Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 1 - Chương 20: Chương 10.2

Tuyệt Thế khải Hàng

11/03/2016

Tựa hồ hiểu được ý nghĩ trong lòng Nguyệt Vũ, nam tử thoáng nghiêng đầu, đối với Nguyệt Vũ nở nụ cười, sau đó dùng thanh âm ôn nhuận như ngọc nói: “Không cần để ý, hết thảy giao cho ta”. Lúc nam tử cười bảo nàng an tâm, Nguyệt Vũ nhìn đến trong lời nói chân thành không chút giải dối, nhất thời trong lòng cảm thấy ấm ấp cùng quyến luyến. Đây là một cảm giác thực vi diệu, một loại cảm giác mà nàng chưa từng có.

Trong lúc lơ đãng, Nguyệt Vũ nhẹ nhàng gật đầu.

Nam tử bước từng bước lớn về phía trước, không còn sự ôn nhu ấm áp khi nãy mà được thay bằng khí thế lãnh liệt cùng uy áp làm người ta hít thở không thông.

Bỗng nhiên, nam tử toàn thân hào quang mãnh liệt, một loại nồng đậm thâm trầm màu xanh năng lượng bao vây toàn thân. Màu xanh tự nhiên, tựa như ảo mộng, làm nam tử càng thêm anh tuấn cao ngất, giống như cửu thiên Ma thần phong tư trác tuyệt, tuyệt thế vô song!

Lần này, mọi người lại một lần nữa trợn tròn mắt, trời ạ, không gạt người đi? Huyền tông cấp bậc cường giả, thế nhưng lại là huyền tông cấp bậc cường giả!

Tuy nói ở Dạ thành, một thành phố lớn của Nguyệt Hoa đại lục, cường giả huyền tông không thiếu, nhưng là người ta đều rất bề bộn, ít khi bại lộ trước mặt người khác!

Nào có quang minh chính đại đứng trên đường đánh nhau như thế này?

Ngưới nói huyền tông cấp bậc cường giả đánh nhau thì cũng thôi đi, nhưng dù sao vị này soái đến mức nhân thần công phẫn này tuổi vẫn thực trẻ a? Tuổi trẻ đến vậy đã là huyền tông cấp bậc cường giả? Tất cả mọi người xung quanh có chút không phản ứng kịp!

“Má nó, tiểu bạch kiểm như vậy lại là tông cấp cường giả, lão tử không có nhìn lầm đi? Giả đi? Hắn nhìn qua nhiều nhất cũng mới hơn hai mươi tuổi a! Này cũng quá khoa trương đi?” Một vị đại thúc không tin được hỏi.

“Đúng vậy đúng vậy, sẽ không lại là một vị tuyệt thế thiên tài đi? Hiện tại thiên tài là cải trắng sao? Mới một chút liền xuất hiện hai cái!”

“Mẹ nó, hai người này làm sao cùng xuất hiện? không phải muốn đả kích chúng ta chứ?”

“……”

Những người xem lại như trước tiến hành nhàm chán thảo luận……

Phần đông bị kinh hách nhưng có lẽ Dạ Lôi kẻ giật mình nhất! Một người vốn bị mình xem là tiểu lâu không đáng để mắt, vậy mà thoáng chốc phát hiện hắn là cường giả cùng cấp với mình, điều này bảo hắn làm sao có thể chấp nhận a!

Bất quá sự tình đã muốn đến mức này, hai người kia mình không thể buông tha, thiên phú cả hai đều kinh người, tuyệt đối so với Lam gia thiên tài Lam Nhược Thiên cũng không thua kém! (Nhược Thiên ca ca cũng là nam chính đó nha! ^^ Tuyệt không so với nam chính nào kém cả! ^.6)

Nghĩ vậy Dạ Lôi không chút do dự triệu hồi ra huyền thú của mình.



Chỉ thấy một trận hào quang hiện lên, bên người Dạ Lôi liền xuất hiện nhất chích…… Trư….Heo…… Đúng chính là heo, lại còn là một con heo diện mạo xấu xí toàn thân đen thùi lùi, đậm chất hoang dã rừng rậm, bất quá so với heo ở địa cầu lớn hơn không ít!

Kỳ thật mọi người đều biết đây là nhất chích tương đối hiếm, Hắc Diễm Trư.

Hắc Diễm Trư, một loại huyền thú thuộc hỏa hệ, bất quá bởi vì hỏa hệ của nó là màu đen nên tương đối thưa thớt. Cũng đúng, Dạ Lôi dù sao cũng là một trưởng lão của Dạ gia, tuy chỉ thuộc ngoại viện, nhưng cũng là nhận vật cấp bậc thượng tầng! Bất quá tuy Hắc Diễm Trư trình độ quý hiếm nhưng trên đời còn rất nhiều huyền thú cấp bậc hi hữu hơn. Đối với những người bình thường, Hắc Diễm Trư so ra vẫn thua chị kém em!

Hắc Diễm Trư rơi xuống đến bên người Dạ Lôi, Dạ Lôi lập tức liền hô to một tiếng: “Tác chiến hợp thể”. Vì thế Hắc Diễm Trư lập tức hóa thành một trận hắc hỏa diễm vây hướng Dạ Lôi. Cho nên rất nhanh, trên người Dạ Lôi lập xuất hiện thêm một chiến giáp màu đen.

Hoàn thành tác chiến hợp thể, Dạ Lôi cư nhiên thập phần thân sĩ nói:“Xem hiện tại so với ta các ngươi yếu hơn, ta sẽ đợi các ngươi hợp thể xong mới bắt đầu!”

Lời này nói ra, người không biết còn tưởng hắn có bao nhiêu hào phóng lương thiện a! Kỳ thật hắn sợ người khác nói hắn lấy đại khi tiểu, thị cường lăng nhược.

Nào biết, nam tử đối diện tựa hồ không cảm kích a, nam tử chính là thản nhiên cười nói:“Chúng ta không cần hợp thể, ngươi bắt đầu đi!”

Nghe nam tử nói xong, Dạ Lôi cũng thập phần hảo, không phát hỏa mà chính là nói giống như một trưởng bối: “Thiếu niên, làm người không cần quá kiêu ngạo, tuy rằng nói thiên phú của các ngươi trên đời không ai bằng, nhưng mà thiên phú như trước vẫn là thiên phú, còn không phải chân chính đứng đầu tuyệt thế cường giả, người ta tổng so với các ngươi lợi hại hơn, ánh mắt đừng quá mức thiển cận. Ngươi cho rằng các ngươi một cái mới vào huyền tông, một cái huyền vương có thể đả bại ta sao? Thật sự là buồn cười a! Ha ha ha”

Lời nói này của Dạ Lôi nếu không phải được bao phủ bởi sát khí, thật là rất đạo lý a!

“Lão nhân, ngươi nhiều chuyện quá, sao bảo ngươi bắt đầu ngươi còn đứng đó chít chít méo méo đến tận bao giờ!” Nguyệt Vũ đứng một bên quan sát chiến trường không mùi thuốc súng, liền châm ngòi.

“Hảo hảo hảo, chê ta dong dài, thật sự là không biết sống chết! Ta đây cho các ngươi về sau vĩnh viễn nghe không thấy!” Dạ Lôi bạo rống một tiếng, không nói hai lời, lập mã khai chiến.

Chỉ thấy một đoàn quang mang màu đen tiêu bắn cực nhanh hướng hai người Nguyệt vũ mà đến, nhưng mà hai cư nhiên một chút phản ứng cũng không có!

Thấy một màn này, những người đang vây xem cũng khẩn trương a! Chẳng lẽ hai người này là bị dọa sao? Mọi người không ngừng suy đoán. Nhưng là nếu cứ chết đi như vậy, thật đáng tiếc a. Soái như thế, trên đời ít có, chết một cái tựu ít đi một cái, đáng tiếc a đáng tiếc!

Nguyệt Vũ bất động vì trực giác nói cho nàng nam tử này có đủ năng lực giải quyết, mà nam tử bất động cũng vì hắn đủ tự tin hắn có thể giải quyết!

Đoàn hắc quang nhanh như thiểm điện, rất nhanh sẽ đến xung quanh hai người. Nhất thời, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy một trận nóng cháy.

Một vị huyền vương thực lực rất mạnh, thêm một vị Nhất Nguyệt huyền tông đối kháng Tam nguyệt huyền tông vốn tưởng rằng đây là một hồi chiến đấu rất đáng xem cho nên tất cả mọi người đều khẩn trương chờ xem.

Nhưng không khí hôm nay tựa hồ không chút nào hảo, chuyện giật gân đặc biệt nhiều, bắt đầu bị từ tuyệt thế thiên phú của Nguyệt Vũ lôi đến, tiếp đó bị thiên phú xuất sắc cùng dung nhan tuấn mỹ của nam tử tiếp tục lôi, hiện tại……



Chỉ thấy nam tử chính là hơi chút nâng tay, sau đó…… Mọi người đã toàn bộ bị kích thích không nhẹ……

Nhìn đến Dạ Lôi trưởng lão một thân khí phách hung thần ác sát, cao ngạo uy vũ, hùng hổ khí tràng, giống như lưu tinh vừa đến đã bị đánh bay, tất cả không hẹn cùng bị kích thích a!

Lôi cái miệng sủi bọt mép, lôi cái ngoại tiêu lý nộn, lôi cái hỗn độn trong gió a! (Túy: ta cũng không rõ câu này lắm! @@)

Này này này, này cũng quá con mẹ nó khoa trương đi! Mọi người khó có thể tin a a a!

Vì thế đám người lại một lần bắt đầu các loại tranh luận…

“Này uy uy, ngươi vừa rồi có nhìn thấy không? Có phải tam nguyệt huyền tông, Dạ gia trưởng lão bị đánh bay?” Mỗ nam giáp không dám xác định hỏi mỗ nam ất.

“có lẽ vậy, ta không có thấy rõ ràng.” Mỗ nam ất không hiểu ra sao hồi đáp, ra vẻ còn không có lấy lại tinh thần.

“có lẽ cái đầu ngươi, vốn đúng thế, ta vừa mới thấy rõ ràng nhất thanh nhị sở, chính là vị soái ca nhân thần cộng phẫn kia đem hắn đánh bay. Nga, người ta thật sự là ăn không tiêu, như thế nào sẽ có soái ca như vậy?” Mỗ nữ giáp vẻ mặt mê trai cộng thêm ngu ngốc, kích động đến rút gân thét to.

“Oa, Nhất Nguyệt huyền tông thế nhưng đem Tam Nguyệt huyền tông đánh bay, thế giới này thực sự là con mẹ nó huyền huyễn. Ta quả thật rất sùng con mẹ nó bái nam nhân kia! Ta quyết định, ta muốn vì hắn thủ thân cả đời. Thẳng đến lúc hắn đến thú ta!” (=.=”)

Mỗ nữ lúc này đã muốn hoàn toàn điên cuồng , trong nói lời cũng đậm tố chất thần kinh. Chúng nữ khinh bỉ nhìn nữ tử liếc mắt một cái, sau đó lại tiếp tục không chớp mắt nhìn chằm chằm mĩ nam .

“……” Tỉnh lược n đoạn đối thoại.

Tất cả mọi người đều đắm chìm vào một màn nghịch thiên trước mặt, thật lâu cũng chưa thể lấy lại bình tĩnh, mà Dạ Lôi Dạ trưởng lão đồng chí đã sớm bị đoán phi (đá bay), giờ phút này chính là làm một loại vận động kinh điển của vật lý — bay!

Thật lâu sau, vận động chấm dứt, Dạ Lôi rốt cuộc cũng rơi xuống! Nháy mắt rơi đến mặt đất, hắn có loại xúc động muốn khóc!

Thử nghĩ hắn đường đường là Dạ gia trưởng lão, tuy chỉ là ngoại viện, nhưng cũng là một tồn tại làm người ta ghen tị không thôi, sao chịu nổi cơn tức này a!

Nay thế nhưng lại bị người đạp, lại là một hoàng mao tiểu tử thực lực kém hơn mình đạp, cái này bảo hắn sao chịu cho nổi, thể diện còn đâu a! Trời biết hắn là có bao nhiêu mong muốn quay về giải quyết hai kẻ kia, nhưng hắn không có dũng khí. Trở về bị người cười nhạo sao? Ngượng ngùng, hắn làm không được, luôn luôn hưởng thụ được người khác kính sợ Dạ trưởng lão, đâu phải cái mặt không dậy nổi, hắn thầm nghĩ trước cứ trốn tránh đầu gió lớn, sau này lại tìm hai tên kia tính sổ!

Dạ Lôi hai tay nắm chặt, ánh mắt quyết tuyệt. Cho dù đồng quy vu tận, hắn cũng muốn giải quyết hai kẻ kia!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Tôn Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook