Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

Chương 23: Canh một (18+)

Xá Niệm Niệm

24/07/2015

Edit: Rika Nguyen

Cô ý thức được nơi tư mật của mình ướt át, Dịch Nam Phong rốt cuộc đã chơi đùa đủ với đôi môi mật ngọt của cô, khi buông môi cô ra thì cơ hồ cô đã mất hêt không khí, thở dốc.

Đôi môi trượt theo hướng miệng cô lên vành tai cô mà nhấm nháp, vành tai cô ít thịt, người lớn nói như vậy là người có phúc. Lúc này vành tai bị Dịch Nam Phong cắn, cô có cảm giác có một bàn tay đang chạm lên quần áo cô, miệng anh tăng thêm lực đạo, làm cho cô rên lên một tiếng.

Âm thanh tinh khiết, trên đầu Dịch Nam Phong bắt đầu đổ mồ hôi, hai tay rốt cuộc cũng rãnh rỗi, kéo vạt áo sơ mi ở lưng quần của cô, một tay cho vào trong, một tay bắt đầu sờ soạng gỡ nút áo của cô. Trời ơi, sao áo của cô lại có nhiều nút như vậy, Dịch Nam Phong không kiên nhẫn, muốn xé cái cái áo ra, nhưng chút lý trí còn sót lại bảo anh không nên làm như thế. Vì thế, bàn tay to lớn lại nhẫn nại, cần mẫn gỡ từng nút tứng nút một.

Cả người Lân nhi lúc này mềm như bún, chỉ muốn trượt xuống, nhưng Dịch Nam Phong đã kiềm cô lại, cô nhướng cổ muốn cắn anh một cái nhưng không có khí lực.

Ôm lấy cô, để lưng cô dán lên tường, lúc này áo sơ mi xanh đã bị vứt trên sô pha, anh thuận tay cởi luôn áo ngực màu đen.

Vứt cái áo đi, hai đỉnh đồi đồ sộ xuất hiện trước mặt, Dịch Nam Phong kiềm chế tới mức sinh đau, nhưng anh vẫn phải làm từng bước. Hình dạng của đôi gò bồng đảo trắng trẻo, xinh xắn, đầy đặn, đỉnh đồi màu phấn hồng nhìn thật mê người. Dịch nam Phong đưa ngón tay ta chọt vào, anh liền cảm thấy ngón tay của mình như lún sâu vào trong đó.

“Tiểu bảo bối, Lân nhi, Lân nhi…” Miệng anh mơ hồ kêu lên, một phát cắn lên đỉnh đồi kia, anh há to miệng, một phát này đi xuống gần như nuốt lấy toàn bộ đỉnh đồi kia rồi. Lân nhi hét lên một tiếng, eo nhỏ theo bản năng căng cứng lên, hai tay không tự chủ được đưa lên che ngực lại, ánh mắt không có tiêu cự nhìn trần nhà, cảm giác trước ngực quá mãnh liệt, tê dại làm cô không thể nào chịu được.

Miệng bắt đầu kêu “a a..” hiển nhiên là cô đã thích ứng được rồi. Từng chút từng chút một, đôi bàn tay anh đặt lên đôi gò bồng đảo của cô, đôi gò bồng đảo trắng nõn đã bị đôi bàn tay to lớn của anh bao phủ.

Hai tay anh xoa bóp đôi gò bồng đảo của cô, đôi tay ép cho chúng sát vào nhau, sau đó cho miệng vào, ngậm lấy nhũ hoa, Lân nhi bị kích thích mà thét lên.

Cô thở hắt ra, đôi chân căng thẳng dần buông lỏng, ôm lấy thắt lưng anh, nâng mông lên cao, hướng đến chỗ cứng cáp của anh, Dịch Nam Phong đưa tay giữ lại, không cho cô làm loạn.

“Ngoan, cởi quần áo giúp anh”. Đôi tay nhỏ bé bắt đầu gỡ từng cúc áo của Dịch Nam Phong, đợi đến lúc Dịch Nam Phong thôi không chơi đùa đôi gò bồng đảo của cô nữa, lúc này anh cười trầm thấp “ Tiểu đệ, giờ mới được giải phóng”. Động tác của cô chợt dừng lại, sau đó dùng sức, kéo áo anh ra rồi vứt xuống sô pha.

Nửa người trên với làn da rám nắng lộ ra, anh khom người, đường cong và cơ bắp trên cơ thể lộ ra trước anh sáng, thân thể hình tam giác ngược tiêu chuẩn, bả vai dày và rộng, đến thắt lưng thu lại, mũi nhọn chĩa vào vật đàn ông của anh.

“Tiểu bảo bối, sờ anh ….” Anh nắm lấy tay cô kéo xuống dưới, đầu óc Lân nhi mơ hồ đến quên cả phản ứng, thuận theo khát vọng trong lòng, hai tay bắt đầu hoạt động.



Hai người đã thoát hết nửa thân trên, một nam một nữ, một người mềm mại, một người cường tráng, kết hợp cùng một chỗ, làm lu mờ mọi thứ xung quanh. Hai tay bắt đầu đi xuống, miệng còn hôn lên bụng, đầu lưỡi vươn ra liếm lấy rốn cô. Cách lớp quần, anh bóp nhẹ mông cô, cặp mông căng tròn đầy, làm anh thở ra một ngụm khí thật dài.

Cởi bỏ thắt lưng của cô, quần lót còn chưa cởi ra, anh liền đưa tay kéo mạnh quần cô, quần của cô bị anh tụt tới đùi. Cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt Dịch Nam Phong nheo lại, đen, hồng, trắng, thật là một cảnh đẹp!

Anh phải cố gắng lắm mới kiềm chế được cơn khát vọng mãnh liệt của mình, anh đưa tay vuốt ve khắp cơ thể cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vùng đất bí ẩn của cô.

Phía dưới ướt át, hiển nhiên tiểu cô nương đã chuẩn bị sẵn sàng, nơi đó cũng ửng đỏ lên, màu đỏ kia như là liều thuốc kích thích Dịch Nam Phong. Anh mở lớn miệng, nhấm nháp hương vị mê người của cô, hai ngón tay cũng chậm rãi đi vào, nơi đó ẩm ướt mà ấm áp, toàn là thịt ôm trọn hai ngón tay anh.

Một tay ôm nửa người trên cô, một tay cởi quần ra, phía dưới quần là một cự long màu đen, Dịch Nam Phong giật mình, tiểu huynh đệ của anh thật vội vã muốn thân mật tiểu muội muội của cô, làm cho anh thật không chịu được nữa.

Vội vàng gạt bỏ hết chướng ngại vật, đưa tay ra ôm lấy mông cô, động một cái, liền vào được một nữa.

“A, to quá…” Vì đau nên nước mắt cô chảy ra, mông cô muốn dịch ra ngoài, tránh xa cái vật to lớn kia.

“Ngoan, đừng nhúc nhích…” Dịch Nam Phong kiềm chế cũng rất thống khổ, nguyên bản muốn để cho cô thật sự chuẩn bị tốt, nhưng anh khong nhịn được, thời điểm tiến vào, huyệt động bên trong chặt chẽ, siết lại, làm cho anh thật sảng khoái nhưng cũng khá đau.

Bộ dạng sung sướng của Lân nhi làm cho anh càng bị kích thích, Dịch Nam Phong vừa đi vào liền bị nơi bí ẩn kia siết chặt, từng tầng thịt ôm chặt lấy cự long của anh, làm cho từng lỗ chân lông trên người anh như co rút lại. Ha, chwangr lẽ đây chính là khuê nữ trong truyền thuyết sao?

“Không thoải mái, khó chịu quá…” Thanh âm nhẹ nhàng mà tinh tế, đôi mắt to tròn mở to nhìn xung quanh, nhìn lên mặt Dịch Nam Phong, cái miệng nhỏ nhắn bắt đầu phát ra tiếng rên khẽ.

Dịch Nam Phong cúi đầu, một lần nữa hôn lên môi cô, một lần nữa tay cũng bắt đầu sở vào cái hạt đậu nhỏ ở nơi bí ẩn của cô, rồi lại làm động tác ra vào, cảm giác được cô đang kẹp chặt anh,tay ngừng động tác, miệng dừng lại, chỉ có tích cực ra vào mà thôi.

Hít một hơi thật dài, “ Phạch phạch…” âm thanh ám muội vang lên, bên trong hoàn toàn bị bao phủ bởi lửa dục ấm ấp. Ngăn chặn tiếng thét chói tai của Lân nhi, Dịch Nam Phong không muốn chậm rãi mà làm nữa, anh bắt đầu tăng tốc, tay của cô ôm lấy lưng anh, miệng rên rỉ.

Ra vào nhiều lần, rốt cục anh cảm giác được phía dưới của cô đã ra nước, Dịch Nam Phong không thể kiềm chế được nữa, động tác thật mạnh và nhanh, buông miệng cô ra, không ngừng cắn lên hai đỉnh đồi của cô. Trong chốc lát, dường như cảm thấy khó chịu, anh đưa tay lên nắn bóp đỉnh đồi của cô, động tác ra vào mạnh mẽ vẫn tiếp tục.

Âm thanh ám muội của thân thể vang lên “ Bành bạch, phành phạnh…” , làm cho người ta nghe thấy không thể không đỏ mặt xấu hổ được.

“A….” Đôi chân của cô đang buông lỏng bỗng thít chặt thắt lưng anh, làm cho thân dưới của anh không ngừng co rút, lúc này, anh lại tăng tốc tăng tốc ra vào thật nhanh, cơ bắp trên người căng cứng ra, trong phút bùng nổ, anh rút người ra, lấy tay xốc vài cái, liền bắn ra một dòng dịch trắng đục lên bụng cô.



Giản Lân Nhi vừa trải qua một hồi vận động kịch liệt, toàn thân đỏ ửng, nằm trong lòng anh, nhiệt lượng ấm áp trên bụng truyền tới, làm cô run rẩy, dựa vào bảo vai anh, Dịch Nam Phong thấy thế liền ôm cô vào phòng ngủ.

Quần tây màu đen của anh lúc này mới được cởi hết ra rồi vứt xuống sàn, đáng thương hơn nữa là bị anh dẫm lên một cước. Thời điểm cả ngưới cô tiếp xúc với cái giường lạnh ngắt, cô chợt co người lại, Dịch Nam Phong nằm lên giường, đem cô ôm chặt vào lòng, lấy chăn đắp lên che kín thân thể trần truồng của hai người, vụn trộm hôn lên trán cô một cái.

Thân thể lại bốc cháy, anh khắc chế chính mình không được động đậy, tiểu cô nương còn phải trở về quân doanh, lý trí nhắc anh phải biết kiềm chế dục vọng. Anh cười khổ, đưa mắt nhìn toàn thân cô, sau đó lập tức ôm cô thật mạnh.

Thân dưới của anh cứng rắn mà nóng rực, lúc này Lân nhi đang quay lưng về phía anh, mông của cô cao cao, nếu anh muốn liền có thể đi vào.

Bàn tay to phía trước nắm lại, “Lấy ra…” Lân nhi lấy tay gạt ra, Dịch Nam Phong không nói gì, lại đưa tay lên “Đụng tới em lần nữa em đánh anh đó!” Âm thanh cảnh cáo vang lên, phía sau gáy cô đột nhiên xuất hiện luồng khí nóng, Lân nhi không dám động đậy, Dịch Nam Phong vui vẻ thưởng thức biểu hiện này của cô.

Nằm một lát, mơ mơ màng mang thế nào cô ngủ thiếp đi, miệng còn chép chép, nói mớ làm cho tinh thần Dịch Nam Phong run lên. Ánh mắt chuẩn bị nhắm lại liền nghe cô nói nhỏ “ Em muốn tìm Thần Thần đi chơi vài ngày”

Dịch Nam Phong mở to mắt “Lân nhi, em được nghỉ mấy ngày phép?”

“A, không biết, mấy ngày nhỉ, tất cả do ông nọi quyết định” Nói đứt quãng trong mơ màng, tiểu Dịch của anh bắt đầu thăm dò đường đi, ánh mắt anh chợt lóe sáng, biểu hiện của một con sói sắp được ăn một bữa no nê.

“Ai da, anh làm sao thế?” Cảm giác một chân bị nâng lên, Lân nhi ôn tồn nói, anh lập tức tiến vào, huyệt động vẫn thít chặt làm cho động tác của anh dừng lại một chút.

Nửa ngày sau cô mới bị tiếng động làm cho phản ứng lại, nhưng tiểu đệ của anh đã ra vào nhịp nhàng trong cơ thể cô. Nguyên lai anh tưởng rằng cô sẽ trở về quân doanh ngay, nhưng vữa nãy trong cơn mơ màng cô đã nói tạm thời chưa trở về, anh làm sao mà bở qua cơ hội tốt như thế này được, lúc này anh không tranh thủ ăn cô cho no nê thì thật không phải là đàn ông.

“Đủ rồi…” Cô rất muốn đưa chân một cước đá bay tên cầm thú phía sau, nhưng cả cơ thể dường như mất hết khí lực, chỉ nhấc chân một tí đã cảm thấy đau, nhưng như thế lại làm cho anh thuận lợi ra vào mạnh mẽ hơn.

Hai tay Dịch Nam Phong nắm lấy thắt lưng của cô tới đỏ rực, thân thể trắng mịn của cô lúc này loang lổ dấu tay và dấu hôn, có cả chất lỏng từ màu trắng ngà đến trong suốt, cả người cô dày chi chít dấu hiệu ám muội. Từ lúc bắt đầu đến giờ, cả hai người liền gạt bỏ mọi thứ, hai người làm từ lúc mặt trời còn rực rỡ tới lúc trăng đã lên cao trên ngọn cây, nhưng vẫn chưa kết thúc.

Thay đổi vài tư thế, nếu không phải trong mấy tháng vừa rồi cô huấn luyện thể lực, nâng cao sức khỏe, thì hiện tại không chừng trước mặt anh chính là một khối thi thể của cô mất.

Đợi đến lúc anh phóng ra một lần nữa, Lân nhi đã trong trạng thái cnửa mê nửa tỉnh, miệng liên tục mắng chửi người nào đó. Trên người toàn là mồ hôi, cảm giác thỏa mãn chạy khắp người, nhắc nhở Dịch Nam Phong rằng hôm nay anh đã được ăn một bữa “mỹ tiệc” no nê.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook