Đế Tôn

Chương 114: Sát nhập Vạn Yêu Cốc. (2)

Trạch Trư

07/05/2014

- Bộ sư đệ?

Bộ Sơn nhịn không được cười lên nói:

- Ngươi gọi ta là Bộ sư đệ? Ngươi cũng đã biết, chỉ cần trở thành ký danh đệ tử, thân phận sẽ tăng nhiều, Ngoại môn Môn sinh dù ngươi lại tôn quý, đều phải gọi ta một tiếng sư huynh, ngươi rõ ràng gọi ta Bộ sư đệ, không biết lớn nhỏ!

Giang Nam lạnh nhạt nói:

- Thánh tông quy củ, ta nhiều ít vẫn là hiểu rõ một ít. Ta là nhập thất đệ tử, xưng ngươi một tiếng sư đệ như thế nào liền không biết lớn nhỏ?

Trong nội tâm Bộ Sơn không khỏi lộp bộp thoáng một phát, thân phận nhập thất đệ tử nếu so với ký danh đệ tử cao hơn rất nhiều, coi như là bái vào sơn môn thời gian muộn một ít, ký danh đệ tử cũng phải cung kính xưng một tiếng sư huynh!

Cái này là quy củ!

Con ngươi Bộ Sơn đảo một vòng, cười lạnh nói:

- Thì ra là thế. Bất quá Giang sư huynh, ngươi cũng biết ngươi tự tiện đem tuyệt học Thánh tông Đạo Đài cảnh truyền thụ cho một đầu đại yêu, đây là trái với quy củ sư môn? Sư môn quy định, tự tiện đem sở học của mình truyền thụ người khác, liền muốn truy hồi công pháp, phế bỏ tu vi, trục xuất sư môn!

Giang Nam cười nhạt một tiếng:

- Điểm ấy quy củ ta cũng biết, không cần ngươi giải thích, cũng không cần hướng ngươi giải thích.

Bộ Sơn bị chẹn họng thoáng một phát, tức giận nói:

- Ngươi bái vị trưởng lão nào làm môn hạ? Sau khi trở về, ta tất nhiên hướng sư tôn ngươi hảo hảo báo cáo việc này!

Giang Nam càng cảm thấy người này chán ghét, dứt khoát mặc kệ hắn.

Bộ Sơn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, Hồ Nguyệt Sinh thấy thế, vội vàng cười nói:

- Giang sư huynh, ta vừa rồi nghe ý của ngươi là nói, các ngươi cũng tiếp sư môn nhiệm vụ, ý định săn giết Dã Cẩu đạo nhân. Dã Cẩu đạo nhân chính là Thần Thông tam trọng cường giả, học lén Thần Thông Thánh tông ta, thực lực không phải chuyện đùa, trong Vạn Yêu Cốc càng là đại yêu khắp nơi trên đất, mấy vị vẫn là ly khai nơi đây thì tốt hơn.

- Đa tạ Hồ sư đệ nhắc nhở.

Tính cách Giang Nam trong bông có kim, ăn mềm không ăn cứng, đối với Hồ Nguyệt Sinh ngược lại là vẻ mặt ôn hoà, cười nói:



- Bất quá, Dã Cẩu đạo nhân đã từng suýt nữa hại chết ta, khoản sổ sách này vô luận như thế nào ta cũng phải báo.

Bộ Sơn đột nhiên cười nói:

- Bằng ngươi cùng một đám Môn sinh Nội Cương Ngoại Cương cảnh này, hơn nữa một đầu Ngốc Ưng gà mờ, đối phó Dã Cẩu đạo nhân chỉ sợ còn chưa đủ hắn nhét kẽ răng.

Sắc mặt Ngụy Hạo đỏ lên, lắp bắp nói:

- Bộ sư huynh, lời nói không thể nói như vậy, chúng ta dù sao cũng là đồng môn. . .

- Câm miệng!

Bộ Sơn trừng hắn, lạnh lùng nói:

- Ở trước mặt ta, cũng có phần ngươi nói chuyện?

- Bộ Sơn, ngươi cũng câm miệng cho ta!

Sắc mặt Giang Nam chìm xuống:

- Ở trước mặt ta, há lại cho ngươi hô to gọi nhỏ? Không biết lớn nhỏ!

Bộ Sơn tức giận đến cơ hồ thổ huyết, lại vào lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười ha ha ở chỗ sâu trong Vạn Yêu Cốc truyền đến, mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy yêu vân cuồn cuộn mà đến, bên trong yêu vân thò ra một ngưu đầu cực lớn, hai cái sừng nhọn như là hai thanh đao nhọn dài vài trượng, thanh âm ầm ầm truyền đến:

- Tân Long Tử, Bộ Sơn, Huyền Thiên Thánh tông các ngươi tự xưng là người trong chính đạo, nhưng lại nhiều lần giết Yêu tộc ta, lần này rõ ràng khi dễ đến Vạn Yêu Cốc, thật to gan!

- Nhân loại là khẩu thị tâm phi!

Lại có một đầu đại yêu hóa thành nho sĩ áo trắng, chân đạp yêu vân hướng bên này mà đến, cười lạnh nói:

- Nhân loại các ngươi chính mình còn làm không được lạm sát kẻ vô tội, hết lần này tới lần khác dùng loại lý do này đến chỉ trích Yêu tộc chúng ta, nói Yêu tộc ta ăn người, tội đáng chết vạn lần, sau đó liền tới giết chúng ta, chẳng phải là buồn cười sao?

- Nói láo!

Hồ Nguyệt Sinh khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Thiên Thần đại chiến, hủy Trung Thổ, trong đó có nửa số người chết thảm trong dư âm Thiên Thần đại chiến, những người khác lại đại bộ phận là chết ở trong tay các ngươi! Các ngươi bọn yêu nghiệt này, tự nhiên là mỗi người đều có thể chém chết!



Lại có một lão bà chống quải trượng chạy đến, tóc bạc da gà, cười khanh khách nói:

- Tiểu chút chít nhanh mồm nhanh miệng, Huyền Thiên Thánh tông các ngươi ngay ở bên cạnh Trung Thổ, nếu quả có tế thế chi tâm, vì sao năm đó không ra tay cứu những người phàm tục kia, hôm nay ngược lại oán chúng ta ăn người quá nhiều? Còn nữa, giết phàm nhân nhiều nhất, là hai Thiên Thần cao cao tại thượng kia, như thế nào không thấy Huyền Thiên Thánh tông các ngươi thay trời hành đạo, đem hai Thiên Thần kia làm thịt?

Trong nội tâm Giang Nam chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp, trong nội tâm lẩm bẩm nói:

- Đúng vậy a, vì cái gì lúc ấy Huyền Thiên Thánh tông không cứu chúng ta. . .

Hô !

Giang Nam nhổ ra một ngụm trọc khí, bà lão kia tuy cũng là một đầu đại yêu, nhưng lời của nàng lại cho Giang Nam xúc động thật sâu, năm đó sau khi tai biến phát sinh, yêu ma làm loạn, bốn phía ăn người, Giang gia mấy trăm miệng ăn bị chết chỉ còn lại có hắn và tiểu muội Giang Lâm, hắn một đường chạy nạn, chứng kiến chính là yêu ma hoành hành, thây ngang khắp đồng!

Đối với việc Huyền Thiên Thánh tông vì sao không ngăn cản Thiên Thần đại chiến ảnh hưởng đến phàm nhân này, hắn thật không có đa tưởng, dù sao đó là thần linh cao cao tại thượng, Huyền Thiên Thánh tông dùng nghiêng phái chi lực cũng không cách nào ngăn cản, tự nhiên sẽ không đi làm chuyện sẽ đưa tới tai họa diệt phái này.

Nhưng Huyền Thiên Thánh tông thần thông quảng đại, sau khi tai biến phát sinh, nếu muốn cứu những người phàm tục này tự nhiên là dễ dàng, vì sao lúc ấy lại không có ra tay?

Chuyện này trong lòng hắn đã biến thành một cây gai, bế tắc, nhớ tới cũng cảm giác được không thoải mái, để cho hắn đối với Huyền Thiên Thánh tông thiếu rất nhiều cảm giác nhận đồng.

- Đa tạ mấy vị đạo huynh trượng nghĩa ra tay!

Đột nhiên, sâu trong cốc lại truyền tới một tiếng cười to, chỉ thấy Dã Cẩu đạo nhân áo mũ chỉnh tề bước đi ra, cười nói:

- Chư vị đạo huynh, lần này chúng ta đưa tới đệ tử Huyền Thiên Thánh tông, đã đầy đủ rồi, giết bọn chúng đi, đạt được tâm pháp của bọn hắn, chúng ta đều là đại yêu đắc đạo, tu vi thực lực đột nhiên tăng mạnh!

Đầu Ngưu đầu Nhân thân kia, cao tới bảy tám trượng, thẳng hướng Bộ Sơn phóng đi, nhe răng cười nói:

- Chỉ là mấy tiểu bối, lại muốn xông vào Vạn Yêu Cốc ta, thật tình không biết chúng ta cho các ngươi xông tới, chính là muốn giết chết các ngươi, đạt được tâm pháp của các ngươi!

- Không cần nói nhiều, chỉ cần giết hết bọn hắn, Huyền Thiên Thánh tông cũng không biết là chúng ta làm!

Nho sĩ áo trắng kia thân hình khẽ động, lao thẳng tới Hồ Nguyệt Sinh.

Bà lão kia tay cầm quải trượng, hướng Tân Long Tử bức tới, cười khanh khách nói:

- Ta đi trợ giúp Hoàng đại tiên một tay, giết Tân Long Tử lại đến giúp đỡ bọn ngươi! Chó hoang, mấy tiểu bối kia, liền giao cho các ngươi, cẩn thận một chút, đầu đại điểu kia cũng là cường giả tu thành Thần Thông, không dễ đối phó!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook