Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 132: Ngươi làm ta chán ghét!

Dung Hàm

28/11/2020

Tôi lập tức đưa điện thoại di động từ bên tai lấy ra, song mi nhíu chặt.

“Xem lão nương chặt hắn! Ra ngoài nhiều năm như vậy, xưa nay không trở về, bây giờ trở về đến có tác dụng quái gì! Ta sẽ không nhận hắn!”

Đang là nửa đêm, An Bình ngữ khí hết sức kích động, ban đầu kia trong lúc kinh ngạc vui mừng , đằng sau phẫn nộ cùng chọc giận!

“Cậu trước tiên bình tĩnh một chút.”

Tôi cười một bên ống nghe khẽ nói,” sự tình xử lý như vậy cũng không phải biện pháp.”

“Tiểu Hoa…… Ta……”

Cô ấy hô một tiếng tên của tôi, nửa ngày vẫn là khóc rống lên, oa oa kêu to, tôi mơ hồ nghe được đối diện truyền đến thanh âm trấn an của An gia gia.

“Ngươi trở về làm gì…… Làm gì rồi, ngươi dứt khoát đừng trở về “!

An bình thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở, tôi đã đứng dậy đi đến cửa phòng ngủ, vốn định đi bệnh viện thăm hỏi bọn họ, nhưng là lúc này, xe cũng không dễ gọi.

Ngay từ đầu An Bình có thể là đến cùng tôi chia sẻ một loại vui sướng đoàn tụ, nhưng ca ca của cô ấy khả năng thật tổn thương thấu lòng cô ấy rồi.

Lúc trước, thời điểm tôi ở trong tiệm áo liệm An gia gia, An gia gia có vẻ như có tiết lộ nho nhỏ, An bình hoàn toàn chính xác có một người anh trai?

Tôi không phải nhớ kỹ rất rõ ràng, tôi chỉ nhớ rõ, lúc ấy là nghỉ hè, bởi vì An Bình xem mấy tấm họa kia nhận lấy ảnh hưởng, lúc ấy tại trong tiệm áo liệm trong căn phòng nhỏ ngủ bù.

Nói như vậy, anh trai cô ấy đã trở về?

Đây là một chuyện tốt mà, cả nhà đoàn tụ.

Thế nhưng, An bình lại khóc thành dạng này, là tôi vạn vạn không nghĩ tới.

“ Cậu trước bình tĩnh một chút, sắc trời cũng đã chậm, mau sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai mình tới tìm cậu”.

“Ta…… Ta không muốn, ta muốn cái tên hỗn đản này lăn đi! Hắn không lăn đi ta liền…… Ta liền tuyệt thực.”

Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, An Bình không lý trí như thế thật đúng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy .

Tôi đã dùng hết tất cả vốn liếng, hết la lối, lại là khuyên, mới khiến cho cô ấy không còn thút thít, lúc này mới cúp điện thoại.

Anh trai An bình ……

Tôi nằm tại giường , không có chút nào buồn ngủ, trong đầu đối chuyện chưa từng gặp mặt nam nhân này, ôm lấy lòng hiếu kỳ rất lớn.

Bất quá ngày mai hẳn là có thể gặp được.

Đúng, linh hồn An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh cũng quay về rồi, vậy ngày mai tôi còn phải vấn an vợ chồng hai người bọn họ.

Nghĩ đến bọn họ vừa mới tân hôn không bao lâu, liền gặp loại chuyện này, thật là xúi quẩy!

Đến lúc đó để An Bình nghĩ đến mặt tương đối tốt này , để đôi tiểu phu thê này đi đến thế giới hai người, giải sầu một chút.

Tôi trong đầu hiện lên các loại suy nghĩ, bóng đêm càng ngày càng sâu, thẳng đến thời điểm tôi buồn ngủ, bên tai lại truyền tới từng tiếng An Bình lên án.

Mãnh liệt như vậy, một trận lại một trận, bất mãn cùng thất vọng của cô ấy, còn có kiềm chế dưới đáy lòng mà nhớ lại.

……

Ngày kế tiếp buổi sáng tôi có một tiết trên lớp, an Bình nghỉ học, không có đến.

Trước đó bởi vì một chút nguyên nhân, tôi thiếu rất nhiều buổi học, vì để không bị rớt lại nên một số buổi tôi vẫn phải lên lớp .

Sau giờ học, tôi liền hướng phía phía ngoài cửa trường chạy tới, chận một chiếc taxi, leo vào sau tiến về bệnh viện.

Khi tôi tới cửa phòng bệnh , cửa đã mở ra.



Phóng nhãn nhìn về phía bên trong, trắng lóa như tuyết, trên ban công trưng bày một chùm hoa bách hợp, còn đóng gói mười phần tinh xảo, hoa bách hợp mới mẻ bên trên cánh còn treo giọt nước.

“Cậu đừng tưởng rằng dạng xum xoe này, mình liền sẽ tha thứ cho cậu, cậu cứ lăn đi bất cứ chỗ nào cậu muốn”.

“Nha đầu này, làm sao nói chuyện như vậy.”

An bình ngữ khí rất bất thiện.

An gia gia sau khi nghe, có chút tức giận khiển trách một tiếng:” An Bình”

Tôi lặng lẽ đi vào, nhìn thấy An gia gia ngồi dựa vào giường bệnh , còn có hai người đứng bên giường, đánh trước âm thanh chào hỏi.

“Cháu tới muộn.”

An gia gia trên mặt lộ ra nụ cười mừng rỡ: “Ôi, Hoa nha đầu tới à, nhanh ngồi nhanh ngồi, không muộn.”

Ông lúc đầu không có chút huyết sắc nào trên mặt, giờ phút này treo đầy ý cười cùng ửng đỏ, khí sắc rất tốt.

“Oa! Tiểu Hoa!”

An bình lập tức bổ nhào vào trên người của tôi ôm tôi quỷ khóc sói gào, y tá đi qua phòng bệnh nhíu nhíu mày, đi tới nhắc nhở: “Người nhà chú ý giữ yên lặng.”

Cô ấy lúc này mới thè lưỡi, rụt cổ một cái, buông lỏng tôi ra.

“Cậu hôm qua lại mất liên lạc một hồi lâu, khiến cho mình rất lo lắng.”

“Sự tình Công trường kia xử lý thế nào? Người bị nguyền rủa đâu? Cậu giải quyết sao rồi?”

Tôi Thủ thế, hướng phía cô ấy nháy nháy mắt, hơi có chút kiêu ngạo mà ngửa đầu.

“Chuyện đó sao ! Cũng không nhìn một chút mình là ai, nhiều ít cũng có chút bản sự, đương nhiên giải quyết tốt đẹp rồi, gã đốc công kia tạo thành tai nạn lao động cũng ngồi tù tử, Xu gia dính lời nguyền rủa cũng giải quyết, Xu thúc thúc linh hồn đã đi âm phủ.”

“Cám ơn trời đất.”

Tôi có chút cảm động nhìn xem An bình, xem ra cô ấy khoảng thời gian này không ở cùng một chỗ với tôi xử lý chuyện này, nhưng cô ấy một mực quải niệm ở trong lòng, xem ra cô ấy là người rất trọng tình nghĩa.

An gia gia là biết chuyện này, nhẹ nhàng thở ra, cảm thán nói:” Không có việc gì thì tốt, giải quyết được liền tốt, tiểu Ngọc còn có Cảnh cũng đều không sao, Phán Quan đại nhân giúp chúng ta chiếu cố rất lớn.”

Tôi nhìn An gia gia cười một tiếng, lúc này mới lưu ý đến nam sinh đứng ở một bên .

Mái tóc Màu nâu mềm mại dưới ánh sáng tự phát hạ tản ra ánh sáng yếu ớt , một đôi mắt không lớn không nhỏ mang theo nét lạnh lùng cùng cảnh giác, trên khuôn mặt căng thẳng có một tia mất tự nhiên.

Nhất là khi hắn nhìn về phía vòng tay hồng ngọc trên cổ tay tôi, song mi hung hăng vặn một cái, đối an bình rống lên âm thanh: “tránh xa cô ấy ra “!

An bình bị hắn hù dọa, tức giận quay đầu, nhìn về phía hắn: ”Ngươi dựa vào cái gì ra lệnh cho ta? Ta muốn như thế nào liền như thế đó”!

“Ta là ca ca ngươi.”

“Ta nhổ vào!” An bình tức giận đến nổi trận lôi đình, cô ấy tựa như cái thiếu nữ bất lương, bộc lộ ra bộ mặt tôi chưa bao giờ phát hiện qua .

“Từ khi ta hiểu chuyện đến nay, ngươi đã không thấy tăm hơi! Nếu không phải gia gia nói cho ta, ta còn có cái thân ca ca, ta vẫn cho là ta là đưa xon đơn độ, ngươi lâu dài bên ngoài không trở về nhà, vậy thì thôi, ta đều chưa gặp qua được ngươi một điện thoại, một đầu tin nhắn.”

“Ngươi đột nhiên xuất hiện, hiện tại cùng ta bày ta cái giá đỡ là huynh trưởng , ý đồ khống chế nhất cử nhất động của ta, ta không phải người ngu, ta làm sao lại để tâm vào ngươi làm gì? Ngươi liền đi nằm mơ đi! An hiên!”

“An hiên?”

nam nhân là ca ca của An bình , tên gọi An hiên.

Tôi quan sát tỉ mỉ xuống mặt của hắn, đột nhiên, hắn hung hăng trừng tôi một chút, ánh mắt sắc bén, tôi bị thần thái của hắn dọa , lập tức dời đi ánh mắt.

An bình thở phì phò nói liên tiếp, không có ý muốn dừng lại, An hiên giống như là bị cái này tịch thoại nói không có chút chi lực nào cãi lại được cô ấy, đành phải đứng ở một bên, yên lặng, không có phản ứng.

An gia gia thở dài, đối An bình nói: ” Ca ca Ngươi cũng là vì ngươi……”

“Gia gia! Ngươi vì cái gì che chở hắn? Hắn có hiếu kính qua người sao? Cha mẹ tròn năm hắn có trở lại một lần không? Trong lòng của hắn còn có cái nhà này sao? Hắn hoàn toàn không có được không”?!



An bình đứng trước người tôi, khí thế hung hăng bộ dáng khiến cho tôi hơi kinh ngạc.

“Dung Hoa là bằng hữu của ta, khuê mật, đồng đảng, ngươi đừng nghĩ chia rẽ chúng ta, cũng đừng dùng cái ngụy biện gì mà đến ra lệnh cho ta!”

An hiên đối với tôi là có hiểu lầm gì đó sao? Vì cái gì hắn nhìn có vẻ rất chán ghét tôi, cặp mắt kia như chim ưng nhìn chằm chằm vào tôi, cảm giác lúc nào cũng có thể sẽ biến mình trở thành một người săn đuổi dũng mãnh , cúi người, dùng miệng bén nhọn ngậm lấy tôi, sau đó đem tôi xé ra vỡ nát.

An gia gia khuyên An bình:” Nha đầu, lần này còn không phải là bởi vì An hiên trở về đúng lúc, chị họ con cùng chống nó còn chưa chắc có thể cứu trở về đâu.”

“Gia gia người liền biết che chở hắn,người cũng biết, lần này có thể thành công, nguyên nhân rất lớn là phán quan tới, phán quan vì sao lại tới giúp chúng ta, còn không phải bởi vì tiểu Hoa, nếu như không có cô ấy, đường đường phán quan, còn có Hắc Bạch Vô Thường, bọn họ dựa vào cái gì tới giúp chúng ta.”

An gia gia lần đầu tiên bị An bình nói đến á khẩu không trả lời được.

An hiên hướng phía chúng tôi bên này đi tới, cưỡng ép đem An bình từ trước người tôi lôi đi, còn cô ấy oa oa kêu to:”Ngươi , cái tên hỗn đản, thả ta ra!”

“Ta để ngươi cách xa cô ấy một chút “!

Hắn hướng tôi đến gần mấy phần, An bình coi như An hiên muốn gây bất lợi cho tôi, sốt ruột lại phẫn nộ:” Ngươi muốn đối tiểu Hoa làm cái gì? Ta cho ngươi biết, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi, tuyệt đối sẽ không!”

An hiên đi đến cách tôi mấy bước , trầm thấp một gương mặt thanh tú , trong cặp mắt bốc lên quang mang quỷ dị.

Sóng ngầm mãnh liệt.

“Trở lại nơi ngươi nên đi , cách muội muội ta xa một chút, nếu không, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Cái quỷ gì đây?

Tôi kỳ quái nhìn qua hắn, An gia gia đã xuống giường, hướng phía bên này đi tới.

“Hiên a, Hoa nha đầu là Diêm Vương hậu a.”

“Con mặc kệ cô ta là Diêm Vương hậu hay là cái gì’. An hiên mắt nhìn vòng tay ngọc trên cổ tay tôi , sau đó con mắt vô tình hay cố ý đảo qua bụng của tôi , âm thanh lạnh lùng nói: “đã mang theo quỷ vật, thì người mang kế hoạch nham hiểm, không nên ở tại dương gian”.

“Quỷ vật, kế hoạch nham hiểm đối ngươi không có cái gì ảnh hưởng gì, nhưng đối với người sống chúng ta thì khác biệt.”

Hắn lại hướng tôi mà đến gần chút, ngữ khí hùng hổ dọa người:” Ngươi chẳng lẽ không biết, những vật này trong vô hình, tản ra tử khí, sẽ rút ngắn tuổi thọ người sao?”

Tôi bị hắn làm cho kinh đến, tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy qua!

An gia gia trước kia hoàn toàn chính xác từng không cho An bình tiếp xúc tôk, nhưng về sau vẫn là cho phép, chỉ là dặn dò không được đụng đến vòng tay.

Nhưng cho tới bây giờ không có nói qua, chung quanh tộ, người thân cận cùng tộ, lại bởi vì Bảo Bảo và hồng ngọc vòng tay rút ngắn tuổi thọ .

Câu nói này chấn kinh tôi là một chuyện, nhưng bên tròn lời nói của An hiên , có hai chữ rất tôi không thích.

Đồ vật.

Cái gì gọi là những vật này?

Tôi nhíu mày, ngẩng đầu lên, nhìn về phía hắn.

An hiên giống như là khiêu khích, không có chút nào có vẻ nhượng bộ , giễu cợt nói:” Ngươi liền nên đợi tại âm phủ, không nên ở tại dương gian”.

Tộ buồn cười thở hắt ra, mở miệng: ”Ta đợi ở đâu, là tự do của ta, ta thứ nhất cùng ngươi không quen, thứ hai cùng ngươi một cây lông gà quan hệ đều không có.

Còn nữa, An tiên sinh, xin đối với Bảo Bảo trong bụng ta xin lỗi, hắn là người, không phải đồ vật trong miệng ngươi nói tới !”

“Hừ, kế hoạch nham hiểm còn tự xưng người……”

Tôi bị câu nói này của hắn thành công nâng lên lửa giận, tôi càng tức giận, liền càng phát ra tỉnh táo, khóe miệng tôi lạnh như băng , híp mắt nhìn xem hắn, không có chút nào nhượng bộ.

“Nguyên lai An tiên sinh là như thế này lý giải hàm nghĩa chứ ‘ Người’ này ”.

Tôi cười lạnh âm thanh, nhàn nhạt mở miệng:” Ngươi vẫn thật sự giống như lời An bình nói , rất làm cho người ta chán ghét.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook