sự tình lớn âm phủ cuốn lấy thân.

Tôi hai tay nâng lên, nắm chặt hai tay của anh, khóe miệng nhịn không được mang tới nụ cười hạnh phúc, trấn an anh mà nói: “ Em đã biết, nhất định không có lần sau.”

“ Em tin tưởng Tiểu Như sẽ không tổn thương em, em mới dám làm như vậy, cô ấy…… Em tin rằng tất cả hành động cô ấy lúc đó, điểm xuất phát cùng dụng ý đều không phải vì tổn thương bà và mẹ Diệp Dao .”

“Lúc ấy cũng chỉ có em một người biết cô ấy đã từng khi còn sống gặp phải chuyện gì, chỉ có một mình em có thể rõ ràng cảm nhận được nỗi thống khổ của cùng bi thương của cô bé đó, tình huống lúc đó thật sự rất khẩn cấp, em nhất định phải làm như vậy.”

Khi nghĩ đến việc ở nhà Diệp Dao , thời điểm An Hiên xuất ra hắc phù dự định hủy hồn, lòng tôi vẫn là nhịn không được run một chút.

Tôi không có chút nào hối hận chuyện lúc ấy tôi dứt khoát kiên quyết lấy xuống vòng tay hồng ngọc, tiến đến cảm hóa hồn phách Tiểu Như.

“Dù cho nàng có phần trăm 99 Nắm chắc, có một phần trăm nhân tố không xác định, ta cũng sẽ không cho phép nàng đi bất chấp nguy hiểm.”

Tôi cười khẽ âm thanh, thỏa hiệp, an ủi: “Được rồi, được rồi, nghe anh, về sau tuyệt đối không dám !”

Lúc đầu nói xong không cùng tắm, chúng tôi vẫn đứng dưới vòi hoa sen hơn nửa giờ, đến khi cảm giác da trên ngón tay của mình đều nhăn lại , tôi mới tắm rửa , lau khô thân thể thay đổi y phục.

“Đợi chút nữa ta cùng đi với nàng “.

Sắc quỷ đột nhiên lên tiếng, trong lòng tôi đầu tiên là vui mừng, nhưng sau đó tôi lại hai tay án lấy bờ vai của anh, đem anh đè ép ngồi xuống giường, nhìn chằm chằm hắn.

“Anh ở nhà nghỉ ngơi thật tốt. Nhìn mặt anh như đã trải qua mấy ngày đêm. Quầng thâm dưới mắt gần giống như mắt gấu trúc. Lần này để em đi một mình.”

Sắc quỷ bất chấp tất cả, một tay ôm lấy tôi, vùi đầu tại trên bụng của tôi, muộn thanh muộn khí nói: “Cùng đi đi”.

“Anh……”

Tôi bất đắc dĩ nhìn anh một cái, trước đó tôi còn rất hi vọng anh có thể bên cạnh tôi nhiều một chút, thế nhưng khi nhìn thấy hắn thần thái mệt mỏi như thế , tôi vẫn là mềm lòng chút.

“Ta là Diêm Vương, không có yếu ớt như nàng nghĩ vậy đâu, những ngày này một mực không chút nào bên cạnh nàng, để cho ta đền bù nàng được chứ?”

Đây là lần đầu tiên sắc quỷ thả giọng mềm ngọt, nói chuyện với tôi, trước kia nếu không phải xấu bụng chính là dùng hết tất cả vốn liếng muốn đem ta té nhào xuống giường, rõ ràng là một câu để cho tim tôi đập thình thịch, nhưng vì cái gì, trong lòng tôi lại mơ hồ có loại cảm giác bất an.

Đến thời gian, tôi nhận được điện thoại Chris.

Sắc quỷ sớm đã chờ xuất phát, mặt nạ trên mặt đổi một cái kiểu dáng tôi trước kia chưa thấy qua .

Mặt nạ Trắng đen xen kẽ, khiến cho tôi không khỏi nghĩ tới .

Tôi khóa chặt cửa xuống lầu, thấy được chiếc xe con quen thuộc màu đen kia dừng ở dưới, Chris tựa ở trên cửa xe, một cái tay cắm ở trong túi, một cái tay khác cầm điện thoại cúi đầu nhìn xem.

Mái tóc vàng óng ánh rực rỡ dưới ánh đèn đường màu cam.

Anh ta nghe thấy tiếng tôi và ngẩng đầu lên, nhưng mắt anh ta không nhìn tôi mà nhìn ra phía sau tôi.

Tôi hơn phân nửa nghĩ đến Chris khả năng thấy được sắc quỷ, cho nên cũng không nói thêm gì, trực tiếp đi tới.

Nhưng Chris có vẻ như cũng không nguyện ý bỏ qua sắc quỷ, một mực nhìn chằm chằm anh, trong mắt xanh nhạt mang theo quang mang quỷ dị.

Long lanh.

“Chúng ta xuất phát chứ”?

Tôi dò hỏi, Chris cặp mắt kia tựa như là bị dính trên thân sắc quỷ, không có một khắc dời, ngoài miệng lại trả lời tôi.

“Đi.”

Sắc quỷ nhìn thấy thần sắc Chris cùng mình giằng co, sau mặt nạ trong mắt lóe ra một tia sáng.



Chúng tôi

“Mới lên xe”, Chris khởi động xe, ý vị thâm trường tới câu: “Trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay may mắn có thể nhìn thấy Minh Vương đại nhân.”

“Diêm Vương.”

Sắc quỷ uốn nắn cách hắn xưng hô, Chris không để ý chút nào cười khẽ âm thanh: “Thật có lỗi, chúng ta nơi đó chúa tể âm phủ gọi Minh Vương, thôi được, Diêm Vương đại nhân.”

Hắn lại thêm một câu, để cho tôi không khỏi nhíu nhíu mày: “Âm phủ gần đây vẫn còn tốt chứ? Sự tình có giải quyết được không?”

Chris làm sao lại biết âm phủ xảy ra sự tình, nghe khẩu khí hắn, giống như là trăm phần trăm biết âm phủ xảy ra sự tình, nếu không phải ngữ khí của hắn không có khả năng chắc chắn như thế.

Sắc quỷ cũng không có bởi vì hắn mạo phạm mà tức giận, khinh miệt nam nhân trên ghế lái, con mắt xuyên qua kính chiếu hậu nhìn về phía hắn, vừa vặn, Chris cũng tại thời khắc này giương mắt, hai người liền rõ ràng qua kính chiếu hậu chăm chú nhìn đối phương.

“Thật không dễ dàng cho Minh Vương đi.”

Chris sắc mặt mấy không thể gặp tối sầm, nửa ngày mới ngữ khí không tốt trả lời: “Diêm Vương đại nhân nếu biết hiện tại thế giới này âm dương hai giới động thái Bất an, vậy tại sao còn muốn hỏi ta vấn đề này?”

Hắn lời nói mới rồi kỳ thật cũng không có ý vị mạo phạm, chỉ là câu hàn huyên, hỏi thăm đại khái tình huống, nhưng sắc quỷ rõ ràng là hiểu sai ý, tôi ngược lại thật ra có thể nghe ra, trong lời nói của hắn còn mang theo chút vị chua cùng tức giận.

“Hiện tại đem âm dương hai giới sự tình buông xuống trước, chuyện của An gia gia bọn họ chúng ta hoàn toàn không biết, đợi đến bọn họ bình an trở về, sự tình đều giải quyết ổn thỏa , lại nói sau”.

Chris sắc mặt cũng không dễ nhìn, mặt vốn là có điểm cương nghị lạnh lẽo nay kéo căng chặt hơn, tôi bận bịu trấn an nói:” Hắn không có ác ý.”

Không biết vì cái gì, sắc quỷ vô luận là gặp được nam nhân nào, phàm là từ miệng bên trong tôi nói ra, có vẻ như liền không có cái nhìn gì tốt đẹp .

Tôi thở dài nhìn sắc quỷ im lặng ngồi ở băng ghế sau một cách thích thú.

Ở khía cạnh nào đó, anh ấy vẫn độc đoán và chiếm hữu mà tôi không có gì để nói.

Máy bay cất cánh lúc chín giờ tối, đến thành phố khác phải mất một tiếng, khoảng mười giờ sẽ đến nơi.

Trên máy bay ngồi đầy người, sắc quỷ là trạng thái linh thể, không cần mua vé máy bay, nhưng như vậy, trên máy bay liền không chỗ trống cho anh ấy.

Cho nên anh ấy ngồi tại vị trí trước, tôi ngồi tại trên đùi của anh, bên người Chris thì là một mực cầm một bản thư tịch cổ lão nhìn rất cũ nát, không ngừng mà lật xem.

Thỉnh thoảng sẽ thấp giọng cùng chúng tôi phiếm vài câu, phảng phất trước đó không khí đối chọi gay gắt trên xe con cũng không tồn tại.

Bất quá, thời điểm làm tôi lần nữa ngồi lên máy bay, trong đầu của nhớ lại chính là cái mộng cảnh chân thực kia.

Giấc mơ đó tôi đã có khi tôi trở về sau một chuyến du lịch và đi máy bay.

Khi vén bức màn ký ức ra, tôi như quay lại cái đêm tân hôn năm tôi mười tám tuổi, cha mẹ tôi bị bắt, và tôi bị một nhóm dân làng ngu ngốc, mù quáng và mê tín trói vào một căn phòng tối nhỏ.

Cảnh tượng lúc đó và những giấc mơ tôi mơ thấy trên máy bay trong kỳ nghỉ hè cứ đập vào tâm trí tôi, tôi không khỏi run lên hai lần. Sắc quỷ giống như là cảm nhận được tôi sợ hãi, hai tay hữu lực lại đem tôi ôm chặt hơn.

“Quả nhiên, nơi đó có vấn đề “.

Chris đem iPad trong tay Đưa qua cho tôi nhìn, tôi thấy được phía trên là Wikipedia bách khoa, ghi chép lịch sử cùng một chút tư liệu về địa điểm An gia gia bọn họ đang ở đó.

俆 Rừng mộ địa.

Ài?俆?

Đây là cái từ gì?

Nó có vẻ là một từ cổ, tôi đã xem nội dung trên Wikipedia và tôi không biết , tôi đã cả kinh khi nhìn thấy nó..

Nghe nói rất sớm trước đó có đại gia tộc Từ thị ở tại nơi đó, không biết là bởi vì nguyên nhân gì, trụ sở gia tộc lựa chọn trú đóng ở bên cạnh một cái mộ địa.



Bách khoa thảo luận là bởi vì ý nguyện gia chủ, cũng chính là gia tộc này từ khi di chuyển đến đó về phía sau, toàn bộ gia đình liền phát sinh thay đổi.

Lúc đầu gia tộc đông đúc sảnh đường, hậu thế phồn vinh, gia tộc bắt đầu trở nên nhân khẩu thưa thớt, rất nhiều nữ tử họ khác gả vào đến Từ gia, rõ ràng tình trạng cơ thể đều rất khỏe mạnh, lại rất khó mang thai .

Dù cho mang bầu, cũng rất dễ chết lưu hoặc là sinh non, cho dù thành công sinh hạ một đứa bé, cũng không biết bởi vì nguyên nhân gì, từ thời kì trẻ nhỏ liền bắt đầu không ngừng bị bệnh, thậm chí chết yểu.

Tôi chỉ là nhìn xem đã cảm thấy toàn thân run rẩy, sắc quỷ cái cằm đặt tại đầu vai của tôi, cúi đầu nhìn xem, tôi thậm chí có thể cảm nhận được anh thở ra khí tức lạnh buốt .

Nếu như vậy, vì cái gì còn không dời đi?

Tôi kỳ quái hỏi thăm, lẩm bẩm, ngón tay thon dài Chris giúp tôi hoạt động lên màn hình, kéo đến tới gần nội dung phía dưới.

Phía trên rất rõ ràng viết , dù cho Từ gia lúc ấy chuyển nhà, đều không thể đào thoát cái vận rủi này.

Chẳng lẽ nguyên nhân là cái mộ địa kia ?

“Cái danh tự của mộ địa cũng ý vị sâu xa “.

Sắc quỷ đột nhiên lên tiếng, tôi còn không trả lời, Chris liền gật đầu trả lời: “Không sai.”

Hắn có thể nghe được tiếng nói sắc quỷ !

Trước đó tôi cho là hắn có thể nhìn thấy đã hết sức lợi hại, dù sao lúc trước An gia gia làm được.

Sắc quỷ ở vào trạng thái linh thể , Chris chẳng những có thể nhìn thấy sắc quỷ, còn có thể đối thoại với anh ấy nữa, năng lực của hắn chỉ sợ cùng An gia gia nhanh tương xứng đi.

“俆 Cái chữ này đúng là cổ từ, lúc ấy đích thật là bởi vì Từ gia ở nơi này, nơi đó lại nhiều cây và rừng, cho nên gọi Từ Lâm mộ địa, về sau bởi vì Từ gia cả mạch người đều xuống dốc, cái từ chữ này không biết lúc nào biến thành 俆.”

Chris cho tôi giải đáp nói.

“Nơi đó nghe nói chôn cất một vài phần mộ rất cổ lão, có vẻ vẫn là mộ đạo thời kì dân quốc của nhà giàu sang, lần này An gia được mời đến đó khu quỷ, nhất định là có đại sự xảy ra “.

Tôi có chút đau đầu vuốt vuốt huyệt Thái Dương: “Là người đều nhìn ra được 俆 Rừng mộ địa có vấn đề có phải hay không,nếu không phải Từ gia làm sao lại suy giảm nhân khẩu như vậy? Đều trãi qua bao lâu, hiện tại mới nghĩ đến tìm khu quỷ sư đi hỗ trợ? Khó tránh khỏi có chút quá muộn không phải sao?”

Sắc quỷ đột nhiên mở miệng, nói câu khiến tôi nói rùng mình.

“Nếu sợ không phải kéo tới hiện tại mới giải quyết, mà là đã từng có khu quỷ sư đến giải quyết, nhưng lại tất cả đều thất bại.”

Khả năng này mới là kinh khủng nhất, đã đi qua bao lâu, còn chưa có người có thể giải quyết vấn đề mộ địa kia.

“Hiện tại lại thế nào phỏng đoán đều không đúng, Từ gia lúc trước lựa chọn trú đóng ở trong đó nguyên nhân là cái gì, chúng ta không biết, về sau xảy ra sự tình, vì cái gì dời xa nơi đó, Từ gia vẫn là không có trốn thoát khỏi vận rủi, chúng ta cũng hoàn toàn không biết.”

Thời điểm vừa mới dưới lầu , tôi ngay khi gọi điện thoại cho người nhà an gia , nghe ngóng tình huống, An gia chủ đến vừa rồi, đều không tiếp tục gọi điện thoại.

Tôi không khỏi nghĩ đến khi mình cùng An gia gia tìm kiếm đi trong tiệm mua vòng hoa kia gọi điện thoại, trong lòng bất an điên cuồng loạn.

Không thể trách tôi suy nghĩ nhiều, tôi một mực rất sợ An gia gia xảy ra chuyện.

Tôi đem chuyện tôi ngày đó cùng An gia gia trò chuyện kể lại cho sắc quỷ cùng Chris, Chris có chút kích động hỏi: “Vậy cô còn nhớ rõ lúc ấy cái nam nhân trẻ tuổi kia cùng an gia chủ nói thứ gì không”?

“Lúc kia, bối cảnh thanh âm ồn ào, hơn nữa còn còn đã qua một hai ngày thời gian, thật làm cho hồi ức ta còn thực sự không nhiều lắm ấn tượng.”

“Ký ức khắc sâu nhất chính là câu nói kia.”

‘Nhanh đi chuẩn bị, lập tức bắt đầu nghi thức.’

Tôi bất đắc dĩ nhún vai, đây cũng là một câu nói tôi nhớ được rõ ràng nhất.

Về phần bọn họ thương lượng cái gì, tôi hoàn toàn không có ấn tượng.

Chris nhìn tôi như vậy , cũng coi là từ bỏ tiếp tục hỏi thăm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook