Dám Câu Nương Ta Cút Ngay

Chương 1: Gọi là

Phấn Tuyết Điệp Vũ

20/11/2014

Tiếng côn trùng kêu vang, tiếng chim hót, hoa rơi đầy trời, bầu trời đêm yên lặng thật là đẹp như vậy đấy. Vậy mà chỉ cần một tiếng kêu thảm thiết, đã đem hết thảy những mỹ cảm đó tiêu diệt hầu như không còn. “A a a a a!”

“Mẫu thân, ngươi làm sao vậy?” Một tiểu oa nhi kỳ quái nhìn nữ tử bên cạnh, trong lòng rất là khó hiểu, ban đêm đang đẹp như thế, nàng lại ở một bên gào khóc thảm thiết cái gì a?

Nghe vậy, nữ nhân đột nhiên trì trệ ngốc nghếch mất vài giây, sau đó lại bùng lên một tầng phong ba mới! “Ngươi cư nhiên có thể nói …” Kinh ngạc chỉ vào đứa con bên cạnh, thanh âm của nữ nhân lại muốn lớn thêm vài phần.

Trời ạ, đây là thế nào a? nàng rốt cuộc làm ra cái nghiệt gì a ? Vì sao những sự tình không thể lí giải được lại luôn xảy ra trên người nàng, hơn nữa lại là cái chuyện tình không thể trải qua?

“Có thể nói thì làm sao?” Tiểu nam hài đột nhiên dùng ánh mắt khinh thường nhìn mẫu thân mình. Hắn làm sao lại có một mẫu thân thần kinh kém như vậy a? Nếu có thể lựa chọn, hắn mới không cần có nương như vậy đâu!

“Nhưng là ngươi sinh ra đã ba năm, một câu đều không có nói qua!” Nữ nhân nhìn con lên án, như thế nào ai cũng đều khi dễ nàng a? Ngay cả con do chính nàng sinh ra cũng không buông tha nàng nữa ! Kiếp trước nàng bị fan của ca ca đẩy xuống nước cũng liền thôi đi. Sau lại cẩu huyết mà xuyên qua, nàng cũng nhịn. Cha không thương, nương không đau, nàng cũng cũng liền chấp nhận!

Nhưng là, vì sao, vì sao, vì sao nàng lại xuất hiện thêm một vị hôn phu nữa ? Vì sao, vì sao có người sắc dụ vị hôn phu, thế nhưng người trúng chiêu lại là nàng ?Vì sao nàng cư nhiên còn có thể có bầu, sinh ra một cái tiểu nam hài đáng khinh a? A a a a a a, thế giới này thật là quá hỗn loạn!

Vũ Duyệt buồn bực muốn phát điên, nhịn không được ở tại chỗ vung quyền, những chuyện tình máu chó đều phát sinh cùng một lúc, nàng thấy chính mình thật bi thảm hết chỗ nói , phẫn hận, nàng muốn chém người!

“Mẫu thân, ta không nói, cũng không có nghĩa là không biết nói, mà không nói lời nào, nguyên nhân cũng bởi vì ta muốn mặc kệ ngươi ! ” Tiểu oa nhi một điểm mặt mũi cũng không cấp cho mẫu thân nhà mình, lời nói sắc bén vô cùng, căn bản không phải giọng điệu của một tiểu hài tử!

“Nói, ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào?” Vũ Duyệt như gặp phải đại địch, ngón tay run run chỉ vào con mình, căm giận hỏi.

“Ta nếu là yêu nghiệt, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao ?” Nghe được thanh âm cực kỳ khinh thường này, Vũ Duyệt lệ thật muốn tuôn như mưa. Hiện tại nàng cũng không thể yêu cầu thoái lui a ? Nàng muốn đổi con!

“…” Nàng thừa nhận mọi chuyện thật kỳ lạ có lẽ tất cả chỉ là mộng, nếu không làm sao lại có chuyện không thực tế như thế này xảy ra? Nhìn đứa con đang nói chuyện nghĩ thật muốn điên rồi đi? Cư nhiên có thể làm ra chuyện đáng sợ như vậy!Con trai của nàng hẳn phải là một tiểu oa nhi ngoan ngoãn không nói lời nào mới đúng a !



Con à, mẫu thân về sau sẽ không bao giờ nói ngươi là ngu ngốc nữa, cho nên ngươi vẫn là khôi phục nguyên trạng thì tốt rồi ! Vũ Duyệt nhịn không được trong lòng hò hét, thực hi vọng sau khi tỉnh lại, tất cả chuyện này đều là mơ .

Đúng, sau khi tỉnh ngủ, tất cả đều là mơ, Vũ Duyệt hướng tới cái giường nhỏ của mình đi đến, nàng hiện tại là đang mộng du, ân, nhất định là đang mộng du !

Tiểu oa nhi vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn mẫu thân nhà mình, thật không ngờ nàng cư nhiên có “tinh thần AQ”* như vậy, công phu thôi miên chính mình thật đúng là không phải cường hãn bình thường. Bất đắc dĩ ? Đúng, tuyệt đối là bất đắc dĩ, một tiểu oa nhi ba tuổi trên mặt cư nhiên cũng có biểu tình bất đắc dĩ ? Thế giới này thật là điên rồi.

Sở dĩ hắn ba năm không nói lời nào, không phải là vì hắn không biết nói chuyện, mà là hắn đối thế giới này không hề quen thuộc, nên chỉ có thể thờ ơ lạnh nhạt, đợi cho đến khi hắn đem sự tình ở đây nắm rõ không sai biệt lắm mới bắt đầu nói chuyện. Nhưng cũng không sao cả, nếu một vị mẫu thân biết con mình từ nhỏ đã biết nói chuyện chẳng nhẽ lại không đem hắn trở thành yêu quái rồi đi hỏa thiêu sao ?

Lúc này hắn không có năng lực bảo hộ chính mình, hắn cũng không nghĩ muốn làm loạn đâu !

Vũ Duyệt ngồi ở trên giường của mình, tâm tình dần dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh. Không đúng a, nàng vừa mới rõ ràng tinh lực thật dư thừa, làm sao có thể đang ngủ?

Không được, nàng phải đi xem! Tò mò trong lòng cũng không thể dễ dàng biến mất như vậy, khiến cho Vũ Duyệt càng thêm rối rắm .

Rón ra rón rén đi tới bên chiếc giường nhỏ của con mình, Vũ Duyệt cẩn thận quan sát hắn một chút. Ân, da thịt trắng nộn, làm cho người ta nhịn không được muốn véo một cái, đương nhiên, nàng cũng sẽ làm như vậy, bàn tay nhỏ bé không bị khống chế tập kích trên hai má con mình.

“Ngươi làm cái gì?” Ánh mắt đột nhiên mở ra, trong mắt tiểu oa nhi thoáng hiện ánh sáng lạnh, thật là làm cho người ta sợ hãi.

“Ngươi… Ngươi…” Thật sự nói chuyện ! Nàng nguyên lai thật sự không phải đang nằm mơ!

“Ngươi rốt cuộc nghĩ muốn làm cái gì? ” Kiên nhẫn của hắn cũng có hạn đó !

Tuy rằng nàng bình thường cũng thực chiếu cố hắn, mặc dù có một số thời điểm luôn đem hắn trở thành con rối mang ra đùa, hắn cũng đành bỏ qua, dù sao nàng cũng rất tốt. Nhưng có người nào làm nương mà như vậy không ??

“Ta… Ta… chỉ là muốn nhìn ngươi ngủ hay chưa thôi…” Vũ Duyệt thanh âm yếu ớt, nàng thấy được khí thế trên người nàng so với con thực kém!



“Ta hiện tại liền muốn ngủ, ngươi có thể đi rồi!”

Đầu vừa chuyển, tiểu oa nhi đến liếc mắt cũng không thèm, trực tiếp trầm mặt lại nhìn nương nhà mình.

“Bảo bối, là mẫu thân không tốt, mẫu thân trước kia không nên khi dễ ngươi, nhưng là hiện tại ta có chuyện trọng yếu muốn cùng ngươi thương lượng a !” Hiện tại con trai của nàng đã có ý thức, có thể nói chuyện, vẫn là nên lấy cho hắn một cái tên mới, tuy rằng chuyện này hẳn là trước kia nên làm, nhưng ai bảo nàng lại lười đây ?

Tiểu oa nhi bất mãn ngẩng đầu trừng mắt nhìn Vũ Duyệt, liếc mắt một cái, sau đó lại xoay người đi không thèm nhìn nàng nữa.

Dù vậy nhưng cũng không thể cản trở tinh thần “bất khuất vô chiết” của nàng. Vũ Duyệt tự cổ vũ chính mình xong, nói tiếp: “Nếu không thì như vậy, cha ngươi là tên hỗn đản, ngươi liền không cần lo chuyện của hắn, ngươi chỉ cần theo họ mẫu thân ngươi là tốt rồi, đã vậy ngươi liền kêu Vũ Kiệt đi!”

Hì hì, cái tên này chính là tên ca ca kiếp trước của nàng! Tuy rằng có chút không được đúng lắm, nhưng nghe như vậy cảm giác thực thân thiết a!

“Vũ Kiệt!” Tiểu oa nhi đột nhiên cảm thấy trên thế giới này thật là nhiều điều trùng hợp, cứ như vậy cũng có thể có được tên mình thích! Cùng với tên của mình thực giống nhau!

“Đúng vậy, đúng vậy, thế nào? Tên này có hay không ?” Vũ Duyệt giọng điệu có chút giống như tiểu hài tử chờ đợi được đại nhân khích lệ, thật linh động.

” Cũng hay !” Vũ Kiệt thản nhiên đáp, lập tức đầu óc hắn lưu chuyển, một ý tưởng kỳ quái đột nhiên hiện lên trong đầu hắn: “Mẫu thân, tên của ngươi là gì ?”

“Bảo bối ngoan, về sau không cần kêu ta mẫu thân, nhớ rõ nên gọi mẹ!” Vũ Duyệt cười tủm tỉm sửa cho đúng, nàng cảm thấy nếu con mình gọi nàng là mẫu thân, nàng sẽ thật là già a !

“Mẹ ngươi gọi là Vũ Duyệt nga! Trăm ngàn lần phải nhớ kỹ! Không được phép quên, cẩn thận không mẹ đánh vào mông của ngươi!” Vũ Duyệt ra vẻ uy nghiêm nói.

“Vũ Duyệt!” Lúc này Vũ Kiệt đã sớm bị cái tên Vũ Duyệt kia làm cho chấn động rồi, trên thế giới sẽ có chuyện tình khéo đến như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Dám Câu Nương Ta Cút Ngay

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook